IMI - Tiên Giới Chiến
Chương 47 : King của Trường Sinh Đảo (2)
Hai kết giới vừa vỡ ra. Liên quân nhân loại lập tức dễ thở hơn rất nhiều.
Các ESP bị liệp giả kết giới áp chế tới mức gần như trốn chui trốn nhủi suốt quá trình giao tranh, lúc này đã không còn cố kỵ gì, muốn giết ngược trở lại. Các kị sĩ giáp trụ rách dưới cũng nghĩ rằng đây là thời gian phản công tốt nhất, kể cả các chiến hạm nhân loại cũng đã rục rịch bay lên, vòng xoáy cấm không đã chẳng còn, trên không mới là thiên đường của chiến hạm. Pháo đã lên nòng, đạn dược sẵn sàng cho một hồi đánh giết khoái trá. Thế nhưng mà...
Thần tộc ngừng đánh rồi.
Thật sự là ngừng đánh.
Lối đến chiến thần điện của Ares được thần chúng dạt sang hai bên mở ra rộng rãi bằng phẳng, cứ như là mời nhân loại, hay đúng hơn là mời vua của nhân loại tiến tới đối mặt với chiến thần của bọn họ.
Từ quần công, quần ẩu, trở thành quyết đấu 1vs1 rồi.
Hàng hàng binh lính thần tộc một tay lăm lăm bảo khí, một tay giữ khiên
Aeris, ánh mắt hung hăng giống như bầy sói nhìn thấy con mồi. Đây cũng là một khảo nghiệm với ý chí của người tiến tới.
Không cần ngươi giết ra một con đường, bọn ta chủ động nhường ra một lối, ngươi có cam đảm một mình bước vào giữa vòng vây chúng thần, đối mặt với chiến thần hay không.
Khí thế áp bách của quân đội sâm nghiêm khiến cho các kị sĩ và siêu năng lực gia đứng trước con đường, đều cảm thấy khó thở. Tất cả cùng nuốt một ngụm nước bọt khô khốc.
Liều mạng xông vào, như vậy hình như chơi không được đẹp lắm. Chưa kể nếu thần tộc hai bên đánh úp vào đội hình đã trải dài dàn mỏng của bọn họ, không có ưu thế đội ngũ nâng đỡ, kết quả sẽ rất khó xem.
Mọi người nhìn nhau, tất cả đều xấu hổ cúi gầm đầu.
Thật sự quá mất mặt. Liều sống liều chết đánh ra một con đường, kết quả tới khi đối phương chủ động nhường đường, bên mình lại không ai dám tới.
Đằng sau vết nứt do cây gậy của King cắm xuống đất, phân rõ giới tuyến của nhân loại và chúng thần các chiến hạm và công sự từ từ dựng lên, biểu thị ý đồ của nhân loại. Bọn ta thà tử chiến giết vào, chứ không ai muốn bước vào cái bẫy do các người dựng lên.
Không thể nói tràng cảnh này có chút hèn hạ. Thế nhưng binh bất yếm trá... dùng trong trường hợp này chẳng biết có đúng hay không, chỉ là nếu cứ nhắm mắt đi tới, một lời không hợp, địch rút dao ra, ta chạy không kịp, toàn quân bị diệt thì còn khó xem hơn.
Nhưng cũng không phải tất cả đều muốn ở lại đằng sau chiến tuyến do King tạo ra, ít nhất có hắn, đối với chúng thần, chưa bao giờ lùi bước, chưa bao giờ cúi đầu. Trước nay luôn một đường thẳng tiến.
Đối với con đường do thần tộc trải ra, hắn chưa từng nghi ngờ, chưa từng ngừng lại, vẫn luôn đều bước tiến lên.
Mọi người chỉ nhìn vào khí thế của hắn, nhìn vào sự thong dong trấn định tự nhiên của hắn, không ai dám nhìn thẳng vào đôi mắt màu vàng kim hững hờ không cảm tình kia. Lại cũng không ngờ được, từ những vòng xoáy ký tự vô vàn kia, từng đợt từng đợt sóng não lượng tử lan truyền khắp kết giới, tác động vào hệ thống điều khiển của từng chiếc chiến hạm cỡ lớn, khởi động vô số trình tự mã hóa phức tạp. Cuối cùng, theo mệnh lệnh từ ý chí của hắn, trên mỗi chiếc chiến hạm đều bay ra mấy chục thiết bị giống như cái đĩa, lơ lửng trên tầng không.
Ở phía cuối còn đường, chiến thần Ares được sự ủng hộ dồi dào từ thần mạch, sức mạnh đạt tới cận giới hoàng đỉnh phong 49.99%, đang ở trạng thái sung mãn nhất từ trước tới giờ, hừng hực khí thế, ánh mắt giống như hoang thú nhìn thấy sinh vật thách thức vị trí đứng đầu chuỗi thức ăn của mình, đầy vẻ thô bạo hiếu sát.
