IMI - Tiên Giới Chiến
Chương 45
Siêu năng lực gia của ESP league tham chiến lần này đều là những tinh anh ưu tú trong ngàn chọn một. Chỉ số sức mạnh đều chạm nóc nhân giới, toàn lực đối chiến thì so sánh với một cường giả nguyên anh kỳ cũng không kém hơn là bao. Ở trái đất họ không dám thể hiện sức mạnh quá độ, nhưng ở trong kết giới của
Ares, tránh được luật của cube, vô số người ầm ầm đột phá bình cảnh, chiến lực đỉnh cao có lúc nhảy vọt lên tới 30% cube.
Dù sao cũng chẳng có giới hạn nào cho siêu năng lực, ví dụ như một người điều khiển lửa, có khi chỉ điều khiển được một ngọn lửa cỡ ngón tay, đột nhiên sau này ngộ ra, bùng phát, điều khiển được cỡ cái bếp ga, rồi về già lại tiếp tục cảm nhận hỏa nguyên tố thâm sâu hơn, điều khiển cả ngọn núi lửa cũng được.
Kị sĩ của hiệp hội kị sĩ bàn tròn, nhân số luôn chỉ có 13 người, trừ đi Robert là kị sĩ vinh danh trẻ tuổi nhất, và Mr.
Zero đã trọng thương ở cuối tiền tuyến, và người cha đã mất của Robert, tất cả chỉ có mười người. Bọn họ đều mang trong mình dòng máu bán thần từ thời xa xưa, gần như vừa sinh ra đã được thần mạch thừa nhận, chỉ tính sức mạnh vật lý đã không thùa bất cứ cường giả đỉnh phong nào trên thế giới. Cho tới khi phương pháp tu luyện đấu khí được nghiên cứu ra, chiến lực của những người này lại lần nữa tăng mạnh. Bán thần chỉ là thần tộc không hoàn chỉnh, chính là nửa người nửa thần, học tập thần kỹ với bọn họ rất khó khăn, hơn nữa thần tộc luôn khinh miệt bán thần, sẽ không bao giờ truyền dạy thần kỹ của mình cho bọn họ. Thế nên so với chiến binh thần tộc, bọn họ chỉ có lực lượng là miễn cưỡng cầm cự được. Nhưng từ khi đấu khí xuất hiện, những cường giả bán thần này cuối cùng cũng tìm được phương hướng chiến đấu cho chính mình.
Đấu khí cho phép bọn họ sử dụng những kỹ năng mạnh mẽ không thua gì thần kỹ, lại vô cùng đại trà, không cần những yêu cầu ngặt ngoèo về huyết mạch thần tộc trực hệ để học được.
Hai nhóm quân này có thể coi như là chiến lực cấp cao cuối cùng của liên quân trái đất. Nếu như bọn họ cũng thất bại, nhân loại trực tiếp xong.
Thế nhưng cho dù là chiến lực tối cường còn xót lại của nhân loại, so sánh với đội quân thần tộc có đẳng cấp thấp nhất cũng là Thanh đồng thánh sĩ – những người có khả năng sử dụng 20-25% năng lượng trong không gian để chuyển hóa thành lực lượng bản thân, tiến hành phá hoại cục bộ diện rộng, ngang ngửa với tu sĩ hóa thần kỳ của tiên giới, số lượng lại lên tới mấy nghìn…
Hai nhóm quân này thật sự là ăn không tiêu.
Phong tốc kết giới tăng tốc độ và sự linh hoạt của từng chiến binh tới cực hạn. Liệp Giả kết giới khiến mỗi công kích đều tinh chuẩn vô cùng, xác xuất trúng đòn của quân ta là 100%. Các kị sĩ có đấu khí hộ thể, có thể ngạnh kháng mười, hai mươi mũi thương đâm tới tim mình, nhưng ba mươi mũi, ba trăm mũi thì không phải chuyện đùa. Các siêu năng lực gia thì thê thảm hơn, bọn họ có tới mấy ngàn người, thế nhưng cứ một thương, một tên là mất một mạng, nhiều hơn nữa cũng không chịu nổi.
