Huyết vực mê đồ
Chương 45 : Mang ngươi đến thiên đường
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Sami Keener đi vào.
Sera liều mạng dùng ánh mắt nói cho Danny ―― cố lên nga! Phải cố lên nga!
Mặt Danny đỏ bừng, dùng tay túm túm tay áo.
"Các ngươi đang làm gì vậy?" Nhìn động tác nhỏ của hai người, Sami Keener nhíu mày.
"A! Không khí thành phố này thật lạnh!" Sera đột nhiên nghiêm túc oán giận.
"Huyết tộc mà sợ lạnh?" Sami Keener nhàn nhạt liếc nhìn cậu một cái, chủng tộc không có nhiệt độ cơ thể, lạnh cái gì.
"...... Tại thời điểm như vậy, ôm ấp ấm áp của tình nhân sẽ đặc biệt quan trọng!" Sera trừng hắn, sao mà đần như vậy!
"Jonas ở phòng khách." Sami Keener chỉ chỉ ngoài cửa.
Tự nhiên nói Jonas làm gì?
Sera hận sắt không thành thép, nhận định Sami Keener là khối đầu gỗ, vì thế đành phải đem hy vọng hướng đến Danny, nóng bỏng bắt lấy tay cậu, "Ngươi lạnh hay không?"
Nhanh lên nói lạnh đi!
Bất đắc dĩ Danny không phối hợp, đầu thấp không thể thấp hơn, gắt gao nhấp miệng.
Khuyên bảo thật khó a...... Sera ở trong lòng nắm tay.
Sami Keener nhìn bọn họ nắm chặt tay, không nóng không lạnh bỏ xuống một câu, "Phòng khách còn có một ma nữ."
Di? Sera cảnh giác quay đầu lại, "Ma nữ?"
"Ở cùng Jonas." Sami Keener không để ý bổ sung.
Ma nữ theo ý nghĩa eo thon chân dài ngực bự, thậm chí rất có khả năng không mặc bra! Loại chuyện này tuyệt đối không thể! Sera vén tay áo, hùng hổ xông ra ngoài.
"Miệng vết thương không có việc gì chứ?" Đuổi Sera đi, Sami Keener ngồi vào mép giường.
Danny gật đầu, cảm kích nhìn hắn, "Cảm ơn ngài."
"Là do ta bảo ngươi đi ra ngoài tìm người, mới bị bọn họ bắt đi." Sami Keener nhìn cậu, "Không tức giận?"
"Là ngài đã cứu ta." Danny nghiêm túc.
Sami Keener cười cười, duỗi tay xoa xoa đầu cậu.
Danny đầu tiên là sửng sốt, sau đó cảm thấy khuôn mặt có hơi nóng.
"Xin hỏi có thể tiến vào không?" Hầu gái đứng ở cửa, trong tay bưng một khay lớn, phía trên là một loạt bánh ngọt tinh xảo.
"Thiên đường đưa tới?" Sami Keener hiển nhiên rất quen thuộc những đồ ăn đó.
"Vâng, chúng tôi vừa mới mới nhận được." Hầu gái đem khay đặt trên bàn, mang thêm một tấm card ánh vàng.
Sami Keener mở ra, thấy một chuỗi ngôn ngữ thiên đường rồng bay phượng múa: Sami Keener đại nhân tôn kính, thật vinh hạnh khi ngài có hứng thú với bánh ngọt của ta. ―― Đầu bếp trưởng thiên đường Mễ Ngải ( Ngoài ra: Ta là người sùng bái ngài, hy vọng khi ngài về thiên đường lần tới, ta có thể có cơ hội chụp ảnh chung với ngài.)
Lâu như vậy mới đưa tới, còn muốn chụp ảnh chung? Sami Keener lạnh mặt, vo tấm card thành cục ném vào thùng rác.
"Này là cho ngài sao?" Danny nhìn bàn điểm tâm ngọt, nhiệt tình tán thưởng, "Thật xinh đẹp."
"Cho ngươi." Nhìn ánh mắt kinh ngạc của cậu, tâm tình Sami Keener tốt hơn một chút.
"Ta?" Danny thụ sủng nhược kinh.
"Ăn nhiều sẽ béo, chọn một cái đi." Sami Keener chỉ vào một khối bánh ngọt màu trắng, "Cái này bên trong bỏ thêm mầm tuyết, chỉ có thiên đường mới có, thử một chút."
"Ân." Danny bưng lên, dùng nĩa đưa một khối nhỏ vào trong miệng. Vị ngọt nhàn nhạt nháy mắt mở ra, cùng với hương trái cây tươi mát, tinh tế và mềm mại.
"Thích?" Sami Keener hỏi.
Danny dùng sức gật đầu.
