IMI - Tiên Giới Chiến

Chương 170 : Kị sĩ hoa hồng

Hơi lạnh trên lưỡi đao thẩm thấu qua da thịt, khiến mạch máu dưới lớp da cũng như đông lại, khiến cho suy nghĩ thêm phần trì trệ. Hestia hỏi, có phần ngớ ngẩn: “Khoan, khoan, đây là ý gì!? Không phải chúng ta đã có....” “Khế ước!? Ta đã giết chết nó từ lâu rồi.” Arent chặn lời, bằng giọng điệu hờ hững như vừa thái rau. Hestia cảm thấy toàn thân lạnh buốt, không chỉ vì băng đao đang gác lên cổ, còn vì toàn bộ khí tức tử vong của người này đã khóa chặt lấy mình. Arent luôn cho người ta cảm giác hắn được sinh ra từ cái chết, mỗi khi hắn để ý tới ai, người đó đều không tự chủ được liền cảm thấy như thời điểm chết của mình đã tới. Hestia đã sống rất nhiều năm, gặp rất nhiều người, nhưng chưa thấy ai dày đặc trên mình cảm giác tử vong như vậy. Bằng giọng điệu thoáng run run, Hestia nói: “Giết ta... ngươi biết hậu quả thế nào chứ!? Ta là nữ thần của ngọn lửa tiềm năng, tiết độc ta, toàn bộ tiềm lực của ngươi sẽ bị lửa thần thiêu đốt. Ngươi vĩnh viễn không có tương lai.” “Nguyền rủa sao!? Thứ đó không có tác dụng với ta.” Arent lắc đầu, giọng nói thoáng có chút tự giễu: “Ta đã dùng tiềm lực của toàn bộ cuộc đời mình mới có thể đi được đến cảnh giới hiện tại.” Hestia liếc mắt nhìn hắn, trước đây cô ta không dám quét tiềm lực của Arent vì không muốn thất lễ với đối tượng hợp tác, bây giờ thì không cần cố kỵ gì cả. Ánh mắt nhìn tới, từ tò mò không tin, trở thành mê mang và khiếp sợ. Arent quả thật không còn chút tiềm lực nào cả. Một người phải vượt qua giới hạn bao nhiêu lần, phải bộc phát, phải thiêu đốt tính mạng bao nhiêu lần mới trở thành tình trạng này!? “Không thể nào... tại sao ngươi vẫn sống!? Tại sao ngươi vẫn có thể chiến đấu!?” “Bởi vì tính mạng này đã không còn là của ta, sức mạnh này cũng chỉ là thứ ta vay mượn.” Arent thản nhiên đáp. Ngay khi Hestia đang mê mang nhất, bay cầm đao của hắn vung lên. Trước đao pháp cực tốc của hắn, kết hợp với điểm chết bỏ qua mọi loại phòng ngự, mọi sự chống trả đều vô nghĩa. “Ư... thần tộc... sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Phừng. Toàn thân Hestia bốc cháy lên như một ngọn đuốc, cơ thể vang lên tiếng nổ vỡ tý tách như tàn lửa, rồi từ từ tiêu biến. Arent thoáng tiếc nuối, quả nhiên như hắn đoán, Hestia nhìn vô tư hồn nhiên, nhưng tất cả chỉ là vỏ bọc. “Chỉ giết được một hỏa ảnh phân thân của cô ta, ngươi có vội vã quá không!?” Đứng lạnh lùng nhìn một màn này, Athena cười nhạt lên tiếng. Arent lắc đầu, thấp giọng nói: “Ta đã nói rồi, ta không nắm chắc có thể giết chết ngươi và cướp đi Xá Lợi cùng Nội Đan, cô ta là nhân tố bất ổn định, để lại cũng không có tác dụng gì, chỉ khiến bọn ta phân tâm đề phòng, không thể dốc toàn lực.” Ánh mắt màu vàng kim chớp lóe, Athena cười lạnh: “Ngươi chắc chắn có thể giết ta rồi!?” “Ta muốn thử xem.” Arent gật đầu, cùng lúc vung đao. Ánh đang màu lam tiến lên theo quỹ tích quỷ dị, với tốc độ tạo ra ảo giác như một dải sóng nhiều tầng chém tới Athena, ánh mắt chân lý chớp động, toàn bộ cảnh tượng như huyễn ảnh kia đều bị tua chậm chuyển động và số liệu hóa. “Thì ra là như vậy. Đao pháp này chẳng hề liên quan đến tốc độ. Chỉ là trò lừa gạt của thời gian mà thôi.” Bằng đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng, Athena