Editor: ROSALINE Beta: ROSALINE ...... ......!(Tỉnh lược hơn tám trăm chữ) Cho dù ai ở sau khi kết thúc công tác tàn khốc dài đến gần một tháng, rốt cục về đến nhà, nghênh tiếp không phải là ôm an ủi của người yêu mình, mà là bị trực tiếp đè ở trên cửa bị hôn đến đầu óc choáng váng, chờ phục hồi tinh thần lại quần áo đều cởi một nửa, sau đó liền vừa làm vừa dời mặt trận đi, cuối cùng ở phòng tắm tới một phát, chờ sau khi xong việc, ở trên giường không đợi ôn chuyện, lại bị đè nặng làm một lần. Cho dù Harry là Thần Sáng thân cường thể kiện, cũng không chịu nổi tàn phá cường độ cao liên tục như thế! "Từ lần đầu tiên chúng ta bắt đầu đến bây giờ đã một tháng, Harry, em thực sự biết nghĩa vụ của một cái người yêu xứng chức phải có sao?" Snape hừ lạnh, y thật muốn bóp chết cái bé khốn nạn này tự đưa đến nhà y liền cũng không xuất hiện qua nữa! "Em muốn đem công tác hoàn thành, như vậy mới có thể có thời gian trống cho sau này a!" Harry cau mày, đưa tay xuống sờ sờ bụng của mình. "Em gần nhất luyện cơ bụng?" Snape hôn trán Harry một cái, y nhớ lại cảm giác tay đặt ở bụng Harry, cũng sờ soạng đi tới, "Trở nên cứng rắn." "Không có a." Harry lắc đầu, nhưng rất nhanh thì cầm tay Snape, chấm dứt quấy rầy bụng anh, "Chỉ là ảo giác của anh mà thôi." Harry chột dạ cọ cọ vai của Snape: "Nhanh lên một chút ngủ đi, ngày mai em còn phải ra ngoài làm việc." Sau đó, anh có thể nghỉ đông. Snape luôn luôn thức dậy rất sớm, y nhìn Harry trong lòng ngủ mơ mơ màng màng như trước, miệng quanh năm mím môi hơi kéo về phía sau, lộ ra một cái biểu tình mang theo nụ cười, y nhẹ nhàng mà ở trên má Harry in lại một cái hôn, sau đó đưa quần áo tới, cẩn thận đẩy ra cánh tay quấn quít lấy trên người. Thời gian còn sớm, có thể có thể làm bữa sáng phong phú, chí ít ngày hôm nay cái bé khốn nạn này không cần ngậm một mảnh bánh mì đã đi. Harry khi tỉnh lại, anh sờ sờ lưng vẫn còn chua xót của bản thân, duỗi người, sau đó đột nhiên biểu tình nguyên bản buông lỏng của anh thay đổi, lấy tay vỗ vỗ ngực, ho khan vài tiếng, thế nhưng cũng không thể làm hoãn lại cảm giác không thoải mái của anh, anh chỉ có thể tùy ý nhặt lên một kiện áo sơ mi trên đất khoác lên người, chạy đi phòng tắm ôm bồn cầu bắt đầu nôn mửa. "Thực sự là không xong!" Harry đè cái nút bơm nước xuống, mở vòi sen bắt đầu súc miệng rửa mặt, anh dùng khăn mặt hung hăng xoa xoa mặt tái nhợt của mình, rất nhanh sắc mặt trở nên hồng nhuận đứng lên, anh cũng không hy vọng Snape nhìn ra cái gì. "Mấy ngày nữa đi St.Mungo xem một chút đi." Harry nghĩ, thuận tiện ở trên chương trình trong ngày mình bỏ vào hành trình đi tới St.Mungo chẩn đoán chính xác. Harry vội vã thay đồ đồng phục Thần Sáng, đè mấy lọn tóc xốc xếch của mình xuống rồi vội vã đi xuống lầu, anh hung hăng ngửi một cái mùi thơm thức ăn tràn ngập trong không khí, anh vừa lúc đói bụng, nếu như hôm nay buổi sáng có mứt ô mai chua chua anh thích vậy thì thật là không thể tốt hơn. "Buổi sáng tốt lành, Severus." Harry cho Snape một cái hôn chào buổi sáng đầy vị bạc hà. "Nếu như em muốn lười biếng, ta không ngại giúp gửi cho cục trưởng Thần Sáng của em một phong thư." Snape có chút ý chỉ mà liếc nhìn mông Harry. "A, em chỉ là có chút mệt, nhưng em nghĩ cái này không có gì đáng ngại." Harry xoa xoa vai sinh ra lười biếng của bản thân, anh cũng không muốn hiện tại liền nghỉ ngơi, công