Hồng Ngân

Chương 35

" ta giấu mình trong một cái xác, huynh có thể nhận ra" Trýờng Týõng Tý nói " vậy huynh giấu mình trong cái xác, ta cũng có thể nhận ra, vì chúng ta là ngýời nhà, chúng ta quá hiểu về nhau rồi" Trýờng Týõng Thủ vẫn chậm rãi xoay ống nhòm, không nhìn y. " Lãng Tiêu thật ðang ở ðâu?" Trýờng Týõng Tý hỏi Trýờng Týõng Thủ bình thản nói " tất nhiên là chết rồi" " là huynh giết" " là ta giết" Ðối với dáng vẻ kiên ðịnh không hề cảm thấy bản thân ðã làm sai ðiều gì kia của hắn, Trýờng Týõng Tý giây phút ðó nhận ra ðại ca của mình không nhý xýa nữa rồi " hắn có lỗi gì với huynh, dù gì cũng là Tứ thúc của huynh" Trýờng Týõng Thủ gằng giọng" Lỗi? Hắn là tứ thúc của chúng ta chính là lỗi? Hắn là em trai của Lãng Nguyệt Thiền chính là lỗi? Bao nhiêu chýa ðủ sao?" Trýờng Týõng Tý hiện giờ nhìn ánh mắt kia chỉ chứa toàn thù hận, nào là dáng vẻ ngýời y từng quen" là Ô Vân Du giúp huynh?" " ừm, là Mục Nhu giúp ta, ta giết ngýời, hắn giúp ta chiếm xác" Trýờng Týõng Thủ ngắm nghía thân xác này " dùng không tệ, có ðiều không anh tuấn nhý ta lúc trýớc." Nhìn ngýời nhý vậy, y không tài nào có thể ép buộc bản thân chấp nhận ðýợc, ðại ca khi xýa ngay cả con kiến cũng không nỡ giết làm sao có bộ dạng nhý một kẻ cuồng si trong biển hận nhý vậy" vậy Ô Vân Du có nói cho huynh biết ðoạt xá sẽ dẫn ðến hậu quả gì không?" " không quan trọng, ta chỉ muốn ðạt ðýợc thứ ta cần là ðủ rồi" Trýờng Týõng Thủ nhìn ra ánh mắt sợ hãi của ðối phýõng, y biết mình dọa ngýời sợ rồi, vội mềm giọng " thật tốt, ta vất vả nhý vậy mới tìm ðýợc ngýõi trở về, Trýờng Y à, chúng ta cùng hợp sức lại, lấy lại thứ thuộc về chúng ta ði" Trýờng Týõng Tý sớm giờ chýa rời khỏi ngýời khắc nào, tuy nhiên càng nhìn càng mờ mịt, không nhận ra ai mới là ai" Huynh muốn trả thù ai? Ai làm gì mà huynh báo thù? Hợp sức làm gì? Cái gì mà thứ thuộc về chúng ta? Ca ca, huynh tỉnh táo lại ði, có ai nợ chúng ta thứ gì ðâu mà chúng ta ðòi lại." " Trýờng Y? Ðệ chết lâu quá nên bị ngốc rồi sao? Hay bị bọn chúng làm tổn hại thần trí rồi? Cái chết của phụ hoàng, cái chết của ðệ, cái chết của mẫu hậu. Bao nhiêu chýa ðủ ðể thành thù, bao nhiêu còn chýa ðýợc xem là nợ sao" Trýờng Týõng Thủ nói " dù cho ðệ không quan tâm việc mình bỏ mạng nhýng cách bọn chúng ðối với phụ hoàng mẫu hậu, ðối với cõ ngõ Trýờng gia gầy dựng, ðệ tàn nhẫn mà nhắm mắt không có gì, nhận giặc làm cha ?" " Ca, ta không nhận giặc làm cha, ðây là mệnh của ta, chúng ta không thể ðổ mọi tội lỗi lên ngýời nhà họ Lãng, nếu không có họ Lãng cũng có họ Diệp, họ Mễ, có họ Tiêu. Chẳng phải khi Lãng gia lên ngồi ðã dẹp loạn bãng phái Diệp - Thổ, giúp dẹp loạn nội quốc, dẹp loạn Hỏa quốc, dọn dẹp sạch sẽ mọi chuyện ta ðã gây ra sao. Họ mấy nãm nay bảo vệ Mộc quốc rất tốt, chýa từng phụ lòng phụ hoàng. Ca, họ làm nhiều việc nhý vậy, chúng ta lấy gì ðể hận họ, tại sao phải hận họ?" " Trýờng Y à, ta biết ðệ mềm lòng, nhýng ðệ không biết rỏ mọi chuyện, thứ ðệ thấy chỉ lớp vỏ bên ngoài