Hồng Mông Linh Bảo
Chương 464
Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 466 Lĩnh vực bắn ngược
Hàn Tinh từ khi phi thăng thần giới chỉ biết ít nhiều tình hình gia tộc, lại không nghe ai đề cấp đến các tông môn phái, khi đến Đại Hải mới bắt đầu ý thức kiến thức của mình còn hẹp hòi, đến nay biết thế lực lớn Thiên Đạo Hội mới biết thiên hạ có ba đại tông môn lấy chữ Thiên làm đầu, tiếp đến còn vô số tông môn lớn nhỏ khác đầu nhập vào Thiên Đạo hội. Hôm nay chạm mặt Thanh Vân tông đệ nhị cấp nhưng lại có đến hai vị thần đế tọa trấn, như vậy ba đại tông môn chữ Thiên kia phải có ít nhất ba vị Thần đế. Xem ra các tông môn lớn nhỏ không dễ xác định hết được, ngoài những tông môn ẩn tu còn có vô số tông môn nhỏ mới khai dựng, lại có tông môn bị diệt.
Xét về đạo môn chính thống là như vậy, còn yêu tộc và ma tộc, dị tộc thì sao, Hàn Tinh biết rõ Thiên ma tông hiện hữu từ Tu Chân giới, ở Tiên giới lại chưa nghe Thiên Ma Tông, còn nơi đây hai tầng trời đều có Thiên Ma Tông hoạt động phát triển, lực lượng đứng đầu.
Nghe Hà Băng Châu đánh giá Thanh Vân Tông chàng hướng ánh mắt về phía hai đạo sĩ kia hỏi:
- Vậy hai vị đạo sĩ kia thuộc tông phái nào? Dường như họ diệt ma rất chuyên nghiệp thì phải.
Hàn Tinh đề cập hai lão đạo khiến Hà Băng Châu chán ghét nhưng miễn cưỡng trả lời:
- Diệt được mấy con tép nhỏ mà thôi. Họ xưng là danh môn chính đạo tông phái Thái Thanh cung Thượng Thanh cung, Trùng Dương cung gì gì đó ta cũng không để ý.
- Vị thiếu hiệp trẻ tuổi kia, nếu có hứng thú tìm hiểu đạo môn hãy đi theo chúng ta nhất định sẽ được mãn nguyện.
Tiếng nói nhỏ nhưng rõ ràng truyền vào đầu khiến Hàn Tinh sửng sốt chú tâm truy theo liền phát hiện sóng âm ngồn gốc từ tầng lầu thứ tám, chàng dùng cảm quan phát hiện trên đó một vị tiên phong đạo cốt đạo sĩ già, cùng bàn có hai đạo sĩ trẻ tuổi khác y phục giống nh ưhai đạo sĩ vừa ở trên khán đài đang ngồi bên cạnh hầu chuyện. Chàng đánh giá vị đạo sĩ già, ăn vận đạm bạc, đạo bào cũ kỹ nhưng sạch sẽ, trên thân chẳng mang bất cứ cái gì để lộ ra ngoài, khí tức ẩn liễm sâu không sao đoán ra được, vị này hẳn là một vị cao niên đắc đạo dẫn đệ tử ngao du thiên hạ. Chàng thấy lão có vẻ đức cao trọng vọng hỏi mình không thể lờ đi đành truyền âm trả lời:
- Xin hỏi vị tiền bối đạo trưởng là ai, sao biết Hàn Tinh tôi muốn tìm hiểu đạo môn?
- Bần đạo Thanh Hư, tu sĩ Thái Thanh Cung! Thiếu hiệp không đề cập với Thiên Ma nữ về đạo môn là gì. Cô ta không hiểu gì đâu, nếu thiếu hiệp muốn hãy theo lão thì sẽ được thỏa mãn.
- Cám ơn nhã ý của đạo trưởng, tôi hôm nay bên người còn có việc giải quyết không thể theo đạo trưởng được, đành phải khước từ chờ thời duyên khác,
- Thiếu hiệp thận trọng!
