Kết thúc hay sự khởi đầu

Chương 91 : Gấp Ba Mươi Lần

Trong lúc tên Minh bị ngất đi thì cái bóng to lớn phía trên liên tục bay đi, gần mười phút lao vùn vụt cuối cùng nó cũng chịu hạ xuống một vách đá, nó tiện chân quăng tên Minh vào cái tổ lớn, nhìn một vòng cũng gần ba mươi mét, cái tổ chim này cũng hơi bị to quá rồi không. Phía gần vách đá còn có ba quả trứng lớn như cái bình nước lọc hai mươi lít. Con chim to lớn thấy tên Minh không nhúc nhích nên mặc kệ hắn mà đập cánh bay đi tìm thêm mồi, khẳng định chim non mới nở sẽ ăn rất nhiều, vì vậy nó muốn chuẩn bị trước, trí thông minh cũng không tệ. Sau gần mười phút tên Minh mới mơ hồ mở mắt, vừa lấy lại nhận thức thì một cơn đau kinh khủng ập đến, tên Minh choáng váng bật dậy xem xét vết thương, vừa khó khăn ngồi dậy được thì hắn nhăn mặt, tuy không tổn thương đến nội tạng, nhưng động trúng động mạch nhỏ nên máu đã sớm chảy ướt áo, đôi môi hắn bây giờ đã thâm sì vì khát và thiếu máu. Hắn như nhớ lại cái gì đột nhiên quay lưng lại, nhìn thấy ba quả trứng chim siêu to thì hắn giật mình, nhưng khi hắn lại nhớ về kích thước của con chim kia thì hắn cũng câm nín, sải cánh của nó gần hai mươi lăm mét, đấy cũng chỉ là tên Minh mơ hồ đoán thôi, quả trứng này to cũng chưa được một phần ba mươi của con chim kia, tính ra thì nó vẫn là NHỎ. "Khát quá" tên Minh thầm nhủ trong lòng, miệng đắng lưỡi khô khiến hắn rất khó chịu, cộng thêm cái nắng chói chang trên đầu đổ xuống khiến khả năng chịu đựng của hắn gần đến giới hạn, hắn cố gắng đứng lên trên cái tổ chim khổng lồ này, xóc lại tinh thần một cái rồi tìm cách để thoát khỏi vách đá cheo leo thẳng đứng này, còn ba quả trứng kia, bỏ đi, hắn còn muốn sống, con chim kia không phải là sinh vật bình thường, lỡ bị nó ghi thù thì hắn coi như xong. "Uầy, cao quá rồi đấy" tên Minh bước khập khiễng tới mép nhìn mà thầm run rẩy cơ thể, cơ thể hắn ngâm nước gần một ngày nên bây giờ cơ bắp đã mềm như bún thiêu, từ nơi này cách mặt đất cũng gần tám mươi mét. ỌT ỌT ỌT!. . "Bây giờ mới nhớ nha, cũng lâu rồi chưa có gì trong bụng" tên Minh lung lay đi về hướng vách đá, hắn muốn xem thử bên đó có cái gì bám vào leo xuống thoát đi không, từ đầu tới giờ hắn vẫn luôn chú ý đến sự biến mất của con chim lớn, nếu nhấn nhá thêm một đoạn thì sợ rằng nó sẽ trở lại và xơi tái hắn. "Không xong rồi" tên Minh thầm nghĩ, xung quanh không hề có đường xuống, chỉ đơn thuần là một vách đá thẳng đứng không hơn, cơn đói dần dần lấn át đến, hắn liền nhìn về phía mấy quả trứng mà thầm nhủ, "chắc ăn một quả nhỉ" nghĩ liền làm, bước tới vài bước liền đến nơi, hắn kiểm tra kỹ càng một quả trứng từ trên xuống dưới, nó có màu xám tro, rải rác khắp bề mặt là những đốm nâu trắng và đen, nhìn rất đẹp, vừa sờ vào hắn liền giật mình rụt tay lại, nóng, rất nóng. Hắn tuy vẫn thấy kỳ lạ, nhưng vẫn không từ bỏ ý định ăn uống, tay như búa đập mạnh xuống bề mặt của quả trứng, nhưng không hề có một màng trứng vỡ văng tung tóe mà là tên Minh nằm lăn lộn ôm cánh tay, " mẹ nó chứ, cứng như thế" hắn không để ý đến cây khô đâm vào người mà lăn lộn trên tổ chim vài vòng mới thôi. Vài phút sau!. Tên Minh đau khổ nằm ngửa ra, cũng không để ý đến việc Mặt Trời chiếu thẳng vào mắt, không nghĩ ra, bản thân vậy mà sắp chết, hắn đã sớm khát tới mức lưỡi cũng đã nứt ra, ánh mắt nhìn thẳng vào Mặt Trời đột nhiên hắn nhíu mày, một chấm đen đang bay qua, rồi dần dần to lên, sau