Hắn nhảy từ trên đỉnh thần điện xuống, bước chân trầm trọng khiến mặt đất nứt lẻ, từ từ sải bước theo hướng ngược lại.
Hai người rất nhanh đã gặp nhau giữa lòng đạo quân thần tộc.
Ares thân hình cao lớn, cao hơn King hai cái đầu, bắp tay cũng bằng bắp đùi của đối phương, là một người khổng lồ cơ bắp hoàn mỹ. Đổi lại bên kia, King với mái tóc trắng toát, khuôn mặt đạm mạc hững hờ tuy rất dễ nhìn, nhưng so với vẻ góc cạnh nam tính bừng bừng của Ares lại có chút yếu nhược.
Thế nhưng, một cận giới hoàng đỉnh phong và một giới hoàng thực thụ, chẳng ai dám dùng chuyện ngoại hình để luận bàn về bọn họ cả.
...
“Chiến hạm của chúng ta tự khởi động !?” Một vị tướng quân cấp cao cười khổ.
Cô nhân viên điều hành cũng vuốt mồ hôi đáp lại:
“Đã thử mọi cách, mã can thiệp ở độ sâu thứ 7, quá xa, trước mắt kỹ thuật viên của chúng ta không cách nào với tới.”
Phó tướng quân bên cạnh cũng nói với vẻ bất lực:
“Nói đơn giản là chiến hạm đã bị hack mất quyền điều khiển chứ gì !?”
Nhân viên điều hành ngại ngùng nói:
“Có vẻ như là vậy...”
Sau đó lại sực nhớ ra chữa cháy:
“Nhưng không chỉ chúng ta, tất cả chiến hạm trong liên quân đều đã mất đi khống chế.”
Vị Tướng quân cũng là hạm trưởng chiến hạm vuốt vuốt trán, lấy cái mũi đội trên đầu xuống hạ giọng:
“May mắn dù sao cũng không phải thần tộc hack vào, nếu không nòng súng đã sớm chĩa vào phía nhau rồi.”
Còn một câu không nói, nếu như không phải thần tộc hack vào hệ thống, chỉ còn một người có khả năng đó mà thôi a...
Cùng lúc này, từ mấy ngàn chiến hạm cao cấp nhất, từng ụ pháo năng lượng đang chậm dãi chuyển động, năng lượng trong lò phản ứng đậm đặc thai nghén, có thể bắn ra bất cứ lúc nào, giống như một người đang hít sâu toàn lực kéo nắm đấm, chuẩn bị xuất ra một kích mạnh nhất của mình.
...
Đối mặt với người được cho là mạnh nhất của nhân loại, Ares vẫn không hề có chút nao núng sợ sệt. Thực ra đối thủ càng mạnh, hắn càng phấn khích muốn thử xem. Hắn là chiến thần, chỉ cần kẻ địch không phải là đàn bà và trẻ nhỏ, hắn chưa từng nghĩ đến chuyện lùi bước.
Nhìn thiếu niên trắng toát phía trước, Ares nheo nheo mắt cười lạnh nói:
“Tiểu xảo rất đẹp mắt. Biết trước Hermes ở trong phòng tốc kết giới không dễ chạm tới, liền dùng mũi tên của Artemis đánh gục hắn, và người...”
“Hình như cũng có thể sử dụng thần mạch nhỉ !?”
King thấy hắn chưa động thủ, cũng chẳng vội tấn công ngay, đều giọng đáp:
“Can thiệp vào những thứ có sẵn thần lực thì không khó lắm, chỉ là thần lực rất khó mô phỏng, muốn đánh lừa thần mạch trên diện rộng hiện tại vẫn chưa có cách nào, đừng lo lắng quá.”
Ares ngẩn người, đại khái không ngờ là đối phương sẽ thẳng thắn nói ra như vậy, rồi cũng ngẩng đầu cười lớn:
“Tốt, rất trực tiếp, ta thích. Chẳng qua, nếu nói tạm thời, nghĩa là tương lai sẽ có cách !?”
King gật đầu không phủ nhận:
“Đang nghiên cứu rồi, rất nhanh sẽ có cách thôi. Thần mạch cũng chỉ là một mạng lưới xây dựng trên khoa học công nghệ cao, chỉ cần tìm được kỹ thuật hạch tâm, muốn mô phỏng lại cũng không khó lắm.”
Ares nheo mắt trầm giọng:
“Phân tích thần mạch, thao tác khống chế mũi tên của Artemis, những thứ này đều đến từ cái gọi là chân lý !?”
King không trả lời, chỉ nói tiếp:
“Phân tích bảo vật định giới, với cấp độ sử dụng chân lý của Athena, vẫn chưa làm được đâu. Đừng nghĩ làm chuyện tương tự với cube để mở khóa giới hạn.”
Ares thoáng rùng mình, chẳng qua trên mặt vẫn giữ nét cười vặn vẹo.
Những chuyện dùng đầu óc thế này không phải sở trường của hắn, đối thủ đọc vị hắn quá dễ dàng. Xem ra vẫn nên sử dụng nắm tay mình quen thuộc thì hơn.
“Ngươi có cái đầu rất lợi hại. Ta nói không lại ngươi. Thế nhưng lực lượng của ngươi có tương xứng với cái đầu đó không !?”
Hắn dang tay, từ trong điện thờ của Herphateus, một chiếc chiến mâu và một chiếc khiên bay ra. Ares cầm cả hai thứ trên tay, cao giọng giới thiệu:
“Thương của Isis, được nữ thần địa ngục dùng sợi tóc quấn lấy mũi thương, mang sức mạnh từ chiến hồn không an nghỉ, bảo khí chuyên dụng của cận giới hoàng.”
“Khiên Svalinn, khiên chắn mô phỏng tầng ozon bảo vệ mặt đất khỏi sức nóng của mặt trời đã mấy trăm triệu năm, được ánh sáng thái dương hun đúc, miễn nhiễm sát thương từ ánh sáng và nhiệt hỏa.”
“Với hai bảo khí trong tay, với tư cách chiến thần thần giới, cận giới hoàng đỉnh phong, ta Ares.”
“Thách đấu ngươi.”
“King của Trường Sinh Đảo.”
King nhìn Ares đã vào bộ dáng thủ thế, nhấc khiên chĩa thương vào hắn, chỉ đạm mạc nói hai từ:
“Từ chối.”
“Hả !?” Ares ngẩn ra, toàn bô thần chúng xung quanh cũng ngẩn ra, từ chối thách đấu, tại thần giới, đây là chuyện xỉ nhục vô cùng. Đã được thách đấu, tức là ngươi mạnh hơn đối phương, đã mạnh hơn lại còn tránh ko dám đánh, như vậy có phải không biết xấu hổ lắm không.
Chẳng qua rất nhanh tất cả đã không còn ai dám ngây người nữa, khi mà King tiếp tục nói:
“Tại sao ta phải đồng ý !?”
Hắn nghiêng đầu, từ cách đó hàng trăm km, một đoàn ánh sáng bằng bàn tay xẹt qua mang tai, bắn thẳng tới, chỉ trong chớp mắt đã thổi bay cái chân của Ares, chiến thần này rất nhanh đã đổ sụp xuống.
“Khi mà ngươi chẳng có tư cách này.”
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Lại có ba luồng sáng khác bắn đến, xảo diệu xuyên qua vùng khiên Svalinn không thể che chắn, thổi bay cái tay của Ares, gã chiến thần này hét lớn mấy tiếng hoảng hốt vội vã giơ khiên lên đỡ lấy, mới miễn cưỡng chặn được hai đường sáng còn lại.
Chẳng qua lúc này hắn đã chẳng ôm chút chiến ý nào như lúc mới khởi đầu, chỉ lo lắng gấp gáp hét lớn:
“Toàn quân, mở đồng bộ khiên Aegis.”
Tất cả thần chúng lập tức nhận lệnh, dừng khỏi cơn bàng hoàng, kích hoạt chiến khiên trên tay, nhưng King của Trường Sinh Đảo, vẫn giữ giọng điệu đều đều mà lạnh lùng ấy, phá tan toàn bộ hi vọng của bọn họ:
“Chậm quá !”
Xoẹt.
Đường sáng kéo dài, nhiệt lượng ngưng tụ khủng khiếp giống như một lưỡi đao lớn quét ngang một đường trải dài lại khôn khéo giống như ma quỷ, dùng độ thấp bất ngờ cắt đứt chân toàn bộ chiến sĩ thần chúng đang đứng thẳng chỉnh tề và sâm nghiêm.
Một đợt sáng quét qua, tất cả đều đổ rạp, máu phun xối xả bị sức nóng hun đúc biến hành huyết vụ hồng hồng, thoáng chốc cả chiến trường đầy mùi máu tanh nồng nặc.
Trong tiếng rên la đầy sợ hãi lẫn kinh ngạc không dứt, Ares nén nhịn cơn đau kịch liệt, đưa mắt nhìn ra phía sau của thiếu niên tóc bạc như ma thần giáng thế kia, từ nỗi khiếp sợ này chuyển sang khiếp sợ khác.
Lăng kính...
Cả vạn cái lăng kính.
Còn chiến hạm nhân loại thì không ngừng bắn ra chủ pháo năng lượng, thông qua lăng kính khúc xạ áp súc mật độ mấy ngàn lần, khiến cho cột sáng thô to có thể bắn rung cả lục địa chỉ còn bé bằng một đầu ngón tay, sau đó lại tiếp tục khúc xạ tụ tập lại thành một dải sáng ngưng thực lớn như một bàn tay, tốc độ ngang với ánh sáng, như một lưỡi đao lượng tử siêu mạnh dư sức cắt đôi cả phiến lục địa này.