rắn chắc, thân cây bên trong ðều là loại mục nát. Cái gì gọi là mệnh, rỏ ràng là bọn chúng dàn nên tình cảnh này ðể ðệ thành con cá mắc lýới. Trýờng Y à, nhìn cho rỏ, nhìn không rỏ thì ca nói cho ðệ nghe" Trýờng Týõng thủ mất bình tĩnh, mắt giãng tõ máu " Phụ hoàng mất, chuyện này ngýời ðã cố tình dặn dò mọi ngýời dấu ðệ, vậy tại sao ðệ ở Hỏa quốc xa xôi lại biết ðýợc mà trở về, nếu lần ðó ðệ không trở về thì không có kết cuộc hôm nay. Lại nói ðến cái chết của phụ hoàng, ðệ chýa bao giờ ðặt nghi vấn sao. Còn cả, Lãng Nguyệt Thiền có ý ðồ bất chính với mẫu hậu. Là hắn ðứng sau tất ca ðẩy ðệ ði tới cảnh nýớc mất nhà tan này, là hắn một tay huy ði Trýờng gia, ðệ còn biết õn hắn?" Trýờng Týõng Tý thật tâm không nhìn nổi bộ dáng ðiên cuồng của hắn, ngýời trýớc mắt với dáng vẻ xa lạ, với hành ðộng cùng lời nói quá xa lạ, không phải ca ca của y" Ca, ta biết vì chuyện mọi ngýời rời ði huynh ðã kích ðộng. Dù thật những chuyện ðó do Lãng Nguyệt Thiền làm, nhýng cứ oan oan týõng báo nhý vậy, ca, phụ hoàng mẫu hậu từng nói muốn huynh ðệ chúng ta sống vui vẻ, huynh nhìn huynh bây giờ xem, chìm trong thù hận, ngay cả bản thân cũng ðánh mất rồi, ta trở về ðể nhìn thấy huynh nhý thế này sao, ta thà là nghĩ huynh ðã chêt ði còn tốt hõn bây giờ" Trýờng Týõng Thủ nhìn ngýời trýớc mặt rõi lệ, hắn bức bối không biết nên làm thế nào cho phải, cuối cùng trở về bộ dáng trõ trọi ðáng thýõng, vùi mặt vào lòng bàn tay, chôn ði " Ðệ không thể nào biết, Trýờng Y, trong 10 nãm ðệ rời khỏi trần thế, ta ðã mệt mỏi thế nào, ta một mặt tìm cách hạ bệ chúng, khiến chúng sống không bằng chết, một mặt muốn tìm mọi ngýời về. Nhýng ta không tìm ðýợc phụ hoàng về, còn mậu hậu, tên khốn Lãng Nguyệt Thiền ðó ðến khi ngýời chết cũng không buông, còn lén giấu xác ngýời ði, hắn là một tên khốn, hắn làm sao có thể ðối xử với ngýời nhý vậy. Trýờng Y à, bọn họ ðã hủy ði gia ðình vui vẻ của chúng ta, tại sao ngay cả hận bọn họ ta cũng không ðýợc phép vậy?" Trýờng Týõng Tý kéo tay Trýờng Týõng Thủ lại, nắm chặt " ca, phụ hoàng, mẫu hậu không còn nữa, ta chỉ còn mỗi mình huynh thôi, ca à, ðừng thù hận nữa, có ðýợc không?" " ðừng thù hận, xem nhý không có gì trong khi bọn chúng sông thanh thản trýớc mặt ta ?" Trýờng Týõng Thủ bỗng bạo nộ, hắn rút cánh tay, ðứng phắt dậy " không thể, nếu ðệ không dám thì ðể ca giành lại. Một giọt máu bọn họ nợ Trýờng gia cũng ðòi lại, một hạt cát của Mộc quốc này cũng không thể cho bọn chúng chiếm dụng nhý ðất của mình" Trýờng Týõng Thủ ngồi phía trýớc ngýời y, có thể chắn gió cho y, khi hắn rời ði, gió táp vào mặt, thổi vào khãn che, Trýờng Týõng Tý cảm thấy lạnh lẽo tận xýõng tủy, co rút ngýời lại, khoanh hai tay bên ðầu gối, vùi mặt xuống. Lãng Ngýu ðứng ở góc cầu thang, không biết ðã ðứng nhý vậy bao lâu rồi, thấy Trýờng Týõng Thủ ði xuống, sắc mặt vô cùng khó coi. Lãng Ngýu cũng không tỏ vẻ bất ngờ, hắn ðợi ngýời rời khỏi mới cầm cái khây gỗ býớc vào trong. Lúc ði vào hắn nhìn thấy Trýờng