CHƯƠNG 7 Bởi vì có cây Tử Đằng mở đường, đám Tử Đằng Quái khác đối hai người đến góc áo cũng không chạm tới, liền ngoan ngoãn nhường đường cho họ đi qua, Duy Tâm nhìn mà lòng thích a. Bất quá mặc dù có hai BOSS làm sủng vật, nhưng Duy Tâm luyện cấp vẫn phi thường thống khổ, bởi vì hai vật nhỏ kia cũng muốn luyện a, nên lúc này Duy Tâm sẽ dùng ánh mắt thập phần cảm kích nhìn Tử Hàn, hắn quá vĩ đại, nếu như không có hắn, Duy Tâm thật không biết nên sống thế nào a. (đúng đó, hắk hắk hắk) Nói đi cũng phải nói lại, có cây tử đằng cùng Tiểu Cầu, quái tập kích cũng bị giết nhanh hơn, Tử Đằng trước tiên trói chặt quái rồi hút huyết, tốc độ hút . . . . . . không muốn nói ra a, Duy Tâm thật cảm thán tốc độ nó hút huyết của mình lúc trước như thế nào nhanh như vậy, khiến cho hắn đem dược làm kẹo ăn. Sau đó Tiểu Cầu dùng răng cắn, dùng móng vuốt cào, Duy Tâm thì ở một bên lấy Đậu Tiên quất vào quái, một bộ dáng tập đoàn SM (ta té ghế), Tử Hàn ở một bên nhìn mà mồ hôi lạnh chảy đầm đìa . Bất quá nói đến hiện tại các ngươi thế nhưng còn không biết Tiểu Cầu là ai a? Tiểu Cầu đương nhiên chính là Hoàng Kim Thánh Long Vương rồi, chẳng qua nó bây giờ còn nhỏ, toàn bộ thân thể giống giống quả bóng, tròn tròn ú ú, Duy Tâm nhìn nó đi đường không phải dùng từ “đi”, mà là dùng từ “lăn” kìa (ta chết cười với đám này), cho nên liền quyết định kêu nó là Tiểu Cầu. “Hộc…hộc”. Luyện cấp nửa ngày, Duy Tâm đều mệt đến muốn lăn trên mặt đất, trò chơi này độ chân thật cũng quá cao, hắn quất quái mệt đến taay đều nâng không nổi, nhìn nhìn lại hai tiểu tử bên người, Tử Đằng là thực vật nên không có biểu hiện gì, Tiểu Cầu này vật nhỏ đã mệt đến phải cùng hắn lăn trên mặt đất . “Duy tâm, nghỉ ngơi một chút đi.” Nhìn Duy Tâm mệt đến như vậy, Tử Hàn săn sóc mà nói. Tử Hàn ngươi quá tốt rồi. Nghe thế Duy Tâm gần như cảm động rơi lệ, không có biện pháp, ai kêu hắn là cái văn nhân, bình thường ở nhà làm việc chỉ cần gõ máy tính thôi, chưa bao giờ rèn luyện thân thể, cho nên mới khiến cho thể lực kém như vậy. Bất quá vất vả vẫn là có hồi báo, bất tri bất giác, Duy Tâm đã gần lên tới cấp 35, bởi vì hắn đánh quái vượt cấp, cho nên điểm kinh nghiệm đặc biệt nhiều, cũng sắp thăng cấp, mà Tử Đằng cùng Tiểu Cầu cũng lên cấp 20. “Tử Hàn, đã làm phiền ngươi nhiều, lo giúp ta, ngươi cũng chưa thăng cấp.” Thật có lỗi mà nhìn tử hàn, duy tâm nói. “Không có việc gì, chỉ luyện cấp cũng rất nhàm chán, cùng ngươi luyện thấy vui hơn mà.” Sang sảng cười, Tử Hàn không chút nào để ý mà nói. Nhìn thời gian trong game đã thấy gần 12 giờ đêm, Duy Tâm lúc này mới phát hiện ta đã onl suôt một ngày trong trò chơi , khó trách cảm thấy vừa mệt vừa đói. “Tử hàn, ta logout trước, ngày mai thời điểm login sẽ tìm ngươi.” Tử hàn nhìn thời gian một chút mới phát hiện đã trễ thế này, nhìn bộ dáng Duy Tâm mỏi mệt, có chút đau lòng nói: “Ngươi mau out rồi nghỉ ngơi đi.” Nói tạm biệt xong, Duy Tâm liền logout . Vỗ vỗ cái thắt lưng, hoạt động một chút cho cái body ngồi suốt một đang mỏi nhừ đỡ nhức, mới phát hiện cả người muốn cứng đờ. Sờ sờ bụng, đứng dậy đi phòng bếp tìm gói mì giải quyết vấn đề ăn cơm của chính mình. Thời gian chờ mì nở ra, Duy Tâm mới đột nhiên nghĩ đến dường như vẫn chưa xem qua trang web chính thức của Huyền Cực . Đem tô mì đến trước máy tính, Duy Tâm vừa ăn, vừa chuận bị xem trang Web, mở trang web ra mới phát hiện Huyền Cực không chỉ trò chơi được làm rất tốt, đến trang web cũng làm đến thập phần xinh đẹp, tùy tiện mở vài tin, ở Box Thông Cáo nhìn thấy vài tin tức thú vị. Nguyên lai sau khi 1000 tài khoản đầu tiên được bán thử, trò chơi cực kỳ được hoan nghênh khen, kết quả ngoạn gia mãnh liệt yêu cầu công ty bán tài khoản một cách đại trà, cuối cùng Thiên Vũ quyết định 2 ngày sau đổi mới trò chơi, một ngày trước khi tung ra sẽ nâng cấp trò chơi, một lần nữa nâng cấp trò chơi. Chính là 5 ngày sau công khai bán đại trà tài khoản. Không nghĩ tới Huyền Cực lại nổi đình đám như vậy a, cảm thán một chút, Duy Tâm cũng ăn xong mì, tùy tiện lướt web một chút, cảm thấy không có tin tức gì thú vị nữa, liền tắt máy tính đi ngủ. Sau khi logout, Tử Hàn vẫn còn nghĩ đến người thú vị kia, Húc Nhật Duy Tâm, thì thào lẩm bẩm, khóe miệng Lâm Tử Hàn nhếch lên một nụ cười thản nhiên. “Biểu ca, ngươi mới vừa logout a.” Nguyên bản Lâm Bán Sinh chuẩn bị đi phòng bếp tìm thức ăn, cũng chính là Nửa Đời Mơ Mộng (theo raw: Phao Mộng Bán Sinh) trong trò chơi, thấy đèn trong thư phòng còn sáng. “Ngươi cũng chưa ngủ a.” Tử Hàn đứng dậy đi lại hoạt động thân mình một chút. “Nga, ngươi là bồi Tiểu Duy mới out trễ như thế đi.” Cười cười ám muội, Bán Sinh bỡn cợt nói. Liếc bản mặt đang cười gian của biểu đệ một cái, Tử Hàn cũng không thèm để ý hắn nữa, trực tiếp về phòng nghỉ ngơi. “Uy, biểu ca, đừng nhỏ mọn như vậy chứ, tiết lộ chút coi.” Chưa từ bỏ ý định, lẽo đão theo sát Tử Hàn, Bán Sinh phát huy thần công keo da trâu bám riết truy hỏi. “Ngươi đừng nhiều chuyện.” “Không phải nhiều chuyện, là tò mò thôi.” Lâm Bán Sinh lập tức nghiêm trọng khán nghị. “. . . . . .” Không nói gì, chỉ liếc mắt nhìn biểu đệ một cái, Lâm Tử Hàn đơn giản đóng cửa lại, không để ý tới. Ngủ thẳng đến 11 giờ trưa, Duy Tâm mới tỉnh lại, kỳ thật hắn là bị đói tỉnh, bằng không còn có thể tiếp tục ngủ, bất đắc dĩ đứng dậy đi làm cơm, hắn cũng không muốn hôm nay cũng bị đói một ngày. Ăn cơm xong, nghỉ ngơi qua đi, Duy Tâm lại login, vừa lên trò chơi, trò chơi thông báo lại một lần tin tức ngày hôm qua hắn thấy ở trên mạng, phỏng chừng các người chơi hiện tại đều đang nghị luận đi. Mở ra bảng “Hảo Hữu”, phát hiện Tử Hàn đã sớm onl, nghĩ nghĩ, Duy Tâm quyết định trước mắt vẫn không liên hệ hắn, để cho hắn có thời gian hảo hảo luyện cấp đi, bằng không chờ trò chơi khai thông toàn diện, ngai vàng đệ nhất của hắn thực có thể bị uy hiếp, tuy rằng hắn là không cần vụ xếp hạng này, nhưng cũng không muốn hại Tử Hàn bởi vì mình mà mất đi vinh dự này. Nhưng không nghĩ tới, chính mình không đi tìm hắn, hắn cũng đã phát tin tới. “Duy Tâm, ngươi ở nơi nào? Ta tới tìm ngươi.” “Tử Hàn, chính ngươi trước tự luyện đi, hôm nay ta liền tự mình luyện, sắp ra mắt bản chính thức, ngươi vẫn nên tranh thủ thời gian hảo hảo luyện đi.” Vội vàng cự tuyệt hắn, duy tâm giải thích. “Không sao.” “Không được, Tử Hàn, như vậy ta sẽ áy náy, chúng ta chờ trò chơi nâng cấp rồi mới tái liên lạc đi.” Nói xong cũng không chờ Tử Hàn hồi âm, Duy Tâm liền cắt hệ thống trò chuyện. Đăng bởi: admin