Hơp Thể Song Tu

Chương 258 : Giết một người trước! (2)

Chương 213: Giết một người trước! (2) Hôm nay cho dù Lục Thanh ra mặt, ba người cũng không chừa thủ đoạn nào, minh cướp ám sát, tóm lại phải cướp đi hai loại địa mạch yêu hỏa của Ninh Phàm! Nếu trong tu quốc, loại hành động này có chút giới pháp, nhưng ở Vô Tận hải sao... giết người vô tội! Rời đảo, ra ngoài ngoại hải! Gió biển yên lặng, sát ý lại tiêu túc. Ninh Phàm đạp biển mà đứng, ba người Bắc Hạt xếp thành hàng tam giác, phân cách ngàn trượng, vây lấy Ninh Phàm ở trung tâm. Bên trong mặt biển vạn dặm, căn bản không hề có một người dám tham gia, vây xem, mặc dù vô số người đều mong mỏi muốn xem cuồng ma Chu Minh cùng Đan Tháp ba tháp chủ, trận chiến này ai có thể chiến thắng! - Chu Minh! Bổn tọa cuối cùng cho ngươi một cơ hội, đem Hắc Ma viêm, Bạch Cốt viêm giao ra, ngươi cuồng ngôn đắc tội trước đó, bổn tọa xóa bỏ! - Không cần, Chu mỗ giết ba người các ngươi, là Di Thế cung ngầm cho phép, ba vị chẳng lẽ không nhìn ra sao! - Đương nhiên nhìn ra được! Làm sao không nhìn ra chứ? Lục Thanh muốn mượn tay của ngươi, trừ đi ba người huynh đệ ta, bất quá dựa vào ngươi, không đủ! Lục Thanh sợ là phải thất vọng! Hàn quang chợt hiện trong mắt của Đông Thanh, bàn tay chộp một cái, thanh viêm cuồn cuộn đã bao trùm ngàn dặm trường không, xuôi ngược ra từng đạo thanh liên chi ảnh! Tứ phẩm linh hỏa, Ngọc Liên hỏa! Còn Tây Bạch thì mắt già đông lại một cái, hét lớn một tiếng, há mồm phun ra biển lửa màu u lam cuồn cuộn, bao trùm mặt biển, bốc hơi lên! Tứ phẩm linh hỏa, Hải Tâm hỏa! Ba tháp tháp chủ, đều là tứ chuyển luyện đan sư, sở dĩ có pháp lực hùng hậu thế này, nguyên nhân của nó ở chỗ luyện đan từ thuở nhỏ, đã là một ngàn sáu trăm năm. Có vô số linh dược của Vũ điện đập xuống, ba người không thiếu linh dược, mỗi ngày luyện đan, đan thuật tất nhiên bất phàm. Mà bởi vì luyện đan mỗi ngày cần tiêu hao pháp lực, khiến cho pháp lực hùng hậu, ngưng luyện, thậm chí có pháp lực mạnh hơn so với rất nhiều hung ma của ngoại hải. Nhưng ba người cũng có thế yếu, đó chính là không khéo đấu pháp. Thủ đoạn công địch am hiểu nhất không bằng khống chế lửa. Bọn họ xem ra, Ninh Phàm tuy có địa mạch yêu hỏa, uy hiếp linh hỏa của nhóm người mình, thế nhưng uy hiếp có thể một mà không được nữa. Sau khi ba người thêm đại pháp lực khống chế, linh hỏa đã sẽ không bởi vì đối mặt địa mạch yêu hỏa mà run rẩy. Ba người đều có tài năng xuất chúng trong đại tu sĩ, mà Ninh Phàm không biết sống chết, dẫn nhóm người mình tới ngoại hải. Nếu nơi đây trước đó có bày đại trận cũng không sao, nhưng Đông Thanh, Tây Bạch, một người đốt trời, một người đốt biển, đều không đốt ra một tia nửa điểm dấu vết của đại trận. Đây không thể nghi ngờ nói rõ, thanh niên trước mắt đúng thật cuồng vọng đến muốn lấy một địch ba rồi. Nguyên anh trung kỳ mà thôi, may mắn thắng được một ít đại tu sĩ bất nhập lưu, liền tự cho rằng có thể cùng đỉnh phong đại tu sĩ tranh phong sao? Huống chi một phe của Bắc Hạt... có đến ba người! - Hừ, tiểu bối, bổn tọa cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi có thể mang ra bối cảnh khiến cho bổn tọa kiêng kỵ, bổn tọa chưa chắc không được... Bắc Hạt cười lạnh, trong tay âm thầm lấy bí thuật dẫn đi hỏa diễm, đánh lén! Nhưng lão ta tiếng nói chưa dứt, liền đổi lấy Ninh Phàm cười lạnh ba tiếng. - Om sòm! Chút tài mọn! Hắn nhấc chân, đột nhiên đạp một cái! Giờ khắc này, ngàn dặm đóng băng, thiên địa chợt vỡ! Băng toái! Lực đạp một cái, vốn lửa màu nâu che giấu công kích Ninh Phàm bị thẳng thừng chấn ra, hóa thành biển lửa màu nâu, từ từ đánh xơ xác! Bắc