Hùng bá man hoang
Chương 13 : Mười đao trảm cường địch
Lau máu tươi trên mặt, hắn thở dài một hơi.Vì muốn sớm thoát khỏi vòng vây, trong khoảng thời gian ngắn vừa rồi, Chương Diệp đã liên tiếp tập kích bốn nhóm nhỏ đi truy tìm mình , giết chết mười lăm võ giả Nhị Trọng Thiên. Trong thời gian ngắn tiêu diệt nhiều kẻ địch như vậy, dùChương Diệp cường hãn đến mấy, trên người cũng bị thụ thương không ít, trong đóthương thế nghiêm trọng nhất là vết thương trên cánh tay do bị đối phương dùng binh khí chém vào , sâu tới tận xương, chỉ cần hơi cử động là đau không chịu nổi.
Liên tục liều mạng giết địch, khiến cho Chương Diệp chịu rất nhiều đau đớn. Nhưng thứ hắn thu hoạch được cũng không ít. Trên những thi thể kẻ địch, hắn tìm được đến chín khỏa Tôi Thể Đan, ba quyển công pháp bí tịch, còn có hơn mười trương kim phiếu, ước chừng trị giá hơn vạn lượng hoàng kim.
Tiếp tục gặp một kẻ cản đường, nhanh chóng đánh ngã đối thủ, Chương Diệp không dám trì hoãn chút nào, nhanh taylục lọi trên người đối phương, tìm được haikim phiếu cùng một khỏa Tôi Thể Đan , sau đó lập tức rời đi.
Lần này, hắn đi không được bao xa, đã phải dừng bước. Bởi vì trước mặt của hắn, xuất hiện một thiếu niên áo trắng dáng người cao to, bên hông treo một thanh trường kiếm, phong thái vô cùng xuất chúng .
Chương Diệp lặng lẽ đánh giá thiếu niên này , phát giác khí tức người này so với mình cường đại hơn rất nhiều, đồng tử hơi co lại, nói ra: "Võ đạo tam trọng?"
Người trẻ tuổi mặc áo trắng lồng ngực cao cao nhô lên, như một chú gà trống lớn, ngạo nghễ nói: "Đúng vậy."
Nghe y thừa nhận, Chương Diệp không khỏi hít một hơi lạnh. Người này trông cũng tầm tuổi hắn, chắc khoảng mười hai mười ba tuổi , nhưng tu vi của y so với mình cao hơn cả một trọng! Kẻ đối diện này, dù là tư chất xuất chúng như đại ca mình cũng không bằng nổi a!
Nhìn thấy bộ dáng kinh sợ của Chương Diệp, người trẻ tuổi áo trông càng kiêu ngạo hơn. Ánh mắt hắn lộ vẻ trào phúng, cười lạnh nói: "Như thế nào? Ngươi sợ?"
"Sợ?" Chương Diệp cảm thấy tức cười . Tuy hắn chỉ có tu vi Võ Đạo Nhị Trọng , nhưng tu vi chưa hẳn là tất cả thực lực chiến đấu, mới vừa hắn giết cả mớ đấy, đều là cùng đẳng cấp tu vi. Liên tiếp đánh bại nhiều đối thủ, Chương Diệp đối với thực lực của bản thân đã có tự tin nhất định , dù cho bây giờ phải đối mặt một người võ đạo tam giai , bất luận gì hắn cũng sẽ không sợ hãi.
Không muốn nói nhiều , Chương Diệp khẽ quát một tiếng, Hậu Bối đao lóe lên, chém ra một đao.
Một đao kia của Chương Diệp chỉ là một đao mang tính thăm dò , nhìn bề ngoài vô cùng đơn giản . Nhưng đơn giản không có nghĩa là uy lực nhỏ, đường đao thẳng tắp, thẳng tắp mà ngắn nhất. Không gian quá hẹp, hơn nữa tốc độ đao nhanh chóng , thế đao xuất khởi, cùng lúc đó người trẻ tuổi áo trắng có cảm giác Hậu Bối đao đã ở ngay trước mắt của mình, thanh đao phình to ra như vũ bão, đao phong mãnh liệt, lặng lệ ép tới khiến tóc tai hắn rối loạn, hô hấp như cứng lại.
Trong mắt thiếu niên áo trắng lộ vẻ kinh ngạc, hắn không thể tưởng được,kẻ đối diện chỉ có thực lực Võ Đạo Nhị Trọng , lại có thể nhẹ nhàng chém ra một đao cương mãnh, lăng lệ, ác liệt đến thế.
Tuy có chút kinh ngạc, nhưng thiếu niên nọ cũng không để vào mắt. Võ đạo cửu trọng, một trọng một tầng trời. Đệ nhị trọng cùng đệ tam trọng,khác biệt chỉ một chữ những chênh lệch thực lực lại vô cùng lớn, bởi mình có thực võ đạo tam trọng , nên dù đối phương lợi hại thế nào đi nữa, thiếu niên áo trắng cũng tin chắc mình có thể dễ dàng thu thập.
