Hứa Tiên Chí
Chương 1160
- Là ai làm?
Ngao Nghiễm nói:
- Thời điểm ta chìm vào trong nước sâu bế quan tu luyện, dần dần tẩy đi tín ngưỡng của phàm nhân, lực lượng tuy suy yếu một ít, nhưng thần trí lại thanh tỉnh chưa từng có, giống như người mù lòa đột nhiên sáng mắt, mới biết qua nhiều năm như vậy những thứ bị che dấu không biết, những thiên cơ thuật số hỗn loạn càng trở nên rõ ràng. Sau đó ta cảm giác được Ngao Hạo con ta đã chết!
Nói đến hai chữ sau cùng Ngao Nghiễm ngửa mặt lên trời gào thét, binh tôm tướng cua chung quanh Thủy Tinh Cung bị âm thanh nghiền chết, mà những hải tướng quân cường đại câm như hến, tất cả đều khuất phục dưới long uy cường đại này, ngay cả ba Hải Long Vương đều có xúc động che lỗ tai lại. Trên biển xuất hiện sóng lớn ngập trời, thỏa thích cuồng nộ trên đông hải.
Ngao Nhuận thất kinh hỏi:
- Là người nào làm?
Ngao Hạo chính là một trong hai mươi mốt tinh túc. Thái tử long cung, là thần tiên thành danh, ai dám làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy.
Ngao Nghiễm bình tĩnh trở lại, nói một cái tên:
- Hứa Tiên!
Tuy Hứa Tiên trời sinh có thể nhiễu loạn thuật số trên thế giới này, nhưng mà có một điểm hạn độ, Ngao Hạo và Ngao Nghiễm có huyết mạch tương liên, loại cảm ứng sinh tử này khó mà tiêu trừ được, mà mấy ngày trước Hứa Tiên vì đối phó Hồ Tâm Nguyệt đã lấy thân thể của Ngao Hạo ra ngoài, bị Ngao Nghiễm đang bế quan cảm ứng được.
Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận lạnh lùng nói ra:
- Chúng ta đi giết hắn!
Trong lời nói mang theo sát khí lạnh như băng.
Ngao Nghiễm nói:
- Không cần phiền toái, hắn tự nhiên sẽ tới tận cửa tìm chúng ta kết toán sổ sách này, thời điểm ta độ kiếp nếu hắn không tới, sau độ kiếp ta sẽ tìm hắn.
- Hắn dám đến ngăn cản đại ca độ kiếp?
Ba Hải Long Vương đều nhíu mày, mơ hồ hiểu được vì sao Ngao Nghiễm mời bọn họ tới trợ trận.
Ngao Nghiễm nói:
- Không chỉ là hắn, còn có Bạch Tố Trinh còn thêm cả Thủy Khuyết Tiên Cung. Còn có những người khác, thời gian ta độ kiếp sớm bị người ta dùng thuật số tính ra rồi. Đại thiên kiếp không thể tầm thường, trừ Tâm Ma và lôi đình thì còn có ngoại kiếp, phải dẫn động thiên cơ tới tiêu diệt ta, mà ngoại kiếp tới giết ta chính là Hứa Tiên.
- Đại ca yên tâm, chúng ta hội tụ lực tứ hải, kết thành hải cương vạn dặm, chẳng những trợ giúp đại ca độ kiếp thành công, còn có thể giết chết những người ngăn cản.
Âm thanh của bọn họ chấn động khắp tứ hải, nhưng người có thể quán triệt ý chí của biển cả chỉ có một người.
Trong Thủy Tinh Cung quần long tụ họp, đây là nơi long tộc di lưu cho hậu nhân, lượng lượng cường đại nhất. Năng lực của bọn họ khiến cho vung biển này cuồn loạn, mây đen áp thành. Một đạo vòi rồng khổng lồ xuất hiện, hút nước biển lên cao vạn trượng.
Loại tình hình này đừng nói là người đi biển lâu năm nhao nhao thu hồi buồm mái chèo, co đầu rút cổ tiến vào nơi tránh gió. Cho dù là sinh vật biển có linh trí tu luyện ngàn năm cũng cảm nhận được khí tức bất an, tránh khỏi hải vực này thật xa.
Hải vực to như vậy không có tôm cá bơi lội, yên lặng như chết, mây đen đem nước biển nhuộm thành đen như mực, nhưng lại không có một tia ánh sáng nào xuyên qua, biến thành một vùng biển đen.
Ẩn ẩn uy hiếp được toàn bộ đại dương, không ai dám đặt chân tới nơi này.
Trong Thủy Khuyết Tiên Cung thì Ngư Nhi đang mặc trang phục lộng lẫy nhìn qua quần tiên chung quanh, nàng đã thu hồi nụ cười ngây thơ thường ngày của mình, một loại uy nghi tự nhiên sinh ra trên người khiến cho người ta không dám khinh mạn.
Quần tiên lần đầu nghe thấy chuyện này nên tâm tình kinh hoàng, dưới uy thế của nàng cũng dần dần bình định xuống.
Ngư Nhi nói:
- Việc này toàn bộ do ta tự chủ, nếu có người nào không tham dự thì mời rời đi.
Tán tiên đứng đầu trên biển nên Cô Tùng đạo nhân chắp tay nói:
- Nương nương, thiên kiếp không phải thứ người khác có khả năng ngăn cản được, huống chi còn là đại thiên kiếp, bằng vào tu vi của chúng ta một khi lẫn vào chỉ sợ chỉ có hình thần câu diệt, khó mà ngăn cản Ngao Nghiễm nửa phần.
Lời ấy cũng là vấn đề của các tán tiên khác, nhao nhao đồng ý.
Ngư Nhi đang muốn mở miệng bỗng nhiên lộ ra nụ cười tươi đẹp, nhìn sau lưng quần tiên.
Một âm thanh tràn ngập ý chí chiến đấu vang lên khắp đại điện:
- Chư vị chỉ cần kiềm chế ba Hải Long Vương khác là được, bản thân Ngao Nghiễm sẽ do hai phu thê chúng ta lo liệu.
Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh dắt tay nhau tới, mở miệng chính là Hứa Tiên.
Quần tiên tách ra hai bên cho bọn họ đi qua, đã thấy một bóng người đi lên, hữu ý vô ý ngăn cản đường của bọn họ, thân ảnh kia đưa lưng về phía bọn họ, một mái tóc dài màu băng lam không ngăn cản được dáng người yểu điệu của nàng, mặc dù chỉ nhìn ở phía sau nhưng cũng tràn ngập hàn ý.
Trong nội tâm Hứa Tiên máy động, lườm qua Bạch Tố Trinh bên cạnh, cảm thấy cho dù đối mặt với Đông Hải Long Vương cũng không có khó xử như vậy, tiến lên thi lễ nói:
- Tiên tử.
Hàn Mai tiên tử quay đầu lại, trong mắt của nàng bắn ra ánh sáng màu băng lam, Hứa Tiên cảm thấy rùng cả mình, biết rõ chính mình còn nợ nàng một chuyện, nhưng hắn sinh tử còn chưa biết nên trước khi quyết chiến, trước mặt mọi người hoàn thành nó.
Khóe mắt của hắn hiện ra màu trắng, một bộ áo trắng ngăn cản ở trước mặt hắn, ngăn cản đôi mắt đông lạnh chết người kia, hơn nữa còn đi tới trước thì thầm vào tai của Hàn Mai tiên tử.
Hàn Mai tiên tử cũng dời mắt, cùng Bạch Tố Trinh lui sang một bên.
Hứa Tiên không biết nàng nói cái gì, giờ phút này cũng vô tâm suy nghĩ, một mình đi lên phía trước tới bên cạnh Ngư Nhi, nhìn chúng tiên, nói:
- Chúng ta có nắm chắc trong phạm vi lôi kiếp đấu pháp với Ngao Nghiễm, chư vị chỉ cần cho chúng ta cơ hội đối mặt với hắn là được, bất luận chúng ta sinh tử như thế nào cũng không thể để hắn vượt qua thiên kiếp, thống ngự biển cả trở thành thủy quân đứng đầu thiên hạ, chư quân định như thế nào?
Quần tiên kinh dị nhìn qua Hứa Tiên, nhưng cũng không nghi ngờ lời của Hứa Tiên, bọn họ đều là người tu hành, sẽ không như dễ dàng nói đại ngôn như phàm nhân, huống chi phần nguy hiểm lớn nhất đã do Hứa Tiên tự mình gánh chịu.
Cô Tùng đạo nhân trầm ngâm thật lâu, nói:
- Đã như vầy ta nguyện trợ giúp một tay, cùng chống lại Long tộc.
Trận chiến này quan hệ không phải ân oán của một mình Hứa Tiên, mà là ai làm chúa tể biển cả, là Ngư Nhi hay là Đông Hải Long Vương. Nếu là Đông Hải Long Vương độ kiếp hóa thân thành Thiên Tiên, những tán tiên phản bội như bọn họ cũng không cách nào tiêu dao trên biển cả được nữa, so ra mà nói bọn họ ngược lại càng muốn đối mặt với ba Hải Long Vương hơn.
Đại sự đã thương nghị xong, Hứa Tiên thở phào đồng thời cũng âm thầm nhíu mày, xem ra đám người này cũng không giảo hoạt như hắn nghĩ. Nếu ít đi một phần trợ lực thì nguy hiểm của hắn cũng tăng lên, nhưng hắn nắm chặt chuôi kiếm thì một cổ tự tin cường đại của Hậu Nghệ tràn ngập trái tim của hắn, khiến cho hắn ném sợ hãi sinh tử ra sau, lúc này hắn nhìn qua Bạch Tố Trinh.
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
334 chương
72 chương
1509 chương
107 chương
1040 chương
180 chương
749 chương
1204 chương