Tin tức bên lề của ảnh đế ngày tiếp theo được tung ra, cư dân mạng vốn yên tĩnh được vài ngày nay sục sôi trở lại.
“Lục ảnh đế ngọt ngào hẹn hò cùng bạn trai nhỏ.”
“Hôm qua, Lục ảnh đế cùng bạn trai mới công bố tình cảm - Phí Khả, ngọt ngào đi chơi. Hai người khiêm tốn xuất hành, không đem theo trợ lý, trước tiên đến kịch trường Thanh Mộc trên đường Phố Khê xem thoại kịch thực nghiệm, hành trình hẹn hò của ảnh đế cũng khá là văn nghệ nha. Được biết, vở diễn ngày hôm đó là thoại kịch thực nghiệm được cải biên từ chính tác phẩm “Một Ngày” của Lục Hình Văn nhiều năm về trước.”
“Là bạn trai của Lục ảnh đế, không biết Phí Khả có xem qua bộ phim này chưa? Theo phóng viên quan sát, ngày hôm qua tại kịch trường bạn trai nhỏ thế mà không có nghiêm túc xem, xem một lúc rồi ngủ ngon lành! Thực sự là hình thức diễn dịch của thoại kịch thực nghiệm khá mới mẻ, ngày hôm qua tại kịch trường trong số khán giả cũng có người nói là xem không hiểu! Nhưng hai người không vì như thế mà ảnh hưởng tâm tình, sau khi vở kịch kết thúc 10 phút thì vui vẻ cùng nhau đi tới một nhà hàng nổi tiếng ăn tối.”
Trong bài viết còn kèm theo tấm hình chụp Phí Khả ngủ tới mức đầu suýt gục xuống đụng tới ngực, còn có tấm hình bọn họ cùng nhau đi ra từ nhà hàng, một trước một sau ngồi xe rời đi.
Phí Khả không hề ngờ rằng, lúc đó ở kịch trường ánh sáng u ám, không biết phóng viên cầm theo loại máy chụp hình nào, mà có thể chụp được tấm hình cậu đang ngủ. Hình không quá rõ ràng, nhưng vẫn có thể nhìn ra là cậu.
Quần chúng ăn dưa hưng phấn hẳn lên.
[Quá chân thật rồi, tôi giống như là nhìn thấy chính mình a.]
[Thật sự là quá chân thật rồi, đây chính là tôi lúc xem “Một Ngày”, xin lỗi mấy Lục fan kế bên, tôi ngay cả phim điện ảnh xem cũng buồn ngủ. Thật sự không biết tiểu khả ái làm sao có thể chịu đựng nổi phiên bản thăng cấp cải biên thành thoại kịch thực nghiệm này…]
[Mấy fan CP thật sự có thể tự thôi miên chính mình, tỉnh lại đi, chủ tử của nhà mấy người kiếm bạn trai giả cũng lười đến mức ủng hộ cũng không nổi, trực tiếp ngủ luôn, cái trình độ gì thế này?]
[Người qua đường, mới đầu tôi cũng hoài nghi rằng tiểu minh tinh này là do Lục Hình Văn tìm tới để PR cứu vãn hình tượng, nhưng hiện tại lại có chút tin tưởng rồi…? Đây đúng thật là tôi lúc bị bạn trai kéo đi xem phim nghệ thuật. (không có ý hạ thấp phim nghệ thuật đâu nhé).]
Các bình luận trên mạng ngoài ý muốn rất ấm áp, chỉ chen lẫn số ít vài bình luận hắc ám.
Miêu Hân ngồi trên xe bảo mẫu kéo xem hết bình luận phía dưới mấy trang giải trí, cảm thán: “Tâm ý của cư dân mạng thật sự khó đoán quá mà, chỉ là cái trình độ nghiệp vụ xem phim của ảnh đế đến mức ngủ luôn này của em mà cũng có thể khoa trương lớn như vậy.”
Phí Khả thật sự muốn để Miêu Hân đến xem thử món thoại kịch thực nghiệm ấy…
Miêu Hân lôi ra một bảng kế hoạch lịch trình, dặn dò: “Hôm nay chở em tới trường quay, tối nay bắt đầu quay tiết mục, ngày mai kết thúc. Tiết mục này tháng trước đã ra thông báo rồi, không có từ chối được. Tình huống đại khái thì em cũng biết rồi, đến lúc đó, cùng vài người lên tiết mục, em tự mình lưu ý một chút, hiện tại đang đứng đầu ngọn sóng, cố gắng nói ít thôi.”
