Hồng Mông Linh Bảo
Chương 472
Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 474 Chiến đấu ban đầu ngang sức
Mạc Kha thực ra chỉ hỏi lấy lệ, hắn căm hận Hàn Tinh thấu xương, cho dù kẻ thù mình đồng ý đầu phục Thiên Ma Tông cũng không thể tha thứ được, nhất định phải khiến cho hắn hồn phi phách tán biến mất trong vũ trụ . Nhớ lại tình cảnh hung hiểm đã phải trải qua, bao nhiêu đau khổ, liều lĩnh để có được cơ hội trả thù hôm nay nhất định phải tính cả vốn lẫn lời. Hắc tháp nhất định phải thu lại, chiếm lợi phẩm nhất định to lớn, đối phương nghe nói đã thu hoạch không ít bảo vật của Ma tộc cao thủ khác.
Mạc Kha thấy Hàn Tinh cứ nhởn nhơ, nhàn nhã thong dong trước mắt mình khiến lòng căm hận sôi lê sùng sục. Lúc này không sao bình tĩnh nói thêm câu nào nữa khí thế lập tức mạnh bạo khai triển bức ra. Hai mắt tinh quang đỏ rực bốc cháy như muốn thiêu đốt tất cả vạn vật chung quanh mình, toàn thân bức ra từng đợt khí lãng kèm theo hắc quang quái dị tà ác nguy hiểm vô cùng.
Hàn Tinh vừa chạm phải tinh quang từ đôi mắt Mạc Kha, chàng không khỏi rùng mình ngạc nhiên cố nhớ tia mắt tà ác tương tự không gbiết mình đã từng gặp nơi nào, năm xưa khi gặp Mạc Kha tinh quang hắn khác hẳn, tuy cũng một màu huyết sắc bén nhọn, khiến người chạm phải luôn có ý nghĩ, đối phương chuẩn bị điên cuồng chém giết, khát khao máu đổ càng dã man càng tốt. Lần này ánh mắt tinh quang Mạc Kha mang thêm tính quỷ quái, tham lam, kiêu ngạo, xem tất cả sinh mạng như nằm trong tay, điều kỳ quái hơn hết ánh mắt đượm vẻ bạo dâm khiến chàng khó hiểu không sao lường được.
Lực lượng tà ác từ người Mạc Kha bức ra áp bách không gian chung quanh khiến trọng lực tăng lên, dưỡng khí triệt tiêu như bị hắn khống chế chiếm lấy.
Hàn Tinh vừa có cảm giác khó chịu này chàng lập tức cảnh giác, bao nhiêu ẩn lực bộc lộ ra ngoài, toàn thân co rút thu nhỏ còn một phần năm rồi chỉ còn bằng một đứa bé sáu tuổi, miệng hừ một tiếng toàn thân bạo phát tiếng vang lắc cắc một hồi, lớn dần cao hai thước ba, hai mắt phát ra tinh quang trong suốt như suối, sâu không lường được. Tinh thần phấn chấn chiến ý bừng bừng, một lực lượng vô hình phán tán ra đẩy lui lực lượng tà ác của Mạc Kha, khiến hắn ngạc nhiên hô:
- Khá lắm Hàn Tinh, không bị khí thế Cửu Chuyển Ma của ta trói buộc. Nhưng đừng mừng vội, hãy lo xám hối vì mày không thể thoát được.
- Hừ, tự cao, tự đại, tự sướng. Mơ tưởng viễn vông, cứ trổ tài ra thì biết..
Mạc Kha tự tin trong vòng mười chiêu có thể dồn Hàn Tinh vào chỗ chết, lại còn dựa vào thuật triệu hoán quỷ hồn cao thủ chiếm đấu thay thế mình, khiến bớt đi hầu hết hung hiểm bất ngờ. Chỉ có điều mỗi lần triệu hoán, phải có đủ công tác cho nó làm. Nếu không quỷ hồn sẽ cắn trả ngược vào mình. Giả như có thể giam giữ Hàn Tinh trong không gian, rồi triệu hoán một đầu quỷ tướng, quỷ vương cấp khiến chúng giải quyết. Mạc Kha biết rõ muốn giam giữ Hàn Tinh không phải chuyện dễ. Lần trước trong lúc tranh đấu, ngay cả không gian vết rách, không gian loạn lưu cũng không thể gây thương tích cho đối phương nên triệu hoán quỷ hồn là con bài bất đắc dĩ. Với tu vi hiện nay Mạc Kha chỉ có thể triệu hoán năm tên quỷ tướng, chưa đủ tư cách triệu hoán Quỷ Vương.
Mạc Kha vừa thấy Hàn Tinh thoát khỏi Cửu Chuyển Ma lực trói buộc liền vận Âm ty Bát quái chưởng, song chưởng đánh ngay.
