Tuy nói Kha Mi từ trước đến giờ rất thích ngồi mát hưởng lạc, nhưng thấy Bạch Bằng Phi tay nghề nấu nướng quá giỏi, ngẫm đến khả năng làm công việc nội trợ của mình chán không buồn chết, nàng quả rất khó sống nha. Nàng dù sao vẫn là một nữ nhân mà, thấy một người đàn ông so với nàng nấu ăn còn ngon hơn, ui...... thật khó xử ghê. Xa cách tám năm, không nghĩ tới người nam nhân này đã có được trình độ ưu tú đến vậy! Hơn nữa nam nhân hoàn hảo đó lại là bạn trai của mình, nàng càng cảm thấy bản thân không trông cậy, dựa dẫm vào hắn thì đúng là một tội ác. Nguyên bản nàng vốn tự nhận chính mình xem như cũng kiếm ra tiền, nhưng so với Bạch Bằng Phi, mấy đồng lương bèo bọt của nàng thật quá ít ỏi. Nguyên bản nàng vốn cho rằng bản thân trưởng thành thuần thục mỹ nữ không thể chối cãi, nhưng Bạch Bằng Phi lại cao điêu anh tuấn, hương vị cũng là vàng loại một, nàng căn bản trần tục không dám so. Hơn nữa nàng cũng không ngây thơ, thuần khiết cũng không khôn khéo, thâm sâu, chỉ vừa đủ là loại tiểu gian tiểu ác, rất thích hợp ở giữa hồng trần trọc thế này mà mồm miệng la lết ăn ké. Trọng yếu nhất là, nàng sẽ không phải nấu cơm, Bạch Bằng Phi sẽ làm, điểm này khiến cho nàng tự ái muốn chết! Càng nghĩ càng tự ái, Kha Mi quyết định xem chương trình món ngon Nhật Bản! Nàng đi học món ăn Nhật Bản cũng có thể chứ sao? Nàng không tin Bạch Bằng Phi cũng biết làm món ăn Nhật Bản! Hừ hừ hừ...... Đến lúc đó hẵng nhìn xem nàng đại triển thân thủ đi! Kết quả nàng vừa bật TV không bao lâu, bạn cùng phòng Đinh Tiểu Ưu đã lao ra hô lớn, "TV hư rồi! Ta đang chán người Nhật Bản muốn chết!" "Ách...... Tiểu Ưu," Kha Mi im lặng không giải thích được, giương mắt xem xét Đinh Tiểu Ưu, thận trọng nói: "Bọn mình tháng trước mới đi ăn món Nhật Bản xong, giờ cậu lại nói chán ghét người Nhật Bản đến chết là sao ta." Sao thái độ liền biến chuyển lớn như vậy chứ? "Mặc kệ! Tớ chán ghét bọn Nhật Bản!" Đinh Tiểu Ưu rất kiên trì. Nàng chán ghét muốn chết hai chữ Nhật Bản! Kẻ thù xấu xa đê tiện, đồ quỷ Nhật Bản đáng chém ngàn đao, đồ hỗn trướng bốn chân...... Chỉ có thể là Đằng Mộc Bác! Bất cứ cái gì làm liên tưởng đến gã đó, nàng liền tức giận muốn đạp đổ! "Nhưng tớ muốn học làm món ăn Nhật Bản da......" Chưa từng thấy Đinh Tiểu Ưu liệt hỏa công tâm mạnh mẽ như vậy bao giờ, nhưng Kha Mi vẫn cố gắng tranh thủ. Nàng cùng Đinh Tiểu Ưu cũng không thân thiết lắm, thuần túy là ở chung một phòng thì sẵn dịp thành bạn bè, nhưng hai người nước giếng không phạm nước sông, có một số chuyện riêng tư không thể nói. "Mặc kệ!" Đinh Tiểu Ưu phi thường kiên định phủ quyết. "Chỉ cần tớ còn ở trong phòng, tớ không muốn nghe hay nhìn thấy hoặc đụng phải bất cứ cái gì liên quan tới bọn Nhật Bản!" "Tớ học nấu ăn như thế nào đây?" Kha Mi mở to mắt, ngước nhìn Đinh Tiểu Ưu vô lý. "Cậu muốn học nấu nướng làm gì?" Đinh Tiểu Ưu giật mình hỏi. Mặc dù nàng cùng Kha Mi không phải tỷ muội thắm thiết cho lắm, nhưng ít nhất nàng cũng biết Kha Mi từ trước đến giờ vốn là "Cô nương xa nhà bếp", làm sao có thể thần kinh thác loạn đến mức muốn học nấu nướng chứ? "Là thế này......" Kha Mi ngượng ngùng cười cười, giải thích việc nàng với Bạch Bằng Phi, kể chuyện lần trước Bạch Bằng Phi nấu cơm cho nàng ăn... chỉ không nói rõ tên hắn. "Cậu vì nghĩ như vậy mà đi học nấu ăn ư?" Đinh Tiểu Ưu rất chăm chú nghe Kha Mi nói chuyện, thậm chí còn tự hỏi một hồi. Ư hừ, tình yêu thật vĩ đại! Thậm chí làm cho Kha Mi từ trước đến giờ không muốn đụng đến chuyện nội trợ, cũng phá trời mở đất vì nam nhân mà rửa tay xuống bếp nấu canh nóng?! Nếu sau này có người theo nàng nói thấy được dấu tiên nhân, nàng cũng sẽ không quá kinh ngạc...... Đinh Tiểu Ưu ở trong lòng trộm nghĩ, trên mặt vẫn duy trì nét tỉnh táo cùng chăm chú, tránh cho Kha Mi khuynh hướng nóng nảy bạo lực làm đau mình. "Đúng vậy!" Kha Mi gật đầu. "Nếu không tớ sẽ có cảm giác giống như bản thân không xứng với hắn." "Chờ một chút, tớ đi pha cốc cà phê." Đinh Tiểu Ưu bị nghiện cà phê, nên uống nó hằng ngày trở thành thói quen của cô. "Tớ cũng muốn!" Kha Mi vội vàng la to, chạy theo vào bếp. Hai nữ nhân nhỏ xinh ở trong nhà bếp, Đinh Tiểu Ưu vừa pha cà phê, vừa hỏi Kha Mi, "Cậu có thấy loại cảm giác đó không?" "Cảm giác gì?" "Kỳ thật hai ngươi là trời sinh một đôi." Đinh Tiểu Ưu hạ kết luận. "Có thật không?" Kha Mi cao hứng đến mức ánh mắt cũng phản ý cười, ngay cả Tiểu Ưu cũng nói như thế, vậy có phải là điều kiện của nàng cũng ưu tú đâu kém gì hắn chứ? "Ừ. Nghe cậy kể, tớ nghĩ chẳng có mấy nữ nhân chịu được tên kia đâu" Đinh Tiểu Ưu gật đầu quả quyết. "Có ý gì?" Kha Mi vẫn không hiểu. Lời này của Tiểu Ưu nghe rất thâm thúy nha. Điều kiện của Bạch Bằng Phi rất tốt! Anh tuấn giàu có lại rất có phong cách, đúng là kim quy trong mắt nữ nhân Không để ý tới vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ của Kha Mi, Đinh Tiểu Ưu lẳng lặng nhấp một ngụm cà phê, mới thong thả giải thích, "Hắn bề ngoài thoạt nhìn rất được, nhưng kỳ thật là một nam nhân khó chịu; mà cậu lại là dạng nữ nhân có cá tính vừa vặn hợp ý hắn" Gì vậy? Bạch Bằng Phi khó chịu sao? Tiểu Ưu nói thực cũng đúng, nam nhân kia đầu tiên rất hay buồn bực, bề ngoài quen giả bộ thành bộ dạng khốc liệt, nhưng trong lòng chẳng khác gì trẻ con. Mà...... nàng đúng là có số làm nữ nhân của hắn sao? Kha Mi ngây ngốc nhìn Đinh Tiểu Ưu một lúc lâu, cuối cùng mới tìm về được đầu lưỡi, mở miệng hỏi: "Tiểu Ưu, cậu nói thế là khen hay chê khéo tớ đấy hả?" Bất kể như thế nào, thân chinh vì Bạch Bằng Phi mà xuống bếp, đây là ước mơ trước mắt lớn nhất của Kha Mi. Tưởng tượng cảnh...... Sáng sớm, trong phòng bếp thoảng bay ra hương cà phê nồng đậm, ngon lành, tiếng xoong nồi va chạm lách cách, Bạch Bằng Phi theo mùi thơm làm thức tỉnh, liền đi tới nhà bếp tìm nàng. Nàng quay đầu nhìn nam nhân vừa mới rời giường, hai người bọn họ nhu tình nhìn nhau cười một tiếng...... Hoặc là khi trời chuyển tối, nàng ôn nhu hiền thục ở trong nhà bếp khéo léo nấu từng món ăn mà hắn ưa thích, nam nhân nàng yêu thương nhìn thấy nàng vì mình