Phí Khả gật gật đầu.
Lúc trước Phí Khả có tham gia một tiết mục gọi là “Cuộc sống kỳ diệu”, là một chương trình thực tế tự chế của đài Bola*. Mỗi kỳ đều là khách mời cùng với người dẫn chương trình đi du lịch đến một nơi mới, ăn ăn uống uống, làm nhiệm vụ, nói chuyện, rất nhẹ nhàng. Nội dung của chương trình này cũng giống như các tiết mục khác, không có gì đặc biệt. Chống đỡ cả chương trình là nhờ vào sự điều tiết của host Chu Di.
Chu Di là một chị làm host của đài Bola, là host của một số chương trình tổng hợp khá nổi tiếng của đài Bola. Chân chính là host cấp quốc dân. Sáu năm trước lấy chồng sinh con, dần dần ra khỏi tầm mắt của công chúng. Năm ngoái mới bắt đầu quay lại, nhưng vì chăm lo cho gia đình, trong tay chỉ nhận mỗi chương trình tổng hợp “Cuộc sống kỳ diệu”.
Điều thần kỳ của Chu Di là, cô ấy là host, nhưng thường làm cho khách mời quên mất việc cô ấy là host. Phong cách thân thiết, năng lực quan sát chu đáo, kỹ xảo nói chuyện cao siêu, thường làm cho khách mời cởi mở tấm lòng, bất tri bất giác lún sâu vào cuộc đối thoại, nói hết những bí mật thâm sâu nhất.
Những kỳ trước lúc phỏng vấn, Chu Di thường hỏi ra được những đáp án của các vấn đề riêng tư mà bản thân khách mời vốn dĩ không muốn nói, thậm chí là làm cho khách mời nói chuyện tới mức rơi lệ.
Ở chương trình “Cuộc sống kỳ diệu”, Chu Di cùng khách mời giống như là tùy ý nói chuyện, lại thường có thể nói ra những điều rất đặc biệt.
“Phùng ca đã gọi điện cho tổng đạo diễn để thống nhất vài chuyện rồi, sẽ không hỏi em quá nhiều vấn đề liên quan đến Lục Hình Văn. Nhưng cũng cần trả lời hai ba câu, chị đã liệt kê cho em, em xem đi, đến lúc đó cứ chiếu theo đáp án trả lời là được.” Miêu Hân chuyển cho Phí Khả một phần văn bản qua điện thoại.
“Chu Di rất lợi hại, có nhiều người trước mặt cô ấy liền vô tri vô giác đem hết chuyện trong lòng nói ra. Tới lúc đó em nhớ kỹ là, nói nhiều sai nhiều, nói ít sai ít.”
“Cũng không cần quá lo lắng, cũng còn may là lần này có mười người cùng nhau tham gia, tiêu điểm không phải toàn bộ đều trung lên người em.”
Mười người, năm người là năm giải đầu lấy ra từ chương trình tuyển chọn tài năng của đài Bola vào năm trước, năm người là năm giải đầu của tuyển chọn tài năng năm nay. Năm nay đài Bola tăng cường đầu tư cho tiết mục tuyển chọn tài năng này, 5 người đạt giải của năm nay, độ nóng so với bọn người năm trước như Phí Khả cao hơn nhiều. Trận bán kết và chung kết của 5 người này, đầu được dùng hình thức phát sóng trực tiếp mà tiến hành.
Vì giúp cho trận chung kết lần này tăng độ nóng, cũng vì tạo ra danh tiếng cho năm người này, đài Bola mời tới năm người của năm trước, cùng nhau tham gia “Cuộc sống kỳ diệu” để thu hút fan.
Nói thì là nói 5 giải đầu, nhưng Phí Khả lúc nhận được thông cáo này thì trong lòng đã biết là, bọn họ ba người, bất quá là làm nền cho quán quân Ngụy Hạ cùng á quân Giang Thần Hy mà thôi.
Ra mắt một năm rồi, chỉ có Ngụy Hạ và Giang Thần Hy có chút nổi bật. Một người tự ra album cá nhân, ở bảng xếp hạng được fan đưa lên đầu bảng; một người quay phim thần tượng, diễn vai nam thứ hai đầy khổ tình, hấp dẫn lượng lớn fan bạn gái, độ nổi tiếng đứng đầu trong số năm người.
Ba người còn lại, tốt xấu cũng ra được một single, quay được một bộ phim truyền hình, đều so với Phí Khả tốt hơn một chút.
