Hư Lộ
Chương 142 : Năm đấu ba
- Haha, chúc mừng, chúc mừng. Ba vị đều thành công đột phá rồi, thật không phụ lòng tâm tư của ta.
Nguyên Hạo nhìn tu vi của ba người thì mỉm cười hài lòng. Đan dược hắn đưa ra là Trúc Cơ đan trung phẩm, nếu như ba người này không phải phế vật huyền thoại thì chắc chắn sẽ thuận lợi tấn cấp thôi. Thấy cả ba vì lo lắng cho mình mà để cả người đầy bụi bẩn như thế, trong lòng hắn thoáng có chút xúc động.
- Khà khà, đều là nhờ ơn của Nguyên Hạo huynh đệ đã hào phóng trợ giúp.
Văn Cự gãi gãi đầu cười, tính gã không biết nói quá nhiều lời tỉ tê. Hồ Bật Trung và Ngô Tuyết San cũng vui vẻ gật đầu với Nguyên Hạo. Đôi lúc có những chuyện thông qua ánh mắt cũng đủ để biểu đạt rất nhiều điều rồi, còn hơn cả vạn lời giả dối không thật lòng.
- Chúng ta là huynh đệ đồng môn, không nên khách khí làm gì. Mọi người hãy thay đổi trang phục của mình đi rồi chúng ta mau chóng tiếp ứng mọi người đã đi trước tiến vào trong tòa thành rồi.
Lúc này ba người kia mới nhìn xuống quần áo của mình thấy xấu hổ cười xòa rồi vội vàng thay y phục ngay.
*****
Trở lại trận chiến bên trong tòa thành, gần bốn mươi đệ tử đang tụ lại cùng hợp sức tạo thành một vòng bảo hộ để phòng ngự bên trong trận pháp rực lửa. Riêng năm người tu vi nửa bước Trúc Cơ do Triệu Bá Hưng dẫn đầu đang đối đầu căng thẳng với năm tên ám tử mang cờ đen. Bọn này dựa vào trận pháp nên thoát ẩn thoát hiện quỷ dị rất khó nắm bắt. Bọn chúng cũng không xuất chiêu trực tiếp mà chỉ thừa cơ ra đòn hiểm đánh lén rồi lại ẩn mình chờ đợi như lũ sói săn mồi vậy.
- Khốn kiếp, nếu cứ đà này chúng ta muốn phá vòng vây là chuyện rất khó khăn.
Ngô Việt tức giận mắng lớn. Gã có thực lực không quá cao, nên khi đối chiến không có nhiều tác dụng. Tuy nhiên, thân là cháu cưng của trưởng lão Hình Đường, gã cũng có những lợi thế riêng của mình. Móc trong túi ra viên châu màu xám, gã cười gằn ác độc.
- Vốn định dùng cái này để phòng thân, không ngờ bây giờ phải dùng đến.
- Liệt Địa Châu? Không ngờ gia gia của ngươi hào phóng như thế, loại đồ chơi mắc tiền này cũng đem cho tiểu tử nhà ngươi.
Nhã Lương tỏ ra là người biết nhìn hàng, vừa thấy mấy viên châu kia thì vội thốt lên. Điều này khiến cho Ngô Việt càng thêm đắc ý khoe mẽ:
- Đây cũng không phải Liệt Địa Châu thật sự, năng lượng của nó lúc chế tác đã được hạ xuống rất nhiều. Thế nhưng sử dụng nó với Ngưng Khí Kỳ thì rất hiệu quả nha haha.
Liệt Địa Châu vốn cũng giống như Tị Lôi Châu mà Nguyên Hạo từng gặp phải ở đại hội đấu giá ở Vạn Dược Cốc. Chỉ khác nhau là Tị Lôi Châu giá trị cao hơn nhiều và có thể tổn thương Nguyên Anh kỳ cường giả. Còn Liệt Địa Châu thì phẩm cấp thấp hơn, do Kim Đan chân nhân chế tạo ra và hiệu quả nhất ở Trúc Cơ kỳ. Những quả Liệt Địa Châu mà Ngô Việt sở hữu là bản đơn giản, được giảm bớt uy lực để hạ chi phí chế tác. Phải biết rằng những thứ này muốn tạo ra đều phải tốn tâm tư và chi phí không ít. Chứ nếu không thì tu sĩ cấp dưới chỉ cần mang theo vài trăm quả Liệt Địa Châu thôi là có thể xưng hùng xưng bá rồi. Đa phần các vị trưởng bối chỉ tạo ra một số ít những món đồ chơi này cho tiểu bối phòng thân mà thôi. Tất nhiên, cũng có vị sẽ cho pháp bảo, phù bảo cao cấp cho hậu bối của mình giữ mạng chứ không rảnh rỗi mà chế tạo mấy cái loại châu chỉ dùng một lần này.