- Ong ong....
Không gian ma khí giật mình phản ứng, hội tụ như thác lũ, bầu trời ban đêm còn một chút ánh sáng lập tức trở thành tối đen như mực, khiến ngay cả mắt của thần vương cấp cao thủ cũng phải chịu cảnh mù mịt. Trong khi thần thức mọi người theo dõi lập tức bị cắn nuốt phản phệ hụt hẫng ... chỉ có người ma tộc đã biết trước nên thu thần thức kịp thời.
Hàn Tinh cảm giác không ổn nên đã không dùng thần thức, trước mắt tối sầm chàng liền bế ngũ quan, dùng giác quan thứ sáu liền nhận ra song chưởng khổng lồ đang đẩy hai đạo chưởng kình to lớn mãnh liệt, sức huỷ diệt tàn khốc, đi đến đâu cắn nuốt ma khí năng lượng đến đó...khiến song chưởng lực lượng vẫn không ngừng tăng trưởng.
Trong khi Hàn Tinh cảm ứng chung quanh không còn một tia thần khí năng lượng, chẳng khác nào bị ma khí thôn phệ chuyển hoán thành ma khí hoàn toàn. Nơi đây vốn thần khí mỏng manh như không có, chỉ vỏn vẹn bốn năm phần trăm thần khí nay không còn một tia.
Hàn Tinh thấy mình bị chiếm hết thiên thời địa lợi, thân bị hãm giữ lòng địch, chàng gầm một tiếng toàn lực đem nguyên lực đã chuyển sẵn thành quang lực dồn vào hai bàn tay chậm rãi đẩy ra.
Mạc Kha cũng đồng hét lên...
- Chựt sch ! Bùng … bùng....
Mọi người chỉ thấy hai điểm ánh sáng trong bóng tối loé lên, sau tiếng tạc chấn, bóng tối bị đẩy lui thay vào đó ánh sáng trở lại, vô số không gian mảnh vỡ loạn động..
Mọi người lúc này mới thấy rõ Hàn Tinh lăng không đứng hai mắt nhắm hờ, còn đối diện Mạc Kha đang lui lại, vẻ mặt nghi ngờ khiến không ai hiểu ra sao cả. Hai người cùng bị đẩy lui hai dặm.
Hàn Tinh nhận ra thần khí trong không gian đã xuất hiện trở lại, những hỗn loạn không sao dùng được, mảnh vỡ loạn bay, đánh trúng lên người Hàn Tinh, xuyên thấu nhu khí hộ thân, xé rách da thịt còn dư kình đẩy từng đợt tác động trên người.
Trong khi tai nghe Mạc Kha phát âm loạn xạ những câu thần chú, ma thần khí giật mình bừng tỉnh như sóng vỡ cuốn về phía hắn. Hàn Tinh không chờ hắn hấp thụ thêm lập tức vận chỉ lực ra mười ngón tay, theo tư thế long hổ trảo cách không chộp ra phát quang kình.
Mười tia đạo quang bội tăng theo cấp số nhân vọt ra thành hai hình ảnh chói mắt Bạch Long, Bạch Hổ theo tiếng gầm rú át hẳn âm thần chú từ miệng Mạc Kha, Bạch long bạch hổ không ngừng phóng đại khí thế cự đại nhanh như hai tia chớp đẩy lui không gian hỗn dộn mảnh vụn mà đến.
Mạc Kha bị tiếng long ngâm hổ gầm làm cho tâm loạn, bắt buộc phải ngừng câu thần chú vì đã bắt đầu bị nhiễu loạn lẫn lộn trở nên vô tác dụng. Trước mắt hai cụm bạch thần thú quang ảnh vọt đến, chưa kịp ứng phó đã thấy một trảo chộp thẳng vào hạ bộ, một trảo nhằm cần cổ trảm ngang.. Mạc Kha thấy dùng quyền chưởng không kịp nữa niệm ý liền động, một tấm khiên thuẫn đen thùi dựng trước người vừa đủ che hai bộ phận cổ, hạ bộ.
- Ầm, Ầm....
Long Hổ Trảo đánh vào hắc thuẫn lập tức bị ngăn lại.
Long hổ quang ảnh lập tức hợp lại thành một, một cự chưởng đánh nhắm ngay bộ vị bụng Mạc Kha kích thẳng đến.
Mạc Kha thấy hắc thuẫn chặn hai đòn Trảo công kích một cách dễ dàng mừng thầm:
- Hừ! Thần khí thượng phẩm cũng đủ ngăn chận, như vậy trảo lực cũng không mãnh liệt lợi hại như mình đánh giá. Xem ra ta bị hắn hù dọa, chứ lực lượng đối phương chẳng thể nào bằng mình.
