Kẻ Không Theo, Chết!
Chương 43
Edit: quynhle2207—diễn đàn
Khi Mạc Doanh Doanh đến tòa lâu đài Yekaterinburg của Nga cũng đã là cuối mùa thu rồi.
Mùa thu tại thành phố nằm cách Moscow 1000 cây số về phía đông này thật rõ rệt, những lá phong đổi màu rơi rụng trên đường phố trải thành một mảnh màu sắc tươi đẹp, gió thu thổi hiu quạnh, còn có những điệu hát dân ca của Nga vang lên trong những quán cà phê nhỏ bên đường.
Mạc Doanh Doanh xách theo một chiếc túi xách du lịch màu đen, mặc trên người một chiếc áo gió màu vàng nhạt, sắc mặt lạnh nhạt, bước chân tiêu sái đi vào một khách sạn nhỏ, sau khi làm thủ tục nhận phòng xong, vô thanh vô tức cầm chìa khóa phòng đi vào căn phòng đã được đặt trước.
“Chà! Tại sao lại có một cô gái nhỏ Trung Quốc ở trong loại khách sạn này được vậy?” một tên quỷ say rượu người Nga đang cầm một chai Vodka, dựa vào bà chủ đang đứng trước mặt mình để hỏi, nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự tham làm nhìn theo bóng lưng gầy yếu của Mạc Doanh Doanh.
Charelina đếm tiền cẩn thận, sau đó bỏ vào trong tủ, khóa lại, đẩy con ma men này ra xa: “An Đông, dạo gần đây ở phía trên tra xét nghiêm ngặt, tốt nhất là anh đừng nên ra tay với những du khách giống như vậy nữa.”
Nơi này ở gần sát bên tòa lâu đài Yekaterinburg, nhưng an ninh ở tại đây lại không có tốt như mọi người vẫn nghĩ, lý do là bởi vì thời tiết lạnh, có rất nhiều tên say rượu, thêm vào đó vài năm đổ lại đây ở trên cũng buông lỏng quản lý của khu vực này, buôn lậu nhiều, qua lại khu vực này thường xuyên, làm mọi thứ cũng loạn cả lên.
Đương nhiên, phải kể đến người dẫn đầu của đám người phóng túng gây náo loạn này chính là nữ chủ nhân của tòa thành Yekaterinburg, được gọi là phu nhân Anna.
Đồng thời, vị phu nhân Anna này cũng chính là mục tiên lần này của Mạc Doanh Doanh và Tần Hoài.
Nếu như nói Yekaterinburg là một thành trì thì cũng không đúng, mà nói Yekaterinburg không phải là thành trì thì cũng không sai, nơi này không thuộc về thành phố kế bên, nó là một tòa thành của Nga Hoàng nằm gần bên bờ sông Y Seth, là nơi mà nữ hoàng Ekaterina của Nga đã lưu luyến cả đời.
Mà hiện tại, tòa thành này lại thuộc về phu nhân Anna của công tước Oleg. Từ lúc công tước qua đời, thì vị phu nhân hoang dâm này luôn sống trong tòa thành cổ được xây dựng hết sức nguy nga lộng lẫy này.
Nhưng tại sao lại nói bà ta là hoang dâm, nguyên nhân bắt đầu từ lúc vị công tước kia còn sống và ngay cả sau khi ông ta chết, bà ta rất thích bao dưỡng tình nhân, () có vô số những người đàn ông đẹp trai tuấn tú từ các nước khác nhau đều quỳ dưới gối bà ta, có lẽ đó là một trong những bí quyết để bảo dưỡng nhan sắc của mình, rõ ràng là đã gần 50 tuổi nhưng lại có một khuôn mặt nhìn qua chỉ khoảng 35 tuổi mà thôi, thêm vào đó điểm đặc biệt của người đẹp nước Nga chính là phong tình vạn chủng. Chuyện này trong suy nghĩ của những người dân ở Sverdlovsk là một bí mật vẫn luôn giữ trong lòng, không thể nói ra.
Thế nhưng mục tiêu lần này của Mạc Doanh Doanh, phu nhân Anna lại là người đang cất giữ bộ áo giáp của nữ hoàng Ekaterina sử dụng khi săn bắn, nghe nói được giữ gìn bảo tồn trong một căn phòng bí mật ở tại tòa lâu đài Yekaterinburg, dùng để thủ hộ Sverdlovsk.
