Kẻ Thù Bên Gối
Chương 19 : Đêm nay thật thú vị
– Chậc, Thất Thiếu, khẩu vị anh nặng thật đấy, loại hàng này mà cũng để ý- Đám người bên cạnh nhốn nháo hẳn.
– Anh không sợ trúng độc à?
– Nói không chừng có bệnh nữa đó, ha ha ha…
– Câm miệng- Lương Thất Thiếu quát.
– Tôi đồng ý với anh- Lăng Tuyết cũng không nghĩ mình sẽ thua.
– Tốt lắm- Lương Thất Thiếu hài lòng mỉm cười- Trận đấu đêm nay càng thú vị!
– Đã đến giờ, cuộc đua bắt đầu!
Pằng!
Theo tiếng súng vang lên, dàn xe đua như mũi tên rời dây cung xuất phát như bay.
Golf Gti chạy ở sau cùng, tựa con gà nén giận liều mạng muốn chạy dẫn đầu, đáng tiếc không có đột phá, năng lực cũng không đủ.
Mọi người vây xem đang cười, người ngồi trong dàn xe đua chạy trước vô cùng đắc ý, tất cả mọi người đều đang chờ xem trò cười của Lăng
Tuyết.
***
Trên cao, chiếc Maybach màu bạc lặng lẽ đỗ ở đó, người trong xe ngạo nghễ nhìn xuống hết thảy.
Lôi Quân lo lắng nói:
– Con nhỏ này điên rồi? Chạy Golf Gti lên núi đua xe, chẳng phải tìm chết hay sao?
– Hình như còn đồng ý điều kiện gì nữa đó- Cố Huy chau mày- Chơi lớn thật.
– Thú vị- Thân Đồ Dạ nhếch mép cười.
– Hả?- Hai người còn lại đều ngây người- Chủ nhân, ý anh là…
Thân Đồ Dạ không nói lời nào, vẫn nhìn chằm chằm chiếc Golf Gti như trước, tròng mắt đen láy lóe ra thứ ánh sáng khác thường.
Lôi Quân và Cố Huy nhìn lại, Golf Gti lại có thể từ từ đuổi theo, đã vượt qua hai xe, đang cạnh tranh với chiếc xếp thứ 5.
– Tốc độ hình như càng lúc càng nhanh- Lôi Quân vô cùng kinh ngạc- Ê ê ê, thứ 4 rồi…
Trong thời gian nói chuyện, Lăng Tuyết lại vượt qua hai chiếc xe nữa, trận đấu thay đổi trong nháy mắt.
– Cô ta làm thế nào được nhỉ?- Cố Huy kinh ngạc trợn mắt- Dù có kỹ thuật lái xe, nhưng tính năng xe có hạn mà.
– Vậy mànhìn không ra?- Thân Đồ Dạ thản nhiên nói- Xe kia được tân trang rồi! Động cơ, trục biến tốc, hệ thống không khí tất cả đều được thay đổi, nhưng mà không phải cái gì sử dụng nhiều cũng tốt, cho nên xuất phát sẽ chậm. Nhưng cô ta lái Gti đã nâng cấp động cơ, hơn nữa kỹ thuật lái xe thuần thục, thắng cuộc đua này cũng không phải không có khả năng, chỉ là, mấy chiếc xe đua khác đều nhắm vào cô ta, thà thua cũng không muốn cô ta thắng, nếu cô ta muốn thắng, phải liều mạng một phen rồi!
– Xếp thứ 3 rồi!- Cố Huy thán phục nói- Chiếc Ferrari chạy thứ hai đang cản cô ta lại, ép cô ta đến vách núi!
– Nguy hiểm quá!- Lôi Quân kinh ngạc hô lên.
Thấy chiếc Golf Gti bị Ferrari ép đến vách núi, Lăng Tuyết đột nhiên nghiêng xe, chạy vụt qua khỏi vách núi, trực tiếp vượt qua chiếc xe thứ
2, theo sát chiếc đang dẫn đầu.