nhẹ nhàng đưa bàn tay lên nắm lấy lưỡi đao đang chém tới với tốc độ siêu cao, nương theo tốc độ chém tới của nó mà từ từ kéo lùi lòng bàn tay trở lại, sau đó vững vàng kẹp chặt, nắm lấy lưỡi đao. Sau đó mạnh mẽ bóp nát trước ánh mắt kinh ngạc của Arent. “Loại trò hề lường gạt này, ngươi nghĩ có thể sử dụng nó hai lần trước mặt ta sao!?” Athena cười nhạt nói. Chân lý quả là một đôi mắt phiền phức. Arent âm thầm nghiến răng. Cực tốc đao pháp đúng là có tốc độ vung đao rất nhanh, nhưng thực tế đều chỉ là để lừa gạt giác quan của đối tượng bị chém. Thực tế thời gian vung đao luôn xảy ra trước khi huyễn ảnh của thân đao di động cực tốc xuất hiện, bởi vậy người bị chém luôn cảm thấy mình đã đỡ được, nhưng sau đó không hiểu sao lại bị chém trúng. Bất kể là Arent hay Trung Thành, hoặc là Tanker trong quá khứ, đều dựa vào một chiêu đao pháp này chém giết qua rất nhiều đối thủ, nếu đã xuất đao thành công, đối thủ chắc chắn trúng chiêu, chưa từng thất bại. Thế nhưng ngày hôm nay, đứng trước màu vàng kim của ánh mắt biến tất cả sự vật trên thế giới thành số liệu, cực tốc đao thành công xuất ra, vẫn nhẹ nhàng bị phá giải. “Thật không hổ là Athena... nhỉ.” Arent buồn bực vung cán đao đi. Lùi lại phía sau. Cận chiến thực ra vốn không phải sở trường của hắn. Trái lại, sáu cao thủ cảnh giới hư không đi theo hắn đồng loạt xông lên. Thân thủ của cả sáu người này đều rất nhanh. Kỹ thuật chiến đấu giống như đã đừng giết ra giết vào hàng trăm ngàn trận chiến. Mỗi chiêu đều hiểm độc, thậm chí cả đá bộ hạ cũng sử dụng. Sáu người ở sáu phương vị khác nhau, đồng loạt xuất thủ. Tất cả đều sử dụng tay không, giống như muốn bắt sống vị nữ thần đọa lạc, thân hình di động áp sát trong khoảnh khắc, từ từ bó hẹp không gian di chuyển của Athena. Bọn họ chắc mẩm cho dù kỹ thuật có tốt đến mức nào, tốc độ có nhanh ra sao, nếu không đủ không gian phát huy, thì cũng chỉ có thể bó tay chịu trói. Đối phó với chuyện này, Athena chỉ nhẹ nhàng lắc mình một cái, toàn thân xoay tròn, dùng bờ vai đánh trật bị hai trảo chụp tới từ đôi bên, xoay tới phía trước như một khối bông vụ, chân đạp xuống một điểm trong hư không, đá tan nó. Gã cường giả cảnh giới hư không trước mặt bị cô ta cận thân lao tới chợt sững người, điểm tựa trong không gian gã dự định để làm bàn đạp gia tốc đã bị chiếm trước và đạp nát, nên quá trình gia tốc bị xảy ra một khoảng hững hiếm hoi. Không giống với các sinh vật có cánh cần sử dụng lực đẩy từ không khí để ép mình tiến bước, cường giả cảnh giới hư không có phong cách di chuyển giống như sinh vật dưới đất bằng hơn, bọn họ có thể xé rách hư không, cũng có thể bám lấy một mảng không gian để bật nhảy và bạo phát tốc độ. Thường thì đặt chân ở đâu, định dậm nhảy ở đâu chỉ có chính bọn họ biết được, nhưng Athena với đôi mắt chân lý, có thể chính xác tính toán ra quỹ tích di động và tiến trình động năng của cơ thể họ như một loại tiên tri, dựa trên mật độ vận động cấp tế bào. Bởi vậy, giống như một người đang chạy nhanh bị thụt hố, gã cường giả cảnh giới hư không trước mặt Athena dẵm vào một mảnh không gian vỡ nát, sau đó lảo đảo, không kịp phản ứng khi bị cô ta áp sát cận thân, xoay người nện một cùi chỏ vào giữa lồng ngực. Trước khi búng máu vì nội thương của hắn trào ra khỏi cổ họng, một loạt quyền chưởng cước đủ thể loại đồng loạt đánh vào tất cả những vị trí yếu hại trên cơ thể, khiến xương cốt hắn phát ra từng tiếng lách cách ghê rợn. Cuối cùng người này bay đi, với một dòng huyết vụ phun tứ tung, nhuộm đỏ cả một mảng tinh không. Athena bộc phát đánh hạ một người trong số đó trong khoảnh khắc, nhưng khuôn mặt lại càng thêm âm trầm. Một tràng công kích toàn lực có thể đánh vỡ cả ngôi sao đồng loạt đánh lên người, nhưng cũng không thể đánh phá lớp da ngoài của đối phương. Trái lại Athena cảm giác như mình đang dùng tay trần nện vào một chiếc thánh y. Loại giáp xác vững chắc thế này, nếu không có ma khí lượn lờ quanh thân, thì chỉ còn một chủng tộc có được cái thiên phú phòng ngự đó. Sinh vật có thân thể cứng cỏi nhất Lục Đạo. “Long tộc.” Khẽ than một tiếng, với nắm tay rướm máu vì phản chấn sau khi đánh vào vảy giáp của gã long tộc cảnh giới hư không kia, Athena xoay người, dùng thủ đao tiếp lấy một cước quét ngang đầu mình từ sau đá tới, sau đó biến đổi đao thế, nương theo lực đá mà chuẩn xác lùi tay lại, tóm lấy cái bắp chân đầy vảy giáp cứng rắn kia, kéo mạnh. Giống như trên tay đang cầm một cái nhân côn cực lớn, Athena huy động thần lực cường hóa từng đoạn cơ bắp, dùng sức lực kinh người kéo gã long tộc này đi như một miếng giẻ lau, đánh ra một đoạn bạo liệt cùng một tầng hư không nứt vỡ. Thân thể của gã long tộc bị tóm chân chuẩn xác nện vào người một gã khác cách đó không xa vẫn còn đang hung hăng tiến đến. Hai lớp vảy rồng phát huy độ phòng thủ kinh người của chúng, đập vào nhau tạo ra một tiếng ma sát chói tai, cùng hoa lửa bật ra tung tóe. Sau đó cả hai gã đều buồn bực rên lên một tiếng, thổ ra một ngụm máu, toàn thân chấn động. Athena buông chân của gã long tộc thứ hai ra, ánh mắt chân lý quét qua đã xác định ba gã long tộc tạm thời vô lực tái chiến. Liền khóa mục tiêu vào ba kẻ còn lại. “Nhân loại!?” Nhân loại mới có tuổi thọ văn minh hơn bốn ngàn năm, vốn dĩ không thể xuất hiện cường giả cảnh giới hư không. “Đến từ dị đại lục sao!?” Khác với long tộc thô bạo cậy cứng cậy mạnh chẳng khác nào ma tộc, ba gã cường giả nhân tộc này đều xuất ra vũ khí của riêng mình. Một kẻ cầm kị sĩ kiếm, một kẻ cầm trượng ma pháp, một kẻ lại quăng đến những thẻ bài như ám khí. Vừa dùng toàn lực phế đi hai gã long tộc, Athena đang trong giai đoạn hụt hơi ngắn, nhất thời không thể phản ứng kịp với tốc độ phân tích của chân lý, liền bị kị sĩ kiếm chém ra một vệt máu dài trên bả vai, thiếu điều chặt đứa lìa cánh tay trái. Hai chân chỉ còn một chân cử động linh hoạt, cũng bị một vòng sáng lục mang tinh xuất hiện dưới gót, khóa chặt khả năng bật nhảy, thân hình chững lại lập tức liền bị khóa mục tiêu, năm sáu thẻ bài cứ như vậy xuyên qua người, kéo theo sáu đường máu rực rỡ. Thân thể bị thương quá nhiều khiến ý thức lâm vào mơ hồ trong khoảnh khắc. Ánh mắt màu vàng kim đã ảm đạm xuống, chân lý cần có bộ não và khí huyết cơ thể mạnh mẽ chống chịu mới có thể thực thi tính toán cấp độ tiên tri. Lúc này với cơ thể suy nhược, Athena không còn cách nào duy trì trạng thái này nữa. Ánh mắt đã đỏ ngầu đầy máu vì khí huyết trào ngược liên tục, thân thể có hơn bảy tám lỗ thủng cùng một vệt cắt dài từ bả vai trái xuống. Athena đưa lên bàn tay với ngón út đã bị chặt đứt lau vết máu ở khóe miệng, kiên trì đứng thẳng lên. Ba gã cường giả nhân loại nhìn nhau, phát hiện trong ánh mắt đối phương đều toát lên sự kính nể sâu sắc. Đây quả thật là vị nữ chiến thần cường hãn nhất trong lịch sử Lục Đạo. Liên tục đối chiến với ba bốn cao thủ Cận Giới Hoàng đỉnh phong, còn bị thế giới của Odin kềm chế và bóp nát bất cứ lúc nào, trước đó còn bộc phát đánh hạ đám nữ hoàng của Trường Sinh Đảo. Chiến tích này đặt khắp Lục Đạo, dưới Giới Hoàng, không ai có thể so sánh. Đổi lại là một thân thương tích đầm đìa, vẫn như cũ muốn tiếp tục chiến đấu!? Ba người nhìn nhau, rồi lại nhìn Arent Deathlaw, thấy ánh mắt xác nhận của hắn, cùng với một cái gật đầu lạnh lùng. Bọn họ liền bỏ đi chút do dự cuối cùng. Đưa lên vũ khí của mình đặt ngang ngực. Gã thanh niên cầm kị sĩ kiếm áp vầng trán rộng của mình lên bề mặt lưỡi thép, nhẹ giọng ngâm tụng: “Ngọn lửa lạnh lẽo nhấn chìm thế giới vào sự hủy diệt, từng cánh hoa hồng nổ tung giữa tinh không, ta gọi về đây linh hồn rồng thượng cổ - Hắc hồng long.” Ánh sáng từ những ngôi sao xung quanh chợt ảm đạm vô quang, thế giới như bị một màu hồng phấn bao phủ, trong không gian đan xen bay lượn những cánh hoa hồng mềm mại đỏ thắm, thân hình gã long tộc đầu tiên bị Athena đánh bay được bao bọc giữa một vườn hồng đỏ thắm dần dần biến mất. Sau đó vườn hồng chợt phát ra ánh sáng mỹ lệ rồi từ từ tan rã, hình thành một nụ hồng lớn trên không. Athena chấn động, không phải vì khí tức hủy diệt đang được nụ hồng yêu diễm kia thai nghén đang dần dần lan tỏa khắp tầng không, mà vì đoạn chú ngữ kia. “Không thể nào... dị đại lục.. có thể tồn tại sao!?” “Long kị sĩ.” Gã thanh niên cầm kị sĩ kiếm cười cười gật đầu. Lưỡi kiếm đưa lên trên, trực thẳng tinh không. “Dưới lời thề ta tuân thủ mỹ đức của kị sĩ. Nơi kiếm ta chỉ là con đường cách xa phân tranh và chém giết, rời xa ngạo mạn và tham lam. Ta - Agraham Cetis dùng lưỡi kiếm thực thi công chính và nghiêm minh, chính trực và anh dũng, nhân từ và khoan hậu. Dùng trọn đời này bảo vệ lời thề trước kiếm dưới sự chấp thuận của Hắc Hồng Long. Hiện tại. Hãy để cho linh hồn của đại địa xen lẫn cùng bản chất của bầu trời. Syncho Summon.” Đóa hoa hồng đằng xa chợt bùng nổ, không gian phá toái. Cánh hoa tách ra làm hai, hình thành một đôi cánh màu đỏ rực rỡ, đầu rồng nhô lên, đôi mắt nó chói sáng, ngập lửa giận. Gã thanh niên cầm kị sĩ kiếm tự xưng là Agraham Cetis theo một luồng sáng màu hồng nhạt, xuất hiện trên lưng con rồng, ngập trong cánh hoa, giáp bạc ánh lên trong biển đỏ phấp phới. Khí thế tăng lên đến cực điểm. Đã trở thành một cận giới hoàng đỉnh phong. “Long kị sĩ – Agraham Cetis ta. Hi vọng cùng với ngài, đệ nhất chiến thần dưới tinh không, giao kiếm.” Toàn bộ chú ngữ phát ra chỉ trong một đơn âm, chỉ có dao động linh hồn thay cho ngôn từ truyền đạt ý chí của gã long kị sĩ. Trong mắt người ở ngoài, chỉ là một mảng lặng thinh mà hung bạo. Nhưng ánh kiếm trực chỉ vào Athena, đôi mắt chỉ có chiến ý thẳng tắp vô cùng chính trực của gã kị sĩ. Khiến tất cả đều hiểu hắn muốn nói gì. “Thỉnh cầu ngài, nữ chiến thần đệ nhất dưới tinh không, lấy ra con bài tẩy cuối cùng, chúng ta đường hoàng quyết đấu đi.”