Hoắc Đông Thần rất thích biểu hiện này của cô, trên gương mặt không giấu nổi sự đắc ý, trong lúc Phỉ Y Hân đang mê man, Hoắc Đông Thần còn ghé sát vào tai cô trêu chọc: "Nhìn xem em ướt như thế nào, còn bảo là không muốn?" Phỉ Y Hân đến phản bác cũng cảm thấy khó khăn, vừa lấy lại hơi thì đỉnh nhọn trước ngực đã bị hắn ngậm lấy, rồi còn cắn nhẹ. Phỉ Y Hân lại tiếp tục bị hắn khống chế, dù còn cách một lớp vải áo ngủ nhưng sự kích thích kiểu này chỉ tăng chứ không giảm. Bên dưới cô vô cùng khó chịu, toàn thân nóng như lửa đốt, hắn lại còn chơi đùa vui vẻ như thế, Phỉ Y Hân thật sự rất khao khát hắn. Nhưng mà đúng lúc cô tưởng như Hoắc Đông Thần sẽ tiến vào thì mọi động tác của hắn đều dừng lại, thân người to lớn của hắn cũng rời khỏi cơ thể cô. Phỉ Y Hân cắn chặt môi chịu đựng, trong lòng thầm mắng hắn không biết bao nhiêu lần. Tên khốn này lại bắt đầu trêu chọc cô! Nhìn Phỉ Y Hân mềm yếu giương mắt nhìn mình, làn da căng bóng lại đỏ bừng, Hoắc Đông Thần thật sự muốn cắn lên da thịt cô vài cái, nhưng mà trước tiên phải trừng phạt cô một chút đã: "Em muốn không? Nói muốn tôi sẽ cho em." Phỉ Y Hân mím chặt môi, xoay người mặt đi hướng khác. Hắn là muốn cô nói chứ gì? Không nói! Làm cô trở nên như thế rồi lại bắt nạt cô sao? Đừng mơ! Hoắc Đông Thần thấy cô không phản ứng cũng không bất ngờ, ngón tay lại bắt đầu di chuyển quanh khuôn ngực cô, sau đó là đến eo, bụng... "Sao dáng vẻ em mặc váy ngủ lại gợi cảm như thế hả?" Phỉ Y Hân nén chịu cảm giác nôn nóng trong lòng lại, nhìn kỹ gương mặt nam tính của hắn. Yết hầu Hoắc Đông Thần lên xuống không ngừng, đôi mắt không hề có sự lạnh lẽo như thường ngày mà lại nóng bỏng mãnh liệt, từng giọt mồ hôi lăn dài trước ngực hắn. Xem ra không phải có mình cô đang chịu đựng nha~ Phỉ Y Hân nở một nụ cười quyến rũ, còn lướt nhẹ một đường ngón tay ngang ngực mình, Hoắc Đông Thần nhìn đến thất thần, bên tai lại vang lên một giọng nói vô cùng ngọt ngào, mị hoặc. "Thế anh có thích không?" Hoắc Đông Thần cảm thấy hạ thân trướng đến phát đau, chỉ một câu nói một động tác nhỏ của cô mà hắn đã không thể chịu đựng nổi rồi, thật kém! Phỉ Y Hân nhếch môi cười, chậm rãi ngồi lên, dựa sát vào người hắn, đôi ngực nhô cao lướt qua bờ ngực rắn chắc, môi cô chạm nhẹ lên cổ hắn, ngón tay chậm rãi cởi áo choàng hắn ra. Hơi thở cô nóng rực, phả lên cổ hắn khiến máu hắn càng nóng hơn, nam căn bên dưới đột nhiên mang đến xúc cảm mềm mại, bàn tay cô đang chạm lấy vật nóng bên dưới. Hoắc Đông Thần bắt lấy bàn tay đang không ngừng quyến rũ mình, hôn thật mạnh một cái lên đôi môi cô: "Em thật giỏi, Hoắc Đông Thần này thua em rồi!" Phỉ Y Hân cười thấp một tiếng, cơ thể lại một lần nữa bị hắn đè lên. Hoắc Đông Thần nhanh chóng tiến vào bên trong nơi mềm mại của cô. Phỉ Y Hân rên lên một tiếng, cánh tay vòng qua ôm chặt lấy cổ hắn. Hoắc Đông Thần siết chặt eo cô, mạnh mẽ ra vào, Phỉ Y Hân không ngừng rên lên vì khoái cảm do hắn mang đến, cô vuốt ve một bên mặt hắn, sau đó hôn lên môi hắn. Hoắc Đông Thần say mê đáp trả, hạ thân bên dưới càng luật động mãnh liệt. Tiếng da thịt chạm vào nhau vang lên những tiếng đỏ mặt. Hôm nay Phỉ Y Hân diện váy ngủ gợi cảm đã khiến bản tính đàn ông của hắn càng trỗi dậy mạnh mẽ, hắn bên dưới thì không ngừng tiến sâu vào trong cô, bên trên lại cắn lên khắp người cô, thân thể của cô giờ toàn dấu hôn dấu cắn ám muội của hắn! Nhưng chính như thế càng khiến cô kích thích, vì chịu không thấu luật động của hắn mà có chút mất khống chế, móng tay đã cào lên lưng hắn vài vết. Hắn xoay người cô lại, ép cô quỳ lên giường mà chiếm hữu. Còn tà ác đưa tay ra phía trước nhào nặn, Phỉ Y Hân rên lên từng tiếng nức nở như đang bị bắt nạt, Hoắc Đông Thần lại vì thế mà càng muốn trêu chọc cô, nói ra không ít lời khiến cô phải xấu hổ. Đến lúc cả hai đạt cao trào, Phỉ Y Hân cảm thấy bụng dưới nóng rực, khoái cảm mãnh liệt ập đến khiến lý trí cô mơ hồ mà ngất đi...