Ba mươi dặm tính từ chỗ Thụ hải, có hàng năm chướng khí lượn lờ, thêm một dặm nữa đó là một cái thôn, trước thôn có một cái cột khắc ba chữ Thôn Vô Giới . Tên kì quái, người càng quái! Ta vừa đi vào, liền thấy hai nam nhân mang hai cái rỏ to trên lưng, bọn họ vừa thấy ta lập tức lắp bắp kinh hãi, nói: "Ngươi... Ngươi vào bằng cách nào?" Ta cũng sợ run một chút, hai người kia tuy diện mạo rất giống con người bình thường, nhưng vì sao một người có cái đuôi dài, một người có chân như chân ngựa? Bán yêu, lập tức hiểu được : "Ta, đi vào." "Làm sao có thể, kết giới kia ngăn cản con người và yêu quái thuần chủng đi vào." Bán yêu có chân ngựa kinh ngạc nói. Ta quay đầu nhìn nhìn, quả nhiên A-un đang ở bên ngoài quanh quẩn, giống như tìm không thấy ta đâu. Nhìn nhìn mình, thấy thế nào cũng không phải bán yêu, xác thực là nhân loại. Nhưng lập tức biết nguyên nhân , ta là nhân loại, nhưng trên lưng có luyện nha yêu đao, giống cái bán yêu! "Đại ca, ta thấy nàng nhất định là bán yêu, hoặc được bán yêu nào đó đưa vào. Ta có thể cảm giác được, trên người nàng có cổ yêu khí." "Quả thật như thế, ai bảo ngươi tới?" Nam nhân có cái đuôi hỏi ta. Sess, nhưng vì sợ gây chuyện nên nói: "Trên đường gặp được một yêu quái." "Tóm lại, trước cùng ta đi gặp Đồng tiểu thư." Đồng tiểu thư? Cùng tên a! Ta gật gật đầu lễ phép nói: "Vậy phiền toái ." Sau đó ta bị đưa vào trong thôn, đến một phòng chính giữa thôn. Bên trong có một lão nhân đang ngồi, một đôi mắt màu đỏ liếc ta một cái khiến ta nhịn không được rùng mình. Nhưng bên cạnh ông ta, một nữ nhân khoảng hai mươi tuổi đoan trang ngồi ở đó. Nàng từ đầu đến chân giống con người, nhưng trên người lại ẩn ẩn có một tia yêu khí. "Ngươi là con người?" Nữ tử kia liếc ta một cái, nói. Cảm thấy không thể gạt được nàng liền gật đầu nói: "Phải!" "Vì sao mang một yêu đao?" "Bởi vì nó là đao của ta." Nữ tử nói: "Ta gọi Ngự sơn đồng tử, là trưởng thôn. Ngươi là con người vì sao lại đến thôn bán yêu này." "Ta là Dịch Tiểu Đồng, xin hỏi." "Ngươi nói ngươi tên gì?" "Dịch Tiểu Đồng." Đồng tử đột nhiên đứng lên, trên mặt tràn ngập kinh dị. Chẳng lẽ cùng tên với ngươi là rất nghiêm trọng sao? Ta do dự gật đầu, rất muốn nói tên này là cha mẹ đặt, không phải ta nên thỉnh không nên kích động như vậy. Nhưng nàng lại nở nụ cười, nói: "Thật sự có một nữ tử cầm yêu đao tên là Dịch Tiểu Đồng, ta vốn tưởng rằng trên đời không có chuyện khéo như vậy." "Cái gì khéo..." "Đi theo ta." Đồng tử kích động đột nhiên kéo ta, sau đó gần như chạy hướng thụ hải. Rất nhiều bán yêu trong thôn nhìn thấy đồng tử như thế, dọc theo đường đi tất cả mọi người đều giật mình, sau đó bỏ xuống các thứ đồ trong tay chạy theo. Vì thế một hàng người cũng chạy tới, vì tất cả mọi người có thể chống cự lại chướng khí nên cũng không có ai bị tụt lại phía sau. Đi tới đi lui, ta liền ngửi thấy một cỗ độc khí, rất quen thuộc, rất giống mùi Độc Hoa Trảo của Sess. Loại độc này là năng lực trời sinh của khuyển tộc, người thường chỉ cần hít vào một ít sẽ chết đi. Nhưng vì ta nhiều năm ở cùng Sess, lại ăn thuốc có máu của Inu no Taishou vào để giải độc, cho nên đối với độc khí này, không cần linh lực bảo vệ ta vẫn có kháng tính. Đứng ở dưới chân núi nhìn hướng về phía trước, chỉ thấy lưng chừng núi, bên trong đống cây mấy vệt móng vuốt lớn khảm, mà trong đó có một bán yêu tóc đen hắc y bị dây leo cuốn lấy. Tuy đã bị núi đá che đi nửa thân thể, mặt cũng bị cây cối chắn đi, nhưng ta biết hắn nhất định là Dạ Ly, hơn nữa người giết chết hắn chính là —— Sess! Trong lòng đau xót: "Hắn..." "Hắn là phụ thân ta." Đồng tử nói. "A?" Kinh