– Cô gái này lợi hại quá!
Lôi Quân và Cố Huy hưng phấn không thôi, ngoại trừ chủ nhân của họ, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một người có kỹ thuật lái xe xuất sắc thế này, mấu chốt còn là phái nữ.
– Cô gái này, rất thú vị!
Thân Đồ Dạ nhếch môi cười, cô gái này đã thành công khơi gợi lên hứng thú của hắn.
– Muốn thắng tôi? Không dễ đâu.
Lăng Tuyết nhíu mày, khóe môi luôn giữ đường cong đắc ý.
Bởi vì xe taxi của Lăng Ngạo là xe thuê, cho nên cô và Lăng Ngạo đã mua những phụ tùng giá rẻ lắp đặt vào Golf Gti của Hàn Bắc, bình thường không dùng được, hiện tại rốt cuộc cũng phát huy công dụng rồi.
Tiền thưởng gấp mười chính là 8 triệu, tiền đến tay, tất cả mọi chuyện đều được giải quyết.
Nghĩ vậy, Lăng Tuyết liền hăng hái, nheo mắt lại, nhìn chằm chằm chiếc xe Lamborghini màu xanh ở đằng trước.
Lương Thất Thiếu hôm nay phát huy rất khá, xe chạy như bay trên đường, Lăng Tuyết truy đuổi có hơi mệt, nhưng cô sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, gia tăng tốc lực tiếp tục truy kích.
Rất nhanh, hai xe sắp đến đích, Lamborghini của Lương Thất Thiếu luôn chặn trước đầu xe Lăng Tuyết, dù sao tính năng xe hữu hạn, tuy Golf Gti đã qua tân trang, nhưng rất khó vượt qua chiếc xe thể thao đắt tiền số lượng có hạn này.
Cách đích đến chỉ còn 900 mét, Lăng Tuyết vẫn không cách nào vượt qua, thấy sắp thua, cô không phục, cô muốn thắng!
Chỉ là đoạn đường núi gần đến đích ngày càng hẹp, bên trái chính là vực thẳm, hàng rào bảo hộ đã sớm bị đụng gãy, xe của Lương Thất Thiếu chạy bên trong, cho dù cô lật nghiêng xe cũng không đủ chỗ vượt, hơn nữa, vô cùng nguy hiểm.
Chẳng lẽ cứ vậy mà nhận thua à?
Lăng Tuyết không cam tâm…
***
Trên đỉnh núi, Lôi Quân và Cố Huy nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi toát mồ hôi dùm Lăng Tuyết.
– Xem ra không vượt được rồi, cho dù đứng thứ hai cũng rất lợi hại, không cần lấy mạng ra liều.
– Ừ, Golf Gti dùng linh kiện thứ phẩm để tân trang thì vẫn là Golf Gti, làm sao có thể so sánh với Lamborghini được?
– Thua thì sẽ không vui nữa!
Thân Đồ Dạ vẫn quan sát cuộc đua, đêm nay trận đấu này với hắn mà nói như một trò hay, hiếm khi khơi gợi được hứng thú của hắn, nên tốt nhất đừng để hắn thất vọng.
***
– Mẹ kiếp, chết thì chết!
Lăng Tuyết cắn răng, hạ quyết tâm, trực tiếp lái Golf Gti tông vào bên phải chiếc Lamborrghini.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, Lamborrghini bị tông nên mất phương hướng, lúng túng lạng lách sang bên trái.
Đầu xe Golf Gti cũng bị biến dạng, Lăng Tuyết không quan tâm được nhiều, kính chiếu hậu bên trái cũng bị Lamborghini quẹt gãy, nhưng tốt xấu gì cũng đã vượt qua, trở thành xe dẫn đầu.