Hàn Tinh trao đổi vài câu trong chớp nhoáng, cảm giác nhiều tia sát khí chiếu rọi trên người, chàng nhìn lại thấy ba thanh niên, đặc biệt thanh niên áo choàng tím đôi mắt như độc xà hằn học, lạnh lẽo đang tiến về phía mình. Chàng không khỏi ngạc nhiên ba tên này mình không quen biết, khi nào đắc tội bọn họ tại sao ánh mắt nhìn mình như có đại thù giết cha mẹ hắn như vậy. Một trong ba người chàng nhận ra chính là thanh niên áo đen Lãnh Tả Tà mới tranh chấp trên khán đài vừa rồi, như vậy thanh niên áo tím hẳn là Lang Ma Lãnh Tà Hạo Hiên người ta vừa đề cập, và tên áo đen còn lại hẳn là Lãnh Hữu Tà một hộ vệ của Hạo Hiên.
Ba người đến trước bàn của Hàn Tinh bèn rời ánh mắt sang Hà Băng Châu, ánh mắt Lãnh Tà Hạo Hiên trở nên dâm tà tham lam như lang sói muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
- Lâu rồi không gặp! Nàng khoẻ không?
- Nhờ hồng phúc của Lãnh công tử, tôi cũng khá. Còn công tử không biết đã chiếm được trọn bao nhiêu mỹ nữ trong thiên hạ rồi.
Lãnh Tà Hạo Hiên nghe nàng hỏi mặt biến sắc nhưng trấn định ngay:
- Tôi trên đường hành đạo cũng hạnh ngộ tiếp kiến được vài mỹ nữ nhưng không có nàng nào bằng nàng cả.
- E rằng sư thực không phải như vậy!
Lãnh Tà Hạo Hiên thấy nàng tiếp chuyện mình nhưng không kéo ghế mời ngồi lòng hơi bất mãn, hắn nhìn bàn chỉ có sáu cái ghế, còn dư đúng một cái nên liền tự kéo ghế ngồi xuống, ánh mắt bỗng rời hướng đến Hàn Tinh hỏi:
- Xin hỏi vị đạo hữu này quý danh. Tôi chính là vị hôn phu của nàng gọi là Lang Ma Lãnh Tà Hạo Hiên.
- Thảo nào tôi thấy không khí nơi này phảng phất vị chua. Tôi không có ý kết giao với Lang Ma nên không cần nêu danh cũng được.
- Ngươi dám vô lễ nói chuyện với Hạo Hiên công tử kiểu ấy?
- Hừ vô lễ! Chúng mày muốn gì cứ nói thẳng ra đi, đừng giả vờ mở miệng nói lời dư thừa, trong lòng bao nhiêu đao kiếm sát khí cứ việc tuôn ra, còn giả trang hiền lành làm quỷ gì.
Lang Ma Lãnh Tà Hạo Hiên cười ha ha một tràng, bao nhiêu khí giận bộc phát ra hết ngón tay điểm mặt Hàn Tinh thốt:
- Tốt. Có đảm lượng! Ta thích. Ta chính là có ý giết mày, có gan thì ra khán đài tranh tài.
Thiên ma thần nữ Hà Băng Châu nghe vậy trong lòng không hiểu nghĩ gì nhưng giả vờ lên tiếng:
- Lãnh công tử, không được đâu. Khách của ta mời sao chàng dám khinh dể, còn đòi giết đi.
- Hắn chính vì là khách của nàng nên ta mới có ý giết đó. Vừa lòng chưa.
- Tại sao? Chúng ta chỉ là vừa quen biết nhau có liên quan gì đến chàng.
- Hừ! Còn giả ngây thơ. Bất cứ nam nhân nào trong thiên hạ, trừ nhạc gia đại nhân ra bất cứ ai có ý giây dưa vời nàng ta đều đem ra giết hết.