Cô mở cửa phòng, sử dụng máy quét dò xét hết một vòng trong căn phòng nhỏ hẹp, sau khi chắc chắc không phát hiện ra được bất cứ công cụ theo dõi nào mới lấy ống dòm từ trong túi xách màu đen ra, bắt đầu lắp ráp, mà hướng đối diện của ống dòm chính là phòng tiếp khách của tòa thành Yekaterinburg, chỉ cần cô muốn thì bất cứ động tĩnh gì ở bên trong đó cô đều có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Có lẽ phải nói rằng vị phu nhân này lại quá mức tự tin vào bản thân, từ lúc vào sống ở trong tòa thành này vẫ không chịu dẹp bỏ những nhà cửa kiến trúc ở xung quanh tòa thành này, nhờ vậy mà cô lại có cơ hội để sử dụng vào lúc này, có thể ở nơi này để tiến hành nghiên cứu tình hình.
Cô sắp xếp toàn bộ trang bị xong xuôi, kéo màng xuống, nhìn đồng hồ, đã qua năm giờ, vì thế khóa cửa phòng cẩn thận, khóa cửa sổ kỹ càng, cầm lấy ví tiền, suy nghĩ muốn đi xuống phòng ăn nhỏ trong quán rượu ở tầng một để giải quyết qua loa bữa ăn của mình.
Theo nội dung của bưu kiện mà Tần Hoài đã gửi đến thì anh sẽ tìm cách tự mình liên lạc với cô ở tại đây, Tần Hoài đã xuất phát sớm hơn Mạc Doanh Doanh hai ngày, bây giờ cũng không biết đang ở đâu nữa.
Cô vừa đi vừa nghĩ ngợi, khi xuống đến dưới cầu thang lại không khéo đụng phải gã say rượu An Đông mới vừa rồi.
Bởi vì lý do an ninh, cho nên rất ít khi có những cô gái một mình đến khu vực này, những người phụ nữ ở đây, ví dụ như bà chủ quán rượu Charelina cũng là nhân vật có bối cảnh không thể trêu chọc vào được, cho nên hắn ta cũng đã lâu lắm rồi không được ăn mặn đi.
Kỳ thật mới vừa rồi cô cũng đã nhìn thấy, hắn ta cũng chỉ gọi cô là ‘cô bé Trung Quốc’ mà thôi, trong lúc đó cô lại không có ý định đánh nhau, kết quả lại đụng ngay hắn ta va vào cô ở trên hành lang, tay chân mềm mại đầy nữ tính, lại có mùi thơm ngát trên người đập vào mặt hắn ta, làm cho ‘người anh em’ của hắn ta cũng rục rịch ngóc đầu dậy.
Hắn ta đưa tay kéo bả vai của Mạc Doanh Doanh, tay khác lại không đàng hoàng đưa về phía eo của cô mò mẫm, trong miệng thì nói liên tục vài câu tiếng Nga, nghe qua thì chính là những lời uy hiếp.
Mạc Doanh Doanh đang bước đi, bị hắn ta lôi kéo như vậy đã nhanh chóng phản ứng lại, tuy là đang trên hành lang nhỏ hẹp, nhưng cô vẫn nhấc chân đá thật mạnh về phía chỗ đó của người đàn ông, ngăn tay hắn ta lại, bẻ một cái thật mạnh, trong tiếng kêu gào thảm thiết của người đàn ông, cô đã ra một đòn thật đẹp quăng hắn ta qua vai, ngã xuống ngay chân cầu thang.
Nghe tiếng kêu, Charelina kịp thời chạy tới, mang vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, () sau khi nói xin lỗi thì níu chặt lỗ tai của người đàn ông để giáo huấn một trận. Mạc Doanh Doanh nghe được lời của cô ta chính là sắp tới không cho cái người tên An Đông này được bước vào quán rượu của cô ta nửa bước.
Kỳ thật, Mạc Doanh Doanh cũng không thèm để ý, những tên hồ lốn loại này đến một người cô sẽ giết một người, cho nên cô chỉ gật đầu xoay người tiếp tục đi xuống ăn cơm.
