Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

Chương 1 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

Mễ Nhiễm phải mất 1 ít thời gian, mới có thể cùng người ủy thác tiếp tục nói chuyện với nhau. Trước mặt là một cô gái mặc 1 chiếc khoác burberry, khuôn mặt tinh xảo, thanh thuần, lộ ra một loại diễm lệ phi phàm. Cực kỳ giống những nữ diễn viên xinh đẹp tài năng trong “vũ trụ điện ảnh” của Vương Gia Vệ vào những thập niên 70-80. Ngay đầu tư liệu , cô ấy tên Tô Nguyệt Phinh, năm nay 28 tuổi, là một họa sĩ tranh minh họa, trong nhà có mở một công ty, là một thiên kim đại tiểu thư hàng thật giá thật. Tuy là một bạch phú mỹ chính hiệu, nhưng không hiểu tại sao trong mắt cô lại tràn đầy sợ hãi. Giống như nhắc tới đến chuyện kết hôn này thập phần lo sợ, không tự chủ được mà run rẩy lên. Mễ Nhiễm hỏi: “ Cô vì cái gì mà lại sợ kết hôn?” “Nguyên nhân thì có rất nhiều, nhưng quan trọng nhất vẫn là sự kiện kia”    Tay Tô Nguyệt Phinh đặt ở phía dưới bàn, bất giác đan vào nhau, đây là biểu hiện cho việc cô đang rất khẩn trương. “Gia đình của tôi, bề ngoài thoạt nhìn rất tốt đẹp, nhưng kỳ thật không phải như vậy, cha mẹ tôi đã ở riêng hai mươi năm. Lúc đó là thời điểm tôi đang là học sinh tiểu học, hai người họ thường xuyên cãi nhau, sau sinh ra bạo lực gia đình  Có một lần, cha tôi đầu tư một dự án nhưng bị lỗ sạch vốn, mẹ tôi không chịu được liền mắng ông là đồ vô dụng, lúc ấy ông ấy đã có men rượu trong người, liền bắt lấy bà, mẹ tôi vùng vẫy gào khóc. Tôi trốn ở góc phòng, dùng chăn che kín đầu không dám lên tiếng... nhưng bọn họ không có buông tha cho tôi, mẹ tôi đem tôi kéo tôi ra ngoài, bà kéo tôi đến ban công..... bà nói: “Tiểu Phinh, mẹ thật ra rất hận kiểu hôn nhân như thế này, mẹ thực sự hối hận lúc trước không nên sinh con ra, làm con phải chịu nổi khổ trên đời này. Chúng ta cùng nhau nhảy xuống đi thôi! Làm cho lão nam nhân kia mang danh xấu, bức tử thê nữ.” Âm thanh tuy mềm nhẹ, nói ra những lời được ở thời điểm đó, Tô Nguyệt Phinh thở dài một hơi, có loại cảm giác cô dơn bất đắc dĩ. “ Lúc ấy tôi liền hiểu rằng, hôn nhân thật sự là một thứ rất đáng sợ” “Tiếp tục nói thì lại cảm thấy thật buồn cười, lúc trước cha mẹ tôi quảng cáo rùm beng lấy nhau vì chân ái, bọn họ là phá vỡ mọi trở ngại, thật vất vã mới được ở bên nhau. Kết hôn không đến 5 năm, bọn họ liền thành một đôi vợ chồng không thể nào hòa hợp. Bà oán giận ông không biết tiến tới, ông chán ghét bà khi trở thành một bà thím già, cãi vã căng đến đỉnh điểm khi sống cùng một mái nhà mà xem nhau như kẻ thù” “ từ đó trở đi, tôi không bao giờ tin tưởng hôn nhân. Tuy nhiên, bây giờ họ lại muốn tôi lập gia đình... tôi sợ hãi, tôi thật sự muốn chết, thật giống như lúc đứng trước ban công muốn nhảy xuống...cô nói, đây là một bệnh tâm lý sao?” Mễ Nhiễm lắc lắc đầu: “tôi chưa thấy qua người có tài ăn nói tốt như vậy lại là một bệnh nhân tâm thần” Đương nhiên, cô không phải bác sĩ tâm lý, cô nhiều nhất chỉ là một hồng