Just a dream

Chương 8

Anh quay sang nhìn nó , thật chất là nhìn vẻ mặt đang khó chịu của nó . " so...Did you call bột chiến ? " Leo nói xong thì mấy chị gái lúc nãy bật cười cả lên . " Bột chiên " nó chỉnh anh bằng giọng khó chịu và sau đó đi lại chỗ cô chủ quán đang ngồi bán " Cô ơi cho con hai đĩa bột chiên " nó nói " Bạn trai con hả ? Con nhà ai đẹp vậy . " cô chủ quán cười cười chỉ vào Leo . Nhìn Leo chăm chú nhìn vào điện thoại mà khen anh đẹp trai . Nó chỉ biết im lặng . " Lát chú đưa đến chỗ cho con . Con về chỗ đi " cô chủ quán cười và nói . Nó đi về chỗ ngồi . Thấy nó đến thì Leo liền cất ngay điện thoại . " so...did you call bột um...chiên ? " nỗ lực cố gắng phát âm của Leo cứ nghe như gà bị nghẽn cổ họng vậy . Có cố gắng . " I did " nó trả lời . Chú phục vụ mang ra hai đĩa bột chiên . Nhìn đĩa bột chiên mà cảm thấy chảy nước miếng . Để xuống cho hai tụi nó xong thì chú đó chúc tụi nó ngon miệng . Đợi chú đấy đi xong thì Leo quay sang nói với Bình với vẻ khó hiểu . " Uhm....I dont eat this " Leo nói . " what ? " Bình ngạc nhiên hỏi . " Im just...not hungry...anymore . Here for you . " anh cười và sau đó đẩy qua cho nó . " Really ? You said you- " " I really dont want to eat . Dont ask . " Leo xém tí nữa là đã la nó . Bình bực tức vì câu nói của anh . Vẻ mặt bực tức hiện rõ , nó cầm ngay muỗng đĩa lên ăn cho đỡ ghét . Thì ăn nè !! Nghĩ mình là ai mà bảo người ta dont ask ? Con tổng thống chắc ? Leo nhìn ra ngay vẻ mặt của nó . Biết rằng mình đã hơi quá , anh nhìn sang hai bên và thấy quán nước gần đó . Trong đầu nảy ra ý định sẽ mua nước cho nó để đền bù . " Do you want to drink something ? " anh hỏi nó . Đang bực tức thì cũng cảm thấy gũi lòng mà bớt giận . Nó gật đầu đồng ý . Thấy nó gật đầu xong thì anh mỉm cười chạy lại chỗ bán nước và mua cho nó chai Coca . " ten thousand dong " người bán nước nói . Anh móc bóp ra định đưa thì chỉ toàn thẻ tính dụng và tiền chẵn , chẳng thấy tiền lẽ đâu . " Uhm..." Anh tỏ vẻ thất vọng , định lấy tờ năm trăm ra trả thì... " chú ơi cho con trả . " Ở đâu Bình xuất hiện đưa cho chú bán nước mười ngàn . Cầm lấy chai nước và lạnh nhạt ngồi vào chỗ bột chiên ăn tiếp . Damn Leo ! Cant pay drink for a girl ? Wow who are you ? . Leo từ từ xuất hiện và ngồi đối diện nó . Anh đang cảm thấy rất nhục trước mặt nó vì giờ đây mặt anh đã đỏ cả lên . Tụi nó chẳng nói gì trong suốt khoảng thời gian đó . Ngoài việc Bình ngồi ăn đĩa bột chiên và Leo thì chăm chú nhìn vào điện thoại . Có một sự im lặng không hề nhẹ trong cách ứng xử của tụi nó . Nó đã ăn gần hết đĩa thứ hai . Mang tiếng hai đĩa , thật chất vẫn chưa dính kẻ răng của nó . Nó còn muốn ăn nhiều nữa cơ... Đột nhiên nó nghe thấy Leo cười . " What ? " nó quay lên nhìn anh khó hiểu Anh chỉ chỉ lên phía mép môi của nó . Trời ơi nhục quá đi Cái vẻ mặt của anh cũng đủ khiến người khác đỏ cả mặt mà độn thổ . Nó lấy tay đưa lên mặt theo hướng anh chỉ . Chẳng thấy gì cả , nó nhìn anh càng thêm nhục nhã . Chưa kịp biết chuyện gì xảy ra thì Leo đã sát lại gần và đưa tay lên vuốt phần thức ăn còn xót lại trên môi nó . Làm nó giật mình bất động . " Here... " Vẫn còn giữ nụ cười trên môi . Gương mặt đó tiến lại gần , khiến nó nghe thấy cả nhịp tim nó đập . Cả hai má nó đỏ ửng cả lên cũng đủ khiến anh nhận ra nó đang cảm thấy gì . " Your face is really funny with this thing you know " Vừa cầm miếng bột chiên vừa cười , anh quăng nó ngay vào thùng rác . Nụ cười thiên thần và ánh mắt mà hàng tá đứa con gái mơ ước đây mà... Không được xỉu nha con . Nó gục mặt xuống giả bộ uống nước , mặt đỏ cả lên hết rồi . Nếu Leo mà nhìn thì chắc sẽ kêu nó là quả cà chua lắm , ai chứ thằng này là có thể . Nhận ra vẻ khác lạ của nó . Anh rút tay lại với vẻ khó hiểu trong ánh mắt . " Uhm...I will call Mr Tan... " anh cố gắng tỏ vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra . Anh định đứng dậy trả tiền bột chiên cho cả hai . Thật chất là trả cho nó , nhưng nó đã kịp chặn anh lại . Đứng lên và trả tiền cho cô chủ quán . Cô chủ quán hỏi nó có ngon miệng không và tạm biệt hẹn gặp lại nó . Chiếc xe của chú Tân đã đậu phía bên kia đường của quán bột chiên . Leo và Bình cùng nhau bước vào xe . Có vẻ như Leo đang cảm thấy không được vui cho lắm . Suốt quãng đường , chẳng ai thèm lên tiếng . Không khí trên xe trở nên khá nặng nề . Xe của Leo đậu trước cổng vào khu biệt thự Paradise . Mẹ của Bình đã đợi sẵn ở đấy . Thấy nó xuống thì bà vui vẻ mỉm cười kêu nó lại . Sau khi Bình đã ra khỏi xe thì chiếc xe lăn lại tiếp tục lăn bánh đi vào trong khu biệt thự . " Ai vậy Nhi ? " Mẹ nó hỏi . Với tâm trạng chẳng muốn trả lời bất cứ thứ gì ngay bây giờ . Nó chỉ trả lời ngắn gọn . " Thằng điên . " Lên xe và đi về nhà . Kết thúc ngày hôm nay với biết bao nhiêu suy nghĩ trong đầu . Tại sao có lúc nó đối xử với mình rất tốt . Nhưng tại sao một lúc sau đó thì nó lại lạnh nhạt ? Tại sao nó lại nhìn mình như vậy ? Thật chất nó nghĩ gì về mình ? Nó...thích mình hả ? KHÔNG THỂ NÀO Leo lạnh lùng không thể nào thích mình . Mẫu còn gái nó thích không phải là mình đâu . Thay đồ , tắm rửa rũ bỏ phiền muộn xong thì nó chuẩn bị đi ngủ . Đột nhiên điện thoại nó có tin nhắn đến . Tomorrow , meet me at BIS at 8:00 am . You must come .