Khải huyền hệ thống

Chương 28 : Hắc thuật sư

Quốc phủi phủi lại trang phục sau đó ngồi vào chiếc ghế đối diện với bố mình, cũng rất lâu rồi hai người mới có một khoảng riêng tư như vậy không khí có vẻ hơi ngộp ngạt đối với hắn. - Trong trận chiến lần trước, chúng ta sau khi thu dọn chiến trường có thu được một số chiến lợi phẩm, lúc nào có thời gian con cứ đến phòng nghiên cứu gặp giáo sư Trần mà xem, cái nào phù hợp cứ lấy. - Dạ con biết rồi thưa bố ! - Chúng ta hiện tại đang gặp một vấn đề, điện sinh hoạt có lẻ không còn đủ dùng, lưới điện quốc gia bị cắt mất rồi, phương tiện liên lạc không còn sử dụng được nữa, bất quá chuyện này cũng không là gì, trinh sát đang do thám đường ở phía đông, có thể rất nhanh sẽ có tin tức, nếu thuận lợi chúng ta sẽ cho quân chiếm lại nhà máy thủy điện ở đó. - Dạ vâng ạ ! - Có biết tại sao ta lại nói những chuyện này với con không ? - Dạ không thưa bố. - Bao nhiêu năm nay, ta dồn hết tâm sức cho vị trí này, cũng dồn hết công sức để bồi dưỡng con để nối nghiệp ta, "Khải Huyền" hahahaha nó là cơ hội, là cơ hội mà ông trời đã gieo cho ta, đưa ta lên vị trí cao nhất, rồi chúng ta, chúng ta sẽ nắm từng vùng trong tay, chúng ta sẽ mở rộng căn cứ này, chúng ta sẽ có được vùng đất của riêng mình...đến lúc đó....đến lúc đó ta chính là vua, là vua của vùng đất này, với quyền lực tuyệt đối, và con cũng là người phải nối nghiệp ta. Giọng của Trung tướng Hận có phần trở nên kích động, ông đứng bật dậy sau những câu nói của mình. Tiếp đó ông tiến đến cửa sổ, vén rèm che, ánh nắng ảm đạm chiếu lên khuông mặt già nua bị bào mòn theo năm tháng, nhìn ngắm căn cứ này, ông mỉm cười, đây là thứ mà cả đời ông mong mỏi, trong lòng vẫn còn lâng lâng như thể chưa tin đây là sự thật, căn phòng im lặng, Quốc giờ này chỉ biết cúi đầu, tâm tư của hắn không phải đặt ở nơi đây, hắn chẳng muốn làm vua, cũng chẳng muốn quyền lực, hắn chỉ muốn làm một người bình thường, có bằng hữu chứ không phải hằng ngày phải tiếp xúc với những lão già cứng nhắt. - Nên nhớ, năng lực của con hiện tại là do căn cứ dùng hết tài nguyên của mình để bồi dưỡng ra, sau khi quân đội thu xác của con quái vật đó họ phát hiện DNA của nó đã bị bẻ gãy hoàn toàn cơ bản không còn là nhân loại, thứ virus trong người nó nhân theo cấp tế bào, càng ngày càng thích ứng và phát triển theo môi trường, không lâu sau có thể có hàng ngàn hàng vạn những tên quái vật biến dị như vậy ở ngoài kia, có thể còn mạnh hơn, lúc đấy căn cứ đứng trước những nguy cơ không thể lường trước được, bản thân con chính là hy vọng cuối cùng mà bọn ta có được, nên đừng làm gì ngu ngốc. - Dạ con hiểu thưa bố ! - Hôm nay, giáo sư Trần có báo bên phòng nguyên cứu đã sản xuất ra một loại huyết thanh mới, ta muốn con ghé qua xem một chút, tận lực hổ trợ ông ta. Ra ngoài đi, khi cần ta sẽ gọi. - Vâng con xin phép đi ạ ! Quốc bước ra khỏi phòng chỉ huy, sau