tác còn không có làm xong mà! Chí ít toàn bộ tiền thưởng chuyên cần tháng này phải bắt tới tay. "Ăn cơm đi." Snape vung đũa phép đem thức ăn bày trên dĩa bay tới trên bàn ăn. "Cần cà phê sao?" Snape liếc nhìn Harry xoa xoa mắt đánh ngáp, có thể tối hôm qua y làm quả thật có chút quá phận. "Được...!Không, cho em sữa tươi đi." Harry ở sau khi đồng ý nghĩ tới điều gì lập tức bác bỏ, thay đổi thành sữa tươi hắn cho tới nay luôn chán ghét. Snape cổ quái nhìn anh một cái, y không nhớ rõ trong nhà có sữa tươi, thế nhưng khi Accio đưa tới sữa tươi từ trong bọc siêu thị của Muggle, Snape trừng Harry một cái, trong khoảng thời gian vội vàng của không về nhà được, anh lại còn có lòng dạ thảnh thơi đi mua sữa tươi! "Ta thực sự là kinh ngạc, em còn là một đứa nhỏ không dứt sữa sao? Snape nói móc. "Anh sẽ đè một đứa nhỏ sao?" Harry bĩu môi, rót cho mình ly sữa tươi, thuận tiện vung đũa phép đem sữa tươi đun nóng, cầm một bánh mì nướng bôi lên trên bơ cùng mứt ô mai chua chua, uống một hớp sữa tươi liền dồn vào trong miệng bánh mì phết mứt ô mai chua chua, chỉ có loại đồ vật ngọt ngào ê ẩm này mới có thể làm nhạt đi mùi sữa trong miệng anh, để cho dạ dày hắn có thể dễ chịu một chút. "Mùi vị của cà chua nướng không tệ." Harry nếm miếng cà chua nướng, trong chua chua mang mùi ngọt hết sức ngon miệng, đồng dạng còn có đậu nành sốt cà chua, nhưng những thứ này đều không phải là đồ vật Harry bình thường thích. Mà trứng chiên hai mặt hắn từ trước đến nay thích cùng lạp xưởng trứng thịt các loại cơ bản ngay cả đụng cũng không đụng tới. "Harry, bệnh đau bao tử của em lại tái phát sao?" Snape cau mày nhìn Harry, y biết bệnh đau bao tử là bệnh nghề nghiệp của Thần Sáng, Harry tự nhiên cũng phải trải qua, thế nhưng y ở trước khi Harry đi cho anh không ít thuốc trị liệu bệnh đau bao tử. "Gần nhất quá bận rộn, dạ dày có chút không quá thoải mái, thực sự không được em mấy ngày nữa lúc rảnh rỗi đi St.Mungo xem đi là tốt rồi." Harry nói càng phát chột dạ, anh đem bánh mì bỏ vào hết trong miệng có chút no, đem sữa tươi còn thừa lại ực một cái cạn, vỗ vỗ ngực mình, đè xuống cảm giác buồn nôn xông lên, đi tới trước mặt Snape cho y một cái hôn tạm biệt vị sữa tươi lẫn vào mứt hoa quả. "Em đi trước, buổi tối gặp." Sau đó liền đi tới lò sưởi trong tường vừa đem Floo vung lên rồi rời khỏi. Snape nhìn chằm chằm thức ăn còn thừa lại trong bàn ăn đối diện, chau mày. Y luôn cảm thấy không đúng chỗ nào, cái bé khốn nạn này có đúng hay không có việc gạt y? "Chúng ta phân công nhau hành động." Harry hướng về phía đồng đội gật đầu, sau đó hướng về phương hướng đào phạm đuổi theo, lần này là một cái phù thủy Hắc ám có giấu vật phẩm pháp thuật Hắc ám cực độ nguy hiểm chuẩn bị dùng người sống hiến tế. Harry ở trong ngõ hẻm thu hẹp quanh co vừa đủ một người đuổi sát phù thủy Hắc ám, ở đây trước đó đã bày truyền tống trận liên hệ độn thổ, chốc lát độn thổ bất luận mục đích là nơi nào, cũng sẽ truyền tống đến địa điểm chỉ định, nơi đó có một nhóm Thần Sáng chờ ngươi. "Thần Sáng Chết tiệt!" Phù thủy Hắc ám trên mặt đất phun nước bọt, hắn lắc lắc hộp trong tay, từ đó lấy ra một quả đá nổ liền hướng Harry đang chạy tới ném đi. Harry hướng đống rác bên cạnh lăn một vòng, phía sau truyền đến tiếng nổ mạnh, tia lửa bắn ra bốn phía, sóng xung kích nổ mạnh để cho đầu Harry đập vào trên mặt đất, lần này ngã