Huyết hận
Chương 54 : Thần tướng
Khải Nguyên về đến nhà.
Cánh cửa đóng im lìm, hắn gõ mãi không thấy ai ra mở cửa, trong lòng nóng như lửa đốt.Khải Nguyên định phá cửa xông vào thì lại phát hiện 1 bức thư giấu khá kỹ trong hộp thư gần đó
Nội dung bức thư chỉ có mấy dòng
“Bọn em vẫn an toàn
Đã trở về nhà cũ ở thành phố Tự Do
Mong gặp lại anh ở đó”
Trong hộp thư cũng có giấu chìa khóa nhà, hắn liền mở cửa đi vào
Trong lòng Khải Nguyên cũng bớt lo lắng, nhưng hắn chợt nhớ ra, ngôi nhà cũ ở thành phố Tự Do hiện tại hắn đã cho Nguyệt Ảnh mượn tạm mà vẫn chưa nói cho những nữ nhân của hắn biết.Thật là rắc rối. Khải Nguyên tặc lưỡi thở dài rồi lại lấy thẻ tín dụng của hắn ra ngân hàng gần đó, rút 1 ít tiền.Sau đó hắn dẫn Thu Thủy đi thẳng ra đường, đón xe đến sân bay
Ở sân bay, rất nhiều người đang chen lấn tranh giành mua vé, loa phóng thanh liên tục thông báo tất cả các chuyến bay đã hết chỗ.Khải Nguyên cùng Thu Thủy đành ra đường vẫy tay đón xe để trở về nhà.Hắn nghĩ thầm
“Bến tàu chắc chắn cũng đông đúc như vậy, chi bằng ta cứ ở lại đây, với tu vi của ta, bọn người nhiễm bệnh đó làm sao có thể chạm vào người ta được”
Vẫy tay mãi, cuối cùng cũng có 1 chiếc taxi dừng lại, 2 người liền lên xe thật nhanh. Khải Nguyên nói địa chỉ cho người lái xe rồi bảo ông ta phóng nhanh 1 chút.Hắn nhắm mắt lại, suy nghĩ mông lung: không biết Nguyệt Ảnh có còn ở đó không.Nếu cô ta vẫn ở đó, có khi nào cô ta lại tấn công Nhã Ca và những nữ nhân khác của hắn hay không.Thật là không thể đoán trước được.Khải Nguyên tự trách mình lúc nãy đã quá vội vã mà quên mất việc gọi điện cho số điện thoại của ngôi nhà cũ xem sao.
Khải Nguyên mở mắt ra, bảo người lái xe
“Chạy nhanh chút nữa được không ?”
Người lái xe không trả lời, lại nhấn ga tăng tốc.Khải Nguyên nhận ra mình đang đi về hướng ngoại ô chứ không phải đi về nhà của hắn, hắn bèn la lớn
“Ông có biết đường không ?”
Người lái xe chầm chậm quay đầu về phía Khải Nguyên, từ mũi ông ta lại thò ra 1 con đ** đang ngoe nguẩy.Khải Nguyên lại thầm than
“Chết tiệt thật”
Hắn liền phóng đến khống chế người lái xe, hỏa diễm trên tay rực cháy, thiêu đốt ngay con đ** đó.Khải Nguyên ra tay rất nặng, chỉ 1 quyền đã đánh vỡ đầu người lái xe, chiếc xe lạc tay lái liền đâm vào 1 gốc cây bên đường.Hắn lồm cồm chui ra, than thở
“Quân đội và cảnh sát cái kiểu gì thế này, không phát hiện đươc 1 tên lái xe nhiễm bệnh sao”
Khải Nguyên lại nắm tay Thu Thủy, giúp cô ra khỏi xe rồi nhìn lại, hắn thấy vài con đ** đang chui từ thi thể của người lái xe ra.Hắn bèn tức mình phát ra hỏa cầu thiêu đốt chúng cùng thi thể của người lái xe.Khải Nguyên và Thu Thủy không ai bảo ai, liền chạy thật nhanh ra xa khỏi chiếc xe đang bốc cháy
Chỉ ít phút sau, chiếc xe nổ tung, Khải Nguyên nhanh chóng dẫn Thu Thủy rời khỏi hiện trường, di chuyển với tốc độ nhanh nhất về nhà.Phải mất hơn 1 giờ đồng hồ chạy bộ, họ mới về được đến nhà.Khải Nguyên đóng chặt cửa lại rồi chạy đến chỗ điện thoại, vừa giở máy lên hắn như phát hiện 1 điều gì đó, liền than thở