Sami Keener giơ tay lên, đưa bánh kem dư lại trong khay bay từ cửa sổ ra ngoài.
"......" Danny có chút tiếc nuối, dù mình chỉ có thể ăn một khối, dư lại cũng có thể đưa cho những người khác a, vứt bỏ thật lãng phí.
"Ngày mai sẽ có cái mới đưa tới." Thấy cậu vẻ mặt không tha, Sami Keener giải thích.
"Không cần phiền toái như vậy." Danny băn khoăn, "Các thiên sứ nhất định đều rất bận."
"Rất bận?" Sami Keener mí mắt run lên.
Được rồi, nếu hát thánh ca cùng cầu nguyện cũng coi như là công việc, bọn họ đích thực rất bận.
"Không phải sao?" Danny ngượng ngùng, "Ta chưa đến nơi đó, trong sách nói như vậy."
"Sách gì?" Sami Keener hỏi.
"《 Thiên Đường Bận Rộn 》, trong sách nói nói thiên sứ mỗi ngày chỉ có thể nghỉ ngơi mười phút, còn lại thời gian đều phải làm việc." Danny nỗ lực hồi ức, "Ân, tỷ như nói đào than đá linh tinh."
Đào than đá? Mặt Sami Keener tức khắc tối sầm.
"Ta nói sai rồi?" Thấy sắc mặt hắn bắt đầu không đúng, Danny nháy mắt khẩn trương, lắp bắp vừa định xin lỗi, lại bị Sami Keener giành trước, "Ta mang ngươi đến thiên đường."
"A?" Danny không phản ứng kịp.
"Ta hôm nay có việc phải về, ngươi có thể đi cùng ta." Sami Keener nói.
Tuy rằng tác giả quyển sách kia thật đáng chết, nhưng việc cấp bách bây giờ là xoay chuyển ý tưởng hoang đường đó của Danny trước ―― thiên sứ mỗi ngày đều đào than đá, cậu vậy mà cũng tin!
"...... Ngài nói, ta cũng có thể đi?" Hạnh phúc tới quá mãnh liệt, Danny cảm thấy mình hơi choáng váng đầu óc, đi thiên đường a, trước đó nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhìn đôi mắt sáng long lanh của cậu, cùng hai tai nhọn trên đầu đột nhiên nảy ra, Sami Keener bình tĩnh gật đầu.
"Ta đi lấy quần áo!" Danny hưng phấn xốc chăn lên nhảy xuống giường, nhanh chân chạy đến trước tủ quần áo, đuôi to vui sướng ở sau người lắc lắc!
Sami Keener duỗi tay ra một nửa, lộn trở lại tới sờ sờ cằm..
"Ta không có quần áo trang trọng, cái này có được hay không?" Danny giơ một cái áo thun, không khẳng định hỏi.
Sami Keener gật đầu.
"...... Còn có quần đùi." Danny có chút ảo não, sớm biết như vậy thì đã mang một bộ vest theo, tuy rằng mặc vào có hơi quái dị, nhưng là bất luận như thế nào cũng tốt hơn dép lê quần đùi a!
Sami Keener tiếp tục gật đầu.
"Thật sự có thể?" Danny cực độ hoài nghi, "Nếu bị đuổi ra thì phải làm sao bây giờ." Đi xem ca kịch đều phải mặc đồ trang trọng, huống chi đó là thiên đường.
"Thay quần áo." Sami Keener nhàn nhạt nói.
"Bây giờ?" Danny sửng sốt.
"Chúng ta lập tức xuất phát." Sami Keener trả lời.
Nếu hắn nói không có việc gì, vậy hẳn là không có việc gì đi? Danny tự mình an ủi, ngoan ngoãn ôm quần áo chạy vào toilet.
Sami Keener đứng ở cửa sổ, nhìn đám mây nơi xa xuất thần.
Phòng khách dưới lầu, Sera đang phát giận.
"Ta đã giải thích rồi, vừa rồi ma nữ kia là thống lĩnh quân đoàn biên cảnh, tới tìm ta thương lượng bước bố trí chiến thuật tiếp theo, không phải là nữ lang được gọi đến!" Jonas đau đầu.
"Ngực to như vậy, tựa như nửa quả dưa hấu!" Sera dùng sức khoa tay múa chân, "Cổ áo thấp như vậy! Ngươi nhất định cái gì cũng thấy!"
"Thấy thì thế nào?" Jonas bất đắc dĩ, "Ta không có hứng thú với cô ta."
"Hừ!" Sera nhéo cổ áo hắn, "Tóm lại ta đang tức giận."
"Vậy thế nào mới không tức giận nữa?" Jonas tốt tính hỏi.
"Nếu ngươi đêm nay cùng ta nhảy vũ điệu vòng tròn nói......" Sera nóng lòng muốn thử.
"Cự tuyệt." Jonas không cần suy nghĩ.
"Không được nga?" Sera thất vọng, "Ta thật đáng thương, không ai đau xót cho."
"Không bằng mời ngươi uống một chén?" Jonas kiến nghị.
"Thật nhàm chán." Sera bĩu môi.
"Vậy ở nhà đọc sách đi." Jonas đứng lên.
"Cái này càng nhàm chán!" Sera không cam nguyện bám trụ hắn, "Được rồi, uống rượu thì uống rượu, ta đi hỏi Danny cùng Sami Keener một chút muốn cùng đi hay không."
Lên lầu phòng ngủ trống không, hỏi hầu gái mới biết được, Sami Keener cùng Danny mười phút trước đã xuất phát đến Thiên giới!
"Trời ạ!" Sera ngược lại vứt bỏ buồn bực lúc trước, xoay người kích động chạy như bay xuống lầu, phi vào ngực Jonas, "Ngươi đoán ngươi đoán!"
"Ta đoán cái gì?" Jonas bị dọa nhảy dựng, mới hai phút thôi, cảm xúc biến hóa cũng quá nhanh.
"Đoán Danny cùng Sami Keener đến nơi nào?!" Sera liều mạng lay hắn, "Ta dám chắc ngươi tuyệt đối đoán không được, bọn họ vậy mà cùng tới thiên đường!"
"Thiên đường?" Jonas cũng có chút ngạc nhiên, "Hắn mang Danny đến thiên đường làm cái gì?"
"Đại khái là kết hôn?" Sera bị cái giả thiết kích này động lệ quang lấp lánh, ngao ngao! Này tuyệt đối là bát quái gây khiếp sợ nhất cửu giới năm nay!!
Jonas đen mặt, "Có thể quá nhanh hay không."
"Tình yêu chính là việc chỉ trong nháy, hoàn toàn có khả năng." Sera dùng sức cắn Jonas, "Làm sao bây giờ, ta thật hưng phấn."
...... Lui một vạn bước mà nói, cho dù chuyện này là sự thật, cũng không cần dùng phương thức này biểu đạt kích động đi? Nhìn trên cánh tay mình mười mấy dấu răng nông nông sâu sâu, Jonas bất lực im lặng.
Thiên đường tổng cộng chia làm chín tầng, tầng thứ mười thuộc về thần, mà Sami Keener ở nơi cách thần gần nhất.
"Đây là tầng trời thứ chín?" Nhìn trước mắt huy hoàng vô biên, cả người Danny đều bị chấn động.
Thánh quang ánh vàng từ vòm trời đổ xuống, khiến cho mặt đất đều như mạ vàng, Thần Điện trắng tinh thánh khiết trống trải mà cao lớn, nóc nhà nhòn nhọn chọc vào những đám mây, mười hai cột trụ la mã đứng sừng sững trước cửa, mặt trên tràn ngập ngôn ngữ thiên đường hoa lệ. Một đám thiên sứ vẫy cánh, ngâm xướng thánh thơ từ trên không bay qua, thanh âm dễ nghe trong trẻo, giống như nước suối có thể gột rửa linh hồn.
"Tầng trời thứ chín gọi là Nguyên Động Thiên." Sami Keener mang theo cậu chậm rãi đi vào trong, "Nơi này rất lớn, cẩn thận không lạc đường."
"Là Thần Điện của ngài sao?" Danny hỏi.
Sami Keener gật đầu.
"Chỉ có mình ngài một người ở?" Danny rất tò mò.
Sami Keener có chút khó hiểu nhìn cậu.
"Ý ta là, ta cho rằng ngài sẽ có rất nhiều người hầu." Danny giải thích. Ở Ma giới cùng Huyết tộc, cho dù là quý tộc bình thường nhất, cũng sẽ có hầu gái cùng thủ vệ, huống chi Sami Keener là đại thiên sứ cao quý nhất Thiên giới, cư nhiên chỉ có một người ở?
"Thần giới không có tro bụi, cho nên không cần dọn dẹp; ta không cần đồ ăn, cho nên nơi này không có đầu bếp." Sami Keener đạm nhiên, "Ta ở một mình rất tốt."
"Nhưng sẽ rất buồn a." Danny nhìn xung quanh, "Không có người có thể nói chuyện."
"Ngươi không cần luôn buồn ở chỗ này suốt a." Ngàn vạn năm trước, cũng có người nói qua những lời tương tự.
Nhớ tới gương mặt giống như nắng gắt sáng lạn kia, Sami Keener cảm thấy tinh thần có chút hoảng hốt, ngực cũng hơi hơi tê rần.
Truyện khác cùng thể loại
176 chương
10 chương
46 chương
10 chương