HP Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu
Chương 30 : Vượt ngục – Hội nghị
Harry mất ba ngày vất vả mới hoàn thành bài báo cáo về Phúc Linh tề, hy vọng hắn có thể tiếp tục tìm Snape quấy rầy, nhưng khi hắn làm xong, lập tức nhớ ra, hôm nay đã là mười bốn tháng Tám, nói cách khác ngày mai Snape sẽ đi tham dự hội nghị quốc tế nghiên cứu và thảo luận ma dược. Kế hoạch làm phiền của hắn hoàn toàn thất bại, Harry ủ rũ không thôi. Ai ngờ sáng sớm hôm sau, Snape cư nhiên tự mình tìm đến số 12 Quảng trường Grimmauld.
Harry bị tiếng rống giận dữ của Sirius đánh thức, hắn ngày hôm qua thức hơn nửa đêm để viết báo cáo, thẳng đến gần sáng mới ngủ, ngủ đến mê mệt, chỉ nghe tiếng Sirius gầm lên giận dữ: “Chết tiệt, mũi thò lò, ngươi đến đây làm gì?”
Severus đến đây? Harry cả kinh, nhất thời cơn buồn ngủ toàn bộ biến đâu mất, theo sự hiểu biết của hắn về Snape, bình thường Snape không có chuyện gì quan trọng sẽ không đến đây cãi nhau với Sirius, nhất định y có chuyện cực kỳ quan trọng. Harry dụi mắt, chui ra khỏi chăn, đi xuống lầu.
Vừa xuống tầng dưới, đã thấy Snape một thân trường bào hắc sắc, nghiêm mặt đối diện với Sirius, Sirius thì đang gào thét muốn bổ nhào tới, bị Remus đứng phía sau gắt gao giữ chặt, hắn liều mạng giãy dụa vẫn không thoát được, chỉ có thể hướng về đối phương mà rống: “Ngươi đồ mũi thò lò ở dơ, ai cho ngươi chạy đến nhà của ta?”
“Chỉ bằng cái đầu đại cẩu ngu ngốc của ngươi, ta nghĩ ngươi cũng đoán được, nếu không phải tình huống vạn bất đắc dĩ, ta cũng không thèm đến ổ chó của ngươi. Ngươi là con chó ngu ngốc chết tiệt.” Snape hừ lạnh nói, “Ta thay Dumbledore mang đến một tin khẩn.”
“Là chuyện gì?” Harry đột nhiên có một dự cảm không tốt, giống như lúc đó…
“Vừa nhận được tin, hai giờ trước, vợ chồng Bellatrix và Peter Pettigrew vượt ngục Azkaban.” Snape nói, “Ngày mai trên ‘Nhật báo tiên tri’ sẽ đăng tin này, báo chí Muggle cũng sẽ ban bố lệnh truy nã bọn chúng. Hiện tại Dumbledore đang cùng Fudge thảo luận chuyện truy nã bọn chúng, y kêu ta đến đây thông tri cho các ngươi trước một tiếng, chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
“Peter mới bị bắt chưa bao lâu, nhanh như vậy đã trốn ra, Dementor Azkaban (Giám ngục Azkaban) làm ăn kiểu gì không biết.” Sirius không thể tin được la lớn, chính y bị giam giữ chặt chẽ mười hai năm! Peter ngay cả mười hai tuần vẫn chưa đủ đã thoát ra được.
“Nữ nhân điên khùng Bellatrix cư nhiên thoát ra.” Remus nói, “Nàng là người hầu trung thành nhất của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, một khi trốn tù ra… chính là muốn thiên hạ đại loạn!”
“Bellatrix là đường tỷ của ta, nàng đối với Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy sùng bái đến nỗi điên cuồng.” Sirius đoán, “Hơn nữa, nàng ở trong Azkaban ngơ ngẩn nhiều năm như vậy, chỉ e rằng nàng hoàn toàn điên rồi. Một khi cơn điên của nàng phát tác, chỉ sợ…”
“Hiệu trưởng Dumbledore có dự tính gì không?” Harry đã nghĩ đến hậu quả.
“Bellatrix vừa trốn ngục, thực có thể đối Ha… Potter xuống tay, Dumbledore cho rằng, từ giờ đến lúc khai giảng, tốt nhất các ngươi một tấc cũng không rời mà canh giữ y, Potter không được đi bất cứ đâu một mình.” Snape nói, “Mặt khác… sau khai giảng, Fudge đã quyết định cho Dementor vào canh giữ Hogwarts.”
Quả nhiên là vậy! Harry thở dài, mấy con quái vật đó còn phải tới quấy nhiễu cuộc sống học sinh năm thứ ba của hắn. Xem ra hắn phải kiếm một cơ hội ‘học tập’ thần chú Thần Hộ Mệnh, ngăn chặn ký ức khủng bố kia.
“Để Dementor vào canh giữ Hogwarts?” Sirius la lớn, “Vậy an toàn của học sinh thì phải làm sao? Đầu của Fudge bị úng nước hay sao? Mấy Dementor đó cũng không nghe theo lời phân phó của giáo sư!”
