Hy vọng có cục đường

Chương 9 : • 9 •

Hôm nay cả bọn rủ nhau đi về trường cũ chơi. Sau đó, họ lăn lê ra ngoài sân bóng, dự sẽ giải trí một tí. - Rồi bây giờ mấy đứa muốn chơi trò gì? - Anh già lên tiếng. - Bóng rổ! - Min Suga nói. - Không. Trò đó anh giỏi lắm, hay ta chơi bóng đá?! - Maknae đề nghị. . . . Nhưng suy cho cùng, cả đám vẫn chọn trò nguyên thủy và khá truyền thống. Đó là,... - Ahaha, cậu thua rồi! Mau quay mặt vào trong đi! - Jimin cười lớn chỉ trỏ. - Tớ bắt đầu đếm nhé... 1...2... - Taehyung khổ sở hét. Họ đi tìm kiếm chỗ trốn an toàn... Hobie trốn sau song sắt bị che phủ bởi một tấm bạt lớn, cậu ngó nghiêng xung quanh, yên tâm vì đã có chỗ tốt. Nhưng, Taehyung ranh ma sẽ biết cậu ở đâu ngay thôi. - Ủa, Yoongi? - JHope? Sao lại cùng chỗ trốn thế này? Mau đi đi, không bị bắt cả hai thì khổ! - Anh xua tay, mặt nhăn nhó. Đúng lúc đó, Tae từ từ bước tới... Mỗi lúc càng gần... Hobie mau lẹ, phóng qua chỗ Suga. Kéo anh vào một chiếc tủ sắt cũ gần đó. Cả hai cứ thế im lặng, mặc dù khoảng không chẳng đủ cho họ cử động. - Mình nghe tiếng Suga hyung mà ta... - V gãi đầu. Rồi Tae cũng bỏ đi kiếm mấy người khác. - Chật quá... - Suga thốt, hơi thở phả vào cơ thể cậu. - Hyung làm em... Hyung thật là! - Hobie cố kiềm nén nhưng gần gũi như thế này thì không thể rồi. Ngay lập tức Hobie khóa môi anh. Chẳng đợi phản ứng, cậu làm thịt Suga rất nhanh chóng. Đồng thời để lại một vài dấu vết trên người anh xem như dấu tích huy hoàng. - Kết thúc trò chơi... - Hobie tuyên bố sau khi mần xong xuôi.