“Điện thoại cũng bị cắt.Không lẽ không có cách nào để liên lạc với thế giới bên ngoài sao”
Singapore là 1 quốc gia trung lập, lại có quan hệ kinh tế rất tốt với nhiều cường quốc khác, rõ ràng đây không phải là cuộc tấn công sinh học của 1 cường quốc nhằm vào Singapore.Các tổ chức khủng bố thì gần như không có khả năng tạo ra 1 thứ vũ khí sinh học lợi hại như vậy.Khải Nguyên lại có cảm giác dường như sự kiện này xảy ra lại là nhằm vào hắn.Hắn lại thầm nghĩ
“Milena đã rời khỏi đây, vậy vì sao họ lại tập kích ta, quả thật là khó hiểu”
Khải Nguyên cũng thử gọi cửa những nhà lân cận để xin gọi nhờ điện thoại, nhưng không nhà nào mở cửa cho hắn cả.Hắn cũng cảm thấy hơi đói bụng, liền trở về nhà của mình.Trong nhà còn ít thức ăn, nhưng Khải Nguyên và Thu Thủy cũng căn bản là không cần ăn nhiều như những người bình thường.Hắn lại mở truyền hình theo dõi tin tức.Có vẻ như chính phủ đã cầu cứu các quốc gia khác.Rất nhiều quân lính và chuyên gia y tế của Mỹ và các cường quốc khác hiện đang ở tại đây để giúp chính phủ Singapore đối phó với đại dịch.Nhiều phương pháp khác nhau đang được thử nghiệm để cứu chữa những người nhiễm bệnh.Khải Nguyên xem tin tức 1 lúc nữa, cảm thấy chán ngán, liền tắt máy đi ngủ
Đến nửa đêm, hắn lại tỉnh giấc vì nhiều tiếng động rất ồn ào.Nhìn qua cửa sổ, Khải Nguyên thấy có hàng trăm người đang bao vây ngôi nhà của hắn.Dáng đi của họ trông khá xiêu vẹo, chính là những người bị nhiễm bệnh.Khải Nguyên nở nụ cười tà dị nghĩ thầm
“Cái gì đến cũng phải đến thôi, rõ là kẻ nào đó muốn tập kích ta đây mà, để ta ra xem thực lực hắn ra sao”
Công lực vừa mới tăng tiến nên Khải Nguyên rất háo hức muốn gặp đối thủ để so tài.Hắn nhìn sang bên cạnh thấy Thu Thủy đã tỉnh giấc, liền bảo cô ta
“Em ở lại đây, phải nhớ cẩn thận không để nhiễm phải thứ ký sinh đó”
Nói xong Khải Nguyên liền phóng ra cửa sổ, hướng về phía đám đông những người bị nhiễm bệnh.Toàn thân hắn hỏa diễm rực cháy, liền tả xung hữu đột tấn công toàn lực vào những kẻ điên loạn đó.Những người trúng đòn công kích của Khải Nguyên liền bị hỏa kình thiêu cháy, biến thành 1 bó đuốc sống gào thét vang trời trước khi bị thiêu đốt hoàn toàn.Chỉ trong nửa giờ, cả trăm người bị nhiễm bệnh đã hóa thành những cái xác cháy đen khói bốc nghi ngút
Khải Nguyên lại lên tiếng nói
“Đã đến đây rồi thì nên ra mặt đi, đám xác chết biết đi đó không làm khó được ta đâu”
Từ 1 nóc nhà gần đó, 1 bóng người phóng đến trước mặt Khải Nguyên.Dưới ánh đèn mờ ảo hắn nhận ra người đó chính là 1 nữ nhân kiều mị vô cùng, khoảng 16,17 tuổi, trên người cô ta chỉ có vài mảnh vải che đậy những chỗ trọng yếu, toàn bộ cơ thể với làn da trắng trẻo và những đường cong tuyệt đẹp đều lộ rõ, thật đúng là 1 vẻ đẹp làm mê hoặc lòng người.Mái tóc đen dài nhẹ nhàng tung bay theo gió, ánh mắt như mơ mộng 1 chốn xa xôi kết hợp cùng dung nhan tuyệt thế của nữ nhân thật khiến cho người ta phải điên đảo.Trên thân hình phong mãn đầy quyến rũ của nữ nhân lại xăm 1 đồ hình ma thuật mờ mờ, lại làm cho vẻ đẹp đó thêm chút ma quái.Khải Nguyên cũng cảm thấy nóng cả mặt, suýt nữa thì chảy máu mũi.
Hắn cố gắng trấn tĩnh lại cười lớn nói
“Ha ha, muốn thi triển mĩ nhân kế với ta sao ?”
Nữ nhân cười rất tự nhiên nói
“Lúc mới được đưa đến đây, ta đã mặc như vậy rồi, trang phục của các ngươi xấu quá nên ta cũng không muốn mặc vào người, sẽ làm xấu đi vẻ đẹp vốn có của ta”
Khải Nguyên lại hỏi
“Biến người sống thành cương thi, cô là người của gia tộc Nervy phải không ?Cô đến đây để tập kích ta à ?”
Nữ nhân trề môi trông có vẻ rất đáng yêu nói
“Ngươi làm như trên đời chỉ có gia tộc Nervy mới có thể sử dụng được xác chết làm vũ khí vậy.Ta cũng không rõ tại sao ta lại ở đây, nhưng ta sẽ biến nơi đây thành thế giới riêng của ta.”
Cô ta nhìn chăm chú Khải Nguyên từ đầu đến chân rồi nói
“Quả thật là mỹ nam tử hiếm gặp, hơn nữa lại là cường giả có thực lực, chả trách lũ thi trùng không chịu nổi được đến 1 chiêu.Thật là thú vị đấy, biến chàng thành thi trùng thật không nỡ, ta sẽ dùng Nhiếp hồn thuật khiến chàng trở thành nô lệ của ta, vĩnh viễn đi theo hầu hạ ta suốt đời”
Khải Nguyên bực dọc cất tiếng mắng
“Thật đúng là dâm nữ, để xem cô có thực lực đến đâu mà dám ăn nói như vậy”
Rồi hắn lại nhăn mặt, thè lưỡi ra nói
“Dù sao cô cũng chỉ là 1 xác chết sống lại, ta chẳng ham hố gì đâu, đừng có nằm mơ”
Nghe đến từ “xác chết sống lại”, trong mắt nữ nhân liền ánh lên lửa giận bừng bừng, cô ta gằn giọng nói
“Nhãn quang cũng không tệ, ta chấp ngươi trước 3 chiêu, rồi ta sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục.Đến lúc đó ngươi cũng sẽ giống như ta thôi”
Khải Nguyên không khách khí, vung tay đem quyền đầu rực lửa giáng thẳng vào mặt nữ nhân.Nữ nhân không tránh né, từ trên người cô ta, đồ hình ma thuật lại hiện rõ ra.Quyền kình và hỏa kình của Khải Nguyên tựa như tan biến, hắn cảm giác như vừa đấm vào 1 bị bông vậy.
Nữ nhân khẽ gạt tay Khải Nguyên ra, giọng nói trong trẻo lại cất lên
“Ai da, nóng quá, suýt nữa là bỏng mất khuôn mặt xinh đẹp của ta rồi”
Khải Nguyên không chần chừ, lập tức tung thêm 1 quyền nữa vào ngực nữ nhân, nhưng tình trạng tương tự lại xảy ra.Quyền đầu đã đánh trúng nữ nhân nhưng cô ta vẫn đứng yên tại chỗ, hoàn toàn không tổn thương gì, đồ hình ma thuật xung quanh cô ta lại rực sáng hơn.Khải Nguyên hơi kinh ngạc, hắn đoán rằng đồ hình ma thuật đó đã hấp thu toàn bộ sát thương do hắn gây ra, nhưng hắn không biết làm sao để phá giải ma thuật này.Khải Nguyên nhảy lùi lại 1 đoạn rồi vận toàn lực tạo thành 1 con hỏa long khá lớn phát xạ về phía nữ nhân.Đây chính là chiêu mạnh nhất của hắn, có thể hủy diệt cả 1 ngọn núi nhỏ, hắn không tin đồ hình ma thuật đó có thể hấp thu được sát thương lớn như vậy
Hỏa long chạm vào đồ hình ma thuật lại biến mất không dấu vết.Khải Nguyên lại nghe thấy 1 tiếng nổ phát ra từ rất xa.Hắn liền hiểu ra, ma thuật đó không hấp thu sát thương mà chuyển sát thương đó sang 1 vị trí khác cách xa chủ nhân của nó.Thính giác tinh nhạy của hắn lại nghe 1 loạt tiếng kêu gào thảm thiết từ vị trí của vụ nổ truyền lại, giống như tiếng kêu gào của bọn điên loạn bị nhiễm bệnh khi trúng đòn
Khải Nguyên liền nói lớn
“Ta hiểu rồi, cô đã dùng ma thuật đem sát thương do ta đánh ra chuyển sang bọn chúng”
Nữ nhân cười tươi, vỗ tay như khen ngợi
“Rất thông minh, càng lúc càng thú vị.Ta và bọn chúng cũng có mối tương thông về tâm linh, ta có thể biết được những gì chúng nghe hoặc thấy được, cũng có thể đem sát thương do bị người khác đánh mà chuyển lên thân thể chúng, để chúng chịu tử thương thay cho ta.Nhưng nhận biết là 1 chuyện, đối phó được lại là chuyện khác đấy”
Khải Nguyên nở nụ cười tà dị nói
“Dễ thôi, chỉ cần tấn công cô liên tục, khi lũ hình nhân thế mạng đó chết hết, tự dưng sẽ đả thương được cô thôi”
Nữ nhân lại hồn nhiên
“Cứ thoải mái đi, ta vẫn còn hơn 800 hình nhân thế mạng đấy.3 chiêu đã hết rồi, giờ ta sẽ không đứng yên cho ngươi đánh nữa đâu”
Nói xong cô ta liền vận công tạo thành 1 làn khí xanh lục bao quanh cơ thể.Khải Nguyên than thầm
“Chết rồi, không ngờ cô ta lại biết dùng độc công”
Bộ pháp của nữ nhân không tinh xảo nhưng rất nhanh, chỉ chớp mắt đã lại sát gần Khải Nguyên, tấn công liên tục vào ngực hắn.Khải Nguyên vận công tạo thành hỏa diễm hộ thể, liên tục chống đỡ và phản đòn.Chỉ trong 1 khoảng thời gian ngắn, hắn đã đánh trúng nữ nhân vài chục lần và cũng bị đánh trúng không ít.Nữ nhân vẫn điềm nhiên vô sự, Khải Nguyên lại cảm thấy không ổn, độc khí trên người cô ta đã xuyên qua hỏa diễm vào cơ thể hắn, cảm giác khó chịu vô cùng.Tuy Khải Nguyên có khả năng tự hóa giải độc chất nhưng việc ấy lại làm cho hắn tiêu tốn không ít công lực, cũng như không thể hóa giải hoàn toàn độc chất trong người hắn với 1 thời gian rất ngắn được.Càng lúc Khải Nguyên lại càng rơi vào thế bị động, mồ hôi tuôn ra như tắm, sắc mặt tái dần
Nữ nhân lại vung tay, từ trong không khí vô số ngọn châm hình dáng trong suốt như nước đá hiện ra, bay rất nhanh về phía Khải Nguyên, đầu ngọn châm ánh lên sắc xanh, rõ ràng có độc.Khải Nguyên nhảy lui lại, liên tục tránh né cơn mưa độc châm đó, hỏa kình hộ thể của hắn đã suy giảm rất nhiều, mặc dù đã tránh được gần hết nhưng hắn vẫn bị trúng phải mấy ngọn châm vào vai.Châm độc vừa đả thương Khải Nguyên xong liền bị hỏa kình làm bốc hơi mất tích
Khải Nguyên lại vận công phát xạ hỏa long về phía nữ nhân, hắn cũng lao nhanh đến tấn công cô ta bằng quyền đầu rực lửa.Nữ nhân vẫn không tránh né, lại đứng im chịu trận, sau đó cô ta lại vung chưởng đánh văng Khải Nguyên ra
Khải Nguyên lộn vài vòng trên không, rồi lại đáp xuống đất.Tình trạng của hắn thê thảm vô cùng, độc tính trong người đã gia tăng lên rất nhiều.Hắn phải dùng hơn nửa công lực để ngăn chặn và hóa giải chất độc.Khải Nguyên biết rằng cứ tiếp tục đánh nhau với cô ta, độc chất trong người hắn sẽ càng lúc càng gia tăng, đến khi không còn có thể khống chế được nữa là hắn mất mạng.
Nữ nhân cũng không bỏ qua, liền phản kích, cô ta tạo thành hàng chục quả cầu độc khí màu xanh, liên tục bắn về phía Khải Nguyên.Khải Nguyên định tránh né, nhưng độc cầu vừa đến gần hắn liền phát nổ, độc khí màu xanh lan tỏa khắp không gian xung quanh hắn, tạo thành 1 đám mây mù dày đặc.Mặc dù phong bế hô hấp nhưng độc khí vẫn theo các lỗ chân lông xâm nhập vào cơ thể Khải Nguyên, hắn lập tức thi triển khinh công nhanh chóng tẩu thoát ra khỏi đám mây độc, nhưng chỉ vừa mới nửa chừng đã cảm thấy công lực cạn kiệt, liền rơi xuống.
Nữ nhân cảm thấy đau rát, liền nhìn lại chỗ vừa bị Khải Nguyên đánh trúng lúc nãy.Vị trí đó đã hiện ra 1 vết bỏng lớn, phồng rộp.Cô ta nhăn mặt kêu
“Thật đáng ghét mà, làm hỏng cả làn da tuyệt đẹp của ta”
Tay của nữ nhân liền tỏa ra ánh sáng xanh, cô ta nhẹ nhàng xoa vào vết bỏng, chỉ phút chốc vết bỏng đã biến mất, làn da lại trắng hồng xinh đẹp như cũ.Khải Nguyên từ xa trông thấy cũng kinh dị trong lòng, không ngờ nữ ma đầu này lại có pháp thuật tự hồi phục nữa.Thật chẳng biết làm sao mới có thể chiến thắng được cô ta.Lúc này độc tính trên người Khải Nguyên đã bộc phát dữ dội, đến đi còn không nổi nói chi đến chuyện tiếp tục đánh nhau.
Khải Nguyên chợt nảy ra 1 ý nghĩ độc đáo nhưng vô cùng liều lĩnh, hắn thu hết hơi tàn gắng gượng nói
“Ta đã thua, muốn xử lý thế nào thì tùy ý cô”
Nữ nhân cất tiếng cười trong trẻo lộ vẻ đắc ý, ánh mắt lay động lại càng thêm quyến rũ.Cô ta từ từ tiến lại gần Khải Nguyên nắm cổ tay hắn xem mạch rồi nói
“Hiện ta đã có thể dùng Nhiếp hồn thuật được rồi, hãy vĩnh biệt ý thức của ngươi đi, ngươi sẽ vĩnh viễn trở thành nô lệ của ta”
Khải Nguyên không ngờ lại làm 1 hành động khó hiểu.Hắn dùng hết sức tàn ôm chặt lấy nữ nhân.Nữ nhân nét mặt hơi ửng đỏ, khẽ nói
“Từ từ nào, khi chàng trở thành nô lệ của ta rồi đến lúc đó ta sẽ bảo chàng ôm ấp ta suốt ngày.Làm gì phải vội vã như vậy”
Từ mắt của nữ nhân lại phát ra 2 luồng sáng xanh chiếu thẳng vào mắt Khải Nguyên.Khải Nguyên vẫn ôm cô ta đứng bất động.Bỗng nữ nhân cảm thấy có điều gì đó không ổn, từ mắt cô ta, luồng sáng xanh lập tức biến mất.Nữ nhân giãy dụa như muốn thoát ra, nhưng Khải Nguyên vẫn ôm chặt cô ta.Mãi 1 lúc lâu sau nữ nhân mới thoát được khỏi tay hắn, cô ta ôm ngực lảo đảo bước lùi lại, lên tiếng hỏi
“Ngươi vừa sử dụng tà thuật gì vậy”
Khải Nguyên dùng ánh mắt tà dị nhìn nữ nhân, cười nói
“Tà thuật gì đâu, ta vừa truyền cho cô 1 ít công lực của ta thôi.Cảm thấy khó chịu phải không”
Trên người Khải Nguyên, từng làn khí độc màu xanh từ từ bốc ra, hắn lại cười nham nhở nói
“Ma thuật đó sẽ đem sát thương tác động lên người cô chuyển sang hình nhân thế mạng, nhưng nếu không phải là sát thương thì nó sẽ không chuyển.Ta chỉ truyền công lực cho cô, không có ý đả thương cô, dĩ nhiên là ma thuật đó cũng sẽ không đem công lực của ta chuyển cho hình nhân thế mạng.Bây giờ công lực của ta đã ở trong người cô, ta có thể điều khiển nó phá hủy nội tạng của cô.Ma thuật của cô chỉ có tác dụng ngăn chặn sát thương từ bên ngoài thôi, để xem cô còn cách gì để đối phó”
Phương pháp này vốn là của Nhân Kiếm.Lúc ở đảo Ragas, Khải Nguyên đã từng thấy Nhân Kiếm đem kiếm khí ẩn vào huyết mạch trong cơ thể đối thủ, sau đó điều khiển kiếm khí tạo thành huyết kiếm phá hủy cơ thể của đối thủ.Trong lúc nguy khốn, hắn đã nghĩ ra kế sách này, không ngờ chỉ thử 1 lần đã bắt chước được ngay.Tuy nhiên, Khải Nguyên không có kiếm khí nên đã truyền công lực của hắn vào người nữ nhân tạo thành hỏa kình ẩn tàng trong cơ thể cô ta
Nữ nhân lặng im, ánh mắt phẫn nộ nhìn Khải Nguyên như muốn nuốt chửng hắn.Khải Nguyên lại nói
“Cô xem này”
Nói xong, hắn khẽ vung tay, từ trên người nữ nhân liền hiện ra đầu và 1 phần thân mình của 1 con hỏa long kích thước nhỏ như 1 con rắn.Khải Nguyên khẽ động tay, hỏa long liền chui lại vào người nữ nhân, cô ta hét lớn lên rồi lảo đảo bước lui, sắc mặt tái nhợt hẳn đi tựa hồ như rất đau đớn
Khải Nguyên lại nói
“Ta đã biết cô là thứ gì, ta cũng biết làm sao để giết cô.Chỉ cần ta khẽ động tay là hỏa long sẽ thiêu đốt trái tim của cô, xem cô làm sao mà sống nổi nữa”
Nữ nhân run rẩy hỏi
“Ta là thứ gì … thực sự ngươi biết được sao ?”
Khải Nguyên lại nở nụ cười thập phần tà dị
“Cô chính xác là 1 xác chết.Không hiểu làm thế nào mà cái xác của cô vẫn còn nguyên vẹn sau hàng ngàn năm.Có kẻ nào đó đã triệu hồi linh hồn cô từ địa ngục, cho nhập vào thể xác đó.Giết cô cũng giống như giết 1 người thông thường thôi.Chỉ có điều, cô lại có thứ ma thuật hộ thể kỳ quái đó, lúc đầu ta nghĩ không ra biện pháp”
Nữ nhân lại cười, cất giọng như trêu chọc Khải Nguyên
“Thông minh lắm, nhưng còn độc trên người ngươi thì sao.Nếu ta chết rồi, không ai hóa giải thứ độc đó, ngươi cũng sẽ chết”
Khải Nguyên vẫn bình tĩnh đến lạnh lùng, hắn nói
“Thứ độc đó cũng có sinh mệnh, hơn nữa sinh mệnh của nó liên thông với sinh mệnh của cô, khi cô vừa chết, lập tức nó sẽ biến mất, không cần phải hóa giải.Hỏa long của ta thì khác, hiện tại ta đang khống chế không cho nó thiêu đốt tâm mạch của cô, nếu ta mà chết, cô cũng lập tức phải chết theo ta”
Nữ nhân cay đắng nói
“Bất quá chúng ta cùng chết chung vậy”
Khải Nguyên lại khẽ động tay, nữ nhân liền ôm ngực kêu la có vẻ rất đau đớn.Hắn liền nói
“Ta không nghĩ thế đâu.Muốn giết được ta cô phải tập trung tinh thần để điều khiển chất độc trong người ta, nhưng hiện tại cô đau đớn như thế này làm sao tập trung được.Nếu phải chết chung ta cũng không lỗ vốn.Ta chết rồi linh hồn vẫn còn đó, sau này nếu gặp kỳ duyên vẫn có thể hồi sinh, nhưng khi cô chết đi, linh hồn cô sẽ tiêu tán thành tro bụi, muốn làm ma cũng không được, xem ai thê thảm hơn ai nào”
Nghe đến “muốn làm ma cũng không được”, nữ nhân liền lộ ra vẻ đau khổ tột cùng, cô ta xuống giọng năn nỉ
“Xin chàng đừng làm như vậy, ta thực sự không muốn.Hay là chúng ta trao đổi đi, ta sẽ hóa giải độc khí trong người chàng, chàng cũng hóa giải hỏa kình cho ta.Sau đó chúng ta không phạm đến nhau nữa, nước sông không chạm đến nước giếng.Có được không ?”
Khải Nguyên gật đầu, nói giọng kiên quyết
“Ý kiến không tệ, nhưng cô phải hóa giải độc chất cho ta trước, nếu không thì không giao dịch gì cả”
Nữ nhân lê bước đến cạnh Khải Nguyên, đặt tay lên ngực hắn, không biết vô tình hay cố ý mà đôi tay cô ta lại mân mê khuôn ngực rắn chắc của Khải Nguyên 1 hồi.Độc khí trong người Khải Nguyên như bị hút vào đôi tay ấy, chỉ phút chốc hắn đã cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng sảng khoái.Khải Nguyên lại dùng Nguyên thần vấn để kiểm tra ý nghĩ của nữ nhân, hắn vô cùng yên tâm khi biết được nữ nhân không lừa gạt mình, đã hút sạch toàn bộ chất độc trong người hắn ra
Nữ nhân dừng tay, nhìn Khải Nguyên nói
“Ta đã hóa giải chất độc rồi, giờ chàng hãy hóa giải hỏa kình cho ta đi”
Khải Nguyên nói với giọng tà dị
“Hắc hắc, ta đâu có ngu.Thật sự mà nói, ta chỉ có mỗi biện pháp này để khống chế cô, và chắc chắn cũng chỉ làm được 1 lần.Nếu như phải đánh nhau với cô lần nữa, ta cầm chắc cái chết.Bởi vậy, bây giờ ta phải giết cô.Thực sự cô rất nguy hiểm, ta không nên để cô tồn tại trên cõi đời này”
Mắt nữ nhân lộ vẻ tuyệt vọng, những giọt nước mắt liền tuôn ra.Cô ta chửi rủa liên tục
“Ngươi nuốt lời, ngươi là đồ tiểu nhân, bỉ ổi, vô liêm sĩ”
Khái Nguyên nhanh chóng thi triển khinh công nhảy lui 1 đoạn thật xa đề phòng nữ nhân trong lúc hoảng loạn lại liều chết tấn công hắn, rồi lên tiếng
“Vô độc bất trượng phu! Cô còn có di ngôn gì không ?Nếu có thì mau nói, còn không có gì để nói thì ta ra tay đây”
Nữ nhân liền nằm lăn ra đất, khóc lóc, giảy nảy liên tục, giọng nói có vẻ như cầu xin
“Ta không muốn chết, ta không muốn chết đâu.Ta vẫn còn là hoàng hoa khuê nữ, ta vẫn chưa lấy chồng, chưa biết được tình yêu là gì.Ta không muốn chết lần nữa.Năm xưa ta chết trẻ quá, vẫn còn nhiều điều luyến tiếc.Cầu xin chàng đó, đừng giết ta.Ta thực sự cũng thích chàng mà, đừng tàn nhẫn với ta như vậy.Hãy tha cho ta đi, từ giờ trở đi ta sẽ trở thành nô lệ của chàng, ta nguyện vĩnh viễn hầu hạ chàng suốt đời.Xin đừng giết ta, ta có thể cho chàng tất cả những gì mà ta có.Ta van xin chàng đó, đừng giết ta”
Trước giờ Khải Nguyên thấy người khác van xin tha mạng cũng không ít lần, nhưng chưa thấy ai như nữ nhân này, van xin tha mạng mà cứ như đang làm nũng, ăn vạ.Hắn bất giác phì cười.Trong lòng Khải Nguyên lại nhớ đến câu nói của Mỹ Huyền lúc trước “Tha được cho ai thì hãy tha …”
Nữ nhân thấy vậy, mừng rỡ nói
“Chàng đã cười rồi, trông thật anh tuấn biết bao, có nghĩa là chàng đã đồng ý tha cho ta rồi phải không ?”
Khải Nguyên cười thành tiếng nói
“Ha ha, điệu bộ cô trông buồn cười quá thể, nhưng ta không mềm lòng đâu.Ta rất tiếc, nếu có cách để khống chế cô, ta cũng tha cho cô rồi”
Nữ nhăn cắn chặt môi suy nghĩ 1 lúc rồi ôn nhu nói
“Vẫn có, vẫn có 1 cách.Ta vốn là xác chết hồi sinh, chàng đã thắng được ta, hãy thi triển Huyết ấn trên người ta, như thế ta và chàng sẽ liên thông sinh mệnh với nhau, như thế ta không thể nào hại chàng được nữa”
Khải Nguyên lắc đầu
“Tưởng ta là trẻ 3 tuổi à.Thứ nhất, ta không biết pháp thuật đó.Thứ nhì: chắc gì lúc ta lại gần cô thi triển pháp thuật, cô lại không giở trò.Thứ ba: liên thông sinh mệnh à, có nghĩa là nếu người khác giết cô, không lẽ ta cũng phải chết theo cô sao.Công lực cô kém cỏi như vậy, chỉ dựa vào ít độc công và tà thuật, lại thích gây sự giết người, thế nào cũng có ngày bị người ta giết, ta đâu có ngu mà kết nối sinh mệnh với cô, để sau này lại phải chết 1 cách hồ đồ”
Ánh mắt nữ nhân có vẻ buồn, cô ta trầm giọng nói
“Thứ nhất: pháp thuật này cũng dễ thi triển thôi, ta có thể dạy cho chàng.Thứ nhì: ta sẽ thu hồi ma thuật bảo vệ, không vận độc công nữa, chàng cứ kích hoạt hỏa long sẵn, nếu cảm thấy có gì không ổn thì chỉ cần động tay là giết được ta.Thứ ba: Huyết ấn chỉ kết nối 1 chiều, nếu chàng chết thì ta sẽ phải chết theo, nhưng nếu ta chết, chàng vẫn vô sự”
Nữ nhân liền niệm chú, đồ hình ma thuật mập mờ trên thân thể cô ta liền biến mất.Nữ nhân thả lỏng toàn thân, bước đi rất tự nhiên về phía Khải Nguyên.Khải Nguyên trong lòng có hơi nghi hoặc, liền thủ sẵn, nếu thấy cô ta có gì bất thường, lập tức hắn sẽ phát động hỏa long giết chết cô ta ngay.
Nhưng nữ nhân không có vẻ gì gian trá, đã đến trước mặt Khải Nguyên, ánh mắt ôn nhu nhìn hắn.Tay cô ta lại nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay hắn đặt lên ngực mình.
Nữ nhân dịu dàng nói
“Chàng hãy cảm nhận tiếng trái tim ta, để biết là ta không giở trò gian trá với chàng”
Khải Nguyên lập tức sử dụng Nguyên thần vấn, cũng không phát hiện điều gì gian trá.Hắn liền nhìn vào mắt nữ nhân nói
“Huyết ấn thi triển như thế nào ?”
Nữ nhân nhẹ nhàng cầm tay phải của Khải Nguyên đưa lên miệng.Khải Nguyên lập tức cảm thấy 1 cơn đau nhói, nhưng ánh mắt ôn nhu của nữ nhân như bảo hắn cứ yên tâm, hắn cũng trấn tĩnh quan sát xem cô ta định làm gì.Tay trái của Khải Nguyên đã vận công sẵn, nếu có gì gian trá hắn sẽ lập tức thiêu đốt trái tim của thiếu nữ đứng trước mặt.Nữ nhân lại tự cắn ngón tay mình, nhỏ 1 giọt máu hòa vào giọt máu đang rỉ ra từ đầu ngón tay của Khải Nguyên.Cô lại cầm tay hắn, vẽ lên ngực mình 1 đồ hình ma thuật bằng máu, động tác rất ôn nhu và nhẹ nhàng.Nữ nhân vừa vẽ xong, đồ hình liền rực sáng rồi chìm vào cơ thể cô ta, Khải Nguyên cũng thấy tâm linh mình rúng động khác thường.Xem ra nữ nhân này đã không nói dối hắn
Nữ nhân quỳ xuống trước mặt Khải Nguyên, khẽ nói
“Từ giờ chàng là chủ nhân của ta, ta chính là nô lệ của chàng.Ta sẽ phục tùng mọi mệnh lệnh của chàng, cho đến chết mới thôi”
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
37 chương
19 chương
25 chương