Có sự bảo hộ của thứ vũ khí phòng hộ sản xuất đại trà như khiên Aeris, vất vả lắm xuyên qua nó mới giết được một tên thần tộc, thì hắn rất nhanh sẽ lại đi ra từ chiến thần điện, nhiệt huyết bừng bừng tiếp tục nhảy vào vòng chiến, tận tình đánh giết không ngại thương thế.
Chiến cuộc càng lúc càng xấu đi.
Con đường do thánh nữ Monica và quân đoàn ánh sáng mở ra lúc trước dần dần khép lại.
Có thể nói, lần tập kích của Monica và thiên sứ binh đoan là lần phản công mạnh mẽ nhất và thọc sâu nhất vào đội hình của Thần tộc. Mọi người muốn tận dụng con đường đã có sẵn này, nhưng lực bất tòng tâm. Không phải bọn họ quá yếu, mà là thần tộc quá mạnh.
Ares chỉ phải đỡ lấy một làn kiếm khí duy nhất, chờ mãi không thấy có bất cứ con sâu cái kiến nào bén mảng tới gần đây, hắn có chút mất kiên nhẫn, khoanh tay dậm chân liên tục. Nghiêng đầu nói chuyện phiếm với Herphateus và Artemis và Hermes bên cạnh:
“Bán thần kìa. Không ngờ chúng ta lưu lại huyết mạch ở trái đất không ít nhỉ.”
Artemis có chút ngại ngùng nói:
“Đa phần đều là tác phẩm của cha cả. Tác phong của ông ấy, thật sự không tốt lắm.”
Hẳn rồi, thần Zeus phong lưu, chỉ cần con gái đẹp là ổng xơi tuốt, bất kể tuổi tác chủng tộc.
Chỉ là không biết có chạy tới phật giới gây họa không.
Nghĩ đến một bán thần ở phật giới, đối với cái loại thần lai phật đó, ai cũng thấy cổ quái.
Còn tiên giới, thần tiên, ồ, cũng dễ nghe lắm.
Ares ờ một cái, miệng cười cười:
“Đám đó cũng không tệ. Ngày trước hình như có một gã tên là
Iskaros thì phải, không chịu nổi việc bị cube áp chế thực lực, muốn tới thần giới để thể hiện, trở thành thần tộc thật sự, nào ngờ nửa đường gặp Apollo, kể cũng đen đủi.”
Hermes cũng cười đáp:
“Chuyện năm đó khá nổi tiếng, Iskaros gãy cánh đây mà, hừ, muốn trở thành thần tộc cao quý, dễ dàng như vậy sao.”
Ares nhếch miệng:
“Đừng quá xem thường chúng, bán thần có nhiều tên mạnh tới vô lý, lúc trước còn có một gã tên là Heracles, mạnh tới mức chủ thần cũng không cần nể nang. Tiếc là dòng máu của nhân loại không khiến hắn bất tử, oai phong được mấy chục năm đã bất cam mà chết đi rồi.”
Bán thần không bất tử, rất nhiều bán thần oai phong mạnh mẽ thậm chí hơn chủ thần, nhưng mạnh lên nhanh thì già đi cũng nhanh, chết cũng sớm. Đã có rất nhiều trường hợp như vậy.
Herphateus gật đầu nói:
“Kể cũng đáng tiếc, nếu bọn họ có thể bất tử giống như chúng ta, thật sự cũng có giá trị chiêu mộ đấy. Chỉ như ánh sao băng, lóe lên một chút rồi lụi tàn, không có giá trị lưu giữ.”
Ares liếc nhìn Herphateus, hai tay người này vẫn còn chưa hồi phục hoàn toàn, cơ thịt đang sinh trưởng nhưng tốc độ chậm chạp vô cùng, cứ thế này mấy năm tới coi như là bị phế rồi. Con bé của Quang Dực Tộc thật ghê gớm, lại có thể đánh một chủ thần ra nông nỗi này. Herphateus lại là một nhân tố không thể thiếu trong chiến tranh ở nam thần tộc, một thương kia thật là ác.
“Hermes, đi kiểm tra xem con nhóc Quang Dực Tộc đã chết chưa.
Giải quyết cho xong đi, thứ nguy hiểm như vậy không nên giữ lại.”
Hermes cười cười đứng dậy, đưa tay làm tư thế chào, rồi như một làn gió, rất nhanh biến mất.
Herphateus nhìn theo bóng hắn, lại nhìn đôi tay đã bị nung chảy của mình, cười khổ không thôi. Biết thế không cậy mạnh đỡ lấy một thương đó làm gì, dù cho thần điện có bị phá hủy, tình hình này bọn họ cũng chắc thắng rồi. Khiên Svalinn là bảo khí chuyên chống quang năng lượng và hỏa năng lượng, có thể triệt tiêu 90% hai loại năng lượng này công kích, ai dè chỉ 10% xuyên qua cũng nung chảy luôn hai tay của mình. Nếu trúng trực diện, dám trở thành một bãi nước lắm. Hỏa sát mạnh mẽ bá đạo cỡ này, Apollo cũng không bằng. Nếu không phải vì mũi tên của
Artemis, một mình con bé của Quang dực tộc có thể chính diện đối chọi với hai chủ thần cũng không rơi vào hạ phong, à nhắc mới nhớ:
“Apollo đâu rồi !?”
“Trên kia.” Artemis chỉ lên bầu trời, ngoại trừ vòng xoáy do giáo của Isis và đao mang đấu khí Excaliburn tạo ra, còn có một mặt trời chói chang chiếu sáng toàn bộ lục địa chiến thần.
“Hắn bị đánh đến mức đó rồi cơ à !?”
Biến thân mặt trời có thể coi là chiêu cuối của Apollo rồi, tiến nhập trạng thái này nói rõ hắn đang liều mạng một mất một còn với đối phương. Bọn họ cũng không dám tùy tiện tiếp cận mặt trời, sức nóng lúc này rất khủng khiếp.
Ares gật đầu đáp:
“Ba con mèo già của Trường Sinh Đảo cũng không yếu. Nếu như ở gần trường sinh đảo, chúng ta cũng chưa chắc đã là đối thủ.
May mắn là ta mở kết giới kéo cả bọn vào đây trước khi Trường Sinh Đảo kịp bay đến. Nếu không thì phiền toái lắm đấy.”
Có phần giống như thần mạch, bất kể ai có liên kết với Trường Sinh Đảo đều nhận được sự trợ giúp vô cùng lớn của nó, nhưng kém hơn thần mạch ở chỗ, phải ở gần đảo mới được. Thần mạch là một hệ thống thế giới hoàn chỉnh bất kể nơi đâu trên lục đạo, thần chúng đều có thể triệu hồi sức mạnh của nó, cũng như cube, tiên khí linh thụ, vạn thế hồng liên, trường sinh đảo chỉ là thứ có khả năng mở ra thế giới, cách biệt đẳng cấp rõ ràng.
“Dù sao thì, trận này chúng ta thắng chắc rồi.”
Dõi mắt nhìn ra xa, binh đoàn thần tộc không ngừng ép tới tường đất, các siêu năng lực gia và kị sĩ đã vơi đi quá nửa, không ngừng bại lụi.
…
Đằng sau tường đất, ba thiên sứ Uriel, Sariel và Ramiel mang theo khuôn mặt lo lắng nhìn thân ảnh cô gái ngủ say được bọc trong đoàn ánh sáng bay lơ lửng giữa bọn họ.
“Uriel, làm sao bây giờ, thánh quang cũng không chữa trị nổi vết thương này. Mũi tên đó chấn tan trái tim của thánh nữ rồi.”