đặc biệt đau, đầu đều rách, anh chịu đựng đau đớn đứng lên, đè buồn nôn trong ngực xuống, cầm đũa phép thừa dịp khói mù nổ tung hướng đối diện ném bùa chú hôn mê. Có thể phù thủy Hắc ám cho rằng đã giải quyết Harry, hắn không có lập tức đào tẩu, cho nên không kịp đề phòng đã bị bùa chú hôn mê phóng tới làm cho hôn mê. Sau khi khói mù tán đi, Harry thấy đào phạm đã hôn mê, vội vã lại thêm một cái bùa chú hóa đá thêm bùa chú trói gông, liền mắt tối sầm ngã trên mặt đất. "Harry." Các đồng đội ở những phương hướng khác chạy tới lập tức tới đỡ Harry, cũng hướng lên trời phóng ra tín hiệu pháo hoa. "Mau đưa tới St.Mungo!" Phía sau đang bắt đào phạm, một người đồng đội trong đó nhắc nhở, "Ai tới thông tri người ở chung của cậu ấy đi?" "Người ở chung của Harry?" Một cái đồng đội vô cùng nhiều chuyện mà huýt sáo, "Khẳng định rất đúng giờ!" "Giáo sư Snape biết cậu khích lệ hắn như thế, khẳng định trừ điểm học viện của cậu cũng đem cậu giao cho Filch lau sàn nhà bảy năm!" Người biết chuyện vỗ vỗ vai vị đồng đội này. "Cái gì?! Bọn họ thế nào lại ở cùng nhau?" Vẻ mặt có kinh ngạc cũng kính nể mà nhìn Harry hôn mê, "Vẫn là giao cho cục trưởng của chúng ta đi thông tri đi!" Hắn lại không muốn đi nhìn lại bóng ma lúc nhỏ a! "Harry, nghĩ không ra chúng ta lại gặp mặt." Vẻ mặt một vị hiện đảm nhiệm y sư trong khoa phụ sản nam giới duy nhất St.Mungo buồn bực nhìn Harry tỉnh lại. Hắn thật là một chút cũng không muốn gặp lại vị cứu thế chủ cả ngày vọng tưởng làm ba này chút nào! "Đã lâu không gặp, ngày hôm nay thời tiết thoạt nhìn không tệ a, Albert." Harry quen thuộc mà hướng y sư cười cười, anh theo bản năng đưa tay đặt bụng mình xoa xoa, "Con bé không sao chứ?" "Không nghĩ tới cậu thực sự lấy được độc dược sinh con," y sư bộc phát mà buồn bực, tựa như đánh cuộc rồi lại thua sạch tiền vậy, "Bé gái của cậu hiện tại nhỏ chỉ bằng hạt đậu, thật không biết làm sao cậu biết là con gái nữa." Hắn oán trách, hắn thực sự chịu không nổi vị cứu thế chủ thế giới pháp thuật từ bốn tháng trước liền bắt đầu luôn luôn theo bọn họ yêu cầu chẩn đoán suốt ngày nằm mơ làm ba này. Thật nên để cho các phù thuỷ điên cuồng nhìn dáng dấp ba ngốc bây giờ của người đàn ông độc thân hoàng kim này, như vậy còn có thể cứu vớt các người đàn ông độc thân một chút, đề cao tỉ lệ sinh đẻ của thế giới pháp thuật Anh quốc! "Cậu bé cũng không sai, Sweetie của ba luôn luôn đáng yêu nhất." Harry nghẹn ngào, anh rất nhanh thì lộ ra nụ cười ngốc hề hề, thỏa mãn mà vuốt bụng. "Tốt nhất đừng luôn luôn sờ bụng, hiện tại do ma lực của cậu tạo thành tử cung tạm thời đang ở trong hình thành bành trướng, cậu không cẩn thận đè phá hư, ta thế nhưng bồi thường không được." Thanh âm y sư vừa hạ, Harry liền dời tay đi. "Trước ba tháng cấm hành vi tình dục, sinh hoạt tình dục gần đây của cậu hơi nhiều." Y sư lấy ra tấm da dê bắt đầu ở trên đó viết bệnh tình. "Cũng không có nhiều lần quá đi." Harry nhỏ giọng lẩm bẩm. "Một lần cũng không cho phép." Y sư uốn nắn, sau đó tiếp tục ra lời dặn của bác sĩ. Đúng lúc này, cửa chợt bị mở ra, Snape đỉnh đầu áp suất thấp thở hổn hển xuất hiện ở trước mặt của Harry cùng y sư, vừa nhìn chính là vội vội vàng vàng chạy tới, hôm nay là ngày khai giảng, y hiện tại vốn hẳn là ở trong hội nghị giáo sư của Hogwarts. "Làm sao vậy?" Mắt đen kịt của Snape nhìn chằm chằm y sư, trong thanh âm trầm ổn