An Đông ở bên kia bị một người phụ nữ làm cho nhục nhã như vậy, cú ngã vô ý kia lại đụng vào bậc thang làm chảy máu mũi, vừa lau máu trên mặt, thừa dịp Charelina còn chưa kịp đi đã rút ra cuốn sổ nhỏ trong đó có danh sách mà Mạc Doanh Doanh mới vừa đăng ký tên họ thuê phòng vừa rồi, lại thấy cái tên được đăng ký bằng tiếng Anh.
Gọi là Mo đúng không? Hắn nhếch miệng nở nụ cười âm ngoan, ‘anh em’ của hắn ta vẫn có thể ăn khối thịt này sạch sẽ rồi.
Trái lại, ở bên kia, Mạc Doanh Doanh lại không bị ảnh hưởng gì nhiều, cô nhanh chóng ăn xong phần bánh mì tam giác của Nga, uống một chén sữa dê, đang suy nghĩ muốn trở lên lầu để quan sát động tĩnh ở bên tòa thành Yekaterinburg bên kia.
Không nghĩ rằng khi đến trước cửa đã bị bà chủ mới vừa rồi chạy đến khuyên can ngăn cản lại: “Tôi tên là Charelina.” Người kia nở nụ cười thân thiện.
Mạc Doanh Doanh cũng cười trả lời: “Mạc.”
Charelina suy nghĩ lẩm bẩm vài lần tên cô ở trong miệng, nói đầy vẻ ý vị thâm trường: “Cô gái Trung Quốc, người vừa rồi tên là An Đông, hắn ta chính là tên cầm đầu của những kẻ lưu manh ở khu vực này.”
Lưu manh thì có là gì, lúc cô đang đánh nhau với FBI của Mỹ thì không biết tên cầm đầu lưu manh ở nước Nga này còn đang ở nơi nào để ‘tìm thầy học đạo’ đây, đừng nói là du côn hay lưu manh, ngay cả đặc công KGB của Nga đến đây thì cô cũng có thể tự bảo vệ mình an toàn.
Coi như là biết lễ nghĩa, cô cảm ơn Charelina, sau đó với sắc mặt không đổi đi lên lầu.
Bà chủ quán phong tình vạn chủng híp đôi mắt, đưa tay chà chà dưới cằm, xem ra miếng thịt này không phải An Đông muốn ăn là có thể ăn được.
Sau khi Mạc Doanh Doanh, đưa mắt coi thử những thứ mà máy theo dõi từ ống dòm mới vừa thu được, ở phía trước cũng không có gì đặc biệt, nhiều người đi qua lại, đang chuẩn bị bữa tối, sau đó….
Đột nhiên, cô từ từ quay ngược đoạn phim lại một chút, người mặc áo ngủ màu đỏ chính là phu nhân Anna, vậy thì, tên hỗn đản mặc quần áo như trẻ vị thành niên ngồi bên cạnh bà ta là ai đây?! Quả thật Tần Hoài đã cho cô một cơ hội gặp mặt thật độc đáo ở nước Nga này rồi, vậy mà chỉ trong vòng hai ngày đã tìm được cách có thể quyến rũ dựa vò đùi của phu nhân Anna này rồi!
Chẳng lẽ người đàn ông này đang trả thù cô chuyện ở Yokohama vì cô đã quyến rũ Tokugawa Hựu Ngạn hay sao?
Mạc Doanh Doanh mở ra bản ghi chép điện tử, xem qua một lần về tư liệu của phu nhân Anna, không sai, theo như trên tư liệu cho thấy, gần đây bà lão già khọm này cực kỳ thích những chang trai trẻ tuổi vị thành niên, Tần Hoài à, đây là anh đang ‘cưa sừng làm nghé’ sao?! Trong nháy mắt, Mạc Doanh Doanh cảm thấy bực bội, quăng máy tính qua một bên, nằm ở trên giường không chịu ngồi dậy.
Nếu như vậy, cô phải hợp tác với anh như thế nào đây… Chắc anh cũng không cần cô phải giả làm đàn ông đâu….Trong lòng cô suy nghĩ rối rắm.