nương*(người mai mối):  “vậy cô đối với đối tượng ký ước, có yêu cầu đặc thù gì hay không?” “không có, các người sẽ làm gì để có thể chọn được đối tượng xứng đôi với tôi” Mễ Nhiễm mặt vô biểu tình nói: "dùng máy tính làm tổng hợp phân tích, tìm kiếm điều kiện của đối tượng nam sao cho phù hợp nhất. Tuy nhiên cô yên tâm, hôn nhân lần này có khế ước, hai người có ba tháng làm quen, sau ba tháng, hai bên cảm thấy không được, cũng có thể giải trừ hôn ước” Tô Nguyệt Phinh gật gật đầu: “ một khi giải trừ hôn ước, thì có thể xóa bỏ ký ức sao?” “Đúng vậy, hôn nhân của hai người, hoàn toàn được xây dựng trên bản khế ước, có thể không thực hiện chức trách của phu thê, cũng có thể đổi ý, cho đối phương quên đi mình” “ Nghe thấy dường như rất tùy tính?” “ Đúng vậy, nhưng là một khi ký tên, hai bên phải ở chung ba tháng, mới có thể đưa ra ly hôn” Tô tiểu thư cẩn thận hỏi: “Nếu trong ba tháng này, hắn lừa gạt tôi, thương tổn tôi, nhưng vẫn không thể ly hôn sao?” Mễ Nhiễm lắc đầu, Tô Nguyệt Phinh quá nhạy cảm, cô đã sớm nhận định, nam nhân sẽ luôn khi dễ cô. Vì thế Mễ Nhiễm an ủi nói: “sẽ không, chúng tôi sẽ trang bị cho hai người một bộ di động, có nó hai người có thể liên hệ với chúng tôi bất kỳ lúc nào. Nếu anh ta dám đối với cô thô bạo, lúc đó chúng tôi sẽ cho Cảnh sát đến giúp cô” “tôi có thể hay chuẩn bị một số đồ vật phòng thân hay không?” Tô Nguyệt Phinh vẫn luôn băn khoăn. “ Tô tiểu thư, đây là vấn đề tự do của bản thân cô, chuẩn bị một chút để hắn không chạm vào cô cũng tốt, chỉ cần hai người có thể hoàn thành kỳ hạn tìm hiểu là được” Tô Nguyệt Phinh gật đầu, sau đó ký tên. **  “ Tơ hồng liên minh” là tổ chức công ích được chính phủ thành lập vì mục tiêu giảm bớt tình trạng lười hẹn hò, ngại yêu đương và sợ kết hôn của giới trẻ hiện nay. Chủ nghĩa DINK ( Double income and no kids)- tạm dịch thu nhập gấp đôi, không con cái. Trở thành một đại danh từ thời thượng,  thời kỳ chủ nghĩa không hôn nhân “ ta làm chủ, ta vui sướng”, lan truyền khắp nơi. Căn cứ vào thống kê, cả nước mỗi năm chỉ có 1.000.000 trẻ em được sinh. Trong 100 cặp nam nữ, thì chỉ có 30 cặp lựa chọn kết hôn, 10 cặp lựa chọn sinh hài tử. Dân số già, tỷ lệ già trẻ mất cân bằng, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền kinh tế quốc dân. Cho nên chính phủ nhanh tay tổ chức “tơ hồng liên minh”, triệu tập tâm lý học cùng chuyên gia xã hội học, để họ có thể xúc tiến kế hoạch sinh sản của con người. Nhưng Mễ Nhiễm là cái ngoại lệ, cô căn bản không học qua tâm lý học, cũng đừng nói gì đến việc yêu đương, một cái cũng chưa. Nguyên bản là cô cùng với khối thân thể này một chút giống nhau đều không có, từ khi cô xuyên qua đến nay mọi thứ đều thay đổi. Thế giới này lại được viết ra trong một quyển tiểu thuyết, tên là “ khủng hôn chứng”, cô xem qua tiểu thuyết trước vài trang, nhưng chưa kịp đọc được diễn biến gì thì lại đi ngủ, một đêm tỉnh lại, chính mình lại xuyên thành nữ phụ Mễ Nhiên. Nói đến nữ phụ Mễ Nhiên này thì thật cạn