thán, lúc ta đi, Dạ Ly vẫn còn là đứa nhỏ choai choai, không nghĩ tới giờ đã có nữ nhi, lại là nữ nhi thành thục xinh đẹp. Đồng tử nói: "Phụ thân gần trăm năm trước lập ra thôn này, hắn dùng tâm huyết tạo ra kết giới thôn, mục đích là để bảo vệ mẫu thân và một số bán yêu." "Mẫu thân của ngươi là con người?" Nếu không, hắn cũng không cần xuống núi lập ra thôn này. Đồng tử nói: "Đúng vậy, mẫu thân là thị nữ trong cung con người, sau đó tới đây sinh sống cùng phụ thân. Sau khi sinh hạ ta, mẹ liền qua đời! Mà phụ thân chiếu cố ta nhiều năm, nhưng một yêu quái tóc bạch đột nhiên tìm đến, giết chết cha. Nhưng, trước khi chết, phụ thân có nói, đây là phong ấn, chỉ cần giải phóng trái tim hắn liền có thể tỉnh lại. Nhưng hắn nói nếu không có một nữ tử nhân loại cầm yêu đao, tên Dịch Tiểu Đồng đến cởi bỏ phong ấn này, bằng không bất luận kẻ nào cũng không được chạm vào phong ấn này, nếu không sẽ rất nguy hiểm." Thì ra là phong ấn, xem ra Sess vẫn để lại cho hắn một đường sinh cơ. "Được, ta cứu hắn." Nói xong rút ra luyện nha, thả ra một điện long đánh vào vệt móng vuốt của Sess. Điện long lướt qua móng vuốt, tảng đá kia liền bị dập nát, tuy ta cho rằng điện long có thể đánh nát vệt móng vuốt này, nhưng không nghĩ tới dễ dàng như vậy. Vì Dạ Ly bị phong ấn ở trong núi, móng vuốt vừa vỡ, hắn cũng không bị rơi xuống. Mảnh nhỏ móng vuốt kia rớt xuống dưới, ta đi qua nhẹ bốc lên một mảnh, phát hiện móng vuốt kia thì ra đã sớm bị đánh nát từ lâu, chỉ là bề ngoài không hiện ra. Mỉm cười, phong ấn của Sess rất yếu, chỉ cần có người chạm vào một chút là có thể cởi bỏ, sao lại... Đột nhiên ngẩn ra, phong ấn này có thể kéo dài mấy trăm năm, rõ ràng Dạ Ly trước khi chết đã có bố trí sẵn, nghĩa là Dạ Ly hắn không muốn tỉnh lại? Bỗng nghe thấy ngọn núi rung động khác thường, ta vội vàng lui lại vài bước. Đồng tử và thôn dân bán yêu kích động vạn phần hô: "Tỉnh! Thật sự tỉnh!" Ầm một tiếng, bụi mù nổi lên bốn phía. Một thân ảnh màu đen từ trong núi nhảy xuống, hắn quơ quơ đầu, sau đó nâng lên ánh mắt nhìn qua. Đột nhiên bước nhanh chạy vội tới chỗ ta, bắt lấy tay của ta hô: "Đồng cô!" Xưng hô nhiều năm không nghe thấy a, lúc ấy tiểu Sess đánh chết cũng không gọi, chỉ có Dạ Ly nghe lời! Nhưng tiểu chính thái năm đó hiện giờ đã trưởng thành một bán yêu thành thục, so với Inuyasha, tướng mạo hắn càng giống một cái thục nam. Hơn nữa tay cũng lớn, ta run rẩy khóe miệng nói: "Đau!" "Đau?" Dạ Ly cúi đầu nhìn lại, sau đó đỏ mặt thu tay nói: "Ta chỉ là rất kích động, không nghĩ tới ngươi thật sự quay về cứu ta." "Đâu phải chỉ có ta mới cứu được, chỉ cần một người chạm nhẹ là có thể giải phong ấn mà, Sess Sess căn bản không hạ sát thủ với ngươi..." "Phụ thân, vị cô nương này nói thật sao?" Đồng tử lắp bắp kinh hãi hỏi. "Phải." Dạ Ly nhìn liếc Đồng tử một cái, trong con ngươi hiện lên một tia ôn nhu sau đó trầm giọng gật đầu nói. "Vì sao?" Đồng tử khó hiểu, một đám bán yêu cũng không hiểu. "Bởi vì thời gian của yêu quái thời gian quá dài, rất tịch mịch , ta không cần thừa nhận." "Các ngươi trước ngừng một chút, sau khi ta đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể giải thích cho ta nghe không." Táo bạo, tại sao Sess muốn giết Dạ Ly, vì sao Dạ Ly muốn ngủ say, sẽ không phải liên quan đến ta- người nhiều năm không gặp đi! Cảm giác của ta thật chuẩn, Dạ Ly nhìn thoáng qua ta , nói: "Đồng tử, chuẩn bị một phòng cho cha, đừng tới quấy rầy." Đồng tử thấy phụ thân tỉnh lại, tràn ngập vui mừng, cũng không hỏi tiếp, vội chuẩn bị một phòng mời chúng ta đi vào. Mặt đối mặt ngồi, ta buông luyện nha nói: "Có chuyện gì mau nói."