Nhưng nói là nói như vậy, cô vẫn không cam lòng tiếp tục quan sát hai người kia ăn tối cùng với nhau.
Quả thật bộ dáng của phu nhân Anna rất xinh đẹp, môt mái tóc dày màu bạc được uống cong, dáng người đầy đặn, đôi môi đỏ mộng hơi vểnh lên, những móng tay dài như có như không quét qua cánh tay của Tần Hoài. Đây là lần đầu tiên Mạc Doanh Doanh cảm thấy chán ghét hình ảnh có độ phân giải cao từ ống dòm đến như vậy, tại sao cô lại phải nhìn những hình ảnh này rõ ràng như vậy chứ!
Bọn họ ăn bữa cơm thật vui vẻ thoải mái, sau khi hai người ăn xong thì lại kì kèo lôi kéo nhau ngay chỗ cửa sổ, sau đó thì cô không còn thấy gì nữa rồi!
Mạc Doanh Doanh nhớ tới lúc trước Tần Hoài có nói với cô về việc anh sẽ mang theo trang bị hệ thống định vị tối tân nhất khi rời khỏi Trung Quốc, nghĩ tới đó, cô không do dự xâm nhập vào mạng lưới tín hiệu ở khu vực lân cận, bắt đầu định vị Tần Hoài để xem thử anh đang ở nơi nào trong tòa thành kia.
Hơn hai mươi phút sau, rốt cuộc cô cũng tập trung tín hiệu vào một căn phòng ở phía sau lưng, Mạc Doanh Doanh cầm lấy khẩu súng và thiết bị liên lạc, sau đó đem cây dao găm và dây da buộc vào bên hông, khoác chiếc áo choàng lớn vào rồi đi ra khỏi cửa.
Cô muốn gặp người đàn ông này, một giây cũng không thể đợi được rồi.
Ở phía bên kia, nhìn thấy Mạc Doanh Doanh vội vàng đi ra ngoài, Charelina tiện tay quay số điện thoại, giọng nói mềm mại: “An Đông, miếng thịt của anh đang đi ra ngoài nha! Ai, chỉ là cuộc sống gần đây cũng nhàm chán quá đi, muốn tăng thêm vài điểm lạc thú mà thôi.”
Đợi sau khi Mạc Doanh Doanh né tránh thành công các loại thiết bị bảo hộ an toàn lọt vào trong tòa thành, trước tiên cô dùng thuốc mê để chuốc mê mấy con chó ngao Tây Tạng của phu nhân Anna, sau đó sẽ lần theo hướng vị trí hiện giờ của Tần Hoài mà đến đó. Cô đưa tay bám vào bệ cửa sổ bên ngoài phòng của anh, sau đó lưu loát xoay người leo lên trên, sau một đêm dài lạnh lẽo, cô lại quên mang bao tay da, ngay lúc này,hai tay cô đã đông cứng lại với nhau.
Không nghĩ tới cô vừa mới ẩn núp được bên cửa sổ của cái kẻ họ Tần nào đó mà không gây ra tiếng động, còn đang chuẩn bị ‘bắt gian tại trận’ thì cửa sổ đã bị kéo mạnh ra tạo nên một tiếng ‘Bá’, có một đôi tay vươn ra đem cô đang ngồi đó ôm vào trong nhà.
Trong phòng ấm áp, Tần Hoài mặc một bộ quần áo mỏng màu nhạt, nhìn Mạc Doanh Doanh trong ngực mình, cười híp mắt nói: “Như thế nào, nhanh như vậy đã phát hiện ra rồi hả?”
Mạc Doanh Doanh quyết tâm, hai chân vòng quanh eo của anh, đưa thân thể của mình đang ở đối diện với anh sát vào một chút, đôi môi cũng hung hăng đè xuống: “Thấy bộ dáng xinh đẹp có thể thay cơm này của anh, cho nên không nhịn được rồi.”
Tay cô nhéo mạnh ở eo của Tần Hoài, người đàn ông rên lên một tiếng, Mạc Doanh doanh càng ôm anh chặt hơn nữa, dường như cô cảm thấy đang mất đi anh.
Truyện khác cùng thể loại
126 chương
83 chương
16 chương
22 chương
10 chương
25 chương
108 chương
62 chương