Bản thân trưởng lão Hình Đường cũng là người nổi tiếng bao che nên lão mới ưu ái cho tên Ngô Việt đến vậy. Ngay cả những thiên tài trên Thiên bảng cũng phải ai cũng có được hậu thuẫn như vậy. Tu tiên là một con đường lội ngược dòng nước, sự nỗ lực trui rèn của bản thân rất quan trọng. Nhưng nếu sinh ra đã có gia tộc ủng hộ hay cao nhân chỉ điểm thì người đó sẽ có cơ duyên thăng tiến nhanh hơn những kẻ khác rất nhiều. Đó là số phận, không phải ai cũng như nhau.
- Mau ném nó vào góc trái, bọn ta sẽ hợp lực với ngươi.
Đôi mắt Triệu Bá Hưng lóe sáng, hắn nhìn ra được cơ hội đã đến. Nếu có Liệt Địa Châu hỗ trợ thì việc phá vỡ trận pháp này thuận lợi hơn nhiều. Bản thân hắn cũng có cách để xông ra nhưng có người chịu chảy máu đưa đồ chơi xịn ra thì hắn tội gì phải nhọc công.
- Được, ta ném đây.
Ngô Việt gật đầu rồi vung tay ném mạnh viên Liệt Địa Châu ra. Cùng lúc, Triệu Bá Hưng, Nhã Lương và Đỗ Phi Đào cũng tế ra pháp khí của mình hợp sức đánh thẳng vào vị trí mà quả châu công phá. Vừa chạm vào màn lửa Liệt Địa Châu liền nổ lớn tạo ra một lực bộc phát lớn khiến cho ngay vị trí đó bị xung kích dữ dội. Dưới năng lượng của vụ nổ, trận pháp bên góc trái liền có dấu hiệu bị phá vỡ. Đúng lúc này, đợt tấn công thứ hai của pháp khí cũng đến ngay và sau một tiếng nổ rền nứt vỡ, một lỗ hổng đã xuất hiện.
- Mau chóng thoát ra ngoài.
Triệu Bá Hưng hét lớn rồi dẫn đầu năm người dùng tốc lực nhanh nhất của mình lao đến lổ hổng. Ngay khi bọn họ thoát ra được thì vài giây sau lổ hổng cũng được hồi phục lại.
- May mắn thật, cái trận pháp do bọn ám tử này tạo ra thật đáng sợ. Xem ra muốn phá vỡ nó hoàn toàn cần phải có lực lượng cỡ Trúc Cơ kỳ thì may ra.
Tiểu Mi mặt mày tái mét bình luận. Trong năm thiên tài Địa bảng trong nhóm hiện tại thì cô là người có lực chiến đấu yếu nhất, cũng không có pháp khí cường đại hộ thân, nên cô cảm thấy trong lòng hết sức bất an. Thời điểm Nguyên Hạo làm đầu lĩnh, cô cảm giác được sự bảo hộ đầy nhiệt tình từ thiếu niên lạ mặt đó. Nhưng Triệu Bá Hưng thì khác, tuy ngoài mặt gã tỏ ra hết sức khí khái nhưng những gì gã đã làm thì lại không phản ánh được điều đó. Tên này căn bản chỉ thích phô trương bản thân, thích được nắm quyền chỉ huy, đứng trên tất cả mà thôi.
- Hừ, không ngờ chúng mày lại có được cả loại châu có lực phá hoại lớn. Vốn tính cầm chân các ngươi một lúc, nhưng nếu các ngươi đã không an phận thì đừng trách bọn ta.
Tên mắt chuột lại xuất hiện, ánh mắt nheo lại nói. Trong lòng của gã cũng đang rất muốn ra tay từ sớm nhưng do nhận lệnh phải giữ chặt đối phương ở lại đây. Hắc Diện Tông có cơ cấu khác hẳn với Hắc Điểu Môn về mặt đào tạo bồi dưỡng. Nếu như Hắc Điểu Môn có Địa bảng và Thiên bảng để bồi dưỡng số lượng lớn các đệ tử thì Hắc Diện tông chỉ quan tâm đến năm người dẫn đầu ngoại môn và nội môn đệ tử. Trong khi Hắc Điểu Môn đề cao tinh thần đồng môn thì Hắc diện Tông lại thoải mái cho đệ tử tranh đấu sinh tử. Ai có thể bước vị trí đệ nhất đến đệ ngũ sẽ được tông môn bồi dưỡng hết mình, và địa vị của họ so với những đệ tử khác cũng phân chia giai cấp rất rõ ràng. Chính vì vậy mà bốn mươi tên ám tử có tu vi nửa bước Trúc Cơ lại chẳng khác gì con cờ mặc cho năm tên đầu lĩnh ra lệnh.
- Haha, năm tên này là con mồi của bọn ta. Các ngươi hãy giải quyết đám chuột đang tử thủ bên kia đi.
Cánh cửa dẫn vào tế đàn mở ra, năm bóng người xuất hiện cùng giọng cười cao ngạo của tên râu quai nón Công Tào. Những tên này vừa xuất hiện thì đám người Đỗ Phi Đào cảm thấy áp lực vô hình xuất hiện.
- Các ngươi là ai?
Triệu Bá Hưng tuy trong lòng hơi lo lắng nhưng vẫn cố gắng giữ phong thái bình tĩnh của mình.
- Hì hì, đây là đệ nhất thiên kiêu Triệu Bá Hưng sao? Rất có phong thái anh hùng nha, ta rất thích.
Ngay khi Triệu Bá Hưng cất tiếng hỏi thì cô nàng ăn mặc khiêu gợi tên Ngọc Lộ mỉm cười ngọt ngào chăm chú đánh giá gã.
- Đừng có nhiều lời, Triệu Bá Hưng ta không còn một con tặc nữ của Hắc Điện Tông khen ngợi.
- Hừ, đừng nghĩ được ta nói vài câu rồi bày đặt làm giá. Một lát nữa ngươi sẽ không còn giữ được cái vẻ đẹp mã đó được đâu.
Thấy đối phương lớn tiếng mắng mình là tặc nữ, sắc mặt của Ngọc Lộ đanh lại. Ả lạnh giọng khinh thường rồi không thèm nhìn Triệu Bá Hưng thêm tí nào nữa.
- Đừng phí lời nữa, Đỗ Phi Đào là con mồi của ta, còn Triệu Bá Hưng để ngươi xử lí đi. Lão Tào, ba tên kia giao cho ngươi nhé.
Vừa nhìn thấy Đỗ Phi Đào, nử tử Thúy Hoa bên phía ám tử Hắc Diện Tông đã phùng mang trợn má như thấy tử địch. Cô ả không thể chờ đợi được mà lập tức bước ra, linh lực trong người tuôn ra mạnh mẽ.
- Lấy ba đánh năm, hình như các ngươi quá tự tin rồi đấy.
Đỗ Phi Đào vốn kiệm lời cũng tỏ ra không thoải mái khi đối phương xem thường bên mình như thế.
- Hahaha có xem thường hay không thì giao đấu sẽ rõ thôi.
Sau tiếng cười dài, ba tên thủ lĩnh ám tử liền như hổ đói xông đến. Cô ả Thúy Hoa tế ra một đống ám khí như một đàn ong vò vẻ vây lấy Đỗ Phi Đào, khí thế rợn cả người. Nử tử Ngọc Lộ thì lôi ra một cây thương viền da rắn dài trông rất hợp với vẻ quyến rũ ma mị của cô ta. Còn tên râu quai nón rậm rạp thì không sử dụng khí mà bắt hai tay niệm một khẩu chú gì đó. Tiếp đó, mặt đất rung lên và ba con người cát to gần hai mét trồi lên.
- Hừ, pháp thuật hệ thổ à. Đáng tiếc ta cũng chủ tu thổ hệ, ngươi không đánh bại được ta đâu.
Nhã Lương nắm chặt cây kích của mình, đôi mắt lóe lên rồi xông thẳng vào một con người cát đâm thẳng một cú thật mạnh. Bên cạnh gã, Tiểu Mi và Ngô Việt cũng cắn răng liều mạng tế ra pháp khí. Trận chiến cũng nổ ra với Đỗ Phi Đào và Triệu Bá Hưng, còn năm tên ám tử mặc cờ đen thì đã chui vào trong trận pháp rực lửa từ lúc nào. Chỉ còn tên thư Chiêu Lãm và gã thanh niên khôi ngô vẫn nhàn nhã làm khán giả vui vẻ xem mọi người chiến đấu.
Truyện khác cùng thể loại
334 chương
52 chương
3611 chương
22 chương
5 chương