Hotboy Ác Ma: Ăn Sạch Cô Bé Ngọt Ngào
Chương 294
Editor: Nguyetmai
Gương mặt Trì Nguyên Dã vốn rất nghiêm túc, nghe thấy lời Điềm Tâm nói thì ánh mắt lóe lên, cậu nghiêng đầu nhìn gương mặt chân thành của cô gái nhỏ đang đứng bên cạnh mình ngay lúc này. Cậu không lên tiếng, đôi môi mỏng mím lại thành một đường thẳng, sau đó vươn tay ra xoa đầu của Điềm Tâm.
Trên sàn nhà, vũng máu mà Kim Thánh Dạ để lại thật chói mắt.
Tô Khả Nhi đúng là một kẻ điên, bắt được ai thì cắn người đó!
Màu mắt của Trì Nguyên Dã vừa mới bình thường trở lại nhờ câu nói của Điềm Tâm, vậy mà khi cậu nhìn thấy vết máu khiến người ta hoảng sợ kia thì lại trở nên lạnh lùng.
Cậu cười khẩy, con ngươi đen nhánh mang theo vẻ khó lường nhìn Tô Khả Nhi chằm chằm, "Loại người như cô căn bản không đáng sống trên đời! Nếu Dạ gặp chuyện không may, tôi sẽ khiến toàn bộ nhà họ Tô các người kết thúc luôn!"Nói xong, Trì Nguyên Dã nắm lấy cổ tay của Điềm Tâm, "Chúng ta đi!"Đúng vậy, Kim Thánh Dạ vừa cản bình hoa kia thay mình vẫn còn hôn mê, lúc này đang trên đường đi đến bệnh viện, tình hình không rõ thế nào.
Nhưng có thể chắc chắn một điều đó là, vết thương của anh ấy vô cùng nghiêm trọng!
Điềm Tâm lo lắng vội vàng bước theo sau Trì Nguyên Dã.
Tô Khả Nhi đứng sau lưng hoàn toàn tuyệt vọng.
Câu nói của Trì Nguyên Dã, giọng điệu của Trì Nguyên Dã, sự lạnh lùng mà Trì Nguyên Dã đối xử với cô ta, tất cả mọi thứ đều khiến lòng cô ta đau nhói.
Được rồi, rốt cuộc thì lần này cô ta cũng… hết hy vọng rồi.
Suy cho cùng cô ta chỉ là một tên hề, để người ta nhìn vào rồi chế nhạo châm biếm!
Nhiều khi, yêu với hận chẳng qua cũng là một ý nghĩ mà thôi.
Cô ta thật sự căm hận!
Căm hận vì sao Lạc Điềm Tâm lại có được Trì Nguyên Dã?
Hận tại sao Trì Nguyên Dã không chấp nhận mình?
Hận mình có chỗ nào thua kém Lạc Điềm Tâm chứ?
Tô Khả Nhi căm tức đến mức hàm răng trở nên ngứa ngáy, cảm giác đau đớn truyền tới từng giây cũng làm nỗi hận của cô ta sâu hơn! Cho đến bây giờ cô ta vẫn còn cố chấp cho là mọi chuyện đều do Điềm Tâm làm hại!
Nghĩ tới đây, Tô Khả Nhi siết chặt nắm đấm lại."Được rồi, Tô Khả Nhi, bây giờ cô chính thức bị bắt, những việc cô làm sẽ có luật pháp trừng trị!" Cảnh sát bắt lấy cánh tay của Tô Khả Nhi, nói với giọng điệu ngay thẳng chính trực.
Tô Khả Nhi cười lạnh trong lòng, Lạc Điềm Tâm, mày chờ cho tao, cho dù tao có chết làm ma cũng sẽ không bỏ qua cho mày!
Cảnh sát ở sau lưng đang muốn áp giải Tô Khả Nhi ra ngoài, đột nhiên cô ta vùng vẫy như phát điên, sau đó tung người nhảy ra ngoài ô cửa sổ đang được mở.
Một tiếng ùm vang lên thật lớn!
Hiển nhiên những người trong nhà không nghĩ đến Tô Khả Nhi lại làm ra chuyện như vậy!
Điềm Tâm vừa bước ra khỏi phòng thì nghe thấy âm thanh sau lưng, cô tận mắt thấy Tô Khả Nhi tung người lên cửa sổ rồi nhảy ra ngoài!
Không phải chứ??
Điềm Tâm không thể tin được, cô mở to mắt, che miệng mình lại.
Mấy vị cảnh sát cũng ngẩn người, vội vàng chạy đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài…
Nước sông chảy rất xiết, tuôn trào về phía Đông.
Làm sao còn bóng dáng của Tô Khả Nhi nữa?
Cô ta lại có thể… tự sát như vậy sao?
Hay là, cô ta nhân cơ hội này để chạy trốn?
Trong nháy mắt cục diện rối bời, Điềm Tâm sững sờ đứng tại chỗ.
Vì sao lại như thế chứ?"Trì, Trì Nguyên Dã, Tô Khả Nhi cô ta… cô ta…" Điềm Tâm lắp bắp chỉ về phía cửa sổ đang được mở ra, bàn tay siết chặt lấy ống tay áo của Trì Nguyên Dã.
Rõ ràng Trì Nguyên Dã cũng hơi kinh hãi, cú nhảy của Tô Khả Nhi thật sự ngoài sức tưởng tượng của mọi người!
Trì Nguyên Dã giữ bình tĩnh, quay đầu ra lệnh, "Đi xuống lục soát cho tôi! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!""Vâng!"
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
16 chương
10 chương
24 chương
16 chương
52 chương
2121 chương