của y cất giấu một tia lo lắng. "Sn...!Snape!" Y sư kinh hách mà tìm về thanh âm của mình, hắn nhìn tấm da dê trong tay mình, "Ta nghĩ ta phải đi, ta là y sư của khoa phụ sản, ta phụ trách là nữ phù thủy mới đúng..." Hắn thật tình không muốn nói chuyện với hai người đàn ông, một người trong đó còn là ác mộng thời đại học sinh a! Y sư năm nay chưa đến 30 tuổi đến bây giờ chưa lập gia đình trong lòng nước mắt chảy ròng ròng, dựa vào cái gì lão dơi già đều sắp phải làm cha, mà hắn bây giờ còn đang là đỡ đẻ cho người khác? "Ta muốn biết vì sao St.Mungo sẽ phái một cái y sư khoa phụ sản sư ở chỗ này?" Trong đầu Snape hợp lại đồ thiếu sót rốt cục tìm về, hợp lại thành bức tranh hoàn chỉnh. Bình độc dược sinh con y đánh rơi, Harry bị rót dược tề màu vàng. Thực sự là giỏi tính toán, tất cả mọi người đều bị lợi dụng! Y sư nghẹn lời, hắn hít mũi một cái, Merlin a! Xem phân thượng khi hắn đỡ đẻ qua hơn 1000 phù thủy nhỏ, đừng dằn vặt hắn như thế biết không? "Chúc mừng anh, ngài Snape, anh phải làm ba." Y sư phủ lên mỉm cười nghề nghiệp, sau đó cầm lấy bút lông chim đưa ra lời dặn của bác sĩ. Tuy rằng đã có chuẩn bị, nhưng là từ trong miệng y sư nghe sự kiện thế hãy để cho Snape lung lay thân thể, y miễn cưỡng ngừng kích động, khiếp sợ, vui sướng cùng với phẫn nộ bị giấu giếm nảy lên trong lòng, bảo trì trấn định ở trên mặt. "Nhìn vào hiện trạng hiện nay của ngài Potter, ta kiến nghị anh sắp tới không nên tiếp xúc độc dược, như vậy đối với nhân sĩ mang thai không tốt." Y sư cẩn thận liếc nhìn Snape. "Trước ba tháng cấm sinh hoạt tình dục, kiến nghị ngài Potter tạm dừng công tác, chí ít trước ba tháng không thể tiếp tục loại công tác tính nguy hiểm cao này." Y sư nói xong xoa mồ hôi, ở trên lời dặn của bác sĩ kể trên cùng tên dược tề cũng ký xuống tên của mình, giao nó cho Snape, "Có chuyện nói, xin nhấn cái chuông kia." Y sư chỉ chỉ chuông treo trên tường, sau đó rời đi, đem không gian lưu lại cho đôi tình nhân này. Mặt Snape không thay đổi quét mắt danh sách độc dược trên lời dặn của bác sĩ. Sau đó nhìn về phía Harry nằm ở trên giường giả bộ ngủ. "Chớ giả bộ." Snape hừ một tiếng. Harry buồn bực vén chăn lên, lộ ra tóc bù xù cùng cái trán đã bôi dược tề che vết sẹo. Snape nặng nề mà ở trên trán Harry nhấn một chút, Harry đau nhức kêu một tiếng. "Gryffindor không nhớ lâu." Snape giễu cợt, "Trở lại ta viết thư cho cục trưởng, em đem công tác của Thần Sáng từ chức cho ta." "Đừng, em có thể nghỉ đông!" Harry nắm cánh tay của Snape, anh nhìn Snape, trong đôi mắt màu xanh biếc lóe ra kiên trì mà Chúa tể Hắc ám đều bóp chết cùng giết không được. Snape vô pháp cự tuyệt, y vuốt ve Harry mềm mại tóc, thở dài một tiếng. "Chúng ta trở về đi." Harry vui sướng rạo rực cọ cọ tay của Snape. "Ta muốn sau khi trở về em có thể nói cho ta biết trọng điểm em giấu giếm liên quan tới giáo sư già vô tri này." Snape nhìn chằm chằm Harry, tư vị bị mưu hại thế nhưng một chút cũng không dễ chịu, thế nhưng hiện tại y nhưng ngay cả trả thù lại có thể cũng không có! Đây thật là cực kỳ đáng ca tụng! "Đương nhiên." Harry bị nhìn chằm chằm sợ hãi, thế nhưng vừa nghĩ tới cái kia trong bụng bản thân, liền đưa lên khí thế cây ngay không sợ chết đứng. Có thể tính toán đến Snape, còn chiếm được quà tặng anh muốn nhất! Đây hết thảy thực sự là đáng giá! ← Chương trước: Chương 08← →Chương sau: Chương 10→.