tự tay làm canh nóng, nùng tình mật ý sẽ từ phía sau ôm lấy nàng, cho nàng một nụ hôn thâm tình.... Úc, thật là lãng mạn siêu cấp vô địch vũ trụ - **** Bạch Bằng Phi nhìn Kha Mi tay xách nách mang chạy tới nhà hắn, trên mặt còn nhác thấy nụ cười quỷ dị, trong lòng không khỏi có chút hoảng sợ. Tiểu nữ nhân gọi điện thoại nhắn muốn tới nhà hắn thật ra là một chuyện tốt, nhưng vừa mở cửa đã thấy tiểu nữ nhân cười như vậy, hắn rất khó kiềm chế việc không nghĩ nhiều. "Có gì vui sao?" Cố gắng duy trì bình tĩnh, Bạch Bằng Phi kéo miệng mỉm cười, tận lực biểu diễn nét mặt hài lòng nguyện ý muốn biết chuyện làm cho Kha Mi cao hứng. Nhưng rõ ràng, thấy Kha Mi khuôn mặt tươi cười, hưng phấn khác thường, trong lòng hắn vẫn có điểm sợ hãi...... "Không có gì a!" Kha Mi ngượng ngùng cười, giơ tay đưa túi đồ cho Bạch Bằng Phi. "Hôm nay chúng ta ở nhà ăn cơm được không?" Nàng không ngừng nhấp nháy đôi mắt mỹ lệ, tràn ngập mong chờ hướng Bạch Bằng Phi. "Được, được, vậy em muốn ăn gì? Phòng bếp không còn gì cả." Bạch Bằng Phi hiểu được sự tình không sao, trong lòng chỉ nghĩ muốn ăn tiểu nữ nhân trước mắt. "Em có mua nguyên liệu rồi!" Kha Mi cười cười, chỉ chỉ vào mấy cái túi trên tay Bạch Bằng Phi. "Chiều nay em xuống bếp được không?" A a a...... Ôm hôn trong phòng bếp a...... Tối nay sẽ là thời điểm lãng mạn nhất đi! "Được!" Chỉ cần là nam nhân, bình thường đều rất thích nghe bạn gái vì mình chủ động xuống bếp. Bạch Bằng Phi dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. "A a......" Kha Mi cho nam nhân một nụ hôn khích lệ bản thân. Hết thảy đúng là tốt đẹp như vậy...... Nhưng hai mươi phút đồng hồ sau, từ nhà bếp của Bạch Bằng Phi thỉnh thoảng truyền ra tiếng la oai oái. "Trứng gà không thể cứ đập vào trong nồi mới đánh!" "Gạo phải thêm nước mới có thể nấu thành cơm!" Bạch Bằng Phi lúc mới đầu còn ra sức quát lớn trả lời, khẩu khí cũng coi như khách khí, Kha Mi cũng có thể hư tâm đón nhận sự chỉ bảo của hắn. Nhưng sau năm phút, tiếng hét vọng lại của Bạch Bằng Phi đã dần trở nên vô lực. "Đó là đường, không phải muối!" "Xào rau phải cho dầu vào trước!" Lại thêm năm phút trôi qua "Cưng ơi, em nên ra đây ngồi đi, để anh nấu cho. Có được không?" "Nhưng người ta thật sự rất muốn vì anh mà xuống bếp a!" "Nhưng...... không ai nấu cơm như vậy hết!" Nam nhân cơ hồ khóc không ra nước mắt. "Xong rồi!" Tiểu nữ nhân thanh âm hào hứng. "Tuyệt đối ăn được, em cam đoan với anh!" "Em từng nấu qua?" "Chưa. Nhưng trên TV hướng dẫn sao, em làm y chang không sai đâu!" Trên TV hướng dẫn như vậy? Bạch Bằng Phi đột nhiên cảm thấy trên mặt hắc tuyến quay cuồng, nhưng lại không đành lòng làm thất vọng nữ nhân mình yêu, nên vẫn miễn cưỡng nhẫn nại không nói ra. Thêm năm phút "Tiểu Mi, vị canh tương chỉ cần điểm một chút tương thôi, dùng nước hòa tan ra là được rồi. Em cho hình như hơi nhiều tương rồi." "Đúng nha? Quả là em cũng nêm hơi quá tay a." "Bông cải xanh Hàn Quốc muốn làm trước tiên hẳn là phải tước nhánh, rửa sạch đúng không? "Cái đó hả? Cần