Huyết hận
Chương 38 : Thần bí sát nhân
Khải Nguyên tìm thấy xác của 1 người đàn ông.Hắn cũng nhìn thấy hung thủ nhưng trời quá tối, không nhìn rõ mặt.Vừa thấy hắn, hung thủ đã bỏ xác nạn nhân ra, nhảy qua lan can biến mất dạng.
Khải Nguyên liền xem xét tử thi của người đàn ông, phát hiện thấy trên cổ ông ta có 1 vết cắt sâu, mất máu quá nhiều mà chết.Người đàn ông này thân thể cường tráng, có thể cũng là 1 cường giả.Vậy thì kẻ sát nhân chắc hẳn là phải có tu vi rất cao mới có thể dễ dàng khống chế và hạ sát người này nhanh như vậy.
Vài phút sau, một đám bảo vệ đến, Khải Nguyên than thầm, thật là tình ngay lý gian
Nhưng không ngờ đám bảo vệ xem xét tử thi 1 lúc rồi lại chất vấn Khải Nguyên 1 hồi, cuối cùng họ nói
“Chúng tôi biết tiên sinh không phải là hung thủ.Trên người tiên sinh không hề có dấu vết ẩu đả cũng như vết máu nào.Tiên sinh mau trở về phòng, sẽ an toàn hơn”
Rồi họ khiêng xác của người đàn ông đó đi.Khải Nguyên vẫn đứng yên tại chỗ, thầm nghĩ “Vụ giết người này chắc là có liên quan đến Quyền vương đại hội”
Vài giờ sau người ta phát hiện thêm mấy thi thể nữa, tình trạng tử vong cũng giống như vậy, bị cắt đứt cổ họng bởi 1 vật sắc, hoặc bị đâm xuyên qua tim mà chết.Những người bị giết đều là võ sĩ tham gia Quyền vương đại hội.Một số võ sĩ tham gia Đại hội quyền vương tỏ ra lo lắng.Họ tập trung lại thành nhóm, luôn đi cùng nhau, không dám 1 mình đi đến những chỗ vắng vẻ nữa.
Đa số các võ sĩ lại cho rằng hành động sát nhân đó là hành động của những tên tiểu nhân bỉ ổi, ám toán sát hại đối thủ để thuận lợi hơn trong Quyền vương đại hội sắp tới.Riêng Khải Nguyên thì nghĩ ngược lại, hắn có cảm giác đây chính là bắt đầu của 1 âm mưu nào đó
Đến sáng hôm sau, không có người nào bị giết, sự căng thẳng của mọi người cũng giảm bớt 1 phần.Khải Nguyên được gọi tham gia buổi họp báo của tổ trọng tài.Hắn để Thu Thủy trong phòng, 1 mình đi dự cuộc họp đó.Khải Nguyên để ý thấy 1 số vị trọng tài thoạt trông có vẻ bình thường nhưng nhìn lâu lại thấy thần thái của họ rất tinh anh, rõ ràng là cao thủ thâm tàng bất lộ.Cuộc họp kéo dài đến trưa, chủ yếu phổ biến quy định và cách xử lý các tình huống.Họ cũng có nói đến những vụ sát nhân đêm qua và kêu gọi mọi người đề cao cảnh giác
Cuộc họp kết thúc, Khải Nguyên rời phòng họp đến nhà hàng mua 1 ít thức ăn mang về phòng cùng ăn với Thu Thủy.Ăn xong hắn lại đi vòng vòng quanh du thuyền chủ yếu là để nghe ngóng xem có vụ sát nhân nào xảy ra nữa không.Nhưng đến gần tối vẫn không có gì xảy ra, kẻ sát nhân dường như chỉ hành động vào ban đêm.
Khải Nguyên đến nhà hàng ăn tối thật sớm, sau đó lại mua đồ ăn mang về cho Thu Thủy.Hắn định bụng tối nay sẽ truy bắt cho bằng được tên sát nhân thần bí đó.Đúng như hắn dự đoán, 3 giờ sau liên tục xảy ra 3 vụ giết người nữa.Tên sát nhân lần này rất táo bạo, hắn đột nhập vào tận phòng để hạ sát các đối thủ.Khải Nguyên cũng cảm thấy bó tay, chiếc du thuyền này rộng lớn như vậy, có rất nhiều chỗ tên sát nhân có thể ẩn thân, tìm hắn thật giống như mò kim đáy bể.Nhưng, không bao giờ bỏ cuộc lại là tính cách của Khải Nguyên, hắn cứ lùng sục khắp các ngóc ngách của du thuyền cho đến tận nửa đêm.
Đến nửa đêm, Khải Nguyên nghĩ ngợi vu vơ 1 hồi rồi lại đi nhầm vào chỗ để thuyền cứu sinh trên boong tàu lúc nào không hay.Vô tình hắn nhìn xuống chân, phát hiện 1 điều kỳ lạ.Trên đầu hắn chỉ có 1 ngọn đèn tròn phát ra ánh sáng nhàn nhạt, vậy mà dưới chân hắn lại có đến 2 cái bóng.
Khải Nguyên bất giác mỉm cười, hắn cất tiếng nói
“Ta biết ngươi ở đây, mau xuất đầu lộ diện đi”
Cái bóng thứ 2 liền hóa thành 1 người toàn thân mặc đồ đen che kín mặt, không nói không rằng vung 1 thanh đoản đao sáng lóa nhằm vào cổ Khải Nguyên tấn công.Khải Nguyên nhanh chóng nghiêng người tránh rồi đánh trả lại 1 quyền.Quyền của hắn rất nhanh nhưng không hiểu sao lại đánh hụt, hắn lại nhanh chóng vung tay muốn chộp lấy người áo đen, nhưng người này lại trơn tuôt như 1 con cá trê, hắn không thể nào bắt được.Người áo đen lại biến mất trước mặt Khải Nguyên, sau đó hiện ra ngay sau lưng hắn, vung tay điểm vào 1 vị trí trên lưng hắn.Khải Nguyên cảm thấy nhói đau, hắn định vung tay tấn công đáp trả nhưng không hiểu sao lại không thể cử động, hắn cố gắng vận công phát ra dị năng nhưng cơ thể hắn lại tựa như 1 khúc gỗ, không có phản ứng gì
Lưỡi đao sắc bén lại nhanh như chớp chém vào cổ Khải Nguyên, hắn cảm nhận được tiếng gió sắc lạnh, trong lòng thầm kêu khổ.Không thể cử động, không thể phát động dị năng, hắn giống như 1 con dê đang chờ bị giết thịt.Khi lưỡi đao chạm sát cổ Khải Nguyên, thân thể hắn không ngờ lại phát sinh dị biến.1 luồng sáng trắng hiện ra, bao bọc toàn thân hắn, toàn thân hắn phát sáng lập lòe như là đang bốc cháy, lưỡi đao đã chạm vào cổ hắn, nhưng không thể tiến thêm nữa.Từ chỗ bị đánh lén, 1 luồng ánh sáng trắng phát ra, chỉ chốc lát sau Khải Nguyên có thể cử động bình thường.Không ngờ, lúc cận kề với cái chết hắn lại bộc phát tiềm năng, đã thực sự đột phá lên cảnh giới thứ 4 – Minh Hỏa.Vừa có thể cứ động được, Khải Nguyên liền vung tay đánh trả người áo đen nhưng người này lại tránh được.
Người áo đen biết không làm gì được Khải Nguyên, liền quay lưng bỏ chạy với tốc độ chóng mặt, phi thân lên cột buồm định phóng đi mất.Khải Nguyên không đuổi theo, chỉ nở 1 nụ cười bí hiểm rồi phát xạ quang cầu truy đuổi sát gót hung thủ.Một tiếng nổ vang lên, hung thủ rơi xuống sàn tàu, tên này cố gắng đứng dậy nhưng đi được vài bước lại ngã lăn ra, quang cầu của Khải Nguyên đã mạnh hơn lúc trước khá nhiều, mặc dù võ công của người áo đen khá cao, đã thoát chết, nhưng chắc chắn là đã bị nội thương nghiêm trọng.
Trời bắt đầu đổ mưa, tiếng nổ vừa rồi có khá nhiều người nghe thấy nhưng họ cho rằng đó là tiếng sấm, không ai lên boong tàu xem có chuyện gì xảy ra.Khải Nguyên tiến lại gần, người áo đen cố gắng bò về phía lan can, định nhảy xuống biển nhưng Khải Nguyên đã nhanh chóng đạp lên lưng người đó, lập tức khống chế.Hắn leo lên người hung thủ ngồi, đánh thêm vài quyền vào mặt làm cho hung thủ tựa hồ ngất đi rồi tháo bỏ che mặt của hung thủ ra.
Lớp che mặt vừa được tháo ra, Khải Nguyên nhận ra đó là 1 thiếu nữ rất đẹp, khoảng 20 tuổi, khuôn mặt trái xoan mang vẻ đẹp đặc trưng của châu Á, nhưng vẻ mặt cô ta lại mang sắc thái lạnh lùng bất cần, đôi mắt 1 mí , đôi mày lá liễu như tô điểm thêm vẻ đẹp lạnh lùng ấy, đôi môi mỏng của thiếu nữ đã tái đi, từ khóe miệng nữ nhân này 1 dòng máu rỉ ra.Khải Nguyên bất giác lại cất tiếng cười to, vẻ mặt tà dị vô cùng
Cô gái đó nhìn Khải Nguyên, cất tiếng nói yếu ớt nhưng rất kiên quyết
“Giết thì giết đi, đừng hòng ta khai bất cứ gì cho ngươi “
Khải Nguyên vẫn giữ nụ cười quái gở đó, nói
“Cô không cần khai, ta cũng đã biết cả rồi.Huyết Sát là 1 tổ chức thần bí ở Trung Quốc, ra tay rất tàn ác, không ngờ cô mới 18 tuổi đã làm sát thủ được 5 năm, lại là thành viên của Huyết Sát”
Thiếu nữ rất ngạc nhiên, không nói lời nào, mở to đôi mắt nhìn Khải Nguyên.Khải Nguyên lại tiếp
“Lần này tổ chức phái cô đi hạ sát 12 võ sĩ, chắc hẳn là có 1 tay cá cược nào đó không muốn số võ sĩ này thượng đài nên đã bỏ tiền ra thuê sát thủ thanh toán họ.Tay cá cược này là … ồ không ngờ lại là lão già khốn nạn đó, may mà lão không mướn người thanh toán ta, nếu không ta cũng không bỏ qua cho lão”
Hiển nhiên là hắn đã dùng Nguyên thần vấn lên nữ sát thủ này, hiện giờ Khải Nguyên đang đọc vanh vách những gì cô ta đang suy nghĩ, làm cô gái rất kinh sợ
Cô gái nhắm mắt lại, cất tiếng gào thét
“Ngươi là ma quỷ, đừng nói nữa, muốn giết ta thì ra tay đi”
Khải Nguyên lại động tay, kéo dây khóa áo của cô gái, 1 bộ ngực săn chắc liền hiện ra, hắn thò tay vào đó mò mẫm 1 lúc rồi lấy ra 1 tập hồ sơ nhỏ, trong lúc mò tìm hắn cũng cố ý sờ nắn bộ ngực đó không ít lần.Khải Nguyên xé nát tập hồ sơ, miệng nói
“Không nhớ hết danh sách mục tiêu cũng đòi làm sát thủ, ta xé hồ sơ này xem cô làm sao còn có thể giết người nữa.Còn cô thì ta không giết, chắc là sẽ đùa với cô 1 lúc rồi trả tự do cho cô”
Nói rồi hắn lại nắn bóp bộ ngực ấy 1 cách thô bạo, từng giọt mưa rơi xuống đọng trên người cô gái lại làm tăng thêm vẻ yêu kiều vốn có, Khải Nguyên cũng không phải là quân tử, hiện giờ hắn đang để đôi tay hưởng thụ cảm giác xuân sắc từ thiếu nữ.Rồi hắn cúi xuống đôi môi của thiếu nữ, đặt lên đó 1 nụ hôn ngấu nghiến, tay hắn cũng đổi vị trí, giữ chặt quai hàm không cho thiếu nữ cắn lưỡi tự tử hay là cắn vào miệng hắn.
Hôn xong, Khải Nguyên lại cười , đứng dậy nói
“Xong việc rồi, ta trả tự do cho cô đó”
Thiếu nữ nói với giọng căm tức cực độ
“Tên dâm tặc, ta thề nếu ta còn sống, ta phải giết cho bằng được ngươi mới thôi”
Khải Nguyên lại cố ý đùa giỡn
“Dâm tặc ta đây rất khó chết đó, lỡ không giết được ta thì sao ?”
Thiếu nữ nghiến răng nói
“Ta sẽ truy đuổi ngươi đến chân trời góc bể, ta không tin lúc nào ngươi cũng có thể phòng bị được”
Khải Nguyên vẫn ung dung
“Không sao cả, được người đẹp chiếu cố thật là diễm phúc của ta.Nhưng ta cũng báo trước, lần thứ 2 bắt được cô ta sẽ vui đùa với cô lâu hơn nữa rồi mới thả ra, còn lần thứ 3 trở đi ta sẽ bắt nhốt cô cưỡng gian 3 ngày 3 đêm rồi mới thả, cô liệu mà tính toán cho cẩn thận đấy”
Nói xong Khải Nguyên liền quay bước bỏ đi mất, nữ sát thủ cũng bò dậy, tìm 1 chỗ kín đáo nằm dưỡng thương, trên mặt cô ta xuất hiện 2 dòng nước, không rõ là nước mưa hay nước mắt
Đã xử lý xong hung thủ, Khải Nguyên yên tâm về phòng thay đồ rồi ôm Thu Thủy ngủ 1 giấc đến sáng.
Nhưng sáng hôm sau, lúc hắn dẫn Thu Thủy đến nhà hàng ăn sáng thì lại nghe mọi người xì xào bàn tán về việc gì đó
Hiếu kì, Khải Nguyên tiến lại hỏi người bồi bàn
“Lại có thêm việc gì thế ?Nãy giờ chắc là anh đã nghe hết, có thể kể cho ta được không ?”
Người bồi bàn sắc mặt kinh dị đáp
“Đêm qua, lại có thêm người bị giết, lần này hung thủ cắt rời đầu nạn nhân, lấy sạch máu trong người, không để lại 1 giọt, thật là khủng khiếp”
Khải Nguyên hỏi
“Sự việc xảy ra lúc nào ?”
Người bồi bàn đáp
“Chắc là lúc gần sáng, mấy người bạn của nạn nhân tình cờ phát hiện ra xác, xác vẫn còn nóng chắc là mới bị giết không lâu”
Khải Nguyên nghĩ thầm “Không thể là cô ta, đêm qua cô ta bị trọng thương, đến đi cũng đi không nổi nữa là giết người.Vậy chắc chắn là vẫn còn 1 hung thủ khác.Nhưng mà ta đã tra xét rồi, rõ ràng cô ta chỉ hành sự 1 mình.Vậy hung thủ này là ai nhỉ ?Thật là nhức đầu”
Rồi hắn lại nghĩ
“Ra tay tàn ác thế chắc là bắt chước phong cách của hung thủ thứ nhất, nhưng tại sao lại lấy hết máu huyết của nạn nhân ?Hắn cần số máu đó để làm gì ?”
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
35 chương
53 chương
413 chương
408 chương
105 chương
52 chương