vài giây tên Minh liền nghe được âm thanh gió rít, đột nhiên hắn sợ hãi co quắp thân thể như lúc mới tỉnh dậy, sau một khắc, gió mạnh ầm ầm quét qua, một bóng dáng to lớn che khuất Mặt Trời đáp xuống tổ chim, cái tổ to lớn vững chắc vậy mà vang lên âm thanh kẽo kẹt. BỘP! Âm thanh chấn động vang lên, một cái xác động vật được vứt xuống cạnh tên Minh, con chim quét mắt nhìn tên Minh rồi ba quả trứng một lượt rồi cất cánh bay mất, đợi hơn hai phút sau tên Minh mới bò dậy, cạnh hắn là một con chuột biến dị cực to, nó to không thua kém tên Minh là bao, hắn cực kỳ chấn động trong lòng, cơn đói lại ùa đến, đứng đấu tranh nội tâm một lúc hắn mới quyết định ăn thịt con chuột siêu to khổng lồ này. Hắn lật thân thể con chuột một vòng để xem xét, thấy lưng nó bị móng vuốt sắc nhọn đâm thủng, hắn không để ý máu me mà thò tay vào định xé toạc lớp da nó ra, nhưng hắn đang yếu nên không đủ sức, lại ngẩn ra vài giây, xong hắn liền đứng lên đi về hướng vách đá, hắn nhớ trên vách đá có vài lát đá mỏng, xem thử có dùng để cắt bỏ lớp da con chuột không. Hì hục một hồi cũng cắt ra một đường dài, hắn nhìn cái đùi chuột hồng hào nhiều mỡ thì có chút thèm thuồng, hắn lại ngồi cắt cắt gọt gọt một hồi, xong rồi hắn đứng lên, tay giữ chân đạp, rớp một tiếng vang giòn, xương đùi con chuột bị hắn bẻ gãy ra, tên Minh thở hổn hển nhìn thành quả trên tay, "không nên ăn sống, ít nhất cũng nên cho chín tái mới ăn được a" tên Minh thầm nghĩ, vừa nghĩ vừa bước về hướng ba quả trứng, không hiểu nguyên lý nào khiến quả trứng hấp thụ và giữ lại nhiệt độ bên trong, trời nóng bốn mươi lăm độ nhưng bề mặt quả trứng lại lên tới tám mươi độ, thật không bình thường mà, bất quá nhờ vậy mà tên Minh có cái để nướng thịt, bây giờ mà con chim trở lại chắc hắn sẽ hảo hảo mời con chim một miếng để xã giao. Nhờ nhiệt độ bề mặt quả trứng ổn định nên thịt rất nhanh đã chín tái hai mặt, mỡ đã chảy ra dính hết lên quả trứng từ lúc nào, tuy vẫn chưa chín, nhưng với tên Minh lúc này là đủ rồi, hắn xé một lớp thịt bên ngoài của cái đùi lên, chờ đỡ nóng rồi hắn cho vào miệng nhai rau ráu, nhạt nhẽo tới cực điểm, một phần là không có gia vị, nhưng chủ yếu vẫn là do hắn không có nước bọt để kích hoạt vị giác, nhờ trong thịt có mỡ nên hắn mới có thể nuốt trôi được. Lại xé một miếng thịt trên mặt, lại nhai rồi nuốt, không để ý đến cảm giác muốn ói mửa, hắn xé hết thịt tái bên ngoài rồi lại đặt đùi chuột lên bề mặt quả trứng nướng tiếp, chờ chín hắn lại ăn, gần mười phút sau hắn mới thôi, hắn không phải đã no mà là hắn không nuốt nổi nữa, bây giờ chỉ còn cảm thấy khát nước cực điểm, nhìn cái xương đùi dính thịt mà hắn trầm ngâm, lại khẽ dùng sức, trực tiếp tách cái xương đùi ra khỏi phần xương cẳng chân, thịt dính vào cũng bị hắn tuốc ra, nhờ cơ thể đã có năng lượng nên sức lực cũng đã trở lại, hắn tựa vào vách đá ngồi mài xương vào đá, sau năm phút hắn đã thành công làm thành một cái que có lưỡi sắc như dao và còn có mũi nhọn, hắn định chống trả lại con chim kia. Chuẩn bị xong hắn liền úp cái xác con chuột lại như cũ, thuận tiện che đậy vũng máu và cái đùi bị thiếu, hắn dọn dẹp lại rồi nằm xuống như cũ, cái dao xương hắn cắm xuống dưới tổ rồi nằm lên nên khó mà bị phát hiện, tính ra nó cũng không ngắn, dài cũng gần ba mươi centi-met, to như cái gậy bóng chày, cứng chắc cực kỳ. Chờ đợi không lâu liền có động tĩnh, gió thổi vùn vụt trên đầu, một cảm giác