lời, Mễ Nhiên là điển hình của những nữ phụ xấu xa trong truyền thuyết, hội tụ đủ những tật xấu mà một nữ phụ xấu xa nên có: ham giàu, thực dụng, không có chí lớn, ngu xuẩn còn một thứ khổng thể thiếu chính là---cùng với nam chính dây dưa không rõ Vì theo đuổi nam chủ, Mễ Nhiển không tiếc dày vò thân thể mình, đói một bữa, cuối cùng mắc bệnh kén ăn. Hơn nữa vào một đêm không trăng không sao, Mễ Nhiên một mình cô độc chết trong phòng trọ, hoàn thành nhiệm vụ của một nữ phụ pháo hôi. *** Làm người đọc vì cái kết này mà vỗ tay khen hay, tỏ ý vui mừng. Nhưng mà, đổi lại sau một giấc ngủ say, lại xuyên thành nữ phụ này, đây lại là một câu chuyện khác. Mễ Nhiễm không muốn chết, cũng không nghĩ rơi vào tình thế không có chỗ dung thân như thế này. Cho cô kế thừa khối thân thể gầy yếu này, sau khi tiếp nhận, cô sẽ chiếu cố tốt công việc, chăm chỉ ăn uống, làm cho bản thân béo lên. Nói đến công việc của Mễ Nhiên, cô làm trong tổ chức với chức danh có tên gọi là “Tơ hồng liên minh nghiệp vụ viên”. Là một nhân viên cấp dưới, trực thuộc quản lý của chính phủ, chuyên phụ trách kết dây tơ hồng cho cả nam lẫn nữ, do đó nhiệm vụ và trách nhiệm là đề cao sự tăng trưởng dân số quốc gia. ở nơi phồn vinh, nhộn nhịp, giá trọ đắt đỏ tại Bắc Kinh, Mễ Nhiên có thể tìm được chốn nơi ở, đã là một vấn đề không hề dễ dàng. Tuy là một nghiên cứu sinh*(người theo học chương trình tiến sĩ) đã tốt nghiệp được hai năm, nhưng Mễ Nhiên còn chưa kết đôi được cho mình một mối lương duyên, đã rơi vào vòng nguy hiểm, nguy cơ bị tổ chức xa thải là rất cao. Hiện tại lại có người ủy thác tới, công việc phải được giải quyết, lại là một vấn đề đau đầu: Nên chọn đối tượng nào cho vị thiên kim sợ hôn nhân bây giờ? Hợp đồng hôn nhân, cái tên đã nói lên ý nghĩa, không phải là một cuộc hôn nhân chân chính được xây dựng trên tình yêu. Máy tính lựa chọn xứng đôi là thiết bị mà chính phủ đã mua để nhằm cổ vũ, thúc đẩy hôn nhân. Đầu tiên là làm phu thê trên danh nghĩa, sau cùng nhau hẹn hò, nước chảy thành sông, trực tiếp chuyển hình thức, biết giả thành thật. không cần lo đến việc trong ba tháng sinh ra cãi vã, bất hòa, cũng không bận tâm đến việc để lại di chứng tâm lý hôn nhân, bởi vì tổ chức đã phát minh là một dược phẩm có thể khiến cho người cần quên đi những thứ đã phát sinh trong ba tháng kia, cho nên nói, loại “hợp đồng hôn nhân” này thập phần nhân tính hóa. Mễ Nhiễm gửi chuyển phát nhanh xin báo cáo, vì thế Tô Nguyệt Phinh tiến vào cơ sở dữ liệu của tổng bộ để chọn ra đối tượng xứng đôi. Đại sở máy tính dày bảy đến tám mét, từ lối đi nhỏ cho đến hai bên kéo dài đến tận ngoài cửa, cũng không ít người đang ngồi đợi kết quả người xứng đôi. Đây là máy tính số hiệu 1314, bên trong là tư liệu của người ủy thác, máy tính đang tổng hợp gen, gia đình, tính cách, điều kiện đối tượng, để lựa chọn ra những nam nữ hợp nhau. Nhưng quá trình chờ đợi có hơi lâu, xung quanh không ít người đang rất nóng lòng chờ mong. Cũng có lúc nữ ủy thác sẽ đi