Đặt ở trái đất, cái lưỡi đao do hàng ngàn chủ pháo năng lượng chiết xạ này thừa sức cắt đôi địa cầu như một khối đậu hũ.
Làm sao làm được !?
Làm sao làm như vậy được !?
Khống chế mấy ngàn vạn tia sáng liên tục khúc xạ, lại khống chế mấy vạn cái thấu kính điều chỉnh từng chút một, cho dù là hệ thống như thần mạch - liệp thủ lĩnh vực cũng không làm nổi. Chẳng có đầu máy chủ nào chịu được áp lực tính toán của ngàn vạn đường sáng như vậy, tham số biến dị quá nhiều, chỉ một tia lệch một mm, bắn ra vài trăm km nó cũng thành lệch pha không tưởng, sau đó chỉ lỡ bắn nhầm cạnh một lăng kính, nó sẽ hủy đi một đường khúc xạ, khiến toàn bộ hệ thống rối loạn sụp đổ.
Đây lại còn chiết xạ, rồi lại tiếp tục khúc xạ sau đó lại chiết xạ.... rồi mới dùng siêu năng lực khống chế góc đi của tia sáng.
Mẹ nó, máy cũng làm không nổi.
Hắn cắn răng ngẩng đầu, xuyên qua lớp khiến Svalinn bảo hộ, chỉ thấy một đôi mắt màu vàng kim đáng sợ...
“Đùa cái gì vậy... chỉ bằng ánh mắt ư....”
Ares cảm thấy mình giống thằng đần, hùng hùng hổ hổ khiêu chiến người ta, kết quả là trong mắt hắn, mình chỉ giống như đám binh lính ở hai bên kia, đằng nào cũng là một cái liếc mắt, hai lần bắn trúng cứ như tiện tay dọn rác vậy thôi. Mang tâm tình giống như oán phụ khuê phòng mà hận tới ngứa răng. Ngươi chơi không đẹp tý nào nha, rõ ràng ngươi có thực lực của giới hoàng, đường hoàng đánh một trận không đẹp mắt hơn à, lại cứ phải xài âm mưu quỷ kế mới chịu.
Hắn cố ý đi tới trước, dùng bản thân làm vật cản che ánh mắt để tia sáng bắn tới ngay khi vừa nghiêng đầu, chưa làm gì đã phế đi hai chân của
Ares rồi. Lại tạo ra một tràng khí thế khiến thần tộc ngừng tay, thu quân, xếp đội chỉnh tề, kết quả là tia sáng quét qua, nhân loại chẳng ai ngộ thương hết, còn thần tộc thì sao !? Dùng từ khó nghe một chút là đứt lìa chân chó, hết đường ẳng ẳng rồi.
Hồi tưởng lại, hắn giết chết Hermes khiến bọn họ mất đi khả năng né tránh linh hoạt của phong tốc kết giới, nếu không tràng cảnh cũng không đến mức thê thảm thế này. Lại hồi tưởng lại, đối phó với Hermes và
Artemis, ít nhất người ta còn phải chạy nhảy động tay động chân một lúc, còn đánh với mình thì sao !? Trực tiếp nghiêng đầu một cái là mình nằm rồi. Thà bị đấm một cú bất tỉnh còn hơn khuất nhục kiểu này, rốt cuộc khoảng cách hai bên xa xôi bao nhiêu cũng chả biết, uất nghẹn muốn hộc máu.
Còn cái thứ đặc trưng của giới hoàng là thế giới lực, đối phương chỉ liếc mắt một cái hắn đã nằm rồi, còn muốn tiêu hao thế giới lực của đối phương cái rắm.
Bất công quá đi đó mà.
Đáp lại hắn, chẳng biết có phải là đáp lại hay không, King của Trường Sinh Đảo chỉ nhạt giọng:
“Ta đã nói rồi mà, có gan đến trái đất, thì để mạng lại rồi hãy đi.”
Hắn liếc mắt, một tia sáng chiết xạ như con rắn độc siêu tốc bắn tới,
Ares vừa ló đầu ra đã vội vàng thụt đầu về sau khiên, vừa nghiến răng chịu cơn đau rát khó chịu. Đau quá, cái tai cũng bay mất rồi.
“Không có chút xíu phong độ nào cả, ngươi mẹ nó rốt cuộc có phải giới hoàng hay không vậy !?”
Vậy mà vừa rồi mình còn ngạc nhiên khi hắn thẳng thắn nói chuyện tử tế cơ đấy.
Quá gian trá.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
517 chương
179 chương
485 chương
36 chương