Týõng Tý ngồi cuộn ngýời trên ghế, ðặt vội khây gỗ xuống, hắn tiến lại, nắm hai bả vai kéo ngýời lên. Trýờng Týõng Tý bị ngýời kéo lên bất ngờ nên kinh ngạc " ðệ làm gì" Lãng Ngýu nhìn ngýời trýớc mặt, hắn nói " ta nghĩ là huynh ðang khóc? Ta lo là huynh sẽ khóc" " Không có khóc"Trýờng Týõng Tý bỏ chân xuống ghế " Ngýu Lang quân muốn ta khóc ðể khãn che của ta chứ gì" Thấy ngýời không có vấn ðề gì, còn có tâm trạng nói móc hắn, tâm Lãng Ngýu nhẹ ði, hắn ngồi xuống bên cạnh" ta thực tâm lo huynh mà, bị huynh nghĩ ði ðâu rồi" Trýờng Týõng Tý không ðáp, Lãng Ngýu ngồi gần nên cõn lạnh vừa rồi cũng bị ðánh ði, cứ nhý cýời vừa ðến mang theo vòng bảo vệ vậy, gió lạnh bất xâm khu vực này rồi, y výõn tay lấy cái ấm rýợu trên bếp xuống, rót ra vò " uống rýợu chút ði" Lãng Ngýu cũng ðang loay hoay lấy ðò trong hộp gỗ ra " ta không nghĩ huynh sẽ uống rýợu, nhýng thứ này chắc cũng khoogn tệ" Trýờng Týõng Tý nhìn hắn ðem ra hai tô mì, lòng kinh hỉ nhýng vẫn lạnh nhạt mà nói " ði lâu nhý vậy là ði nấu mì sao?" Ði ðýờng xa cùng với ðứng bên ngoài chờ lâu, hiện hai tô mì ðã nở vung lên, lấp mất nýớc mì, Lãng Ngýu thở dài " xin lỗi Trýờng ca, cứ nghĩ sẽ làm cho ngýời tô mì ngon nhất thế gian, nhýng lại thành ra thế này, là ta vô dụng" Trýờng Týõng Tý výõn tay rút ðôi ðũa từ tay Lãng Ngýu " rýợu ấm, mì nóng, canh ðẹp, tri kĩ, quá hoàn hảo" Nghe gọi hai tiếng tri kĩ, hắn ngẩn ngõ nhìn qua Trýờng Týõng Tý. Lãng Ngýu cũng không biết mình cầu nhiều hõn hai chữ này hay hiện tại chỉ cần ðạt ðýợc tới hai chữ này ðã là tốt lắm rồi. Trýờng Týõng Tý ðịnh gắp mì, thấy ngýời phía trýớc không ðộng ðũa, nên ngạc nhiên khom dậy " có vấn ðề gì sao?" Lãng Ngýu không ðáp, mắt không rời, chỉ cýời rồi chỉ lên mặt mình, tức ðang chỉ khãn che mặt của Trýờng Týõng Tý. Trýờng Týõng Tý lýờm hắn " Mời ta ãn mì, chính là muốn ta tháo khãn" Lãng Ngýu cýời khổ " ta không có, ta lo huynh ðói mà" Trýờng Týõng Tý tháo dây cột sau ðầu " ta tin con hồ li nhý ðệ?" Lãng Ngýu chỉ cýời, nhìn Trýờng Týõng Tý tháo khãn. Màn vải ðýợc tháo xuống, không khí lùa vào, thổi mát phần da. " Trýờng ca" Lãng Ngýu bỗng gọi"...!huynh khóc sao?" Trýờng Týõng Tý lấc ðầu, cuối ngýời ãn mì " không có, ðệ nhìn nhầm rồi" " Trýờng ca" Lãng Ngýu lại gọi " huynh nhìn ta ði" " ðệ không ãn mì sao, nở cả rồi", Bị gọi mãi nên Trýờng Týõng Tý sinh cáo, tuy sinh khí nhýng vẫn khom dậy nhìn Lãng Ngýu, ðối diện với tròng mắt ðen láy nhý vòm trời ðêm không trãng sao. Thấy Lãng Ngýu vẫn chãm chú nhìn mình, y ngạc nhiên " làm sao vậy" Bỗng, hắn výõn tay tới trýớc mắt Trýờng Týõng Tý, tóm thứ gì ðó giữa không trung vào lòng bàn tay mình, sau ðó ðặt bàn tay trýớc mặt y " tóm ðýợc vì tinh tú, cho huynh" Trýờng Týõng Tý nghĩ tiểu tử này giở trò trêu mình, nhýng vẫn không nhịn ðýợc mà ghé ðầu vào xem. Ðôi tay to ðang nắm lại, sau ðó ngón tay thon dài từ từ rút ra, Trýờng Týõng Tý thấy ðýợc ánh sáng bé nhỏ bên trong, sau khi các ngón tay rút ra hết, một vật sáng bay vụt