“Đó là chuyện hiển nhiên, Bộ trưởng chúng ta cho rằng chúng sẽ thập phần nghe lời…” Snape chậm rãi mỉa mai, “Bất quá…đối với vị Bộ trưởng trí tuệ, ta thập phần đồng ý với cái nhìn của đại cẩu ngu xuẩn ngươi.”
Y quay sang Remus, “Là tân… giáo sư Phòng ngự Hắc Ma pháp, ngươi có thể bớt thời gian truyền thụ một chút thần chú bảo hộ cho mấy tiểu quỷ không đầu óc cứ nơi nơi chạy loạn, phòng hờ bọn chúng trở thành thực phẩm cho mấy con quái vật kia. Ta nghĩ chuyện này cũng không trái với quy định, ngươi có thể hướng Dumbledore xin phép.”
Remus thoáng có chút thay đổi: “Xem ra Severus ngươi cũng không phản đối sự gia nhập của ta.”
“Chúng ta cũng không thân thiết, thỉnh gọi ta là Snape.” Snape lạnh lùng bắt bẻ, nhưng cũng giải thích gì nhiều. Ngón tay lướt qua khoảng không xem thời gian, nhíu mày nói: “Lời nhắn của ta đã hết, cụ thể thì nửa tháng sau ở cuộc họp giáo sư, Dumbledore sẽ giải thích cặn kẽ và sắp xếp sau. Ta còn phải tham dự hội nghị quốc tế nghiên cứu và thảo luận về ma dược vào lúc chín giờ sáng nay, ta cũng không có nhiều thời gian để lãng phí.” Hắn liếc qua Harry một cái, vung trường bào hướng cửa chính mà đi.
“Se… Giáo sư Snape.” Harry đi theo hắn ra cửa, “Ngươi… sẽ không đến cạnh người kia nữa, phải không?”
Snape đương nhiên hiểu hắn nói ‘người kia’ là ai, y gật gật đầu: “Ta đã hướng Dumbledore mà nói sơ qua.” Bellatrix vừa trốn ngục, Dumbledore liền hướng hắn ám chỉ chuyện làm gián điệp hai mặt, dĩ nhiên y hy vọng hắn sẽ đi gặp đám Bellatrix, bởi vì đám Bellatrix có thể liên hệ với hắn trà trộn vào Hogwarts.
Nhưng Snape lần đầu tiên xác định lập trường của hắn, hắn không muốn làm gián điệp. Dumbledore tuy có chút thất vọng, nhưng cũng không quá cứng rắn mà ép buộc hắn, nhưng rõ ràng vẫn không từ bỏ ý định, tựa hồ muốn dành thời gian từ từ thuyết phục hắn…
“Vậy… xin ngươi cẩn thận.” Harry bước lên phía trước, nhẹ nhàng ôm hắn một cái, rất nhanh lại buông ra, hướng hắn cười nhẹ, quay trở lại phòng.
Snape nhìn chăm chú bóng hắn biến mất vào trong, bỗng nhiên cảm thấy cái ôm của Harry thật ấm áp, sự quan tâm của hắn đến mình thật sự phát ra từ nội tâm. Snape thở dài, dùng Ảo Ảnh di chuyển biến mất ngoài cửa chính.
***** Ta là tạm thời xa cách phân cách tuyến *****
Hội nghị quốc tế nghiên cứu và thảo luận về Ma Dược, theo như Snape nói, chính là ly khai mấy người tính luôn mấy đứa tiểu quỷ đối với ma dược là mít đặc, cùng vài người có đầu óc một chút bàn bạc cải tiến phương pháp chế tác ma dược, Snape mới cảm thấy cuộc sống của y còn một chút vui vẻ.
Thông qua cánh cửa khóa kín tiến vào hội trường, nửa tháng kế tiếp, Snape thả lỏng một chút. Tuy rằng hội nghị hằng năm không có gì khác biệt lắm, ngoài việc đưa những loại ma dược phức tạp được cải tiến cho đơn giản hơn, hoặc là đối ma dược chưa hoàn thiện đủ tính năng thì tiến thêm một bước về việc hoàn thiện nó. Nhưng với Snape mà nói, cũng thập phần vui vẻ và thoải mái.
Chính là trong mấy ngày nay, Snape vẫn cảm thấy dường như thiếu một cái gì đó, không có tiểu quỷ kia quấn quít bên cạnh mình, cảm thấy thực kỳ lạ, hay đây là cái gọi là ‘hiển nhiên thành thói quen’? Snape không thể không thừa nhận tiểu quỷ kia thật sự rất quan tâm đến mình, tối thiểu những lúc có hắn, y không cần phải quá lo lắng cho sinh hoạt của mình.
Severus Snape, đương nhiệm Phó hội trưởng Hiệp hội Ma Dược, hiện được công nhận là Ma Dược đại sư trẻ nhất. Đương nhiên việc này cũng có nghĩa, tham dự hội nghị đa phần đều giống là những lão nhân râu rậm như Dumbledore, tư tưởng của bọn họ lỗi thời, thối nát so với lão ong mật Dumbledore còn không bằng. Đối với Severus Snape mới có ba mươi mốt tuổi mà nói, muốn thuyết phục được mấy lão nhân kia thực không dễ.