Thiên ma thần nữ Hà Băng Châu càng lúc càng chán ghét vị hôn phu của mình, thấy hắn muốn ra tay giết Hàn Tinh trong lòng nàng càng khoái trá, xem như hai nam nhân này vì nàng mà chém giết, dù Hàn Tinh không phải là kẻ ham mê nàng. Xét về thực lực nếu Bất Diệt Thần Vương Mạc Kha kể là sự thật, thì Hàn Tinh này thần thông tinh thâm bất thường một Lang Ma như Lãnh Tà Hạo Hiên không thể là đối thủ. Nhân dịp này nhờ tay hắn giết tên hôn phu khốn nạn này càng tốt. Nghĩ vậy nên nàng ẩn dấu niềm vui đang chờ đợi nhún vai lạnh lùng thốt:
- Ngang ngược vậy à! Có bản lãnh ấy thì cứ việc.
Nói xong truyền âm cho Hàn Tinh:
- Ngươi giết hắn cho ta, ta sẽ biết ơn đáp ứng bất cứ chuyện gì.
Hàn Tinh nghe truyền âm khẽ khựng lại khó hiểu trả lời:
- Quỷ mới tin được lời cô.
Thấy bọn Lang Ma Lãnh Tà Hạo Hiên ba người tiến vào đài, một tên còn rối rít thúc:
- Còn không mau chui ra đây chịu chết, mỹ nữ cũng không thể bảo vệ cho mày suốt đời.
Hàn Tinh lững thững bước tiến vào khán đài lại nghe Lang Ma dọa nạt:
- Hôm nay ta cho mày lộ ra chân tướng Dâm ma ra cho thiên hạ biết.
Hàn Tinh không hiểu ý hắn muốn nói gì cứ mặc kệ hỏi:
- Muốn ta một chọi một thể cho khỏi mất giờ hay một chọi một.
Lang Ma Lãnh Tà Hạo Hiên khinh khỉnh:
- Mày quá tự cao rồi, một mình ta cũng đủ giải quyết. Để xem ta nên hành hạ mày cách nào
Nói xong liền ra tay đánh ra mấy thủ ấn quái lạ, một bày ma lang hắc sắc dư trăm con lên tiếng tru lên, bóng chó đen ngập trời, dưới đất trên không bốn phương tám hướng nhe răng gương vuốt nhào lộn xông lại, trước mắt không gian tối sầm lại, ma phong rít lên quyện vào tiếng sói tru gào thét, khí thế mãnh liệt uy lực chập trùng áp đến đến đâu thôn phệ ngũ hành khí, tiên khí, thần khí và hỗn độn khí đến đó. Chỉ trong chốc lát không còn một mảnh năng lượng ngoại trừ ma khí.
Trên lầu tám bỗng hai lão giả không biết xuất hiện từ lúc nào, lão áo xanh lên tiếng nhận xét:
- Thằng đệ tử của lão thôn phệ thần thông Ma Lang Phệ cũng khá, nhưng tốc độ còn hơi chậm.
Lão áo tím lắc đầu lên tiếng:
- Đấy là hắn cố tình khủng bố đe dọa đối phương. Tên kia bị chiếm hết địa thế, khí năng e rằng khó đỡ nổi ba chiêu.
Bỗng âm thanh khác lạ nhẹ nhàng vang lên phản đối:
- Như vậy chưa chắc, một tiểu thần thông yếu kém như vậy còn không đỡ nổi thì con bé Thiên ma thần nữ kia không xem trọng như vậy.
Hai lão già sửng sốt nìn quanh lúc này mới phát hiện người vừa lên tiếng là một lão đạo già nua đồng thanh hô:
- Ủa lão Thanh Hư mũi trâu, hôm nay cũng có hứng thú đến đây ngồi xem trò hay. Thằng nhóc kia là người phương nào, lão biết không?
- Không biết, nhưng nhất định hắn không phải người ma đạo.
Chính trong lúc Hàn Tinh hai tay mười ngón múa động, mười đạo chỉ quang trắng bắn ra, thần chàng xoay như con vụ tà tà bay lên cao, năm thước rồi lại rơi trở xuống... Trước mắt một cái lồng quang lưới trùm toàn thân.
- Xuyên Vân chỉ! …
- Không đúng. Thập chỉ Đoạn Hồn!
- Không đúng. Hư Vô chỉ!
…
Ba lão lần lượt hô lên nhưng cuối cùng đều thấy không đúng...
Ma Lang xông lại vừa chạm phải cái lồng quang mang liền kêu tru lên mấy tiếng thảm thiết rồi tan rã thành khói, tiếng tru rống càng lúc càng nhiều chốc lát chỉ còn vài ba con kịp dừng lại định quay lại thì bị chiếc lồng ánh sáng bằng lưới biến dạng chụp xé không còn một mảnh lại vẫn còn không ngừng nhắm hướng Lang Ma Lãnh Tà Hạo Hiên khí thế như sấm sét chụp xuống.
Lang Ma Lãnh Tà Hạo Hiên vừa thấy Lang ma của mình bị phá đã chuẩn bị Địa Ngục Hỏa liền liên hoàn phóng ra hỏa cầu định huỷ diệt Quang Võng, không ngờ hỏa cầu vừa đụng chạm phải Quang Võng tiếng nổ rung chuyển trời đất, cả toà Nhạc Ích Lâu rung động như gặp địa chấn.. Phòng ngự bình chướng lập tức bị phá vỡ.
Thì ra Bạch Quang trong chỉ pháp có chứa Bạch Hỏa cùng Địa Ngục hỏa không thể dung nhau, chạm vào liền mạnh mẽ bài xích bùng nổ. Nếu bạch hỏa số lượng tương đương thì có thể đẩy lui điạ ngục hỏa, nhưng hiện tại phần Bạch Hoả số lượng không còn đủ nhất là sau khi phá Lang Ma Phệ thần thông..
Hai bên sau một chiêu, đều bị đẩy lui hơn mười bước. Hàn Tinh hao tổn không đáng kể, ngược lại Lang Ma Lãnh Tà Hạo Hiên hai lần vận dụng chân nguyên hao tổn nặng hơn.
- Thằng ranh này không ngờ bề ngoài nhìn cù lần như vậy lại khó chơi. Lang Ma Phệ cùng Điạ Ngục Hỏa đều nhẹ nhàng phá giải, đành phải đem thần thông lĩnh vực đắc ý nhất mới lĩng ngộ ngưng thành sử dụng. Nếu còn không thắng nổi thì đành về ẩn tu chờ thời điểm khác.
Thiên ma thần nữ Hà Băng Châu chứng kiến Hàn Tinh trước sau dùng chỉ công nghênh địch, lần trước khi nàng tới trận địa lão Ô Nha đã bị chỉ pháp đả trọng thương nên tiếc không được thấy tận mắt, nay thấy Hàn Tinh sử dụng cả mười ngón phát chỉ đan thành Quang Võng lại có thể dễ dàng đánh tan Lang Ma Phệ cùng Địa Ngục Hỏa của Lãnh Tà Hạo Hiên khiến nàng ngạc nhiên vô cùng. Hai môn thần thông này của Hạo Hiên nàng biết rõ, môn Lang Ma Phệ mình có thể đối phó được, còn Địa Ngục Hỏa muốn phá giải cũng khó thoát khỏi trọng thương, hao tổn nhiều nguyên lực chứ không thể hời hợt như Hàn Tinh lấy dư lực đả Địa Ngục Hỏa. Không biết Ma Băng Huyền U của mình có khắc chế được không, lần trước dùng một tia Ma Băng nguyên dập tắt Bạch hỏa nhưng điều này không có nghĩa là mình nắm chắc. Thủy khắc hỏa chỉ có nghĩa khi đôi bên ngang sức, ngang tài. Đối phương Bạch hoả thần thông thâm hậu như vậy, thật khó mà giải quyết. Nghĩ đến đây lòng nàng nổi ngứa ngáy chỉ muốn tìm cơ hội ấn chứng thử ngay..
Khu vực trung tâm trận pháp lập tức được thần quân bảo an hợp lực tu bổ, đúng lúc Ma Lang Lãnh Tà Hạo Hiên ngưng trọng toàn thân khí thế bạo tăng, miệng lẩm bẩm niệm những câ khó hiểu, lập tức chung quanh hắn phát ra quang mang hỗn tạp màu sắc, không gian biến động run rẫy một hồi .. rồi tất cả chuyển bay vọt qua bao trùm đối phương.
- Lĩnh vực thần thông... không biết thuộc loại nào.
Thiên ma thần nữ Hà Băng Châu nghe đồn hôn phu của mình tu luyện lĩnh ngộ lĩnh vực thần thông nhưng không ai nhắc đến là thứ lịnh vực nào. Trước mắt nhận thấy một mảnh không gian bị khống chế, chắc hẳn lợi hại vô cùng...Lần này xem Hàn Tinh đối phó cách nào.
Bên trên hai lão già vẫn theo dõi từng chi tiết, còn lão đạo nhắm mắt tĩnh tọa.
- Không ngờ đệ tử của lão Thành Cẩm chưa có thần vương cảnh giới đã lĩnh ngộ chút ít không gian pháp tắc lại còn có thể thi triển lĩnh vực. Thằng nhãi ranh kia chắc chắn bị hắn khống chế, đáng tiếc một nhân tài trẻ tuổi vô danh, chưa được mấy người biết đến đã bị tàn hủy. Không biết lĩnh vực của hắn thuộc loại gì.
- Quá khen! Nghe hắn kể ai bị lĩnh vực khống chế sẽ bị thoát hết dương khí mà chết, chi tiết ra sao ta cũng chưa rõ ràng, bây giờ ta mới có dịp thưởng thức.
Hàn Tinh vừa thấy quang ảnh muôn mầu công đến, chàng đoán là lĩnh vực của đối phương, liền ngưng trọng nguyên thần, thánh anh canh thức sẵn sàng.
Trong đầu lập tức cảm giác cảnh ô uế, âm thanh tục tằn rên rỉ. Chàng khẽ hừ một tiếng chửi thầm, Ma Lang đúng là dâm ma lấy cảnh giới ô uế thô tục làm cơ sở lĩnh vực, thứ này cũng đòi lung lạc khống chế ta hay sao, định phá đạo tâm thanh tịnh của ta không phải dễ như thế. Thì ra cảnh dâm loạn vô số nam nữ trần truồng như heo một chuồng, cuống quít cuốn lấy nhau hoan lạc... Hàn Tinh lập tức bộc phát quang lực bao bọc khống chế mảnh không gian ép nhỏ rồi đẩy lui ra ngoài... Vừa thành công chàng không khách sáo dùng lĩnh vực tống trả lại cho đối phương.
Mãnh không gian bị quang lực của chàng tăng cường năng lượng, đã biến đổi cảnh sắc, trước đó còn mờ ảo nay sáng như ban ngày dưới ánh dương ban mai.
Ma Lang Lãnh Tà Hạo Hiên đang chờ kết quả đối phương ngây ngưòi mất lý trí, chợt trong thức hải hiện nên cảnh dâm ô quen thuộc, ngay lúc hắn không phòng bị nên lập tức bị lôi cuốn vào cuộc vui.
Mọi khán giả không hiểu tiến trình ra sao, kẻ đưa đi người đẩy lại một luồng ánh quang rực rỡ, rồi Ma Lang Lãnh Tà Hạo Hiên nổi cuồng thoát y, tư thế động tác quái gở, khom, bò nằm đủ kiểu hơi thở dồn dập, miệng không ngớt rên rỉ...
Nữ khán giả vừa nghe lọt tai liền đỏ mặt che mắt bịt tai, muôn miệng chửi rủa ầm lên.. Ngay cả Thiên ma thần nữ Hà Băng Châu cũng đỏ mặt thốt:
- Vô sỉ! Thì ra bị lĩnh vực bắn ngược. Hại người không được, chính mình lãnh hậu quả. Thực là thứ thần thông lĩnh vực vô sỉ, bẩn thỉu hạ lưu lại khiến ta bấy lâu nay tò mò muốn biết. Tên hôn phu đáng chết.
Sư tôn của Ma Lang Lãnh Tà Hạo Hiên vừa phát hiện đệ tử mình không ổn vội ra tay giải cứu. Mọi người chỉ thấy Ma Lang Lãnh Tà Hạo Hiên biến mất tại chỗ biết ngay có cao nhân cứu đi rồi.
Truyện khác cùng thể loại
175 chương
902 chương
1156 chương
12 chương
6 chương
102 chương