Translator: Nguyetmai
Buổi họp chính thức bắt đầu.
Trì Nguyên Dã đã trút bỏ vẻ ngông nghênh mọi khi, ngồi nghiêm túc ở đó. Đồng phục màu đen khoác trên người khiến cậu trông có vẻ chín chắn. Vẻ mặt cậu lạnh nhạt, không rõ cảm xúc, môi mỏng hơi nhếch lên thông báo: "Nhà trường quyết định tuần này sẽ tổ chức dã ngoại mùa thu, địa điểm ở thành phố B, thời gian vào hai ngày thứ Năm, thứ Sáu. Mục đích của chuyến đi là để các học sinh gắn kết với nhau hơn, và đào tạo khả năng sinh tồn dã ngoại cho mọi người."
Trì Nguyên Dã thong thả nói, còn các thành viên bên dưới múa bút thành văn, vừa nghiêm túc vừa chăm chú.
Điềm Tâm ngồi một mình ở đó, trước mặt trống không, thoạt nhìn không hợp với hoàn cảnh chút nào, hệt như một kẻ ngoài cuộc.
Không phải vậy chứ, còn phải ghi chép lại nữa á? Có ai nói với cô có gì đáng phải nhớ được không?
Nhưng mà... đi dã ngoại kìa, quào!
Mới hôm nay mà cô đã bắt đầu cảm thấy mong đợi rồi đây.
"Khối Mười đi vào tuần này, tuần sau đến khối Mười một và Mười hai. Ngoài một giáo viên quản lý, mỗi khối sẽ có thêm một người trong hội học sinh đi cùng làm người phụ trách. Tiếp theo đây, tôi sẽ công bố người phụ trách của từng khối."
Cậu vừa nói xong, tất cả mọi người đều bất giác cúi đầu xuống.
Ai cũng biết đây là việc khổ sai, tất cả đều im lặng cầu nguyện, mong mình không phải người bị chọn.
Trì Nguyên Dã cao ngạo ngồi ở đó, hai tay chống cằm, đôi đồng tử đen như mực quét quanh một vòng. Cậu tiếp tục nói: "Cung Vũ phụ trách khối Mười hai."
"Rõ." Tiếng nhận nhiệm vụ vang lên.
"Từ Phạm phụ trách khối Mười một."
"Rõ."
"Người phụ trách khối Mười là..." Trì Nguyên Dã nói tới đây thì nhướng mày lên, "Lạc Điềm Tâm."
Điềm Tâm không sao tin nổi, ngẩng phắt đầu lên, chỉ vào chính mình: "Tôi sao?"
"Cô sẽ cần kiểm tra toàn bộ danh sách người tham gia, lều bạt, danh sách đồ cần dùng, kiểm kê lại đồ đạc và báo cáo với hội." Trì Nguyên Dã hếch cằm, giọng điệu không cho chen lời.
Không để Điềm Tâm kịp nói thêm điều gì, Trì Nguyên Dã lại nói tiếp: "Những người khác cũng đừng mơ đến việc được nhàn nhã. Mỗi người viết cho tôi một bản kế hoạch. Được rồi, cứ như vậy đã, tan họp."
Trì Nguyên Dã nói xong thì đẩy ghế dựa ra. Đi được hai bước, lại như nhớ ra điều gì đó, bèn xoay người lại, nhìn về phía thành viên gần mình nhất rồi ra lệnh: "Hôm nay Lạc Điềm Tâm vừa mới gia nhập, cậu đi nói cho cô ta biết nội quy hội đi."
"Rõ, hội trưởng."
Trì Nguyên Dã ngẩng đầu, ưỡn ngực bỏ đi, để lại Điềm Tâm đang buồn bực.
Có nhầm hay không vậy? Cô vừa mới gia nhập hội học sinh ngày hôm nay mà đã để cô phụ trách hoạt động dã ngoại lần này rồi.
Cô chẳng biết gì cả thì làm sao có thể phụ trách được cơ chứ?
A a a a! Có phải Trì Nguyên Dã cố ý không? Chắc chắn là cậu cố ý làm khó cô!
"Bạn Lạc." Nam sinh vừa bị Trì Nguyên Dã chỉ định nói những điều cần chú ý cho Điềm Tâm đi tới, ngẩng đầu nói: "Đầu tiên, chào mừng cậu gia nhập hội học sinh. Bây giờ mình sẽ nói nội quy hội, mong cậu ghi nhớ."
Điềm Tâm im lặng nghe nam sinh đeo kính đối diện nói liến thoắng. Sau đó, cậu ta dừng lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc
"Cuối cùng, cũng là điều quan trọng nhất. Đó chính là tầng bốn của hội học sinh chúng ta là khu vực cấm, khu vực cấm trong tất cả các khu vực cấm. Bất kể thế nào, cậu cũng không được phép đi vào đó, không nên để lòng tò mò hại chết mình, cậu hiểu chưa?"
Điềm Tâm nghe thấy thế, cuối cùng cũng có phản ứng. Cô chớp mắt hỏi: "Tại sao? Tầng bốn có gì thế?"
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
84 chương
118 chương
24 chương
66 chương
100 chương
23 chương