Chạy xe xuống hầm, nó đã tới được nói cần đến – toà nhà chi nhánh KWT ở Việt Nam. Đây là một toà nhà 20 tầng được xây ở trung tâm thành phố hoa lệ này để tiện cho công việc ở đây. Nó lấy điện thoại ra gọi cho Trang nhưng không có tín hiệu nghe máy. ọi đi gọi lại ba, bốn cuộc mà vẫn chẳng có ai trả lời nên nó gọi cho Thảo Anh. “Tút…tút…” “Alo…” – Cô nàng nghe máy. “Sao tao gọi chị Trang... không được?” – Nó hỏi. “Chị ấy đang ở trong phòng họp hội đồng quản trị rồi nên chắc không nghe máy được. Hẹn 2g mà bây giờ là 2g30 rồi đấy con quỷ! Chậm chạp.” – Thảo Anh nhăn mặt. “Tao biết rồi. Còn con Vi?” “Đi nhận chức trưởng phòng kế hoạch cách đây cả tiếng rồi chị hai. Còn mỗi chị lề mề giờ mới đến” “Thì muộn có 30phút, mày làm gì ghê thế?” “Chán mày!” – Thảo Anh bóp trán. “Có nhanh xuống rước tao lên phòng không?” – Nó khoanh tay. “Đây không rảnh nhá! Tự lên lầu 12. Bác Jim đang chờ mày ở đó đấy. Bác ấy sẽ giới thiệu mày với mọi người. Bye, tao còn làm việc.” – Thảo Anh nói một mạch rồi gác máy luôn chẳng để nó kịp ú ớ. Cái con này? – Nó trừng mắt nhìn vào màn hình điện thoại đã tắt mà muốn đạp ột phát. Giỡn mặt nó sao? …