Chỉ còn một chút nữa thôi là đến đích, là thắng trận này, đằng sau đột nhiên truyền đến tiếng ma sát chói tai, Lăng Tuyết nhìn gương chiếu hậu, ngẩn người, Lamborghini đang mất lái lao thằng về phía vách núi…
***
– Trời!
Trên đỉnh núi, Lôi Quân kinh hãi nhảy xuống xe.
Cố Huy kinh ngạc mở to mắt.
Thân Đồ Dạ cũng nhướng mày.
Bên sườn núi, mấy chiếc xe tham gia đua đều thấy cảnh tượng này, tất cả đều sợ điếng người.
Ngay lúc tất cả mọi người đều nghĩ chiếc Lamborghini sắp lao xuống vực, tan xương nát thịt thì… kỳ tích xuất hiện…
***
Lăng Tuyết không chút do dự đánh tay lái, dùng tốc độ sét đánh quay xe về, phanh xe lại ngay vách núi, chắn ngang giữa chiếc Lamborghini và hàng rào bảo hộ bị gãy, ngăn chiếc xe rơi xuống!!!
Chiếc Lamborghini lắc lư, một phần ba xe vắt vẻo trên không, người trong xe không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lăng Tuyết quả quyết xuống xe cứu người, mạo hiểm tính mạng đứng bên cạnh vách núi, bước lên tảng đá bất cứ lúc nào cũng có thể lăn xuống, đưa tay cho Lương Thất Thiếu:
– Nắm lấy tay tôi.
Lương Thất Thiếu rối rắm nhìn cô:
– Trước khi đua chúng ta đều đã ký giấy sinh tử, cho dù tôi thật sự rơi xuống dưới cũng không liên quan đến cô! Tại sao cô lại cứu tôi?
– Tôi chỉ muốn thắng trận này, không muốn hại người- Lăng Tuyết liếc hắn- Mau đưa tay cho tôi, sau khi cứu anh xong, tôi còn phải chạy xe về đích, 8 triệu lận đó!
– Ha ha!- Lương Thất Thiếu bật cười, lúc này cô còn không quên phải thắng, cô gái này thật là đáng yêu.
***
Trên đỉnh núi, Thân Đồ Dạ nhìn thấy cảnh đó, nụ cười bên môi càng đậm, đêm nay không trăng không sao, nhưng hắn lại cảm thấy ánh sáng rất đặc biệt trên không trung…
– Đi thôi!
Chiếc Maybach xuống núi theo đường khác, Lôi Quân và Cố Huy không quên được cuộc đua, Lôi Quân nhỏ giọng nói thầm:
– Không biết con nhỏ kia cuối cùng có thắng hay không.
– Vở kịch đến lúc này, kết cục đã không còn quan trọng- Cố Huy mỉm cười nhìn gương chiếu hậu- Quan trọng là chủ nhân rất hài lòng!
– Chủ nhân, có cần điều tra lý lịch của con nhỏ đó không?
– Không cần!- Thân Đồ Dạ hơi nhếch môi- Giữ bí mật mới thú vị!
***
Lăng Tuyết cầm tờ chi phiếu 8 triệu xuống núi, lái xe, hát hò, vui mừng hớn hở, không kiềm được nụ cười.
Trong lòng cô nhẩm tính, trả 5 triệu cho Lãnh Thanh Mặc, còn lại 3 triệu, không chỉ có thể thanh toán hết tiền thuốc men cho Lăng Ngạo, mà còn dư lại một số tiền, có thể dùng để sửa chữa cô nhi viện…
Cuộc đời vẫn đẹp sao, hóa ra cảm giác có tiền tốt như vậy, việc muốn làm đều có thể làm, không cần rầu rĩ vì tiền nữa.
Hiện tại, nguyện vọng duy nhất của cô chính là mong Lăng Ngạo mau chóng khỏe lại, họ sẽ bắt tay lên kế hoạch nâng cấp lại cô nhi viện ngay.
Lúc này, vài luồng sáng từ phía sau đột nhiện rọi thẳng đến, sáng đến độ Lăng Tuyết không mở mắt ra được.
