********* Trong vườn hoa cô nhóc đang ngồi cặm cụi vẽ vẽ gì đó cả gương mặt nhỏ nhắn vì chăm chú mà trở nên căn phồng lên. " Linh Linh em đang làm cái gì đấy?" Từ Ngôn Mặc đi đến ngồi xuống bế thốc cô ngồi lên đùi mình, Ái Linh bé nhỏ thuận thế cựa quậy thân mình tìm tư thế thoải mái dựa vào lòng anh. " Mặc ca, em đang vẽ anh đấy " " Ohhhh vẽ anh ư? " Từ Ngôn Mặc nhìn xuống bức tranh trong tay cô những nét vẽ xiêu vẹo phát hoạ ra một người lính trong bộ đồ rằng ri và một cô bé mặc váy công chúa, nét vẽ ngờ nghệch khiến anh có chút mắc cười. " Em vẽ xấu quá đi " Ái Linh bé nhỏ nghe thấy khẽ hừ một tiếng khinh khỉnh nói. " Anh chỉ biết chê bai em..." " Được rồi anh đùa thôi, nhưng tại sao em lại vẽ anh mặc quân phục thế kia? " Ái Linh bé nhỏ ngẩng đầu cười toe toét với anh. " Bởi vì Mặc ca giống ba ba và ông nội sau này nhất định sẽ trở thành một người lính tốt bảo vệ tổ quốc và bảo về Linh Linh " Từ Ngôn Mặc bật cười anh vươn tay nhéo chóp mũi cô. " Được sau này anh sẽ là một người lính tốt bảo vệ tổ quốc và bảo vệ Linh Linh " " Mặc ca hứa rồi đấy nhé, chúng ta mốc ngéo đi " " Được mốc ngéo nào " Ngón tay út hai người vươn ra mốc ngéo vào nhau, nụ cười trên môi cô bé càng nở rộ hơn. ********** Chập chờn bừng tỉnh trong mộng đẹp bên tai Ái Linh thấp thoáng nghe có tiếng cãi vã cô hé mắt nhìn thì thấy hai người đàn ông cao to đang cãi nhau. " Đại ca anh lần này có làm liều quá hay không? Cô gái này là cháu gái của Thượng Tướng, Sói sám tình báo đến nói rằng bây giờ có thêm một nhánh thế lực tham gia vào việc truy bắt chúng ta rồi " Tên được gọi là đại ca hung tợn mắng một tràng vào tên vừa lên tiếng kia một tràng. " Tao bắt vợ chưa cưới của Từ Ngôn Mặc uy hiếp nó đấy, tao muốn cho nó biết mất đi thứ quan trọng nhất là cảm giác như thế nào? Trong khi nó đang ép tao đi vào đường cùng, Sẹo Lớn đến giờ phút này thì mày còn sợ cái gì nếu chúng ta bị bắt cũng là tù chung thân có phải ít " Ái Linh khẽ cử động lúc này mới biết cô đang bị trói trên một cái ghế động tĩnh có chút lớn khiến cho hai tên kia chú ý. " Tỉnh rồi?" Tonny bước đến nhìn Ái Linh ánh mắt hung tợn chằm chằm nhìn vào cô khiến cô có chút sợ hãi mà rụt cổ lại, Tonny thấy được bật cười ha hả hắn tiến đến gần nắm lấy tóc cô giật ngược ra sau bắt cô ngẩng đầu lên nhìn hắn. " Nhìn cũng rất xinh đẹp chỉ có điều lại là một con câm Từ Ngôn Mặc thì ra nó cũng có sở thích lạ thế cơ à hahahaha..." Ái Linh nhìn hắn cười điên cuồng ánh mắt trở nên rụt rè, cô nhớ mình bị bắt cóc nhưng không ngờ có liên quan đến Từ Ngôn Mặc xem ra chuyện lần này tính nguy hiểm không hề thấp. Tonny nói chuyện nhưng không có ai đáp nên có chút vô vị, hắn ta buông tay đang nắm tóc cô ra đi qua một bên lấy vật gì đó đến hắn loay hoay sắp xếp xong xuôi rồi lại đi đến trước mặt Ái Linh. " Nào bây giờ gọi điện cho vị hôn phu của mày đi để cho nó nhìn xem cái bộ dáng sợ sệt của mày đi " Hắn vừa nói vừa vỗ lên mặt cô đến đỏ ửng rồi bật cười ha hả, trái tim Ái Linh bắt đâgu đập kịch liệt hô hấp có chút dồn dập ánh mắt đầy hoang mang. Trên người Tonny có một loại hơi thở nguy hiểm khiến cô sợ hãi không thôi..... " Ngôn Mặc anh đang ở đâu "