Khải huyền hệ thống
Chương 24 : Chạy chối chết
Vũ nhẹ nhàng đặt con bé xuống đất, Bằng mập có chút ngạc nhiên nhìn nó rồi lại nhìn Vũ, Vũ đưa mắt ra hiệu đừng làm ồn, sau đó mới gỡ tay đang che trước ngực của con bé ra, hai người liền hít vào một hơi lãnh khí, trước ngực con bé xuất hiện ba vết cắt thật sâu, trong đó một vết ở giữa là sâu nhất, vết thương hở trong rất ghê, dấu vết này có lẻ là do một con vật nào đó gây ra mà với sự phán đoán của bọn hắn lúc này tám phần mười là do con cẩu vàng chết tiệt đó, mặc dù vết cắt rất sâu nhưng lại nhỏ có lẻ vì thế mà con bé mới cầm cự được tới lúc này, hai mắt nó nhắm nghiền, người cứ run nhè nhẹ miệng lại khẽ rên lên một tiếng yếu ớt.
- Mẹ......
Tiếng kêu yếu ớt của con bé như vết dao cứa vào tận sau trong tâm can của Vũ, kiếp trước hắn cũng có một gia đình hạnh phúc, một người vợ xinh đẹp hiền thục, một người con gái dễ thương ngoan ngoãn, bất quá bọn Laval khốn kiếp đã cướp đi nó, làm cho hắn giờ đây rơi vào nơi địa ngục này, Vũ đưa bàn tay vuốt mái tóc sơ xác của con bé, từ bàn tay truyền đến một cảm giác nóng nóng, chắc là vết thương nhiễm trùng làm cho nó bị sốt rồi.
- Ngươi lấy một ít nước, tìm xung quanh một ít vải thừa đem lại đây.
Bằng mập không dám chậm trễ liền làm theo lời của hắn, tay cằm đèn pin tiến vào trong phòng lục lọi một phen, đột nhiên phía ngoài phát ra l tiếng nổ lớn, mặt đất run chuyển chút chút, sau tiếng nổ là tiếng tường đổ vỡ, theo phản xạ hắn chạy ngay ra khe cửa xem xét tình hình bên ngoài, đập vào mắt hắn chính là cảnh con cẩu vàng kia xông vào một bức tường của căn nhà phía xa, ngay lập tức một tiếng nổ phát ra căn nhà liền đổ vỡ, trong lòng Vũ giật thót lên "Đm con cẩu này đúng là âm hồn bất tán, vậy mà lại chơi trò này". Mắt thấy tên mập cầm tới một tấm vải trắng và một bát nước hắn liền quay trở lại chỗ con bé đang nằm dùng vải nhúng vào nước sau đó lau xung quanh vết thương của nó, con bé hơi nhíu mày chắc là vì đau, hắn cẩn thận lau sạch vùng quanh vết thương, Bằng mập liền nhanh nhẩu lấy từ trong ba lô một cái băng gạt và một chai nước sát trùng, thành thục sát trùng vết thương cho con bé rồi băng bó lại cho nó.
- Không ngờ ngươi cũng có biết băng bó đó.
- Lúc trẻ trâu hay đi đánh nhau, băng riết thành quen.
Tên mập gãi gãi đầu hướng Vũ cười cười, tiếng nổ cùng tiến đổ vỡ lại vang lên lần này là kế bên bọn hắn, làm cho căn nhà có chút run chuyển sắp đổ.
- Không xong ! Con cẩu đó nó quyết săn cho bằng được chúng ta, mau ẩm con bé chạy khỏi đây.