mát mẻ bao trùm, cái tổ chim ầm ầm chấn động, con chim vừa đáp xuống liền quăng một cái xác rắn biến dị xuống, nó cũng như lần trước, nhìn một lượt rồi xoang người lại, ý định cất cánh vừa loé lên thì một bóng dáng đã nhảy lên lưng nó, tên Minh như thiểm điện dùng cái que xương đâm vào cổ họng nó từ đằng sau, con chim đau đớn rú lên, nó loạng choạng lùi về sau, thuận chân đạp một cái lên xác con chuột, trọng lượng kinh khủng ép cho nó thành thịt vụn, con chim lắc đầu qua lại, cánh đập loạn xạ cả lên, gió cuốn bụi bay mù trời, tên Minh vẫn thuỷ chung bám trên lưng nó dùng tay đâm ngoái xương nhọn vào cổ họng nó, cái tổ chim bị nó dẫm cho run lên bần bật, nó khi gần lùi lại tới vách đá thì liền đập cánh mạnh mẽ nhấc thân thể cả hai lên không trung, bay lên gần bốn mươi mét cách tổ chim liền mất phương hướng va mạnh vào vách đá, may mắn là nó va phần bụng vào chứ không thì tên Minh đã thành thịt vụn rồi. Tên Minh một tay ôm cổ một tay dùng cây xương này chọc ngoái bên trong cổ họng con chim, nó bị va chạm với vách đá thì ầm ầm rơi xuống, va chạm xuống tổ chim một cú thật mạnh, sức nặng kinh khủng đột ngột đè xuống khiến cấu trúc của tổ chim ầm ầm bị phá vỡ, mọi thứ đều bị lực hút Trái Đất kéo xuống, tên Minh vẫn chiêu cũ, hắn ôm chặt lấy cổ con chim, nhưng cứ nghĩ hắn sẽ tiếp đất cùng nó thì đột nhiên hắn bật dậy dẫm mạnh vào thân thể con chim, cú nhảy này giúp hắn triệt tiêu toàn bộ lực gia tốc trọng trường, hơn nữa còn đủ sức để đẩy thân thể bay ngược lên tránh khỏi vụ va chạm với mặt đất. Tên Minh không đủ thời gian để tính toán kỹ lưỡng nên hắn không kịp nhảy thẳng lên mà là một đường vòng cung hướng ngược lại với vách đá, cú nhảy nguy cấp vậy mà lại đưa thân thể tên Minh văng vào rừng cây bên dưới vách đá, một âm thanh ầm ĩ vang lên, tuy thân thể con chim to lớn nặng nề nhưng nhờ có lông vũ nên lực cản không khí rất lớn, vì vậy nó rơi từ độ cao như thế cũng còn chưa có trực tiếp chết đi, cái xương đùi chuột nhờ cú va chạm với mặt đất mà trực tiếp đâm xuyên qua xương cổ của nó, nó hiện tại chỉ còn có thể thôi thóp những hơi tàn, ánh mắt nó tuy đang mất dần thần thái nhưng nó vẫn cố gắng để nhìn về phía trước, nơi đó có hai quả trứng trực tiếp rơi xuống đất cứng rồi vỡ nát, bên trong đống hỗn độn mơ hồ có thể thấy được hình hài của hai chú chim non còn trong bào thai, chim mẹ trút hơi thở cuối cùng rồi nó cũng lìa đời. SỘT SOẠT SỘT SOẠT! Tên Minh sau một lúc mới thoát ra khỏi đám cây rừng, trong rừng nhưng hắn cứ tưởng mình rơi vào rừng ngập mặn với đứa mọc dầy đặc, thật ra là do một số thực vật thân leo hấp thụ và chung hoà được lượng virus trong không khí nên sinh ra biến dị, nó leo lên những cây thân gỗ với tốc độ chóng mặt và cuối cùng là bao phủ cả cánh rừng và bề mặt tiếp nhận ánh sáng Mặt Trời, bên trong đám rừng này vì bị che khuất nên rất âm u và chật chội, côn trùng cũng bao la như biển. "Chết rồi à" tên Minh tiện tay đập chết vài con muỗi to bằng nữa ngón tay út vừa tiến lại gần xác con chim, lúc này tên Minh mới nhận ra được loài chim này là gì, đây là một chú đại bàng đen, bất quá, chú này cũng hơi bị lớn quá rồi đi, một cá thể đại bàng trưởng thành khoẻ mạnh cân nặng sẽ dao động từ năm đến bảy kilogram, sải cánh có thể dài đến một mét ba, nhưng đem ra so sánh với thứ trước mặt thì tên Minh cạn lời, chỉ quả trứng của nó còn to gấp đôi so với một chú đại bàng đen bình thường rồi.