Từ lúc mười sáu tuổi, Severus Snape liền đối phương pháp chế tác của một vài loại ma dược thực hiện cải biến và đơn giản hóa (điểm này từ quyển sách của Half Blood’s Prince có thể nhìn ra được), hiện nay phương pháp chế tác thật sự phải cải tiến. Nhưng… nhận thức của các Ma Dược đại sư cũng không giống nhau, lúc đó Snape mất thật nhiều công sức mới có thể đem phối phương (phương pháp phối trí) đã được thay đổi công bố rộng rãi.
Có đôi khi Snape thật không rõ, đem cách chế tác thuốc xóa thẹo từ thuận kim đồng hồ khuấy mười bảy vòng đổi lại thành thuận kim đồng hồ khuấy năm vòng lại nghịch kim đồng hồ khuấy ba vòng không phải là tiết kiệm thời gian hơn hay sao, hơn nữa hiệu quả của thuốc so với ban đầu tốt hơn nhiều, nhưng đám lão nhân chính là không thông.
Chủ đề hội nghị ngày hôm nay là “Cải tiến thuốc trị mụn cóc”, thuốc trị mụn cóc là loại ma dược thường dùng (chính là bài học chế tác ma dược đầu tiên bọn Harry được học, nó làm Neville nỗi mụn cóc đầy mặt), nhưng trong quá trình chế tác khiến người dễ phát sinh sai sót, làm bắn ra lung tung (giống như Neville). Snape gần như nhức cả đầu khi nghe một đám lão nhân nhao nhao ồn ào, cứ một người tiếp một người mà nêu lý do của riêng mình. Kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần điều chỉnh hỏa hậu (độ lửa cháy) là được. (Vòng: cái này là ta nói bừa, đừng tin)
Snape không khỏi nhớ đến bộ dáng năm thứ nhất của Harry, hắn trong giờ Ma Dược đầu tiên lóc chóc, so với Longbottom cũng không tốt hơn bao nhiêu, một Gryffindor chuẩn. Sau đó khi kết thúc năm thứ nhất, hắn bỗng nhiên thay đổi… Không biết từ lúc nào, Harry bắt đầu xâm nhập cuộc sống của mình. Tuy rằng mình từng nói qua, khiến hắn tránh xa cuộc sống của mình, nhưng hắn lúc nào cũng dựa vào mình không buông, dần dần… Kỳ thật tiểu quỷ kia thực không tệ, hắn thập phần phù hợp với tiêu chuẩn của một Slytherin: tao nhã, an tĩnh, thông thái, mạnh mẽ, đối với Hắc Ma pháp nghiên cứu thâm hậu.
Ngay sau đó, Snape lại nhớ đến lão ong mật chết tiệt. Xem ra Dumbledore đối với đề nghị làm gián điệp hai mang cảm thấy rất hứng thú, luôn luôn nhắc đến Lily, hoặc đại loại là nói đôi mắt xanh giống nhau mà khích lệ y, hy vọng y một ngày nào đó cắn rứt lương tâm, lại một lần nữa dấn thân vào hàng ngũ gián điệp hai mặt. Nếu không có Harry thay đổi y, y thực ra cũng sẽ bị lão già kia thuyết phục. Lão ong mật chết tiệt, đừng nghĩ lần này y sẽ vì lão mà bán mạng.
Nhìn lại hiện thực, không tính bản thân hắn, Harry tổng cộng tiêu diệt bốn Hồn Khí, cứ theo tốc độ này của hắn… có phải hay không quá nhanh? Y đột nhiên có cảm giác Harry hình như đẩy nhanh tốc độ, tiểu tử này trong lòng tựa hồ có một kế hoạch khác, không chỉ là tiêu diệt Hắc Ma vương, mà còn muốn làm một chuyện khác… Snape nhíu mày, tuy rằng mình hiểu rất rõ Harry tiêu diệt Hồn Khí như thế nào, nhưng y cảm thấy nhìn không thấu được hắn, quan hệ của hai người họ đến tột cùng là như thế nào a? Không chỉ là bằng hữu, chính mình… Hay là lão sư cùng trưởng bối của hắn (Vòng: Ngài làm ơn thông suốt đi!), điểm này hắn và Lucius không giống nhau lắm (Vòng: Ngài như thế nào đem hai người so với Lucius?). Tuy nói rằng hai người hiện tại là bằng hữu, đối với chuyện riêng tư của bằng hữu hắn không can thiệp quá mức, cũng giống như với Lucius. Nhưng Harry rõ ràng đang giấu hắn một việc, hắn không thực sự hướng mình mở rộng tấm lòng hoàn toàn, hơn nữa Snape có trực giác cực kỳ mạnh mẽ, chuyện này nhất định có liên quan đến mình. (Vòng: giác quan của Ngài thực nhạy bén a) Chính là cái gì a? Y đột nhiên có chút tò mò.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
26 chương
141 chương
59 chương
24 chương
15 chương
18 chương
65 chương