Mạc Kha chuẩn bị phản công, bỗng một cự bạch chưởng quang mang chói mắt đánh trên hắc thuẫn.
- Crắc!!!
Hắc Thuẫn bị toái thành mảnh vụn cuốn vào loạn khí lưu.. trong khi chưởng kình chỉ bị ngăn chận vài giây rồi tiếp tục nện trên đan điền mạc Kha. Mạc Kha cảnh giác kịp thời vừa thấy hắc thuẫn không ổn đã lui ba chục trượng, chẳng ngờ Bạch chưởng như bóng với hình vặn vẹo đuổi theo bén gót, quỹ tích lui của Mạc Kha thế nào, chưởng ảnh cũng tiến theo quỹ tích như vậy, một mực nhắm đan điền Mạc Kha mà đánh. Mạc Kha ngoài cách thuấn di để trốn nhưng trong hoàn cảnh không gian mảnh vỡ loạn lưu đầy trời này thuấn di chẳng khác nào tự tử, tự đem mình trao cho số phận..
Mạc Kha cuối cùng gầm lên một tiếng trong tay xuất hiện một thanh hắc cự kiếm. Âm Ty Vấn Tội kiếm, một kiện thông thiên linh bảo mới thu được không lâu. Âm Ty Vấn Tội Kiếm Mạc Kha chiếm được một cách lạ lùng, lúc đó Mạc Kha lần đầu tiên thi triển Triệu Hoán Quỷ thuật, quỷ không thấy đến trái lại một thanh hắc cự kiếm xuất hiện. Mạc Kha ngạc nhiên nhận lấy xem thấy trên chuôi hiện ra tên Âm Ty Vấn Tội, khi nhận ra bảo kiếm là một thông thiên linh bảo Mạc Kha mừng như điên hô: “Đúng lá đang buồn ngủ gặp chiếu manh, đang túng thiếu trúng số.” Mạc Kha từ khi bị bại trận mất đi thân thể không có giờ luyện khí, cũng chẳng lo kiếm tiền mua kiếm, trong túi không có đủ tiền xài trang trải phòng mướn chứ đừng nói đến mua sắm bảo khí. Một kiện độc nhất tương đối giá trị tức là bảo thuẫn vừa bị Hàn Tinh một trảo phá nát kia.
Âm Ty Vấn Tội bảo kiếm vừa xuất lập tức chặn đứng ngay thế công của Cự Bạch Chưởng, kiếm khí chưởng kình chạm nhau vang lên tiếng “đinh đinh, đoong đoong thanh thuý vui tai..”
Đồng thời ngàn tinh quang bắn xẹt ra vẽ lên một quỹ tích ngoằn nghoèo quang diễm trên nền trời hỗn độn.
Hàn Tinh bị sự xuất hiện bất ngờ Âm Ty Vấn Tội bảo kiếm giật mình kinh hãi, một nỗi bất an trong lòng báo động. Thông Thiên bảo kiếm quỷ dị vô cùng Bạch Quang bạch chưởng chạm phải kiếm khí liền bị đánh tan, bảo kiếm khí thế bao trùm không gian một màn hắc ám, chẳng mấy chốc đã cắn nuốt trọn vẹn quang lực, nhiệt khí chung quanh bạo tăng, kiếm phát ra âm phong u.. u, nghe rợn cả người, đi đến đâu hấp thu ma khí đến đó như rồng hút nước, bất kể ma khí tạp khí hỗn độn.
Hàn Tinh lập tức cảm giác không xong, nếu cứ để bảo kiếm của đối phương hấp thu toàn bộ năng lượng chung quanh thì chẳng khác nào mình bị mất hết tiên cơ, như cá nằm trên thớt tha hồ cho đối phương thao túng, chà đạp, muốn chém giết cũng được. Chờ bảo kiếm hấp thụ xong đối phương dùng kiếm ý đâm chém mình đến lúc đó chỉ còn chờ chết, nên Hàn Tinh quyết liều mạng một phen bất kể tạp khí hỗn độn bạo động, chàng gầm một tiếng xuất Bá Vương Thương, đâm ra một thương đồng thời vẽ lên mấy trăm vòng tròn lớn bé khác nhau tạo thành một cơn lốc cuồng phong Cổ Loa vòng xoáy ba mươi sáu tầng vòng, trung tâm Bá Vương Thương, quang diễm chớp ngời đẩy lui bóng tối kiếm khí của đối phương.
Hàn Tinh khí thế bạo tăng gầm thét:
- Cưỡng chiếm hết năng lượng cho ta!!!
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
96 chương
662 chương
173 chương
457 chương
1027 chương
599 chương
1039 chương
24 chương
990 chương