Hồng Mông Linh Bảo
Chương 457
Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Ủng hộ Kim Bút, ủng hộ truyện Việt
Chương 459 Bước tiến Thần Vương gặp trở ngại
Hàn Tinh màn vừa rồi bị hợp công một đòn chí tử cảm giác năng lực không đủ trấn át số lượng đông đảo như thế cường giả, trước mặt việc thu phục cần phải giải quyết chỉ có thể dàng hai cách, dùng trận pháp thao túng giảm bớt áp lực và tăng lên năng lực của bản thân, dùng Quang Minh lĩnh vực hao tổn nguyên thần năng lực chàng không thể lạm dụng dùng mãi, tránh khi chí tử cực nguy không có thủ đoạn cao minh khác giữ mạng.
Vừa rồi không phải Hàn Tinh không muốn thu thập tất cả, chỉ vì nguyên thần lực có hạn nên xảy ra việc ngoài tầm tay, nhưng chàng nắm chắc nếu tu vi cảnh giới của mình tăng lên bậc nữa lúc đó có chẳng những có thể thu thập bọn họ còn có thể lợi dụng chúng thử uy lực thần quang thần thông.
Hàn Tinh cảm thấy mình cô độc tuy có Mỵ Lan bên cạnh, chàng nghĩ mình cần một trợ thủ thay mình quản lý giả quyết xử lý tất cả các sự vụ nhỏ. Mỵ Lan tuy là nhân tuyển thích hợp chỉ có điều tu vi bản lãnh còn kém, không thể hoàn thành chức vụ này. Chàng nghĩ đến trong hắc tháp còn nhiều thần vương đang chờ mình gỡ phá cấm chế liền có chủ ý tuyển một hai thần vương trong số đó.
Hàn Tinh nguyên thần liên lạc người trong hắc tháp, sau khi hỏi thăm biết được có ba nhân tuyển thích hợp, hai nam một nữ đều có cảnh giới thần vương, nữ thần vương Âu Nam Nhược Tố không ngờ lại có cảnh giới tu vi thần vương hậu kỳ cao nhất, so với hai thần vương Tăng Thu Cương và Đặng Nhất Kình. Nàng này tính ít nói thâm trầm nhưng từng làm gia chủ gần sáu trăm năm giòng họ Âu Nam từ khi còn là Thần Tướng.
Âu Nam Nhược Tố gia tộc bị tru diệt, nàng trở nên càng âm trầm lạnh lùng hận mình không thể bảo vệ gia tộc an toàn, nay có cơ hội theo Hàn Tinh đi tiên phong diệt kẻ thù sao nàng bỏ lỡ cơ hội. Nàng lúc đầu không tin một thần tướng tuổi trẻ lại có thể giải được nguyên thần ma cấm, nên hỏi:
- Xin hỏi Lão già Huỳnh Nghị đâu, ta nhớ hắn được ân nhân đem ra hơn nửa tháng để phá ma cấm, sao bây giờ không thấy?
Nhược Tố và tất cả mọi người trong hắc tháp lâu như vậy không thấy Hàn trở lại, đinh ninh lão già kia bị Hàn Tinh phá cấm thất bại đi đời nhà ma nên nghĩ Hàn Tinh không thể thành công.
- Lão Huỳnh Nghị được ta giao nhiệm vụ đang ở Lê đại gia tộc.
Lão được giải cấm chế từ lâu sao ngươi không tiếp tục phá cấm chế cho chúng ta?
- Ta gặp chuyện quan trọng cần giải quyết cấp thời nên đành phải hoãn lại chuyện giải cấm chế. Sao Nhược Tố tiền bối không tin tưởng để ta giải cấm hay sao?
- Ta cũng như mọi người, ai cũng cho rằng ngươi may mắn đoạt được hắc tháp trong tay Bất Diệt Ma Vương, thần tướng cảnh giới đối với chúng ta còn lạ gì, thần thức trải xa vài trăm dặm là cùng. Vậy ma cấm chế ngay cả chúng ta thaân vương đĩnh cao Huỳnh Nghị cũng vô phương phá vỡ sao thần vương ngươi lại có thể. Nói đi, giải ma cấm của lão Huỳnh Nghị ngươi cần bao lâu thời gian?
- Ba ngày ba đêm liền nghĩ ra phương phápvừa phá giải xong.
- Còn bây giờ?
- Hay chúng ta đánh cuộc, tiền bối nghĩ sao?
- Đáng cuộc thế nào?
- Ta bây giờ đang cần người làm việc, nếu trong hai canh giờ phá cấm nguyên thần thành công, mời tiến bối theo ta giúp việc một trăm năm.
- Còn nếu ngươi thất bại?
- Ta sẽ một đi chuyến Tầng trời thứ hai tìm xem còn người họ Âm Nam sống sót không, nếu có sẽ cứu họ về cho tiền bối.
Âu Nam Nhược Tố chột dạ, khi gia tộc gặp phải đại biến nàng không ở nhà, khi về thì đã tan nát thần thức tra xét thấy xác chết nhà cửa hỗn độn, không còn một tia sinh khí. Nàng chưa kịp đến tận nơi đã bị Bất Diệt thần ma vương đánh úp lại, không kịp phản ứng. Nghe đối phương nói, Nhược Tố không khỏi động dung nghi ngờ, chẳng lẽ còn có tộc nhân sống sót chạy thoát, ta không thể tra xét kỹ càng, nếu gia tộc biết trước tai nạn xảy ra đã cho moôt số người rời đi tị nạn thì sao?
- Được! Nhưng điều kiện phải đổi mới được, thắng hay bại ngươi cũng phải một lần giúp ta tra tìm một lần mới được.
- Tiền bối nếu thua, lúc đó giúp ta điều hành mọi việc ta đi một chuyến cũ.
Nhược Tố đang còn bất định ngẩn ngơ chưa hiểu tại sao trong thức hải một đoàn hỗn độn quang mang, rồi một tia chớp như trên bầu trời đám mây, tiếp theo cấm chế vỡ nát, ma khí tán ra bị vòng xoáy cơn lốc cuốn thu. Lúc này nàng mới hiểu lơ mơ tác dụng của nó, chẳng mấy chốc thức hải trở nên yên tĩnh, sau khi vòng xoáy quang mang vọt ra khỏi thức hải. Lúc này Nhược Tố mới định thần biết rõ ma cấm nguyên thần đã được thoáo gỡ, nàng mừng như điên chẳng khác Huỳnh Nghị lúc đó.
Thật là khó tin, Hàn Tinh người này tuy cảnh giới thần tướng lại nghĩ ra cách thu thập ma khí một cách chu đáo, khiến sau khi ma cấm bị vỡ, mảnh vỡ không xâm phạm nguyên thần nạn nhân. Tia chớp kia là gì hy vọng hắn không tò mò nhìn lén tư tưởng, ký ức của mình.
Hàn Tinh giải linh hồn ma cấm xong mới nói ý định của mình sau đó hỏi nàng có chịu nhận chức vụ Tổng Thống Lãnh thừa tướng không? Trong khi để nàng vài giờ quyết định chàng để nàng một mình giải linh hồn ma cấm cho hai thần vương trung kỳ Tăng Thụ Cương và Đặng Nhất Kình.
Nhược Tố thấy mình được trọng dụng chức trọng, dưới một người trên nhiều người, sau này thành công tương lại sáng lạn không sao lường được, nàng có phần lo sợ, chức cao cũng có nghĩa là việc càng nặng nhọc, khổ sở khó khăn. „Hừ, ta còn một thần có gì phải sợ bóng gió, hắn đã tin tưởng ta thì ta cũng không để hắn thất vọng.“ Nghĩ đến thủ đoạn phá ma cấm nguyên thần, thần thông quảng đại, khiến ngay cả mình cũng không nắm được nguyên lý trong lòng nàng càng chờ mong.
Hàn Tinh dặn Tăng Thụ Cương và Đặng Nhất Kình phụ giúp Nhược Tố sau khi giao cho nàng đám người được đem ra khỏi Bạch Thạch động khu vực và giới thiệu Mỵ Lan, Tiểu Đạo, Âu-Hải Chiêu và ba người Lê Thái tổ, Lê Trọng và lê Tuấn.
Nhược Tố bàn với chàng để Đặng Nhất Kình tiễn bọn Mỵ Lan và Âu-hải Chiêu, Tiểu Đạo về Trung Thiên Châu Lê gia. Mỵ Lan, Tiểu Đạo lúc đầu không chịu, nhưng nghe Nhược Tố giải thích sự lợi hại. Cả hai biết Hàn Tinh trong thời gian tới phải bế quan chuẩn bị đột phá, không được quyấy nhiễu và cũng không bảo vệ được họ nên mới đồng ý.
Thật ra Nhược Tố nói chuyện rất uy nghiêm, tuy là giải thích nhưng chẳng khác gì mệnh lệnh khiến ngay cả Lê Thái Tổ tuy là đã là thần vương hậu kỳ cũng bị uy thế của nàng áp đảo.
Trước khi họ đi, Hàn Tinh một lần nữa giải Lê thái tổ nguyên thần phân thân, lần này chàng thành công thanh trừ ma nguyên lực, nên sau đó chàng trả lại cho lão số hồn phách và nguyên thần lực của phân thân. Hàn Tinh chợt nhớ đến Lê Tường, sau khi tạm biệt lão Lê thái tổ khi nào mới gặp lại, Lê Tường ngưng thể sau này máu của lão lại rất thích hợp cho hắn cho nên bất chợt Hàn Tinh ra tay một chỉ nhỏ rích bắn ra thu lấy mười giọt máu.
Lão Lê Thái Tổ không hiểu tâm tư của Hàn Tinh tưởng chàng tính sổ chuyện phân thần đắc tội chàng nên không để ý. Lão vui mừng không khác sáo nhận lấy nguyên thần phân thân, cũng không cần cảm tạ. Lão không biết với thái độ này, Hàn Tinh xem thường và bắt đầu từ đây khiến chàng quan tâm đến Lê gia như trước nữa.
Đặng Nhất Kình dẫn người đi rồi, Nhược Tố bỗng lên tiếng:
- Trong khi chủ nhân bế quan, chúng ta đành gạt chuyện Bạch Thaạh Động qua một bên và chỉ có thể giải quyết bọn được cứu ra.
- Cũng được, tuỳ bà cô giải quyết.
Nhược Tố sau khi ma cấm nguyên thần được gỡ, nàng xem Hàn Tinh như ân nhân, chàng không đồng ý, nàng nhất định gọi chàng là chủ nhân. Hàn Tinh không sao cản được, lại không thích cứ cãi cọ dây dưa giằng co vô vị nên mặc kệ, rồi chàng gọi nàng là bà cô.
Hàn Tinh bế quan rồi, Nhược Tố gọi Tăng Thụ Cương đi theo bắt đầu giải quyết chín mươi bảy tên Thần Quân ba mươi mốt tên thần tướng hộ vệ của họ. Đoàn Lập Phương, được đem ra trước tiên thấy hai người lạ mặt ngạc nhiên hỏi:
- Hai vị đạo hữu này là ai, Hàn Tinh Thành chủ đâu?
- Hàn chủ nhân đã trao toàn quyền cho ta nơi này, nên chuyện các vị bổn tọa giảu quyết.
- Các vị xưng hô ra sao?
- Âu Nam Nhược Tố, hiện là thừa tướng của Hàn Tinh còn vị này là Diệt Ma Tướng quân Tăng Thụ Cương.
Đoàn Lập Phương nhận ra khí tức của hai người này nhất là Nhược Tố không biết tại sao cũng là Thần Vương cực đỉnh như mình nhưng uy khí vượt mình rất xa, còn mạnh hơn cả tên Vân Nhiên lão ma kia nữa. Còn tên Diệt Ma tướng này thần vương trung kỳ nhưng chẳng kém gì mình, không biết Hàn thành chủ kiếm đâu ra được hai người này.
- Không biết hai vị gặp lão có chuyện gì?
- Các vị đã thỏa thuận với Hàn Thành chủ, làm cho hắn ba việc. Việc thứ nhất đã định, thực ra việc này cũng là bổn phận của từng người chúng ta.
- Xin thừa tướng cứ nói rõ việc gì.
- Đoàn lão hữu hẳn biết tình trạng bên ngoài, ma đạo hoành hành, tham vọng dã tâm chiếm đoạt tất cả lãnh địa, áp nhân loại, và yêu tộc dưới uy chưởng của chúng, khiến cho thần dân hỗn loạn, chết vô số, thảm họa khắp nơi, nên chúng ta mỗi người đều có bổn phận phải đứng lên tự vệ, hy sinh liều mạng chiến đấu đến cùng. Hàn thành chủ bắt đầu chiêu binh, chuẩn bị phát động những cuộc diệt ma trừ bạo, giữ an ninh cho thần nhân sinh sống.
- Vậy chúng ta phải làm gì.
- Các vị được trở về gia tộc ba tháng sum họp giải quyết việc nhà sau đó triệu tập đến nơi sẽ chỉ định sau. Trước khi rời đi mời dùng máu vi định ấn kết vào huyết ngọc bài, của mỗi người và bảng ấn kết chung. Huyết ngọc bài cá vị thu lấy mang theo người đ ểtiện việc liên lạc.
...
- Tuân lệnh!
- Lão hữu hãy trở về báo tin giải thích cho mọi người sau đó từng người ra ký huyết ấn.
Hàn Tinh về Bạch Thiên Thành trung tâm, phía trong còn có một căn phòng, nơi này của Bạch Thành chủ trước kia tu luyện, căn phòng năm trăm mét vuông, cao ráo thoáng khí.
Hàn Tinh xem qua loa một vòng rồi ngồi xuống tĩnh tâm, bỏ hết tạp niệm. Rồi vận chân nguyên, định tâm điều chỉnh thân thể, nguyên thần. Sau khi tiếp một chiêu hợp công cực mạnh kia, tuy thoát khỏi nhưng không khỏi thụ thương, chàng cẩn thận tra xét ngũ tạng lục phủ, kinh mạch, đan điền rồi thức hải, Hồng Mông Linh Châu. Những chỗ bị thương chưa khỏi hẳn liền được tu bổ hoàn thành sau đó nghĩ, từ trước đến nay tấn thăng cấp bậc nào phải bế quan trùng kích xiềng xích, không ngờ luyện đến thần tướng đỉnh phong lại khó lòng đột phá. Chàng chưa biết phải bắt đầu từ đâu nên muốn hỏi lão Hồng một chút may ra kiếm ra đường.
- Chủ nhân! Không biết có chuyện gì cần đến lão?
- Lão Hồng có kinh nghiệm gì về chuyện đột phá thần tướng trở thành thần vương không?
Lão Hồng quan sát Hàn Tinh một lát rồi thốt:
- Chủ nhân, tu luyện cực nhanh không ngờ đã đến trình độ này. Lão cũng không có kinh nghiệm này nhưng biết vài điều từ cựu chủ nhân Hồng Mông Linh Châu giới. Trước hết nên nói về thần vương. Thần Vương mở ra khả năng không gian pháp tắc, nhờ đó mở ra một chân trời lĩnh vực năng lực mới có thể thi trển lĩnh vực.
- Sao ta chưa có cấp thần vương đã có điều nắm chút ít không gian pháp tắc và lĩnh vực?
- Đó là do chủ nhân luyện Quang lực lại có Hồng Mông Linh Châu giới hