- Huyết Minh Viễn, con mau ngủ đi, giờ này vô phòng thí nghiệm chế thuốc làm gì?
Huyết Lãnh Tuyết cau mày nhìn Huyết bảo bảo chăm chú chế nghiệm từng loại chất hóa học mạnh.
- Mami à, phòng thí nghiệm này của mami đúng là tuyệt đỉnh a~ con có thể chế ra các nhiều loại thuốc giải trong tình huống nguy cấp.
Huyết bảo bối lắc lắc ống nghiệm sau đó cho một con mèo nhỏ đang bị ngộ độc uống.
Con mèo uống xong liền kêu meo... meo. Trông có vẻ như đã chế nghiệm thuốc giải thành công.
Huyết Lãnh Tuyết xoa đầu mình.
Haizzz... lúc trước cô thì chế những loại độc tính cực mạnh, bây giờ thì bảo bảo nhà cô thì lại chế nghiệm thuốc giải để khắc độc tính.
Bảo bảo nhà cô còn nhỏ vậy mà đã biết chế nghiệm thuốc giải và đã chế nghiệm thành công một loại độc có thể làm một con người có một tính cách bình thường trở nên giống zombie.
Tuy loại độc đó không làm biến hóa con người nhưng các cơ sẽ trở nên giống zombie khát máu.
Chẳng hạn như con mèo vừa nãy bị trúng loại độc đó liền trở nên hung dữ, đến ánh mắt của nó cũng chuyển màu, Vậy mà bảo bảo chỉ cho có mấy giọt thuốc lên người nó mà đã trở lại bình thường.
- Mami... lúc trước người có ghét ai không? Con muốn thử thêm một loại độc Botulinum.
Huyết bảo bảo cười nhẹ.
- Cái gì? Con muốn thử loại độc Botulinum có độc tính gấp 40 triệu lần Cyanide đó á. Con có biết rằng chỉ với một lượng nhỏ thôi cũng đủ để giết người rồi không?
Huyết Lãnh Tuyết kinh ngạc.
Loại độc này rất nguy hiểm, bởi vì cô đã từng cho một tên đại ca trong hắc đạo uống và lăn ra chết.
- Con biết chứ. Nhưng con muốn trả thù thay cho mami, bơi vì họ đã làm mami buồn.
Huyết bảo bảo chạy tới bồn nước để rửa tay, sau đó liền ôm lấy Huyết Lãnh Tuyết.
- Nhưng loại độc đó rất nguy hiểm. Con nên cẩn thận một chút.
Huyết Lãnh Tuyết nhắc nhở.
- Vâng mami... vậy những người nào đã từng hại mami.
- Ừm... ta chỉ nhớ mang máng một số người. Có Ninh Giai Ngọc, Đào Duy Linh,...
Huyết Lãnh Tuyết liệt kê từng người đã hãm hại cô mấy năm về trước.
- Ok mami, loai độc này không có mùi đâu, khi pha vào nước sẽ nhanh chóng thành màu trong suốt.
Huyết bảo bảo cười.
- --------------------------
Dương Hoắc Nam xem tài liệu hôm qua đã kí với Huyết Lãnh Tuyết.
Sau đó anh lấy ra tờ ly hôn năm đó...
Nét chữ thật sự rất giống nhau, ngay cả chữ kí vẫn như vậy.
Nhưng... hôm qua nhìn biểu hiện của Huyết Lãnh Tuyết rõ ràng là không biết anh.
- Vậy chẳng lẽ... cô ấy bị mất trí nhớ...
Dương Hoắc Nam lẩm bẩm.
Nếu bị mất trí nhớ thật thì anh vẫn còn cơ hội để làm lại từ đầu.
Nhưng... nếu cô ấy nhớ lại hết tất cả mọi chuyện thì có hận anh không?
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
501 chương
21 chương
447 chương
66 chương