gì phải phiền phức như vậy chứ? Thoạt nhìn rất sạch sẽ mà!" Bạch Bằng Phi quyết định trước hết coi thuốc còn đủ hay không, thuận tiện ngó qua giấy vệ sinh trong nhà cầu. Qua năm phút nữa "Kha Mi, anh lệnh cho em, bây giờ, lập tức đến bàn ăn ngồi đàng hoàng, nếu không chúng ta có chờ đến sáng mai cũng đừng nghĩ đến việc có cơm ăn!" Bạch Bằng Phi đã nhịn không nổi nữa! Từ lúc Kha Mi chẳng phân biệt được đường và muối, hồ đồ làm bậy làm bạ nấu nướng ra mấy món, nếu như hắn dám ăn, chỉ sợ chiều nay phải đến bệnh viện trình diện! "Người ta......" Kha Mi vẫn ai oán giãy dụa. Nàng thừa nhận hai món ăn trên bàn thoạt nhìn rất đáng sợ, nhưng....nhưng là nàng vì nam nhân mình yêu mến đích thân xuống bếp làm ra mà! "Anh buộc em đấy!" Bạch Bằng Phi khó khăn đứng dậy nhặt nhạnh mấy thứ trên sàn nhà. Hắn thực chăm chỉ! Thấy vẻ mặt nam nhân nghiêm túc, Kha Mi cũng không dám tiếp tục kháng nghị. Nàng chỉ có thể thất thểu đi tới phòng khách, thương tâm bật TV...... Ăn xong bữa tối, Kha Mi áy náy xung phong đi rửa chén. Nếu bữa tối lãng mạn đã bị nàng làm cho đổ bể, thì ít nhất nàng cũng sẽ phải hỗ trợ rửa hết chén bát chứ sao? "Cám ơn em nghĩ đến việc nấu cơm cho anh ăn, cũng cám ơn em giúp rửa chén......" Kha Mi lau chùi vừa được một nửa, phía sau liền truyền đến thanh âm thuần hậu của nam nhân. Hắn ôn nhu ôm lấy Kha Mi, một tay giữ chặt eo thon, một tay xoa nắn trước ngực giai nhân mềm mại, hôn mật ngọt của nàng. Vẫn tự tiện liếm láp vành tai nàng, hôn, trêu chọc, cắn nuốt, khiến thân thể mềm mại phải run rẩy đón nhận. Vì vậy, hắn càng thêm càn rỡ, ra sức gieo rắc cảm giác tê dại, kích thích ở vành tai mẫn cảm của giai nhân, tiện thể ở xương quai xanh trơn mịn, lưu lại thầm dấu vết màu tím. "Ư......" Kha Mi phát ra tiếng thở dốc, cơ thể không ngừng tê dại theo mỗi cử chỉ vuốt ve của Bạch Bằng Phi, xuyên thấu khắp toàn thân. Đôi môi không được ngừng hướng đến cho hắn trêu chọc, bàn tay nam nhân nhẹ nhàng thoát bỏ xiêm y của nàng, dễ dàng tháo xuống thắt lưng cùng quần dài. "Không muốn......" Kha Mi vô lực khẩn cầu, nhưng bàn tay ma quái của Bạch Bằng Phi vẫn chạm đến bụng dưới của nàng, gần sát quần trong, không ngừng uy hiếp huyệt khẩu ướt át, trêu ghẹo. "Ướt như vậy...... còn nói không muốn?" Bạch Bằng Phi trực tiếp hoạt tiến u cốc thần bí của nàng, thăm dò hoa tâm đẫm ướt, đẹp đẽ khiến nơi đó càng giao ra nhiều mật ngọt hơn nữa. Kha Mi vô lực kháng cự nam nhân ở trên người mình khơi gợi cảm giác xáo trộn hư ảo mạnh mẽ, chỉ có thể không ngừng giãy dụa thân thể, nhưng lại càng làm cho ngón tay của nam nhân kia dò vào càng sâu...... Kha Mi cố gắng duy trì hô hấp, hai chân vô ý kẹp chặt, càng cảm nhận rõ ràng hơn sự xâm lấn của nam nhân. Nàng cả người đều bốc lửa, khí lực từ từ biến mất...... "Tiểu bảo bối, em thật cảm tính " Nam nhân gầm nhẹ một tiếng, ôm chặt thắt lưng nàng, đối phó với thân thể giai nhân đang không ngừng vặn vẹo, ngón tay càng tham tiến sâu hơn cấm địa ấm áp - trêu chọc, kích thích. "Ưm......" Nàng cố nén từng