***Tại sân thể dục trường đại học S*** " Này...này... cậu nói xem thầy huấn luyện có phải hơi nghiêm khắc với Ái Linh rồi không " " Hơi...cái gì...cái này phải gọi là quá nghiêm khắc ấy chứ" Trong đám nữ sinh có hai cô nàng đang lén lút nói chuyện với nhau, hai nữ sinh nhìn về phía Ái Linh đứng xa xa mà không khỏi tiếc thay cho số phận cô, lúc này bạn nữ sinh A nói tiếp.... " Này cũng đúng nha...Ái Linh hôm nay cũng chỉ là mắc lỗi nhỏ xíu mà lại bị thầy ấy phạt đứng nữa rồi..." Nữ sinh B nghe được vội vã tiếp lời.... " Cậu còn phải nói sao...dẫu thế nào Ái Linh cũng là hoa khôi của khoa chúng ta bị thầy ấy nhắm vào xử phạt mãi...giờ này bọn con trai chắc đau lòng chết mất..." " Ây da....Nói gì đến bọn con trai, tớ là con gái đôi khi còn bị cậu ấy hớp hồn đấy....haizzz Ái Linh xinh đẹp lại học giỏi chỉ có điều đáng tiếc là cậu ấy không nói chuyện được, nhưng như thế càng làm cho người khác sinh ra ý bảo vệ nha....hơ...." Nữ sinh B trực tiếp dùng ánh mắt đầy khinh bỉ nhìn nữ sinh A... " Phi... phi...phi... mau mau chùi nước miếng của cậu đi...nam nữ đều không tha...tránh xa tớ ra một chút...diii.....nổi cả da gà lên rồi...." " Ế...ế...tớ chỉ nói đúng sự thật thôi mà...cậu làm gì mà phản ứng ghê vậy chứ....chờ tớ với...." Hai nữ sinh A và B chụm đầu vào nhau bàn tán sôi nổi về việc Ái Linh bị phạt đứng đáng thương ra sao và thầy huấn luyện nghiêm khắc như thế nào, còn chính chủ của câu chuyện bây giờ ấy à.... Chậc..... Ái Linh đứng dưới gốc cây râm mát nhìn đám bạn học đang hì hục đằng xa còn chính mình đang vô cùng nhàn hạ nhăm nhi ly trà đào trong tay...một chút dáng vẻ bị phạt cũng không có... Cô cầm lấy vút ve tờ giấy ghi chú màu hồng nhạt trong tay khoé môi nhịn không được cong cong lên. " Đêm qua nghe nói em tập múa đến nửa đêm chắc bây giờ rất mệt, nên em cứ giả vờ bị phạt đứng trong mát hết tiết rồi ra về bản đánh giá cuối kì có anh lo đừng sợ....trà đào anh mua ở tiệm gần trường uống có hợp khấu vị của em không, nếu hợp sau này mỗi ngày anh mua cho em mội ly nhé?" Ưm....đêm qua tập múa có chút mệt....đứng trong mát nhìn đám bạn chịu huấn luyện gay gắt rất thú vị....trà đào rất vừa uống....và người mua cũng rất....đáng yêu...hihihi...trong lòng vui vẻ không thôi cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng... Đã ba ngày rồi từ khi hai người " gặp lại nhau " anh cứ như biến thành một người khác vậy, không còn gai góc độc mồm độc miệng như trước mà trở nên dịu dàng ân cần với cô hơn rất nhiều.... người ta có chút không quen nha.... Ái Linh cười cười nhìn ngắm bóng dáng ai kia đang ở phía xa thân hình cao ngất anh tuấn khí thế hiên ngang trầm ổn... không phải Từ Ngôn Mặc thì là ai....cô mỉm cười đọc tiếp dòng chữ ở cuối tờ giấy. "Chiều nay 6 giờ trước cổng trường....anh đợi em....." Môi Ái Linh cong lên mỉm cười càng ngọt ngào trong lòng không hiểu sao lại có chút hồi hộp chờ mong đồng hồ chạy nhanh một chút đến chiều....yaaa.... Hai người liếc mắt đưa tình âm thầm trong bóng tối lại không hề thương tâm cho đám con dân quần chúng bị Từ Ngôn Mặc hành hạ chết đi sống lại còn có nửa cái mạng.... Mà đáng thương nhất là đồng chí Diệp Tâm đêm qua cũng vì bạn bè mà ở cùng Ái Linh đến nửa đêm, bây giờ đang cong lưng thở dốc vì mệt...