Hồng Mông Linh Bảo Tác giả: daoky Chương 472 Quyền Chưởng biến dạng Thiên ma Tông chưởng môn Hà An Tập thấy Nhâm Long xuất trận trong lòng không yên: - Tên Nhâm Long không nên để hắn liều mạng, hắn là kẻ duy nhất có khả năng trở thành luyện đan sư trong ma tộc, tinh thuần hỏa thân thể giữ bản năng khống hỏa rất mạnh. Ma tộc bao nhiêu thiên tài tu luyện hỏa tính ma quyết, nhưng vì thân thể ma tộc hỏa lực mãnh liệt không khống chế điều chỉnh như ý được nên không thể luyện đan. Luyện đan cần người nắm giữ khả năng khống hỏa như ý. Thấy Nhâm Long ra rồi bây giờ không tiện ngăn cả nên lão lập tức ra lệnh cho thuộc hạ chú ý, một khi thấy Nhâm Long gặp nguy hiểm liền cứu cho kịp thời. Mạc Kha nghe lệnh của Hà Am Tập cười: - E rằng lực bất tòng tâm. Chưởng môn không nhận ra hay sao, vừa rồi nếu ai có lòng muốn cứu Vạn Trường Thọ gẫm xem có thực hiện được không? Tên Hàn Tinh này biểu hiện khó đoán, trên người không bộc lộ ra sát khí, mỗi sát chiêu đều nhanh như chớp, đột ngột không lộ ra chút dự báo, sát khí bộc lộ như tia chớp sáng lên rồi tắt. Như vậy chúng ta vừa phát hiện ra nguy hiểm nạn nhân đã thảm bại rồi, trợ cứu vô dụng. Trợ giúp hữu hiệu nhất là ngăn cản không cho Nhâm Long ra trận. Vừa rồi Hàn Tinh dùng chiêu công kích nguyên thần, thần thức mọi người nhìn không ra chi tiết quá trình nhưng kết quả vợ chồng Vạn Trường Thiên cho biết con ho Trường Thọ ma nguyên thần bị phong ấn không nhúc nhích được, mất cả khả năng bổ chữa thân thể mới biết đối phương dùng thủ pháp đặc dị phong ấn nguyên thần hồn. Chưởng môn Hà Am Tập lập tức truyền âm đem tin này cho Nhâm Long biết để hắn đề phòng. Nhâm Long không sợ việc này xảy ra, vì tự tin nguyên thần của mình mạnh vượt cấp, sánh với thần ma vương hậu kỳ không kém chút nào thêm vào đó ma nguyên thần luôn ẩn ngụ trong tinh thuần hỏa thể. Đối phương muốn công kích nguyên thần của mình nhất định phải vượt qua ba tầng tường lửa. Nhâm Long yên tâm đối diện Hàn Tinh đe dọa: - Để xem ta hành hạ ngươi như thế nào, nhỏ bé như vậy để lại cũng không được bao tro bụi. Hàn Tinh nhìn kỹ Nhâm Long đánh giá, thân thể cường tráng lớn không kém Trường Thọ, nước da lông tóc một mầu đỏ đậm như tượng đồng. Ánh mắt rực lửa hừng hực bốc cháy. Chàng gặp lần đầu tiên loại người này nên đem tất cả kiến thức đã thu thập được nhận xét cuối cùng lẩm bẩm: “Tinh thuần hỏa thể, hiện ẩn chứa ít nhất ba chủng hỏa lực.” Mình cũng không sợ hỏa hay lôi điện, thôi cứ xem hắn sử thần thông thủ đoạn nào? Chàng lạnh nhạt lên tiếng chọc: - Hỏa tính tạm được! Nhưng bản lãnh không đủ để đốt chết ta, chỉ đủ dùng vào việc thắp đèn, đốt nhà , đốt rừng mà thôi. - Hừ nhân loại vô tri, đáng chịu đốt cháy chết thành tro bụi. Nhâm Long từng chứng kiến Trường Thọ thảm bại nên miệng nói trong lòng không dám khinh địch, vội bộc phát toàn bộ khí thế trên người, hỏa nguyên bức ra tạo thành một thân cột lửa đỏ tía thẫm, nhiệt độ toàn trường tăng mạnh, thiêu đốt dưỡng khí khiến mọi người hô hấp khó nhọc, cao thủ thần tướng trở xuống chịu không nổi áp lực lùi lại trăm trượng mồ hôi đổ ra đầy mình.. - Tử Hỏa Chân Long! Hàn Tinh cũng là cao thủ chơi lửa, từ Tu Chân Giới khi còn tu luyện Hồng Mông ngũ hành khi đột phá lần đầu đã chạm phải lôi điện, hỏa nguyên năng lượng, sau đó từ bạch hỏa phát ra chỉ lực khiến chàng có thể chế ngự dùng như ý. Tại Tiên giới chàng củng thu hoạch mấy mạch dị hỏa, đối với chúng không sợ hãi cũng không dám khinh thường. Hiện tại chàng cảm giác Nhâm Long Tử Hỏa Chân Long khí thế năng lực có thể hủy diệt vạn vật Hàn Tinh ngưng trọng nhíu mày, đây chính là một cây chứa hỏa năng lượng, cực mạnh bá đạo hỏa. Tử Hỏa thấy rồi nhưng sao không cảm giác chút Long tức nào. Hàn Tinh đã tiếp xúc với Long tức trongLong Phụng Châu, tuy chỉ là một tàn hồn khí thế của nó to lớn uy lực tán ra áp bách mọi sinh linh vạn vật. Cho nên nếu Tử Hỏa Chân Long chứa khí tức của Chân Long thì thật đáng sợ. Đang ngẫm nghĩ đánh giá, cột lửa tím qua thân Nhâm Long tách ra tạo hình rồng phóng đến hủy diệt thinh không khí quyển, nhiệt lực bạo tăng, tốc độc tia chớp. Hàn Tinh khẽ hừ một tiếng nguyên lực bức ra tăng cường lớp nhu khí hộ thân. - Bùng!!! Mọi người kinh hô thấy Hàn Tinh bị Tử Hỏa Chân Long nuốt hết, nơi đó trống rỗng không còn bóng dáng ai. Bỗng một tiếng gầm thét vang lên, mọi người nhìn kỹ liền thấy một khối hình người đen như than đang bị Tử Hỏa Chân Long đẩy lên không. Khối màu đen rơi xuống đúng chỗ Hàn Tinh đã đứng. Mỵ Lan cùng Trân Trân ẩn thân từ xa trên cao theo dõi thấy Hàn Tinh bị đánh cháy thành than khí tức ảm đạm nhưng huyết mạch vẫn ổn định. Nàng dựa vào máu huyết tương thông khẳng định Hàn Tinh không việc gì. Mặc dù từng cùng Hàn Tinh mấy hôm trước tranh đấu với thần ma vương, so với tên thần ma tướng Nhâm Long này lợi hại hơn nhiều nhưng nàng vẫn lo lắng, tâm lý chuẩn bị sẵn sàng nếu Hàn Tinh bị quá nguy hiểm nàng liền liều mạng xông vào. Nhâm Long thấy đối phương bị đốt thành than rất ngạc nhiên, trường hợpp như vậy chưa xẩy ra bao giờ, phần nhiều nạn nhân của Tử Hỏa Chân Long phải là thành tro bụi, khói đen. Hắn nhận ra đối phương chưa chết nhưng hơi thở giảm yếu dần nên cho rằng cách cái chết chẳng là bao, phen này phần thưởng công lao nắm trong tay, nếu may mắn hơn biểu hiện vừa rồi lọt vào mắt xanh mỹ nhân, gây ấn tượng Thiên Ma thần nữ Hà Băng Châu càng quý đến chừng nào.. - Khặc khặc ... Ta bảo đốt chết ngươi, thì ngươi phải chết cháy. Xem còn khinh thường Tử Hoả của ta chỉ đủ dùng vào việc thắp đèn, đốt nhà , đốt rừng nữa thôi. Bị đột nóng, đau không, ráng chịu đựng thêm một chút ta giúp ngươi thành tro. Nhâm Long đắc ý tiến đến hoả long trở lại nguyên dạng tử hỏa bọc quanh thân. Khi còn cách hai thước hắn bỗng hô: - Biến mất đi! Đồng thời hữu chưởng đỏ tía đẩy ra, một cụm lửa tía vọt ra đánh trên Hàn Tinh. Mọi người đinh ninh chưởng này sẽ đốt sạch Hàn Tinh, ngay cả Hà Băng Châu cũng nhíi mày, thầm nghĩ không ngờ kẻ này tinh thần mạnh như vậy lại không chịu nổi Nhâm Long một chiêu.Thật sự hắn không đáng để ta mất công xem trọng mời về đây, bác Kha thuật lại bản lãnh của hắn phô trương quá đáng. Nàng đang còn thất vọng, hai mắt bỗng sáng lên thân dựng đứng bật dậy. Tử hỏa vừa chạm vào khối thân đen như than của Hàn Tinh, bỗng bị một chưởng, đúng là một bàn tay bạch quang tiếp lấy. - Phanh! Tử Hỏa lập tức bị đánh cho toái vỡ ngàn mảnh, phách tán biến mất. Bạch chưởng tiếp tục vọt thẳng nện vào ngực Nhâm Long. - Hự! Nhâm Long đại thân thể bị đánh cong bay ngược ra phía sau trăm trượng, ngã xuống, hai chân quỳ xuống, hai tay chống xuống gượng dậy không nổi hít thở khó khăn. Hắn cảm thấy ngực răng rắng vang lên tiếng xương gẫy, đau thấu tận tâm can. Hai lá phổì bị tổn thương không nhẹ lập tức dẫn nguyên lực chữa trị. Nhâm Long cắn răng chịu đựng không rên một tiếng, cúi xuống nhìn thì thấy ngực bị ấn một bàn tay sâu hai phân chung quanh đen, bên trong trắng. Điều quái dị là da thịt chung quanh vẫn không sao cả. Hắn nhìn trước mắt thấy đối phương lúc này không còn là một thân như cục than nữa mà vẫn như cũ không tổn hại mảy may. Hàn Tinh một chưởng xuất ra, nhu khí hộ thân lập tức tan vỡ, lớp cháy rơi rụng thành tro rơi xuống đấy, một vài cơn gió thoảng thổi bay biến mất. Trước mắt mọi người chỉ thấy một thân thay đổi từ đen thành trắng. Hàn Tinh ngạc nhiên thấy chưởng của mình biến dạng quang mang hỏa lực, sức phá tương đương Xuyên Nguyệt Chỉ, vừa rồi chàng vô tình phát chưởng trong khi quang lực dư còn lại từ hai quyền đánh Trường Thọ, biến thành chưởng kình bạch quang. Chàng mừng thầm hô mấy tiếng “thứ tốt!” lúc rảnh nghiên cứu thêm, điều chỉnh chắc chắn quyền cước chưởng của mình sẽ tăng thêm một bậc. Chàng nhìn Nhâm Long chọc: - Ta đã bảo Tử Hoả Chân Long chỉ đủ dùng vào việc thắp đèn, đốt nhà , đốt rừng mà thôi còn không tin. Bị ta đánh một chưởng có đau không? Nhâm Long hậm hực không nói gì, âm thầm vận nguyên khí chữa thương định hấp thụ hết hỏa năng lượng vết thương bàn tay nơi ngực, không ngờ vừa hấp một tia liền hét lên một tiếng như heo bị thọc tiết..thân người ngã sấp xuống, một lúc mới gượng dậy được. Bỗng Băng Huyền một thị nữ của Hà Băng Châu tiến ra: - Đồ ngốc, trúng phải quang hỏa của Hàn Tinh còn dám lỗ mãng hấp thu. Mau nằm yên xuống để ta chữa trị.. - Thật là mất mặt quá mà! Nhắm đến mỹ nữ Thiên ma thần nữ Hà Băng Châu lại bị nằm ngửa để tỳ nữ của nàng chiếu cố, chữa thương cho. Tỳ nữ Băng Huyền được Hà Băng Châu truyền cho Băng Ma Quyết, tu luyện đến năm thành, vừa được Hà Băng Châu ủy thác ra tay chữa cho Nhâm Long. Hà Băng Châu thấy chưởng của Hàn Tinh biết ngay vết thương tương tự như vết thương chỉ công nàng từng chữa trị cho lão Ô Nha, nhưng không dám chắc hoàn toàn nên sai Băng Huyền ra thử. Trong khi đó một ma tộc cao thủ khác ra sân đối mặt Hàn Tinh. Ngay sau khi đánh bại Nhâm Long Hàn Tinh đã cảm giác sát ý sắc bén của tên này, hẳn là cao thủ tu kiếm hay tu đao nên trong lòng chờ mong nhận thức mấy điểm độc đáo. - Hàn Tinh các hạ chưởng pháp quả nhiên bá đạo, ngay Nhâm Long cũng bại. Người ta gọi ta là Kiếm Ma Phong Hải Đồng tuy cảnh giới thần ma vương cũng ngứa tay muốn so, mong Hàn các hạ đừng xem là ép buộc. Hàn Tinh nghe đối phương nói chuyện, miệng nói đừng xem như nhưng thực sự ngược lại. Đã đến tình thế này còn nói lời khách sáo làm gì, thắng bại kết quả mới là chuyện chính yếu. - Thì ra đại danh Kiếm Ma. Thất kính. Hàn mỗ chưa từng nhận thức kiếm ma hy vọng không quá kém. - Ha ha! Thú vị.. Chưa có ai dám có ý nghĩ Kiếm Ma kém bao giờ, Hàn các hạ là người đầu tiên...hy vọng cũng đừng biến thành ma dưới kiếm quá nhanh. Hà Băng Châu không thèm để ý đến Nhâm Long nữa, nàng dời ánh mắt đến Kiếm Ma Phong Hải Đồng. Người này tu kiếm thành danh kiếm ma, kiếm ý mười ba tầng tương đương lĩnh vực năm tầng. Võ tu, kiếm tu, đao tu không giống với tu luyện pháp quyết thần thông, trước luyện chiêu thế sau đó dùng ý chí ngưng tụ cô đọng ra kiếm ý, đao ý rồi thăng tiến lên từng tầng cấp, ma và đạo đều như vậy. Kiếm ý khác với lãnh vực cao thủ có thể ngưng tụ cô đọng ngay khi cảnh giới còn kém, cho nên ngay tay Tu Chân giới cũng xuất hiện nhiều nhân vật lãnh ngộ kiếm ý hạ tầng. Khác với kiếm ý, thần tướng cực đỉnh hay bình thường chỉ có cảnh giới từ thần vương trở nên mới có cơ lĩnh ngộ. Lĩnh vực tại thần giới bao gồm mọi thần thông do ý chí điều khiển liên quan mật thiết với không gian phát tắc, còn kiếm ý thuộc về ý cảnh, không nhất thiết cần phải lãnh ngộ không gian phép tắc nhưng nếu có cả hai để phối hợp với nhau thì càng lợi hại.