Thực sự là trong năm người Phí Khả là người không có chút tiếng tăm nào, chỉ là vì tiết mục này muốn mời năm người, mới mời cậu tới cho đủ số lượng.
Không ngờ răng, không tới một tháng, trong số năm người này Phí Khả trở thành người được nhắc tới nhiều nhất, nhiều tiết mục giải trí lớn khác đều muốn mời cậu tới làm khách.
Tổ tiết mục nằm mơ cũng muốn cười thành tiếng, đoán cũng biết là kỳ này số lượng người xem sẽ tăng đột biến.
Xe thương vụ màu đen trên đường cao tốc phóng như bay, chở Phí Khả đến điểm quay chương trình cách đó hai trăm kilomet: nông trường Bái Tuyền Giang.
Lúc tới nông trường Bái Tuyền Giang là bốn giờ chiều, Phí Khả trên xe bảo mẫu tạo hình xong, trang điểm đơn giản, liền xuống xe.
Lúc xuống xe thì tiết mục bắt đầu quay.
Đông đúc hơn mười ống kính máy quay hướng về phía Phí Khả, Phí Khả hơi sững người. Cậu tham gia không ít chương trình giải trí, nhưng chương trình trực tiếp thì là lần đầu tiên, trong nhất thời có chút không thích ứng kịp.
Đạo diễn của tổ tiết mục đưa tay ra hiệu với cậu, hướng dẫn cậu đi tới phía trước.
Phí Khả theo hướng dẫn của đạo diễn đi về phía trước, liền thấy một ngôi nhà nông trường nhỏ nhỏ, nhà nhỏ dùng đá xếp chồng lên nhau, vừa đáng yêu vừa có cảm giác nông thôn. Trong nhà đèn đuốc sáng trưng, bên trong nhà đã có hai ba người đang ngồi nói chuyện, bọn họ nhanh chóng phát hiện ra có người đến, liên thanh chào hỏi.
“Ya, là Phí Khả.” Chu Di hô lớn.
“Nhanh vào nhà, trước tiên đem cất hành lý.” Ngụy Hà trong nhà chào hỏi Phí Khả, nhiệt tình chạy tới phía trước, đón lấy hành lý trong tay Phí Khả.
Trong lòng Phí Khả hơi kinh ngạc, Ngụy Hạ tuy là xuất thân từ cùng một chương trình tuyển chọn tài năng với cậu, nhưng hai người bọn họ chưa từng nói chuyện với nhau. Từ khi tiết mục bắt đầu quay, độ nổi tiếng của Ngụy Hạ liền vượt lên dẫn đầu, cùng mấy cái đuôi xe* như bọn họ, rất ít giao lưu.
吊车尾: đuôi xe cẩu, ý chỉ phần trang sức gắn vào đuôi xe ngựa, sau này dùng để nói về những người ở phía sau cùng.
“Cám ơn, em tự mình làm được, hơi nặng chút.” Phí Khả vội nói.
Chu Di nói: “Trước tiên cứ để ở đó đi, đừng vội. Tổ tiết mục hơi bị gian xảo, chúng ta còn chưa biết là sẽ ở đâu đâu, vận khí tốt thì được ở lại đây, vận khí không tốt thì không biết bị đày đi đâu.”
Phí Khả cất hành lý vào một góc nhà, đến ngồi cùng mọi người ở cạnh bàn dài, chờ những người khác đến.
Chu Di mặc trang phục vận động, vén tóc ra sau tai, cột thành một chùm nhỏ, vừa thẳng thắn hào sảng nhìn vào ống kính cười nói: “Kỳ này có mười vị khách mời, các bạn đều biết chứ? Mười vị tiểu thịt tươi! Năm cái tên đứng đầu hai kỳ “Thiểm Diệu chi Tinh” đều đến đây tham gia chương trình “Cuộc sống kỳ diệu” của chúng ta~”
“Có cảm thấy nhân sinh kỳ diệu không?” Chu Di đột nhiên quay đầu nhìn Phí Khả nói, “Sau khi tham gia xong chương trình tuyển chọn tài năng năm trước, cuộc sống có phát sinh thay đổi không?”
Phí Khả nhìn ống kính đang xếp trước mặt, cười cười với Chu Di, nghĩ nghĩ vài giây, gật đầu nói: “Có.”
“Thay đổi cái gì a?” – Chu Di lập tức hỏi tiếp.
“Uhm, là…”
Phí Khả đang sắp xếp từ ngữ, Ngụy Hà ngồi bên cạnh liền tiếp lời: “Hẹn hò yêu đương đó nha!”
