Hứa Xế nhân cơ hội hôn cô, Diệp Khả đáng thương, cô nhóc nhỏ nhắn để một anh trai tay dài chân dài ôm vào lòng, hôn đến nỗi không thở nổi, nước mũi cũng chảy ra. Hứa Xế lau nước mũi trong suốt trên mặt cô, dỗ dành, “Em ngoan nhất, đúng không?” Ngoan thì ngoan thật. Nhưng không ai nói cho cô là làm tiểu đệ còn phải trả giá thê thảm như vậy. “Nhưng mà, nhưng mà…” Cô cứ nhưng mà mãi nhưng không nói tiếp được, kỹ năng nịnh nọt bị động bắt đầu quấy phá, “Đại ca, anh xem anh đẹp trai như vậy, góa phụ nhìn mà rung rinh, dung mạo còn hoa nhường nguyệt thẹn chim sa cá lặn hiếm thấy trên đời hơn cả Phan An… Sao phải làm khó con châu chấu nhỏ này chứ?” “Em không bằng lòng?” Mắt Hứa Xế bắt đầu tối lại, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng. Ngoài cười nhưng trong không cười, như Diêm Vương. Thần kinh cô nhóc cuộn lại thành cuộn len rối ren, trong đầu hiện lên hình ảnh Trương Đại Quân che lại cái mũi biến hình, được giáo viên đỡ ra khỏi trường học. Cô “u wa” một tiếng, ôm lấy cổ đại ma vương, “... Sao lại không bằng lòng chứ, đại ca anh cứ tùy ý đi, có cần em vén áo lên không?” Còn sao được nữa? Chịu thôi. Làm tiểu đệ, đại ca lên tiếng rồi còn nói không được sao? Đó đâu có tính là chân chó! Xoá bỏ giới tính chó. Hứa Xế nhìn cô một lát, bỏ tay xuống, “Được.” Diệp Khả khịt mũi, ngồi trên đùi nam sinh, cầm xúc xích ăn thừa cuộn áo lại, chậm rãi vén lên. Thật ra Hứa Xế xem nhiều phim SB tình sắc rồi, phim tình yêu thuần túy cũng xem cùng với mấy lão gia vào buổi đêm rồi. Những cơ thể đẫy đà đó rất ngấy, luôn làm anh nhớ đến thịt lợn cái được treo ngoài xưởng chế biến thịt. Eo cô vẫn chưa có, bụng nhỏ trắng nõn sạch sẽ phập phồng lên xuống, rốn nhỏ đáng yêu.Áo vén đến ngực, chần chừ không chịu kéo lên. Có thể loáng thoáng nhìn thấy hình dáng của xương sườn. Cô nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói, “Đại ca anh sờ đi, đừng khách sáo.” Mặt Hứa Xế căng chặt, anh giơ tay sờ eo cô. Bình thường thằng nhãi này ngoài đánh người ra thì còn thích đánh bóng rổ, ỷ vào vóc dáng cao mà thường xuyên chơi đối thủ thành cháu trai. Trên bàn tay có vết chai, sờ lên làn da mềm mại của thiếu nữ, đau thì đau thật, nhưng còn một cảm giác khó tả. Cô liếm môi, người nóng lên. Nam sinh liên lục mơn trớn chơi đùa eo cô, cuối cùng chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ ủ rũ của Diệp Khả, chậm rãi di chuyển lên. Sắc tình quá nha. Cô nghĩ vậy. Gương mặt trẻ con phúng phính và tai đều đỏ lên hết rồi. Đẩy áo lên trên, nhìn thấy núm vú tròn tròn mềm mại, nam sinh trầm giọng nói, “Sao ngực không to, quầng vú lại lớn?” Diệp Khả che mắt lại, không muốn nhìn mình bị đại ca chà đạp. Sẽ ảnh hưởng đến địa vị thần thánh không thể xâm phạm của anh trong lòng cô. Chợt nghe anh nói vậy, cô nhìn qua khe hở ngón tay, khóe miệng méo xệch, nhìn như chú cún con muốn khóc. Thấy cô muốn khóc nhưng không khóc, Hứa Xế ôm cô, vỗ lưng cô. “Khóc cái gì, nhóc con.” Diệp Khả nén nước mắt xuống, sửa lại cho đúng, “Người ta là tiểu đệ của anh, không phải nhóc con.” Anh cười, đầu ngón tay chạm vào đầu nhũ của cô. Cô run bắn lên, bím tóc lay động, cảm giác tê dại này truyền lên từ gan bàn chân, làm nơi đi tiểu bủn rủn. Động tác của Hứa Xế rất nhẹ nhàng, anh nắn bóp đầu nhũ, thấy núm vú cứng lại thành hình trụ nhỏ, anh lại dùng mặt trong ngón cái kiên nhẫn vuốt ve. Diệp Khả vặn vẹo, khóc nói, “Đại ca, người ta muốn đi tiểu.” Anh ôm eo cô, mắt nhìn chằm chằm bầu ngực nhỏ, giọng hơi khàn, “Nhịn xuống, trước tiên quỳ thẳng đã.” Diệp Khả nghe xong ăn hết xúc xích, từ tư thế ngồi vắt ngang biến thành ngồi quỳ. Rất giống cảnh Quan Âm tọa liên trong phim vừa nãy, chẳng qua là biến thành tiểu đệ ngồi trên người đại ca thôi —— bầu ngực như nụ hoa nho nhỏ vừa vặn đối diện với Hứa Xế.Ánh mắt đối phương bỗng tối lại. Hơi thở nóng rực phả lên ngực cô, giây tiếp theo, cô bé đáng yêu Diệp Khả đã bị đại ca mút ngực.