Không lẽ Lương Thất Thiếu còn có chuyện muốn bàn với cô?
Lăng Tuyết híp mắt, tấp xe vào lề đường.
Mấy chiếc xe đua bao vây Lăng Tuyết, mười mấy đứa choai choai bước xuống, ai cũng hùng hổ.
Lăng Tuyết nhìn lướt qua, Lương Thất Thiếu không ở trong số đó, cô cảm giác không đúng, chỉ là đường đã bị họ ngăn lại không còn khe hở, xe cô hoàn toàn không chạy tới được, cũng hết cách lùi ra sau, chỉ đành xuống xe nghênh chiến:
– Đua xong rồi, còn chuyện cần làm à?
– Con đ*, mẹ kiếp tao nhịn mày lâu rồi- Một cô gái trang điểm sắc lạnh ma quái, mặc chiếc áo da màu đỏ vênh váo chỉ vào Lăng Tuyết- Đêm nay mày chết chắc rồi.
– Suýt nữa mày hại chết Thất Thiếu, còn muốn lấy tiền bỏ chạy? Mày nghĩ bọn tao ngồi không chơi à?- Một anh chàng tóc hồng trẻ trung quát lên.
– Các cô không nhìn rõ hả? Tôi cứu hắn đấy- Lăng Tuyết nhướng mày- Các cô định lấy oán trả ơn đấy à?
– Bớt nói nhảm đi- Một anh chàng cao gầy chìa tay ra với Lăng Tuyết, ngông cuồng ra lệnh- Giao chi phiếu ra đây!
– Thì ra tự tung tự tác đến đòi tiền- Lăng Tuyết cười- Hình như không đúng quy tắc nhỉ!
Thực ra Lương Thất Thiếu chỉ chính miệng hứa hẹn tiền thưởng sẽ gấp mười lần, không lập giấy tờ, nếu hắn muốn đòi lại tiền, Lăng Tuyết không còn gì để nói.
Nhưng tình hình này rất rõ ràng, họ không phải do Lương Thất Thiếu kêu đến.
Họ thấy Lăng Tuyết dễ dàng thắng được nhiều tiền như vậy, trong lòng không phục, cho nên liền giấu Lương Thất Thiếu đuổi theo chặn xe Lăng
Tuyết lại, muốn đòi tiền về, tiện thể cho cô nếm mùi.
– Quy tắc?- Đám người nọ cười lạnh- Tụi tao chính là quy tắc!!!
Nói xong, cả đám người bao vây lấy Lăng Tuyết.
Lăng Tuyết nhìn lướt qua, mười hai người, không dễ đối phó đâu.
Ở đây không thể xin giúp đỡ, cũng không thể chạy trốn, vì bảo vệ 8 triệu kia, cô chỉ có thể chịu trận.
***
Chiếc Maybach màu bạch đã chạy đến giữa sườn núi, Cố Huy bỗng nhiên phát hiện điều lạ:
– Chỗ đó sao sáng quá vậy?
– Hình như là đèn xe- Lôi Quân cũng phát hiện ra.
– Chẳng phải đã đua xong rồi sao? Mấy chiếc xe đó còn tụ tập lại làm gì?- Cố Huy nhíu mày- Không đúng, chúng cản con nhỏ đó lại.
Thân Đồ Dạ ngẩng đầu lên nhìn, mắt hơi híp lại.
– Chủ nhân…- Cố Huy quay đầu nhìn Thân Đồ Dạ, đợi chỉ thị của hắn.
– Chủ nhân, chúng ta đến giúp cô ta đi- Lôi Quân dè dặt nói- Nhỏ kia không chừng có dính dáng gì đó với anh, anh nhẫn tâm nhìn cô ta bị người khác hiếp đáp sao?
Truyện khác cùng thể loại
369 chương
41 chương
8 chương
534 chương
64 chương
33 chương
27 chương
20 chương