Ramiel, nữ thiên sứ 10 cánh, chuyên tu các thuật chữa trị bằng ánh sáng, nói với giọng lo lắng.
Cô ta luôn phải liên tục duy trì trị liệu, chỉ cần bây giờ ngừng cung cấp thánh quang kích thích da thịt sinh trưởng tái tạo, thánh nữ hẳn phải chết không nghi ngờ gì.
“Khốn kiếp, vẫn là mũi tên hèn hạ của con ả đó. Năm đó bắn chết Grabiel còn chưa tỉnh sổ với ả.” Uriel, thiên sứ 14 cánh dẫn đầu trong ba thiên sứ buồn bực nói.
Sariel, thiên sứ mười hai cánh trầm giọng nói:
“Bây giờ chỉ có phẫu thuật ghép tim, nhưng cần một trái tim cấp độ cận giới hoàng trở lên mới có thể chịu được lực lượng của mười tám cánh, nếu không cho dù có sống được, thánh nữ cũng sẽ thành phế nhân giống như người phàm.”
Uriel lắc đầu nói:
“Không thể để chuyện đó xảy ra được, thánh nữ là hi vọng phục hưng Ex Nihilo, là hi vọng của toàn bộ quang dực tộc. Người phải là tồn tại mạnh mẽ nhất để chấn nhiếp đám yếu nhược tâm tư bất ổn kia.”
“Ôi ôi, ta có nghe nhầm không đấy !? Các người còn định xây dựng lại Ex Nihilo !? Vẫn nghĩ rằng mình là thần chúng của Bắc
Thần Tộc hả Quang Dực tộc !?” Một giọng nói chế nhạo theo gió vang lên bên tai cắt ngang câu nói khiến Uriel cảm thấy lòng lạnh ngắt.
“Hermes !” Uriel phản ứng cực nhanh, đôi cánh ánh sáng trên lưng vũ lộng, bắn ra mấy trăm đạo laze khắp tứ phía, thiêu đốt cả một vùng không khí tới vặn vẹo. Mặt đất cũng bị cắt ra mấy trăm đường bốc khói nóng chảy.
Hermes giống như một làn gió, đôi chân mang một chiếc hài có đôi cánh nhỏ, nhẹ nhàng đạp lên không khí uốn lượn né tránh nhẹ nhàng, không một tia sáng nào có thể chạm tới góc áo của hắn.
Phiêu phù lơ lửng, Hermes đưa tay chỉnh chỉnh lại cái mũ đội trên đầu, cười nhạt:
“Quá chậm. Nếu như có Michael, Rafael hay Grabiel ở đây thì ta còn ngại một chút, tiếc là Quang Dực tộc các ngươi nội chiến thật là đẹp quá, Jeus vừa giáng phàm, Judas làm phản ngay được, mấy kẻ mạnh mẽ một chút đều nằm lại tại trận nội chiến đó rồi. Còn lại mấy phế vật các ngươi, trốn chui nhủi
ở nhân giới, thật sự là xấu mặt thần tộc.”
Ba người Uriel, Sariel, Ramiel đứng chụm lại một chỗ, sắc mặt căng thẳng vô cùng. Đòn tấn công của Uriel lại bị hắn nhẹ nhàng tránh thoát như vậy, trong kết giới phong tốc này, Hermes giống như một ma ảnh vô cùng đáng sợ. Bọn họ liên thủ cũng không ngán hắn, thế nhưng nếu hắn nhắm vào thánh nữ thì thật sự là cả bọn ăn quả đắng rồi.
Hermes chẳng quản ba người như lâm đại địch, tủm tỉm cười:
“Con nhóc này không tệ, có lẽ đây là người khá nhất trong Quang Dực tộc thời đại này rồi, chắc hẳn là nhận truyền thừa của Jesus nhỉ. Tiếc quá, nếu như được thần mạch thừa nhận thì đã là giới hoàng rồi. Không biêt Jesus nghĩ gì khi truyền thừa cho người phàm như vậy, thật có giá trị nghiên cứu đấy.”
