Triệu Trường Thanh và tiểu Tam thanh âm rất thấp, người chung quanh cũng không nghe được, nhưng bộ dạng Triệu Trường Thanh bị tiểu Tam kéo vạt áo lại bị Lạc Vân Phi thấy. Lạc Vân Phi nhíu mày, đang muốn phát tác, lúc này người thông truyền lại báo lên, Giang Hàn Yên đã đến. Giang Hàn Yên uy nghi có thể so với Lạc Vân Phi ít hơn, nhưng dung nhan diễm lệ của hắn làm cho người ta nhịn không được len lén nhìn. Một thân khinh bào thoải mái, y phục được thêu rất tinh xảo, khuôn mặt xinh đẹp của Giang Hàn Yên dĩ nhiên đem mọi người đang đối với tân nương mà huyễn tưởng đều xoay hết xuống phía dưới. Đối mặt đông đảo chú mục, Giang Hàn Yên không hờn giận hừ nhẹ một tiếng, mọi người mới nhận thấy bản thân đã thất lễ, đều làm bộ như đang làm việc khác, so sánh với Lạc Vân Phi, mọi người phản ứng đều là yên lặng không gây ra tiếng động lớn, không hề có 1 tí âm thanh nào. Triệu Trường Thanh thấy ngay cả Giang Hàn Yên cũng tới, sắc mặt càng tái mét, nhưng lại bị tiểu Tam bám chặc không thể thoát thân, chỉ có thể đứng ở hỉ đường, giống như một đầu gỗ. Bất quá không lâu sau, tân giai nhân liền được đón ra. Tân lang tuy rằng cũng được xưng tuấn mỹ, nhưng so với hai người Lạc Giang, vẫn kém đến xa. Mọi người thấy Lạc Giang hai người cư nhiên cũng nhận thấy, khi đứng cạnh nhau, giống như một đôi bích nhân, đều nhịn không được nhẹ giọng tán thán, cái này hỉ đường tuy nói là thành thân của người khác, nhưng phong thái của hai người Lạc Giang đã vượt xa người bên ngoài. Triệu Trường Thanh vốn muốn coi thường hai người đối với y là quá xuất sắc kia nhưng cũng khó có thể làm như không thấy. Vô cùng may mắn vì Lạc Giang quá xuất sắc, ngay đến tiểu Tam cũng quên đề ra nghi vấn, ở ngoài mấy tầng người mà kiển chân xem lễ. Triệu Trường Thanh thật vất vả rút tay bị nắm ra, đang chuẩn bị ly khai, liền nghe người xướng lễ kêu lên: “Nhất bái thiên địa …. “ Nhưng có một người đúng lúc kêu lên: “Chậm đã!” Tất cả mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy ngoài cửa chậm rãi đến gần là một đám người, đều mặc hắc y, người dẫn đầu trong tay cầm một khối bài tử, nói “Việc hôn nhân không thể cử hành.” Thấy hôn sự bị cản trở, Triệu Trường Thanh trong ngực bỗng nhiên có loại cảm giác ” quả nhiên như thế “. Không biết vì cái gì, vừa thấy Giang Hàn Yên và Lạc Vân Phi, y biết sẽ xảy ra chuyện, cũng không phải y thông minh đến mức có thể dự cảm được sẽ phát sinh cái gì, mà là nghĩ Lạc Giang hai người đều là môi tinh(1), vừa xuất hiện là không có chuyện tốt. Mọi người đều nói: “Ngươi là ai? Bằng cái gì phải nghe lời ngươi?” Hắc y nhân kia nói: “Chỉ bằng Trương Long thần lệnh trong tay ta đây.” Có người nói: “Long thần lệnh có cái gì mà ngạc nhiên, loại mộc bài này ta trong một ngày một đêm có thể làm hơn mười cái.” Hắc y nhân cười nhạt không đáp. Hữu hảo hai bên trái phải có tâm hướng hắn giải thích nói: “Long thần lệnh này là tộc trưởng Vụ Ẩn thần long tộc chi lệnh, Vụ Ẩn thần long tộc không phải là 1 môn phái, mà là một tộc nhân thần bí, bởi vì thể chất bất đồng với thường nhân, võ công kinh người, nhưng rất ít khi xuất hiện.” Người nọ tiếp tục không sợ chết mà nói: “Võ công kinh người? Ta không...”Hắn nói còn chưa nói xong, tất cả mọi người đã sợ hãi kêu lên một tiếng, nguyên lai người kia đã té trên mặt đất mà thổ huyết. “Còn không biết sợ chết sao?”Hắc y nhân chỉ cười nhạt, mọi người đều tứ tán né ra, lộ ra hỉ đường ở giữa một mảnh trống trãi, chỉ có một một chưởng mà đã bị đánh cho thổ huyết. Hỉ đường vốn đông đúc, thoáng chốc đã thưa thớt. Đôi tân giai nhân từ lâu đã không thấy, trong số khách nhân chỉ có mấy người trong giang hồ lá gan lớn không sợ chết mới ở lại, Lạc Vân Phi và Giang Hàn Yên rõ ràng là 2 trong số đó. Chỉ thấy toàn bộ hỉ đường là 1 trận hỗn chiến, một đám người đấu cùng một chỗ, đao quang kiếm ảnh, không kịp nhìn. Triệu Trường Thanh đang chuẩn bị rời đi, nhưng lại thấy 1 mạt kiếm quang hướng trước ngực mình đâm tới. Ngay phía sau, một bóng người nhào tới phía trước y, vì y cản một kiếm. Triệu Trường Thanh bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là ôm lấy người này, liền thấy người này cư nhiên là Giang Hàn Yên. Chú giải: (1) môi tinh: nghĩa đen thì làm bào tử nấm mốc, còn nghĩa bóng thì chắc là muốn chửi 2 thèng này là đồ xấu xa không phải thứ tốt lành gì, được ví như thứ nấm mốc đáng vứt đi^^. Cứ thế mà phát huy nga em Thanh của ta, hắc hắc^^