Bước đi được vài bước, Ellie lúc này mới thật sự cảm nhận được sự đau rất ở bàn tay mình. Đưa nó lên nhìn chăm chú một lúc, nhỏ lại lắc đầu rồi bỏ mặc vết thương. Dù gì cũng chỉ là một vết thương nhỏ ngay tay. Bao nhiêu năm dấn thân làm sát thủ, cái chết luôn rình rập lại chẳng làm gì được Ellie thì một chút thế này có là gì? Nhỏ bước lại gần nó, khẽ ra hiệu là đã có thể bắt đầu trận c...hiến. - Kun đấu với Ellie nhé! Tôi tiếp Trent. – Nó gất đầu nhìn Ellie rồi hất mặt về phía bọn hắn. - Nhưng Ellie…cô ấy bị thương! – Kun (Khánh) lên tiếng đầy phẫn nộ. - Đỡ này. – Ellie cầm cây kiếm Nhật của mình thảy tới chỗ Kun làm tên đó hơi bất ngờ, cũng may là phản ứng nhanh nên chụp kịp. - Em…tính làm gì? Em đang bị thương đấy. Đừng tiếp tục nữa. – Kun cố gắng khuyên can nhỏ. - Không cần anh lo. Ra đòn trước đi! Bằng không, anh không sống sót ra khỏi đây được đâu! – Vi lấy thanh kiếm từ tay nó rồi chĩa thẳng vào mặt Kun bằng tay trái. - Em… - Kun sững sờ. - Ra tay đi! – Ellie hét lên như ra lệnh. Không còn cách nào khác, trước tiếng hét của nhỏ, Kun đành phải cầm thanh kiếm lao vào đấu chọi với chính người mình yêu thương. Đáng tiếc, vì tâm lý cứ ngỡ nhỏ bị thương nên Kun cũng chỉ ra tay nhẹ nhàng, ai ngờ khi thanh kiếm trên tay Kun đang lao về phía cánh tay của Ellie, nhỏ đã nhanh chóng lách người tránh được. Không một chút do dự hay kiêng nể, Ellie nhanh chóng đâm thanh kiếm về phía lưỡi liếm của Kun, khéo léo hất thanh kiếm ra khỏi tay tên này một cách quá đơn giản khiến Kun hơi bất ngờ. Cách Ellie cầm thanh kiếm và sử dụng nó bằng tay trái một cách thành thạo làm Kun không thể ngờ được. Trước giờ, cậu cứ ngỡ rằng nhỏ chỉ thuận tay phải nên chắc chắn, việc cầm kiếm tay trái sẽ vô cùng khó khăn. Không ngờ kĩ thuật của Ellie lại đến mức có thể sử dụng kiếm bằng cả hai cánh tay. Điều này hoàn toàn khó khăn và gần như không thể vì tập luyện với tay không thuận đòi hỏi sự kiên nhẫn và chăm chỉ luyện tập nhiều. Ellie không hề do dự chĩa thẳng đầu kiếm đến trước mặt Kun. Nhỏ biết cậu cố tình nhường vì cánh tay đang chảy máu kia nhưng những điều đó hoàn toàn vô nghĩa, hoàn toàn không cần thiết! - Đừng tỏ vẻ thương hại người khác. Tôi không cần thứ ấy! – Ellie rắn giọng nói. - Nhưng em đang bị thương. Hoạt động nhiều có thể khiến nó chảy máu nhiều hơn đấy. – Kun chán nản, tìm cách khuyên nhỏ. - Hừ…để tôi nói cho anh biết một điều. Luật của Tứ ma nữ…một khi đang làm nhiệm vụ thì phải hoàn thành cho dù có hi sinh cả mạng sống của mình. Vậy thì vết thương này có đáng là bao? – Ellie bỏ thanh kiếm xuống, bước lại nói nhỏ với Kun. - Nhiệm vụ? – Kun nhắc lại, ánh mắt có gì đó khá phức tạp. - Phải…là xác định lại thực lực của hai kẻ mà Bắc ma nữ đề cử cho chức vụ hộ vệ. Và một trong hai người được đề cử…là anh! – Ellie nói, giọng vô cùng nhỏ chỉ để hai người nghe. Ánh mắt như đang khiêu khích người đối diện. - Anh? – Kun nhắc lại. - Phải…vì vậy đừng làm tôi thất vọng. Tôi rất mong anh có thể vượt qua bài thử thách này. Chức vụ đó…không phải mấy ai cũng có thể bước đến. Con đường anh đang đi là dễ dàng nhất rồi. - Nhưng… - Kun vẫn lo, cậu đưa mắt nhìn về phía bàn tay trái của nhỏ. - Tôi đã bảo không cần lo. Anh càng dây dưa chỉ càng khiến tôi tốn thêm thời gian và mất nhiều máu hơn mà thôi. Chiến đấu bằng tất cả những gì anh được học và chứng minh cho tôi thấy rằng, anh hoàn toàn phù hợp cho chức vụ đó! Hay anh không đủ khả năng? – Ellie nhìn chằm chằm. - …Được! Bắt đầu đi! – Kun nhìn nhỏ một hồi rồi gật đầu. Thay vì thuyết phục không được thì hãy nhanh chóng kết thúc nó! - Ok…đây là cơ hội cuối cùng của anh. – Nhỏ nhếch môi cười. Chiêu khích tướng luôn là biện pháp hữu hiệu trong trường hợp thế này. Cả hai cầm kiếm nhìn rồi lao vào nhau. Cuộc đấu đó, có lẽ là cuộc đấu khó khăn nhất trong cuộc đời cả hai. …