Phí Khả sững người.
Chu Di nở nụ cười cổ động, không chút dấu vết chuyển dời đề tài: “Ôi chao, thần tượng cũng có thể yêu đương sao? Công ty các cậu có quy định về chuyện không được yêu đương không?”
Ngụy Hạ lắc đầu: “Không có quy định cấm yêu đương.”
Đang nói, lại có người đến, Chu Di lập tức đứng dậy chào hỏi người mới đến.
Không đến nửa tiếng, mười vị khách mời đều đến đủ. Số người nhiều lên, bảy cái miệng tám cái lưỡi, Phí Khả không nói chuyện lập tức không có cảm giác tồn tại gì.
Tổ tiết mục đưa tới mấy cái thẻ nhiệm vụ.
Chu Di mở ra đọc lớn: mười vị khách mời cùng host phải tự thân vận động, hoàn thành một bữa ăn tối.
Nhiệm vụ rất phổ thông, so với các chương trình trực tiếp khác không khác lắm. Trong nhà không có bếp từ, bếp điện hay ngồi cơm điện, chỉ có một cái bếp củi, cũng không có vòi nước tự động, cần phải đi đến cái giếng cách đó 500 mét để lấy nước.
Mười người chia nhau nhiệm vụ, một nhóm đi tìm đồ ăn bị ẩn giấu ở các góc, một nhóm đi lấy nước, một nhóm nấu cơm.
Lấy nước là công việc mệt mỏi đòi hỏi thể lực nhất, mọi người không ai muốn nhận. Vài người nhanh nhẹn, nói bản thân có thể nấu cơm, nói bản thân có tài tìm đồ, nhanh chóng nhận nhiệm vụ khác.
Chu Di hỏi: “Ai đi lấy nước?”
Nhất thời không có ai trả lời, Phí Khả giơ tay nói: “Em đi cho.”
“Em đi cùng Phí Khả.” Trương Thụy Thanh nói.
Trương Thụy Thanh và Phí Khả cùng đạt giải ba, quan hệ với Phí Khả xem như cũng được, trong lúc thi đấu hai người thường cùng nhau ăn cơm và luyện tập. Sau này ra mắt rồi, kí hợp đồng với hai công ty khác nhau, dần dần liên hệ cũng ít đi.
“Tôi cũng đi.” Ngụy Hạ nói, “Chúng ta ba người đi cùng nhau.”
Phân nhiệm vụ xong, Trương Thụy Thanh, Phí Khả cùng Ngụy Hạ ba người lãnh mấy đôi gánh nước, đi ra ngoài.
Mỗi người bọn họ nhận hai cái thùng nước và một đôi quang gánh, vốn dĩ nghĩ là mỗi người gánh hai thùng về, nhưng đợi đến khi thùng nước đầy mới biết là, dùng cái quang gánh gánh nước không dễ một chút nào.
Trương Thụy Thanh khổ sở nói: “Vai đau quá, căn bản là đi không nổi một mét.”
Ngụy Hạ ai oán: “Tổ tiết mục quá hắc ám, xương cốt đều muốn gẫy rồi. Chúng ta mỗi người xách một thùng về?”
Tổ tiết mục lập tức nhắc nhở, nhất định phải đổ đầy nước trong lu nước thì mới tính là hoàn thành nhiệm vụ.
“Sáu thùng là có thể đầy.” Nhân viên công tác nói.
Trương Thụy Thanh nói: “Chỉ có thể đi hai lần thôi.”
500 mét, lại xách theo một thùng nước, lại còn đi hai lần, thật sự là không nhẹ nhàng.
“Nấu cơm cũng không cần nhiều như như vậy đi?” Ngụy Hạ sầu mi khổ kiểm, hai tay chắp trước ngực tỏ ra đáng yêu, nói, “Chúng tôi chỉ đi một lần thôi, có được không?”
“Không được, cần phải nấu cơm, cần phải rửa rau, lại còn cần phải rửa chén, nên phải đổ đầy lu.” Tổ tiết mục cự tuyệt.
Phí Khả nhìn Trương Thụy Thanh và Ngụy Hạ, nói: “Không sao, em gánh được, hai người xách một lần là được.”
Dứt lời, Phí Khả đứng dậy, dùng vai gánh hai thùng nước.
Trương Thụy Thanh trợn mắt: “Tiểu Khả, em khỏe thế, có thể gánh nước luôn!”
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
3 chương
168 chương
80 chương
173 chương