Hạt sắc mặt cả kinh, âm thầm chấn kinh lực nhìn rõ bén nhạy của Ninh Phàm, cùng với lực của thân thể kinh khủng dưới một cái đạp. Nhưng sợ vẫn thuộc về sợ, cho dù Ninh Phàm phát hiện lão ta đánh lén thì đã sao? - Cùng động thủ! Hỏa đạo, hạt viêm ma vũ! - Liên động, thất phân thuật! - Tứ trọng tâm hải thuật! Ba người am hiểu nhất, chính là hỏa công! Ba loại anh cấp đỉnh phong pháp thuật, thêm pháp lực hùng hậu của ba người chính là Hóa thần tu sĩ, tiếp ba người hợp kích đều không dễ dàng! Trên bầu trời, biển lửa màu xanh lục biến ảo liên ảnh, ảnh hóa ngàn vạn, cũng đế sinh viêm! Trên mặt biển, u lam hỏa hải diễn hóa tứ trọng, sát cơ sâm sâm! Giữa bích lục cùng u lam, linh hỏa màu nâu hóa thành ma vũ, mấy chục ngàn điểm ma vũ, mỗi một chút, đều đủ để tùy tiện đốt giết Dung linh! Trên trời dưới đất, đều bị lửa bao trùm, thiên địa muốn đốt, nhưng người đứng ở biển lửa, Ninh Phàm lại cười lạnh, ung dung không vội vã. Hắn từng bước một tạt qua biển lửa, lập tức biển lửa chia đường mà tản ra! Một ánh mắt lại làm cho ánh lửa linh trí yếu ớt, mơ hồ có sợ hãi! - Hỏa yêu... Ngược lại là vật đại bổ. Thiên địa biển lửa, cho bổn tôn hút hết! Ánh mắt của Ninh Phàm trầm xuống, vào giờ khắc này, yên lặng với Âm Dương tỏa trong đan điền, tản mát ra lực lôi xé cuồn cuộn! Thật giống như tạo thành một vòng xoáy vô hình! Mà ba loại linh hỏa diễn hóa pháp thuật, chưa đụng chạm thân thể Ninh Phàm liền bị cái miệng to của hắn hút một cái, hấp lực quỷ dị, hút vào trong bụng, bị Âm Dương tỏa thôn phệ, khiến cho thiên địa hỏa diễm nhanh chóng tan rã! Âm Dương tỏa không sợ hỏa diễm! Năm đó Ninh Phàm pháp lực thấp, đã dựa vào Âm Dương tỏa thôn phệ một con Hỏa Long của Hắc Ma viêm! Mà Ninh Phàm hiện giờ, pháp lực Nguyên anh trung kỳ, linh hỏa dưới lục chuyển, căn bản không có tư cách thi triển trước mặt hắn! Hắn không sợ Vũ điện Viêm tôn giả, là bởi vì nguyên nhân này. Viêm tôn nuốt lửa sao? Nhiều lửa hơn nữa, lại có sợ gì! Bất quá trở thành dưỡng liệu của Âm Dương tỏa ‘Dương chi lực’ mà thôi! Thời khắc này Âm Dương tỏa đã sớm là một khối huyết ngọc, sau khi hấp thu hỏa lực, khóa ngọc lại thật giống như từ chính giữa tạo thành một cái huyết tuyến, tách ra hai bên. Bên trái huyết sắc thoáng trở thành nhạt, bên phải huyết sắc lại dần dần đỏ nhạt, thật giống như phân chia âm dương. Chỉ mấy cái hô hấp, hỏa diễm trong ngàn dặm, bị Ninh Phàm hời hợt... hút hết! Đối mặt linh hỏa quỷ dị biến mất, đối mặt Ninh Phàm không tổn hao chút nào, ba người Bắc Hạt đều ngược lại hít một hơi khí lạnh! Đây là thủ đoạn gì? Người này lại dám nuốt sống hỏa diễm! Chính là Viêm tôn, đều làm không được, chỉ có ‘Viêm mạch’ truyền nhân tu luyện đến mức tận cùng trong truyền thuyết mới có thể nuốt sống hỏa diễm! Người này, chẳng lẽ là thái cổ thần mạch... Viêm mạch! Nếu loại thần mạch hiếm hoi này, chính là ba người họ cũng không dám đắc tội. Vũ hoàng có lệnh, đối với thần mạch hiếm hoi, phải chiêu phủ, quyết không thể gây tổn thương! Ba người không kịp ngẫm nghĩ nữa, bởi vì Ninh Phàm đã phản kích! Biển lửa khổng lồ điều ra từ trong Âm Dương tỏa, hóa thành một ngón tay hỏa lực, sau khi dung nhập vào Hắc Ma viêm, Bạch Cốt viêm, một ngón tay điểm xuống! - Long tuyền hỏa, đệ cửu chuyển! Ma âm lấy mạng này lạnh lùng truyền ra từ trong miệng của Ninh Phàm! Một ngón tay này là toàn lực một kích chồng của ba vị đại tu sĩ, cũng dung nhập vào một kích tuyệt mạnh của mình! Vòng xoáy chín tầng mang theo biển lửa màu xám tro, đột nhiên xuất hiện một cách kinh khủng giữa trường không! Bầu trời, đại dương trong ngàn dặm đều bắt đầu cuồn cuộn bốc hơi lên!