lớp sóng khoái cảm dồn dập xô đẩy. Hắn gia tốc động tác ngón tay, cho đến khi mật ngọt của nàng ào ạt chảy xuống. Chịu đựng kỹ xảo trêu chọc của nam nhân, Kha Mi cảm giác hạ thể có một cổ run rẩy khó diễn tả tập kích toàn thân. "Em mau đến quá." Khóe miệng tà ác mỉm cười, ngón tay ở trong cơ thể nàng càng gia tốc nhanh hơn. "A " Cuối cùng, một chuỗi khoái cảm bùng nổ mạnh mẽ ở hoa tâm sâu kín khiến Kha Mi lần nữa đạt đỉnh, dòng mật dịch trong cơ thể ấm áp dâng trào, ướt đẫm bàn tay nam nhân. "Bây giờ, đến lượt chúng ta cùng nhau khoái lạc một chút." Không cho Kha Mi thời gian kịp nghỉ ngơi, Bạch Bằng Phi đã gia tăng lực đạo ở hạ thân nàng, dùng thân thể đụng chạm, áp chế, giữ chặt vòng eo giai nhân chuẩn bị cho hắn xâm chiếm. Hơi thở dồn dập ở bên tai nàng ve vuốt, hắn dùng nửa người dưới dán chặt vào bụng nàng, buộc nàng cảm nhận nam tính to lớn của hắn vì nàng mà căng trướng, phát đau. Cởi ra quần lót mỏng manh của nàng, Bạch Bằng Phi vội vã đem lửa nóng của mình nhắm ngay hoa tâm nàng "Chuẩn bị tốt lắm rồi phải không? Anh muốn......" Thanh âm trầm thấp êm ái vang bên tai nàng, vật "sinh long hoạt hổ" đã ở tư thế sẵn sàng, chuẩn bị chờ lệnh phân phó liền trực chỉ xông tới. "Ưm......" Thân thể nàng hướng theo hắn mà hưởng ứng cuồng nhiệt. Phi thường hài lòng với thái độ hợp tác của giai nhân, Bạch Bằng Phi nắm hai bàn tay nàng, dùng sức chuyển động eo thúc vào hoa tâm bé nhỏ. Theo từng va chạm của hắn, Tiếng Kha Mi thở dốc càng lúc càng lớn. "A......" Nàng sắp không thở kịp nữa rồi...... Trời ạ! Hành hạ ngọt ngào như thế thật sự làm cho người ta vừa sung sướng vừa đau khổ...... Nàng choáng váng, đầu hoa mắt mơ, trong cơ thể này nọ rung chuyển khiến nàng căng ra như dây đàn, chẳng còn mấy sức chịu đựng, tưởng chừng như chỉ phút chốc nữa là đứt gãy. "Kêu lớn tiếng một chút, anh thích nghe." Thanh âm rên rỉ khe khẽ của nàng làm hắn càng thêm phấn khích, không ngừng gia tăng xâm lược, thắt lưng dùng sức, nương theo hạ thân giai nhân đang ngẩn ngơ mà thi triển kỹ năng, thúc tới mạnh mẽ. "A......" Nàng không ngừng kêu thành tiếng, trong thanh âm tràn đầy phiến tình. Bạch Bằng Phi càng thêm ra sức hướng nàng giao hoan, một lần so với một lần càng kích tình, càng va chạm cuồng nhiệt hơn, khiến cho hạ thân nữ nhân sung sướng, tê dại, chỉ còn biết run rẩy dựa vào. "Không cần...... Như vậy là được rồi......" Bởi vì nam nhân chuẩn bị dốc lòng hung hung đánh chiếm, Kha Mi cơ hồ không thể kìm chế hét lớn một tiếng. Nàng sắp nổi giận...... Bạch Bằng Phi chỉ tập trung đưa đẩy, tiếp tục chuyển động nhanh hơn. Phản ứng nóng bỏng của mỹ nhân dưới thân càng làm cho lòng hắn tràn ngập thành tựu, hắn cũng khó níu giữ ý niệm muốn giải phóng chính mình nên càng thúc tới vội vã, chôn sâu "tiểu lão đệ" ở bên trong cơ thể nàng, dục vọng bành trướng nổ tung... Hai người cùng rên lên một tiếng thống khoái, rã rời, dòng nước ấm theo hai thân thể va chạm hối hả dung hòa, chảy tràn xuống giường, bọn họ đồng thời đạt tới cao trào kích tình.....