đó đóng cửa lại một cách nhè nhẹ, hắn liền dựa người vào tường hít thở một hơi, hắn nhìn đôi tay mình, thân thể này chính là bố hắn cho, năng lực này cũng là do bố hắn cho, cuộc sống hiện tại nhờ bố hắn mà có được, vậy hắn có được là chính bản thân mình không, hắn siết chặt bàn tay mình, đôi mắt có phần ướt ướt hắn bước đi nhanh về phía thang máy, tiến đến tầng đặt phòng thí nghiệm. Giới thiệu một chút về năng lực của Quốc, lúc "Khải Huyền" bắt đầu và thông tin nhiệm vụ hệ thống rơi vào tay cao tầng của Căn cứ thành phố C thì Trung tướng Hận đã ra lệnh thành lặp một đội đặc chủng trong đó có Quốc, bất quá ông ta luôn dồn tất cả tài nguyên mà căn cứ kiếm được cho hắn, sau khi khai mở hệ thống, giữa hằng hà sa số các chức nghiệp, Quốc đã lựa chọn Hắc Thuật Sư, đây có lẻ là lựa chọn đầu tiên trong đời của mình từ lúc sinh ra, hắn yêu quý chức nghiệp này lắm, bản thân hắn ngày ngày luyện tập, thiên phú mở ra hắn sở hữu cũng như tạo ta nhiều kĩ năng mới, theo thời gian được bồi dưỡng bằng cách cùng với bộ đội chính quy chiến đấu dọn dẹp xác thối trong thành phố hắn đã tiến đến đẳng cấp 5, cấp cao nhất trong tất cả mọi người hiện tại, Hắc thuật sư chính là dựa 100% vào nguyên khí, sau khi chọn chức nghiệp trong đầu tự nhiên sẽ nhiều hơn một đoạn thông tin bao gồm những câu chú bằng ngôn ngữ cổ xưa, muốn sáng tạo một chiêu thức mới, bản thân ngươi phải năm rõ quy luật cùng với cổ ngữ để sáng tạo ra một câu chú mới, cùng với đó vận dụng hắc khí trong thiên địa tạo thành những đòn tấn công hay phòng thủ, điều đó chứng tỏ thiên phú của Quốc cực cao, hắn rất thông minh, chiếu "Hắc Tiễn Xuyên Tâm" chính là sát chiêu của hắn, bất quá khi sử dụng tiêu hao quá lớn, nguyên khí cơ thể cạn kiệt liền rơi vào hôn mê. Giờ phút này, Vũ chuẩn bị mở một cánh cửa gỗ cuối cầu thang, hắn chán nản bước vào lại phát hiện nó dẫn đến một cầu thang khác trong không gian, hắn tức phát điên mất, từ lúc tiến vào thử thách đến giờ thời gian qua bao lâu không biết nhưng hắn đã mở hàng trăm cánh cửa như vậy, bất cmn lực liền ngồi ì xuống tại chỗ. - Này ngươi xuất hiện đi chứ ! Lúc này là lúc chứng tỏ ngươi không phải là một tên vô dụng. "Thử thách của ngươi ta không có trách nhiệm phải hoàn thành giúp ngươi." - Cái rắm ! Đại ca, coi như ta năn nỉ ngươi đừng tuyệt tình như vậy mà. "Bất quá coi như ta xui xẻo được ngài giáng xuống trợ giúp tên đầu heo như người đi." - Đ-t ! Ngươi nói ai đầu heo đấy ! "Ta đi ngủ." - ấy ấy ! Đại ca, hahaha được rồi ta đầu heo, ta đầu heo được chưa "Để ta xem." Vũ ngồi im lặng quan sát xung quanh, không gian vẫn chằn chịt toàn là những cầu thang đá đan xen với nhau không hề có quy luật, thật ra bản thân hắn không tìm ra được quy luật của chúng thì đúng hơn, tên mặt trắng vẫn im lặng, chắc là đang suy nghĩ cách phá giải mê cung này. " a ! Quá đơn giản !" Hắn chợt cất tiếng làm Vũ giật bắn mình