Tay khẽ động, bàn tay thiếu niên dựng thẳng thành đao chưởng, chém tới.
Chưởng đao đánh ra, bàn tay chưa đến, chân khí đã tuôn chảy ào ạt, đây chính là bản lĩnh mà chỉ võ đạo tam trọng mới có được—— Chân Khí Ly Thể!
Vốn dĩ vô luận thế nào, tay không không thể cùng lưỡi đao ngạnh chiến, nhưng một khi tu vi đạt đến võ đạo tam trọng , chân khí đã có thể tự do thoát ly khỏi cơ thể, tại thời điểm thiếu niên áo trắng dựng thẳng chưởng thành đao, bàn tay bỗng nhiên xuất hiện một tầng chân khí bao phủ xung quanh, dựa vào tầng chân khí này bảo hộ, y có thể dùng tay không giao kích cùng binh khí.Quyền chưởng chạm nhau, phát ra một tiếng ầm ầm, Chương Diệp cảm giác được một luồng chân khí không thể chống cự, chạy dọc theo hậu bối đao truyền đến, cả người bị đánh trúng , loạng choạng lùi về ba bước, mới có thể ổn định cơ thể."Không thể tưởng được võ giả võ đạo tam trọng lại cường đại như thế! Quả là đáng sợ!" Run run nhúc nhích cánh tay, Chương Diệp không khỏi âm thầm kêu khổ.
Thấy dáng vẻ Chương Diệp chật vật , nhưng thiếu niên nọ lại có chút coi trọng Chương Diệp hơn. Lần vừa rồi cứng đối cứng, hắn đã lấy ra sáu thành công lực, vốn tưởng rằng có thể một đao,bổ Chương Diệp bay ngược về sau mấy trượng. Nhưng xem ra, đối thủ này tuy chỉ có thực lực Võ Đạo Nhị Trọng trung kỳ , nhưng khả năng chiến đấu thực sự lại cực kỳ cường hãn, so với võ giả Võ Đạo Nhị Trọng đỉnh phong còn mạnh hơn.
Mặc dù biết sức chiến đấu Chương Diệp khá cao, nhưng thiếu niên áo trắng vẫn không để vào mắt. Y lộ vẻ trào phúng, nói ra: "Ha ha, tư vị chưởng đao không tệ ha ? Ngươi giết chúng ta mười lăm người, đợi chút nữa ta sẽ sẽ thịt ngươi thành mười lăm khối, báo thù cho những đệ tử gia tộc ta."
Chương Diệp thản nhiên nói: "Muốn đánh thì đánh, đừng nói nhiều!" Dứt lời, hắn tiến lên phía trước nửa bước, đao thế mở ra, một lần nữa chủ động tấn công trước.Kẻ này mạnh thì mạnh thật đấy nhưng vẫn có khuyết điểm, Chương Diệp phát hiện người trẻ tuổi này thực lực tuy rất cường đại, nhưng hắn có một điểm yếu chết người, đó chính là tự cao tự đại, khinh thường đối thủ. Vừa rồi hắn tiếp Chương Diệp một đao , trên người rõ ràng có binh khí, lại không rút, điều này thật sự là kiêu ngạo và xem thường đối phương.Điều này đối với Chương Diệp mà nói không thể nghi ngờ là một tin tức tốt. Rồi ngay đó trong nháy mắt, Chương Diệp lập tức thúc dục chân khí toàn thân , Hậu Bối đao chớp nhoáng thi triển ra "Thanh Phong Trảm" .Bá bá bá ——Chương Diệp một hơi chém ra ba đao.Đương đương đương ——Người trẻ tuổi áo trắng cũng thật sự là có bản lĩnh, hắn nhấc bàn tay lên, một làn ánh sáng xanh lưu động từ bàn tay bay động đầy trời , cản lại ba đao của Chương Diệp, cùng với đóy giật mình, miệng nói: "Đây là Trung cấp vũ kỹ! Ngươi có thể thi triển Trung cấp vũ kỹ?"Chương Diệp cười lạnh, ba đao vừa qua đi, lại ba đao nữa vô thanh vô tức ập tới.
Nhìn ánh đao tung hoành ngang dọc ngợp trời, sắc mặt thiếu niên áo trắng nhất thời thay đổi, quát: "Không có khả năng! Trung cấp chiến kỹ thi triển cực kỳ hao tổn chân khí, ngươi chỉ có thực lực Võ Đạo Nhị Trọng , sao có thể một hơi chém ra sáu đao chiến kỹ trung cấp?"
Người trẻ tuổi áo trắng như không tin vào mắt mình, nhưng Hậu Bối đao đã trảm đến trước mặt, y không thể không giữ vững tinh thần, toàn lực ứng phó.
"Đương đương đương ——" Thiếu niên áo trắngsau khi miễn cưỡng ngăn được sáu đao của Chương Diệp, thì cảm thấy cả cánh tay mình bị những kình đao lăng lệ ác liệt kia làm tê rần rần, chân khí bao quanh tay suýt chút nữa đã bị đánh tan.
Giờ đây, thiếu niên nọ vô cùng hối hận bản thân mình lúc trước đã chủ quan, không có rút ra trường kiếm đến đối phó với địch nhân.
Tay không tựu vẫn là tay không, cho dù trên bàn tay có kèm theo chân khí, thì cũng không thể nào chân chính so sánh với binh khí . Nếu như đối mặt địch nhân yếu kém, tay không còn có thể ứng phó, nhưng đối mặt một kẻ cường hãn thần bí lại có vũ kỹ mạnh mẽ như Chương Diệp, nếu chỉ dùng tay không cứng đối cứng, đúng thật là hạ sách!
Người trẻ tuổi áo trắng đang định tránh qua một bên, rút ra trường kiếm, một hơi nhanh chóng hạ sát Chương Diệp, nhưng bỗng đao thế của Chương Diệp lại ào ạt đánh tới, không ngừng chút nào, ánh đao chớp động, ba đao tiếp tục được chém ra!
Thiếu niên áo trắng cảm thấy kinh hãi, một cảm giác không tự nắm được sinh mạng trong lòng dâng lên. Vừa rồi y đã tiếp liên tục sáu đao, khí lực trong cơ thể đã tiêu hao rất nhiều, trên tay và kinh mạch đều đã bị thương không ít.
Mà lúc này, phải đối mặt tiếpvới ba đao nữa của Chương Diệp, nếu như lại dùng tay không ngăn đỡ , chỉ sợ sau này hắn không còn tay để dùng! Thâm tâm hoảng sợ, người trẻ tuổi nọ không dám đưa tay ra nữa, y chỉ đành thi triển ra một loại thân pháp kỳ diệu —— Lăng Ba Bộ, trốn tránh trong vòng một tấc vuông. Tuy vậy bộ thân pháp của yvô cùng kỳ diệu, trong phạm vi nhỏ như vậy, mà y đã thi triển ra vô số động tác tránh né!
Chương Diệp thấy thế, trong lòng không lo lắng mà còn lấy làm mừng. "Thanh Phong Trảm" là đao pháp chủ động công kích, điểm thứ nhất là nhanh,điểm thứ hai tựu như một cơn gió vô hình , vô thanh vô tức mà lấy mạng đối thủ. Nếu như đối phương đã xác định nằm ở thế thủ, vừa vặn là một cơ hội tốt cho hắn phát huy.Hít một hơi dài, Chương Diệp đề thăng mười hai thành chân lực, hậu bối đao trên tay như là thanh phong ,tiếp tục chém ra!Đây là lần thứ mươi Chương Diệp thi triển Thanh Phong trảm!Một đao kia chính là tinh hoa đao pháp mà Chương Diệp đã khổ luyện có được trong thời gian qua, đao vừa xuất ra, nhất thời liền khiến người trẻ tuổi áo trắng đang né tránh bị áp bức về một điểm không gian cố định, dù y có cố gắng thế nào cũng bị đao thế phong kín, không thể né nổi!
Thiếu niên nọ chỉ cảm thấy cái chết cận kề ập đến , hai mắt căng tròn trừng lên , trên mặt toát lên sự sợ hãi như chưa từng gặp, hắn cố gắng áp chế nỗi sợ trong lòng xuống, song chưởng vung vẩy, toàn lực ngăn lại một đao đáng sợ này của Chương Diệp .
Tay không ngăn cản đao. Nhưng chân khí trên taythiếu niên áo trắng đã bị chín đao trước mài tận, không thể nào tiếp tục chống đỡ nỗi nhát chém như thiểm điện này nữa rồi , gió lướt nhẹ qua, hai cổ tay đã bị chặt đứt lìa, nhưng thế đao vẫn chưa dứt,Hậu Bối đaovẫn như làn gió mát tiến về phía trước , xẹt qua bên eo , chém ngang lưng, đem thân thể chàng thiếu niên xấu xố thành hai mảnh.
"Ngươi..." Người trẻ tuổi áo trắng chỉ vào Chương Diệp, cố hết sức nói: "đao pháp thi triển, là Trung cấp vũ kỹ ? Không thể tưởng được ngươi vậy mà người mang Trung cấp vũ kỹ, hơn nữa có thể liên tục chém ra mười đao! hự.. Nếu ngay từ đầu ta sử dụng kiếm, trận chiến này, người chết chưa chắc là ta. Tiếc thay..."
Chương Diệp bình thản nói: "Trận chiến sinh tử, không phải ngươi chết thì là ta sống, không có nếu như. Ngươi cứ yên tâm nhắm mắt đi à nha!"Người trẻ tuổi áo trắng trừng mắt nhìn Chương Diệp, hung hăng hộc ra mấy ngụmmáu lớn, kêu lên: "Ta lại chết dưới tay một Võ Đạo Nhị Trọng ! Ta không phục ah, ta không phục ah..." Kêu mấy tiếng xong thì đầu cứng đờ, tắc thở bỏ mạng.
Truyện khác cùng thể loại
215 chương
457 chương
130 chương
378 chương
324 chương
112 chương
8 chương
240 chương