Tên Mập liền vác 2 cái ba lô cùng Vũ đang ẩm con bé chạy vội ra hướng cửa sau, trong một khắc vừa rồi căn nhà liền đổ sụp sau lưng bọn hắn, dư chấn từ nó làm bọn hắn lảo đảo muốn ngã, hai tên liền cắm đầu cắm cổ chạy về phía trước, liền vụt một cái một thân ảnh màu vàng bay qua đầu bọn hắn rồi đáp trước mặt, hai người liền lui lại vài bước, con chó biến dị hoàng kim hướng bọn hắn nhe hàm răng sắt nhọn gầm gừ, tên mập dùng hai tay bắn ra một mũi tên băng hướng con cẩu vàng, bất quá đòn cầm chân lúc nảy đã tiêu tốn gần hết nguyên khí trong cơ thể làm mũi tên băng uy lực cũng không lớn, con chó nhảy một bước liền nhẹ nhàng tránh khỏi, hai tên tiếp tục quay đầu bỏ chạy, dù cho con chó hiện tại đã bị virus làm cho biến dị thành quái vật, bất quá tập tính vờn con mồi vẫn là bản năng nếu không thì nó chỉ cần nhẹ nhàng nhảy đến vồ cho mỗi tên một phát liền có bửa trưa vui vẻ, con chó càng đuổi càng gần, phía trước mặt hai người liền thấy một cái giếng nước, không có thời gian nghỉ ngợi, hắn liền ẩm con bé nhảy xuống giếng, tên mập thấy vậy cũng không chần chừ mà nhảy theo, Vũ nhắm chặt mắt chờ đợi thân hình chìm xuống nước bất quá 10s trôi qua vẫn không thấy động tĩnh "Không lẻ giếng nước này sâu vậy sao ?" cảm nhận có gì đó sai sai, hắn liền mở mắt đập vào mắt hắn hiện tại là tên mập và mình đang lơ lửng trong một không gian trắng tinh, sau đó từ từ hạ xuống nên đất, không gian vẫn một màu trắng buốt không có bất kì thứ màu gì khác ngoài bọn hắn ra, trong đầu liền xuất hiện giọng nói của tên mặt trắng.
- Ngươi đã vào di tích, bất quá đây là di tích hoặc thử thách gì ta không rõ, chỉ có thể chúc ngươi và đồng bạn may mắn.
Vũ tò mò nhìn xung quanh nhưng trong mắt vẫn không hề có gì thay đổi, bỗng dưới khoảng nền trắng tinh nổi lên một cái bậc hình tròn, trên bật hình tròn có bốn cái chân bằng sắt, tên mập giật mình mở mắt liền chạy đến kéo kéo tay áo của Vũ.
- Lão đại à ! Đây là đâu? Thiên đường hay địa ngục.
- Ngươi yên lặng cho ta, xem đã !
Bốn cái chân sắt trên bục tròn đột nhiên chiếu ra ánh sáng, ánh sáng liên tục thay đổi màu sắc, mờ mờ ảo ảo xuất hiện một thân ảnh, thân ảnh này Vũ có chút quen thuộc vì trang phục của hắn bó sát giống như tên mặt trắng vậy, chỉ khác là gương mặt của một người thanh niên xa lạ, không hề có huyết sắc hay biểu cảm gì, liền cất tiếng.
- Chào mừng đến với di tích của nền văn minh Phao sần sờ lây năm 4014, di tích chứa 3 nhiệm vụ thử thách, phần thưởng phân cấp từ A đến D, cửa hàng không mở chế độ mua bán chỉ mở chế độ trao đổi phân cấp nhiệm vụ, nhân loại trước mặt ngươi có muốn tham gia nhiệm vụ thử thách.
Biểu cảm của hai tên trước mặt là há hốc mồm, cái gì mà phao sần sờ lây, cái gì mà 4014, là tương lai a, tham gia nhiệm vụ có thưởng a, Vũ cũng cẩn thận hỏi lại tên phía trước một câu.
- Nhiệm vụ là gì ?
- Nhiệm vụ thứ nhất : Thử thách chiếc đấu, nhiệm vụ thứ hai : Sức chịu đựng tinh thần, nhiệm vụ thứ ba : Trí thông minh. Chấp nhận tham gia nhiệm vụ phải lần lượt hoàn thành cả 3, thiệt mạng trong nhiệm vụ không ảnh hưởng đến bản thể.
- Nhiệm vụ thử thách chiến đấu là gì ?
- Không có quyền hạn giải đáp.
- Vậy còn trí thông minh.
- Không có quyền hạn giải đáp.
Vũ hừ lạnh tức tối quay về tên mập bàn bạc, bất quá có thiệt mạng trong nhiệm vụ này cũng không mất mạng ngoài đời, chỉ là hắn thấy không ưa tên trước mặt này.
- Tại sao tên mặt trắng nào cũng khó ưa như vậy chứ ! Trả lời một tí là chết à !
Truyện khác cùng thể loại
1027 chương
200 chương
18 chương
104 chương
26 chương
10 chương