<img src="https://sgp1.digitaloceanspaces.com/data-images/images/file_manager/313/e1e8fd73-6dae-4a40-9087-f7553c7e25e0.png" data-pagespeed-url-hash=2723774961 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">Hạ Băng hôm nay thua bạc không biết bao nhiêu, vừa bước vào nhà liền nhìn thấy Diệp Bạc Hâm tuỳ tiện nằm trên sô pha, vắt chéo đôi chân gác lên bàn trà. Ti vi LCD trên tường đang chiếu chương trình người thật việc thật, cô cắn quả táo, không ngừng phát ra âm thanh cười ha ha, rơi vào tai Hạ Băng, nghe ra rất chối tai. Con gái của chồng với vợ trước, cô làm sao nhìn thuận mắt được, đặc biệt là Diệp Bạc Hâm luôn luôn đối với cô luôn khiêu khích châm chọc, luôn luôn chống đối cô, chồng cô không đứng về phía cô, hơn nữa kêu cô không nên so đo tính toán với con nhỏ. Nhìn dáng vẻ của cô, một chút cũng không có dáng vẻ con gái, còn mang danh tiếng tiểu thư, cô nhổ vào ! Hạ Băng đầu lông mày nhếch lên thình thịch, cô giả vờ không nhìn thấy Diệp Bạc Hâm, đổi dép đi trong nhà xong liền lên lầu. Diệp Bạc Hâm khoé mắt thoáng thấy một bóng người, người kia tay chân nhẹ nhàng, một thân toàn đồ hiệu, tay còn xách một cái túi hàng giới hạn. Diệp Bạc Hâm cười lạnh lùng, thật đúng là nười phụ nữa lụn bại. Coi như Hạ Băng có chút tiến triển, nhìn thấy cô còn phải lẩn tránh, Tô Uyển làm sao thua một người phụ nữ kinh hãi như vậy chứ ? Mất mặt, thật sự mất mặt. Tô Uyển muốn nắm cổ tay cô ra đối phó Hạ Băng, Hạ Băng sớm đã trở thành chó chết chủ rồi. “ Yo, kia không phải là mẹ kế sao, hôm nay về nhà sớm vậy à ?” Diệp Bạc Hâm uể oải tắt ti vi, dựa vào ghế sô pha, đôi mắt mỹ lệ tràn ngập ý cười. Mỗi lần Hạ Băng cùng Diệp Bạc Hâm đả kích nhau, đều thua vô cùng thê thảm, dần dần, cô cũng tự mình hiểu lấy, mắt không thấy tai không nghe. Không nghe thấy —— cô không nghe thấy —— Hạ Băng tự mình thôi miên, hít một hơi thật sâu, điềm nhiên như không tiếp tục bước lên cầu thang. Diệp Bạc Hâm không có ý định buông tha cô dễ dàng, vừa hay hôm nay tâm trạng cô không thoả mái. “ mẹ kế, hôm nay lại thua bao nhiêu ? có thời gian bà thử đi kiểm tra số dư trong tài khoản, bây giờ mới giữa tháng, tiền hết rồi, nửa tháng sau bà liền ra không nổi cửa nhà.” Lời của Diệp Bạc Hâm chọc vào cơn đau của Hạ Băng, cái gì mà không cùng con nhỏ so đo chứ, đều là lời nói tuỳ tiện. Từ sau khi Diệp Viễn Đông biết cô ham bài bạc, hạn chế tiền tiêu vặt hàng tháng của cô, vỏn vẹn trăm ngàn, mỹ phẩm của cô 、còn thẩm mỹ viện nữa đã hết hơn một nửa, căn bản không đủ đi đánh bài, hại cô mất mặt trước mấy bà nhiều chuyện kia.