cùng với nghiệp vụ viên, các nàng mang theo vẽ mặt chờ mong, chờ mong đối phương xứng đôi. Trong không khí vô vàn mùi hương hòa cùng hương hoa, hương trước là đuổi muỗi, hương sau là hương nước hoa của các quý cô tỏa ra. Mễ Nhiễm nhàn đến nhàm chán, màn hình hiển thị còn phải chờ đợi thêm nữa giờ đồng hồ nữa, vì vậy cô lấy ra một quyển sách thoạt nhìn. Tựa sách là; “ Không muốn sinh dưỡng” đây là điều cơ bản của một nghiệp vụ viên hay làm, phải xem một cuốn sách để tham khảo, kỷ càng giải đọc trào lưu không muốn sinh hài tử--- ước chừng vào ba mươi năm trước, quốc gia tương đối cởi mở đón nhận, sau đó từ từ phát triển theo thời gian. Một số người, nhân lúc tuổi trẻ qua nhanh, mau chóng kết hôn sinh con, đa phần là nam nhân. Nhưng nay đều đã là những lão nam nhân, vì muốn tìm tiểu tam, bắt đầu tuyên dương phong trào tự do yêu đương. Bọn họ tuyên bố: hôn nhân ta, ta làm chủ. Con cái hay tờ giấy kết hôn không phải là gông xiềng, không phải thứ có thể trói buộc ta, Bọn họ tuyên bố: lúc trước kết hôn là do thân bất do kỹ, hiện tại đã khác, chúng ta phải dũng cảm, phải nỗ lực theo đuổi chân ái. Chân ái trong lời của bọn nam nhân thối này, đó chính là vất bỏ người vợ tào khang, để đi theo tiểu tam trẻ trung, xinh đẹp. Sau cùng, một đám không có đạo đức, trách nhiệm với gia đình, nổi dậy, cổ xúy cho cái phong trào này. Phim ảnh cùng với sách vở, xuất hiện nhiều nam nhân vứt bỏ vợ cả, tìm kiếm chân ái, hơn nữa còn tuyên truyền, quãng cáo để nói rằng tiểu tam mới là “linh hồn xứng đôi” với họ, thê tử xấu xí trong nhà chỉ là công cụ sinh sản. Thậm chí nhiều thanh niên tuổi mới đôi mươi, đều bị cái phong trào xấu xa lây nhiễm, đem việc ngoại tình là một việc hết sức bình thường. Vì thế ở những năm hỗn loạn kia....xuất quỹ, ly hôn, tranh chấp không bao giờ kết thúc. Phần lớn người bị thương tổn đều là phụ nữ và trẻ em. Theo bảng thống kê, khi đó, mỗi năm đều có đến 2 triệu cặp vợ chồng ly hôn, có 3 ngàn trẻ nhỏ trở thành cô nhi khi cha mẹ hai bên đều không cần. Rốt cuộc, ngày qua ngày...hài tử ngày ấy cũng đã trưởng thành, trở thành những người sợ hôn nhân. Trong mắt bọn họ, bậc cha chú chính là lưu manh, mẹ mình chỉ có thể ngày ngày lấy nước mắt rữa mặt, mà chính mình lại bị kẹp ở giữa, là một kẻ dư thừa, là kết tinh sai lầm của cái hôn nhân đỗ nát này, bọn họ sinh ra sợ hôn nhân, bọn họ không hy vọng nối tiếp sai lầm, vì thể uốn cong thành thẳng, bắt đầu đưa tư tưởng không hôn nhân lan truyền ra xã hội Nói trắng ra là, một thế hệ người bị những tấm gương người đời trước phá hỏng, vì thế sinh ra xem hôn nhân là gánh nặng, là thứ không đáng. Xem xong sách, Mễ Nhiễm nhắm hai mắt dưỡng thần trong chốc lát, cô bắt đầu hiểu ra, tại sao trong mắt Tô Nguyệt Phinh lại tràn đầy sợ hãi như vậy, bọn họ chỉ là thế hệ bị hại mà thôi. Bỗng chốc không khí xung quanh đột nhiên thay đổi, mọi người đều đem ánh mắt hướng về phía cầu thang xoắn ốc, Có một nam nhân dọc theo cầu thang mà đi xuống, thân ảnh càng ngày càng