Hắn vừa nói, thân ảnh đã loáng lên biến mất.
Uriel, Sariel, Ramiel đồng loạt biến sắc, vì những từ cuối cùng hắn nói đều vang lên phía sau bọn họ, cả ba chỉ cảm thấy sau lưng mát lạnh rồi đau đớn vô cùng. Sau đó một luồng kình phong cuốn tới, đánh cả ba văng tới phía trước. Dù có quang dực hộ thể, ba người đều bị chấn động một lúc.
Hermes xoa xoa tay, xem ra dùng tay không đánh vào quang dực cũng không phải chuyện gì vui vẻ, nhưng hắn đã chấn bay ba thiên sứ bảo hộ, nhanh chóng tiếp cận thánh nữ của bọn họ.
Chỉ có hơn 10m, đưa tay ra là tới.
Hermes cười lạnh, phong nguyên tốc giống như con dao sắc lạnh bao phủ bàn tay, một trào này chụp tới, phong đao sắc bén sẽ cắt thánh nữ phiền toái này ra làm mười mấy mảnh.
Đột nhiên bầu trời vỡ ra một mảng lớn, sau đó một vật giống như sao băng đột phá siêu thanh, mang theo dải sáng rực rỡ từ trên giáng xuống ngay vị trí Hermes đang lao tới.
Hermes được phong tốc kết giới gia trì tốc độ vừa có đủ thời gian tránh né, thế nhưng chỉ còn vài bước là đạt tới mục đích, thật sự là khó chịu vô cùng. Hắn vội vàng lùi lại mấy bước, loạng choạn ổn định thân thể. Vừa nheo mắt nhìn xem thứ gì tự dưng nhảy ra phá hỏng việc tốt của mình.
Chắn giữa Hermes và Monica đang được quầng sáng chữa trị bao bọc là một cây gậy bạch ngọc trắng tinh, bên trên điêu khắc vô số ký tự chim lạc xoay vần. Những hạt sáng li ti phiêu phù trên thân gậy khiến nó càng phủ lên một khí tức thánh khiết tới cực điểm.
Hermes run run, người sở hữu thứ này…
Hắn ngẩng đầu lên bầu trời, tim đánh thịch một cái.
Ở đằng xa, Ares, Artemis, Herpateus cũng cảm nhận được chấn động khi bầu trời kết giới vỡ ra, cùng một thân ảnh bọc trong vô số quang hạt lung linh từ từ hạ xuống chiến trường.
Cách xa mấy trăm km vẫn cảm nhận được, một đôi mắt màu vàng kim lạnh lùng băng giá, bễ nghễ thiên hạ, dưới ánh mắt này, thần chúng cũng chỉ như mấy con kiến tầm thường vô vị.
Artemis ngưng trọng nói:
“Chúng ta mất quá nhiều thời gian.”
Herphateus khuôn mặt cũng vô cùng khó coi:
“Hoặc là Lục vân Tiên cố ý thả hắn ra.”
Ares nghiến răng kèn kẹt, khuôn mặt có chút hưng phấn, ánh mắt mở lớn đầy dã tính không chút kiêng nể đối nhãn với đôi mắt màu vàng kim như của đấng tối cao kia:
“Đến rồi à…”
Hermes cười khổ, lập tức rút quân về trận địa, hắn đến và đi như gió, vừa chạy vừa lẩm bẩm khó chịu:
“King của Trường Sinh đảo.”
Nhân tộc đệ nhất nhân, giới hoàng nhân giới, vua của trường sinh đảo.
Trong bộ dáng một thiếu niên với khuôn mặt hững hờ, cùng đôi mắt như nhìn thấu tất cả, một khắc này, tất cả chiến sĩ nhân loại nhìn hắn, giống như một thần linh thực sự.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
134 chương
746 chương
46 chương
28 chương
190 chương
16 chương