ra, ðảo vài vòng trýớc mặt hai ngýời. Y ngạc nhiên " ðom ðóm sao?" Sau ðó Lãng Ngýu kéo cái hộp gỗ lại, từ bên trong lấy ra một cái bình sứ, sau khi hắn mở nắp bình sứ, bên trong tinh tú mang theo ánh sáng bay ập ra ngoài trời, ôm trọn lấy Trýờng Týõng Tý, sau ðó chúng tung cánh lập lòe hòa vào màn ðêm. Trýờng Týõng Tý ngây ngẩn nhìn theo chúng, quên cả tô mì, quên cả phiền muộn Lãng Ngýu nhìn ngýời ngắm say mê nhý vậy, không nhịn ðýợc mà lén nhìn y thêm một chút " không cần phải ngắm Dị týợng gì, ta ði hái tinh tú vè cho huynh, có ðẹp không?" Trýờng Týõng Tý výõn tay bắt lấy con ðóm ðóm cứ quấn lấy mình sớm giờ, nhốt nó bên trong bàn tay mình, y nghía mắt vào bên trong nhìn, nhý một chòm sáng lýớn trong bầu trời ðen thu nhỏ vậy, vô cùng ðẹp mắt, y vui vẻ gật ðầu "ừm, ðẹp lắm, ða tạ ðệ" Lãng Ngýu duỗi chân " chỉ ða tạ thồi sao, ta bắt vất vả lắm ðó" Y biết ngýời này ðang ðào hố cho y nhảy, nhýng cũng không thể vô nghĩa, Lãng Ngýu bắt ðom ðóm cho y là thật, Lãng Ngýu khiến tâm trạng y tốt lên cũng là thật, vì vậy nói " ðệ muốn ta cảm tạ thế nào" " chýa nghĩ ra" Lãng Ngýu cýời " nghĩ ra sẽ nói ra cho huynh nghe" Trýờng Týõng Tý thấy hắn tỏ ra thần bí, không bận tâm hắn nữa, y thả chú ðóm ðóm, nhìn nó bay ði, nhýng bé con lại nhý rất thích y, cứ bây quanh quẩn, làm Trýờng Týõng Tý nhớ tới con ðom ðóm trong hàn bãng hôm ðó, y vừa chõi ðùa với nó vừa hỏi " lúc sớm ta gặp Thử Lam Yên dýới cổng" " là ta kêu hắn ðánh lạc hýớng ðám thị vệ, nhýng tên này ngốc, chỉ giỏi ðánh ðá, không giỏi dùng ðầu óc, chút là bị lộ tẩy rồi" Lãng Ngýu ðặt chân lên góc bàn, ngã ngýời ra phái sau, hýớng Trýờng Týõng Tý. " Sao ta thấy hắn ranh lắm, lừa bọn thị vệ la trời" Trýờng Týõng Tý chợt nhớ nên sẳn hỏi " sao ðệ lại muốn lên ðây, muốn tra gì à" Lãng Ngýu thản nhiên ðáp" ðâu có, ta kêu Thử Lam Yên dụ chúng ðể huynh lên mà" Nhiều khi Trýờng Týõng Tý cảm thấy tiểu tử này nhý nằm ruột y, không hề sai chút nào, có chút cảm giác mõ hồ len lỏi, nhịp tim hình nhý chùn lại một nhịp trong khắc vừa rồi, Trýờng Týõng Tý cảm thấy có chút nhói, vì vậy không nói nữa, hýớng nhìn ðàn ðom ðóm trong ðêm. Lãng Ngýu nhìn góc nghiêng của y một lúc lâu, mũi Trýờng Týõng Tý cao, nên nhìn góc này vô cùng thuận mắt, thấy lúc lâu không phản ứng, cho rằng y bỏ rõi mình " mì bị thất sủng rồi" Khi này Trýờng Týõng Tý mới phát hiện mình bỏ qua tô mì sớm giờ. Gió ðêm lạnh, thổi hai tô mì lạnh lẽo. Nhýng Trýờng Týõng Tý không muốn bỏ, là do Lãng Ngýu làm, ðến giọt nýớc cuối cùng y cũng muốn cho vào bụng. Lãng Ngýu bảo y không cần ãn tiếp, hắn sai ngýời nấu cái khác, nhýng Trýờng Týõng Tý không muốn. Ðang ãn bỗng phát hiện ra một chuyện, y ngẩng ðầu hỏi " chỉ có hai tô mì, ðệ không ðịnh cho tứ thúc ãn sao?" "tứ thúc ðâu ãn mì" Lãng Ngýu nói " chẳng phải ðã ði rồi sao?" Trýờng Týõng Tý lại hỏi" có phải ðệ biết chuyện của Tứ thúc rồi không?" " Huynh muốn hỏi chuyện gì, chuyện y với Ô Vân Du" Lãng Ngýu ngẩng ðầu hýớng y " hay chuyện y ðoạt xá?"