rõ ràng, xung quanh tiếng nói khẻ nho nhỏ càng ngày càng nhiều. “Có phải anh ta chính là cái kia kỹ sư máy tính- Lục Phỉ Nguyên? tôi ở trên mạng xem qua ảnh của anh ta rồi, người thật so với trong ảnh còn soái hơn”  “ Chính là như vậy, ta còn nghe nói anh ta là đàn ông đạt chuẩn chất lượng 95 điểm, hơn nữa còn độc thân nha, so với kim cương vương lão ngũ* thì anh ta hội tủ đủ 5 tiêu chí, xứng đáng là một vương lão ngũ, nữ tử theo đuổi anh ta chắc xếp hàng dài từ bến thượng hải đến Đông kinh luôn chứ chả đùa.” (*người đàn ông hội tụ đủ năm tiêu chuẩn 1. Có tiền, có sự nghiệp, kế thừa tài sản của gia đình 2. Đẹp trai, anh tuấn, độc thân. 3. Có bằng cao học hoặc học cao học ở nước ngoài 4. có khả năng giải quyết vấn đề, tích cực tìm tòi, nghiên cứu kinh doanh 5. Trầm tính, ít nói, ẩn mình tránh những thị phi xung quanh nguồn: FB:ngontinhkiuc) “ Ây đúng rồi, tôi còn nghe nói cái cô gái bên kia... hình như trước đây có một đoạn thời gian quen biết đó” “ Làm gì mà một đoạn, tôi còn nghe nói rằng, cô ta còn tuyệt thực, vì để được Lục chủ nhiệm chú ý đấy, chậc chậc chậc, như thế nào khi chưa đạt được cái gì thì đã đói chết rồi” .....Mễ Nhiễm cảm thấy không thoải mái lắm, bởi vì mọi người đều đem ánh mắt mà nhìn về phía cô, nhưng cô cũng không để ý lắm mà đi tới trước mặt người nam nhân đó. Bất quá người nam nhân này đích thực rất tuấn tú, đáy mắt anh ta phảng phất ánh sáng nhạt của chiều hoàng hôn, đang chăm chú nhìn người, thì bấc giác bị anh ta nhìn lại, không tự chủ được nên tim cô bỗng chốc đập mỗi lúc càng nhanh, gương mặt ủng đỏ. Quả là mị lực đầy người mà. “Mễ Nhiên” Anh ta gọi tên cô, giọng nói trầm ấm thật dễ nghe. “Hửm” Mễ Nhiễm không thể nào hiểu được, nhưng cô cũng không biểu hiện ra cái gì, chỉ là nói: “có chuyện gì sao?” Người đàn ông liếc mắt đánh giá nàng, quả nhiên như lời đồn: ‘Mễ Nhiên gần đây gầy trơ cả xương’ ‘Mễ Nhiên lại dám tuyệt thực’, nhìn trạng thái tinh thần của cô ấy thì không tệ lắm, vì thế nói: “kết quả của cô, tới văn phòng của tôi mà lấy” “ừm” Nói xong một khắc liền đứng dậy, cô bổng nhiên nhớ ra cái tên Lục Phỉ Nguyên này có chút quen, rốt cuộc anh ta là ai.   Tác giả có lời muốn nói: chương mới xuất phát, mong cầu được chiếu cố Nữ chính: Mễ Nhiễm, một nhà văn viết tiểu thuyết ngôn tình mới, cũng đã nghe qua nhiều đoạn tình yêu. Cô trong lúc vô tình nhất lại xuyên qua tiểu thuyết “ Khủng hôn chứng”, trong sách lại là một xã hội sợ hãi hôn nhân, không tin tình yêu. Cô vì muốn chi trả tiền thuê nhà, thay thế nữ phụ bỏ chút công sức... Trong một câu chuyện lớn, sẽ có những câu chuyện nhỏ.. Chương sau sẽ giới thiệu một chút về bối cảnh xuyên thư. Editor cũng có lời muốn nói: từ chương 1-20 mình edit từ bản CV nên có thể sẽ mắc nhiều lỗi có thể edit chưa thật sự sát nghĩa, nên mong độc giả thông cảm! Nếu thấy chương nào có lỗi chính tả hoặc xưng hô không hợp lý, rất mong quý độc giả bình luận để mình kịp thời sửa chữa. Link CV: https://sum.vn/9vLUx (Wikidich.com)