Just a dream

Chương 22

Bình đã về nhà được một tiếng , những câu nói của con Linh cứ động mãi trong tâm trí nó . Có khi nó nói đúng , cha Leo thật sự thích mình hả ??? Mà nếu không thì... TRỜI ƠI MỆT QUÁ !!! Đi ngủ cho khỏe . Đang định đi ngủ thì điện thoại nó kêu , có người gọi thì phải . Chạy đến lấy thì MẸ ƠI !!! NÓ GỌI LÀM GÌ ??? " Ai vậy Nhi ? " Mẹ nó bước đến và hỏi . " Dạ... bạn con , con ra ngoài nghe máy nha " Nó trả lời và chạy thẳng ra ngoài trước khi khóa cửa đi ngủ . Bắt điện thoại lên thì nghe được một giọng nói khá ấm vọng lại từ đầu dây bên kia . " Chào buổi tới Binh , its me Leo " Là buổi tối ông nội Nó bật cười không nhịn nỗi . " Hi " " Hi . Im sorry . " Bà Leo hôm nay bị gì vậy ? " Uhm... for what ? " Mới gọi mà đã xin lỗi , hôm nay chắc nó bị ngộ độc hay ăn nhầm gì rồi . Nó thầm nghĩ và sau đó lắng nghe câu trả lời của Leo . Thế mà nó chỉ nhận lại có một chữ . " Nothing " Muốn chửi vào mặt của thằng Leo này thật . Trai đẹp bị khùng hiện là mốt hả trời ??? " Bình ? " Leo như muốn nói gì đó , cậu chàng lên tiếng và sau đó lại im lặng . " what ? " Bình hỏi đầy hồi hộp . Thật chất thì nó sẽ không hồi hộp đến cỡ này nếu trong đầu nó không nghĩ ra hàng tá trường hợp . " Goodnight " Nói rồi Leo đột nhiên tắt điện thoại . Nó cảm thấy cứ như Leo đang trêu chọc nó vậy , gọi để nói xin lỗi đến cả lí do cũng không nói , đưa nó hy vọng thật cao và sau đó đạp nó xuống . À mà khoan , Leo thật chất đâu có đưa nó hy vọng , nó tự tạo ra mà . " Bye Leo " Nó nhìn vào cái màn hình điện thoại tối thui của mình và nói . Chắc hẳn lại là một đêm khó ngủ đối với nó rồi . Đột nhiên điện thoại nó lại phát sáng trước khi nó kịp bước vào nhà . Là tin nhắn của Leo . Lại là cha nội đó , không có gì chơi hả ? Động vật sống về đêm chắc ? Khùng gì mà nặng vậy ? Cái thằng!!! Mai cô đi chơi cùng với chúng tôi nhé ? Có cả Daniel và Pea đi cùng . Tôi hy vọng cô sẽ có mặt , cứ đến nhà tôi và tôi sẽ đưa cô đi , tạm biệt