Hùng ca đại việt

Chương 67 : người đến phá quán

“ ngươi! ngươi! cả ngươi nữa! bước sang mộ bên!” tiểu đội trưởng số 13 là lềnh a sáng tay không ngừng chỉ vào những tên vừa mới về tới. “ ngươi sang bên này! còn ngươi! ngươi! ngươi! sang bên kia hết cho ta!” Mấy tên kia vừa mới về tới chưa kịp thở, thậm chí uống một ngụm nước đã bắt đầu chia hàng phân ra làm hai. Mấy tên về đầu, nhìn thấy ngay lập tức mừng rỡ, luôn xăm xoe bước sang đội hình, một trái một phải, số bên phải chiếm phần đông hơn so với bên trái. mà hầu hết nhưng tên về đầu đều đứng bên trái cả. “ những ai đưng bên phải đã thông qua khảo hạch, còn những ai đứng bên trái có thể rời khỏi nơi này!” lềnh a sáng chậm rãi nói. “ ah! ah ah!” liên tiếp có những tiếng kinh hô vang lên. “ đại nhân! không được a! tại sao! tại sao ta về trước tiên, tại sao ta lại không được chọn!” một tên sừng sổ bước ra kháng nghị. “ đúng! bọn ta kháng nghị! bọn ta về trước tiên tại sao không chọn ta, mà lại chọn những tên phế vật rác rưỡi kia!” một tên ra vẽ là tên cầm đầu có tiếng nói rất lớn trong đám người. hơn nữa những người đứng sau lưng hắn đều tỏ vẽ cung kính. “ ta chọn ai là quyền của ta! các ngươi có quyền lên tiếng ở đây sao ?” lềnh a sáng trợn mắt lên hỏi ngược lại. “ thằng kia! to cho mày biết là là người của mao gia, mày có tin chỉ cần tao nói một tiếng là các chức quan của mày bị màu không hả!” tên kia lớn tiếng thách thức. “ ha ha ha!” lềnh a sáng cười dài một tiếng bước đến trước mặt thanh niên kia. mặt cười tà nói. “ mao gia thì sao, lông gì mà ông chưa chừng thấy! dăm ba cọng lông thì làm được gì!” vừa mới dứt lời lềnh a sáng đã một cước đá vào hạ bộ tên kia. “ ah!” tên kia rống lên một tiếng cực kỳ bi thảm, mấy tên phía sau lưng thấy thế liền muốn động thủ, nhưng vừa mới ra tay, chỉ vung quyền lên chưa kịp đánh đấm gì đã bị những mũi tên xuyên thủng ngực rồi. “ bắt hết những tên phải loạn này cho ta! tên nào chống cự có thể trực tiếp giết!” lềnh a sáng ra lệnh. “ mao gia! ta xem lần này các ngươi ăn nói như thế nào!” lềnh a sáng thầm nghỉ. Đối diện với hơn 500 người còn lại được tuyển chọn lềnh a sáng nghiêm mặt. “ các ngươi có phải rất muốn biết vì sao các ngươi được chọn mà không phải những tên kia hay không?” Một đám người vẫn còn sợ hãi trước cãnh huyết tinh khi nãy, tất cả đều im lặng không ai nói một lời “ những kẽ kia rất tốt, rất khỏe, chạy về nhanh nhất, lại không đạt được yêu cầu, còn các ngươi về sau lại đạt yêu cầu! các ngươi không có lời lý giải gì à!” lềnh a sáng tiếp tục hỏi Tất cả lại là một mãnh yên lặng, thế nhưng bất chợt có một người đứng lên nói “ bẩm đại nhân!” “ ngươi cứ gọi ta là lềnh tiểu đội trưởng!” lềnh a sáng nói “ vâng! lềnh tiểu đội trưởng. ta thấy mục đích của cuộc khảo hạch này không phải là kiểm tra sức mạnh hay sức bền gì cả, mà kiểm tra ý chí cùng tinh thần đồng đội. bọn ta được chọn vì bọn ta không bỏ cuộc, không bỏ rơi những người đi cùng mình!” “ oh! tên ngươi là gì ?” lềnh a sáng ngạc nhiên hỏi. “ tiểu nhân là là là nguyễn bành!” tên kia do dự một hồi lâu rồi mới trả lời. “ tốt! nguyễn bành từ nay ngươi chính là trung đội trưởng quản lý 100 người, ngươi có thể tùy chọn 100 người, những người khác cũng thế tự lập cho mình 100 người. rồi chọn chọn ra 1 trung đội trưởng, cứ 10 người hợp thành 1 tiểu đội trưởng.!” lềnh a sáng nói. “ ta cho các ngươi thời gian một nén nhanh! sau khi tuyển chọn xong trung đội trưởng đến gặp ta!” nói đoạn lềnh a sáng đi vào trong miếu. Lúc này miếu thủy thần đã được sửa sang trở lại, ngoài việc sử dụng trong việc thờ cúng thủy thần ra còn là một khu căn cứ của ưng sát vệ quản lý khu bến cảng. Từ lúc hầu chính đi, phần lớn các trọng địa đều được người của phạm long tiếp quản, nhân lực từ phục hưng thôn không ngừng đến, giúp quản lý các khi vực trọng điểm. …………………….. Lại nói về hầu chính cùng võ tánh, dọc suốt tuyến đường vận cống phẩm không biết tại sao có rất nhiều đoàn phỉ tặc có ý đồ đánh cướp đoàn cống phẩm. có chí ít 5 đoàn phỉ tặc đi chặn đường, thế nhưng khi chúng đối đầu với võ tánh, một đại võ sư chân chính thì đám tôm tép kia làm được gì chứ. Nhìn thấy võ tánh võ lực phi thường, hầu chính càng thèm khát võ tánh, muốn võ tánh nhập đầu dưới trướng của mình. Võ tánh thái độ vẫn như thường, cũng có ý đầu nhập vào dưới trướng của hầu chính, nhưng dường như vẫn lượng lự gì đó. Đoàn cống vận sau khi vượt qua địa giới giao chỉ sẽ đến hợp phố rồi băng qua địa phận quận nam hải đi về thành linh lăng thuộc thế lực của mục châu lưu biểu. Đi nhiều hiểu rộng, dọc đường võ tánh càng thấy nhiều dân việt bị ức hiếp, dân đen sống không khác gì dòi bọ mạt rệp. Bọn đo hộ tham quan đè đầu cởi cổ lên dân mình, võ tánh hận lắm, muốn một thương giết sạch lũ tham quan, thế gia đi. nhưng hắn nghĩ lại, mình giết được bao nhiêu, giết xong tên này sẽ có tên khác lên thay. chỉ có công tử nhà mình mới có thể thay đổi vận mệnh của cả dân tộc này mà thôi. ……………………………………. “ công tử! bên ngoài có người tự xưng là người từ luy lâu đến! muốn công tử ra tiếp bái!” phạm long đang ngái ngủ, thì chợt nghe bên ngoài có người thông báo, liền bật người dây. “ người kia là ai!” phạm long vẫn còn ngái ngủ. “ thuộc hạ không biết! chỉ nghe nói người kia đến từ luy lâu!” tên thuộc hạ liền khai báo. “ từ luy lâu! xem ra sỹ nhiếp đã biết chuyện rồi!” phạm long thầm nghĩ trong lòng. “ chủ công! nếu có việc thì cứ làm! cảnh đây sẽ đợi chủ công!” nguyễn hữu cảnh cũng đã tỉnh dậy nói với phạm long. “ tốt!” phạm long liền rời khỏi doanh trướng, thay y phục rồi mới bước ra khỏi quân doanh. Đứng trước của quân doanh chính là một người có bộ dáng hán tử, lưng hùm vai gấu, khi thế tỏ ra chính là một người tu võ có cấp bậc ít nhất là sơ cấp võ tướng. “ ngươi là phạm long phó quân nơi này!” tên kia nhìn thấy phạm long ngay lập tức cao giọng hỏi. “ là ta!” phạm long không kiêu ngạo, cũng không xiểm nịn nói. “ hừ! thân là một phó quân! vậy mà rượu chè đàn điếm không lo việc đại sự! thật là uổng công đại công tử đề bạc!” tên kai tức giận nói. “ có rắm mau thả! đừng ở đây nói nhiều!” phạm long tức giận quát. “ hừ! chỉ là một tiểu võ sư cỏn con! vậy mà dám phách lối trước mặt ta!” tên sơ cấp võ tướng kia muốn lấy thế đè người. khí thế trên người toát ra khiến phạm long có cảm giác ngẹt thở. “ hừ! cuồng đồ! ngươi có biết nơi này là nơi nào là dám đến đây náo loạn!” phạm long rống lớn muốn báo hiệu cho người bên trong biết. Tên võ tướng kia không hề đoái hoài tới lời phạm long nói là cuồng ngạo rống lên một tiếng, tay liền chộp tới yết hầu phạm long. muốn tóm cổ hắn. Phạm long tuy thua tên kia hai cấp bậc, nhưng hắn vẫn không hề e ngại là trực tiếp xông lên đánh trả. “ ngọc trản quyền! xung phong tấn công. các thế bàn long, ngọa hổ, ô kê, tuy không thể thủ thắng, nhưng chống trả lại không để bị bắt thì vẫn có thể. “ oh! tiểu võ sư lại có bộ quyền pháp cũng có chút ý tứ!” tên võ tướng kia cuồng ngọa nói. “ hừ! tưởng thế nào! thì ra chỉ là một tên tiểu võ tướng lại dám đến quân doanh ta ngông cuồng!” bất ngờ phía sau truyền lại âm thanh như hổ gầm. “ ha ha ha! là tên nào cuồng vọng!” tên võ tướng kia một quyền đập trực diện ngực phạm long mà đánh tới, thế nhưng phạm long đã dùng tay che trước ngực đỡ được một đòn, thế nhưng lực phản chấn vẫn còn dư ba, khiến hắn phải lui 5 bước mới dừng lại được, khóe miệng còn rỉ ra một ít máu tươi. nội khí nhộn nhạo không chịu được. Người vừa gầm lên không ai khác chính là lễ thành hầu – nguyễn hữu cảnh bước ra, trên người khí thế của một bậc võ quân, khiến cho không khi xung quanh hình thành một màn uy áp cực lớn, tuy vô hình nhưng lại hữu hình. “ dám đã thương chủ công nhà ta! ngươi chán sống!” nguyễn hữu cãnh gầm nhẹ. P/s: heyy. nếu mấy bác có vợ thì sẽ biết, thân đàn ông thời nay 12 bến nước, trong nhờ đục chịu. đặc biệt là chăm vk đang mang thai thì khỏi phải nói. nhiều cái vô lý không thể tả được. ví như ngày hôm qua chỉ mệt trong người khó chịu, thế là lấy pc của ta coi phim, mà toàn kiếm phim có trai đẹp để coi. bảo rằng “ ngắm trai đẹp con đẻ ra đẹp.! vãi cả lý do!” Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào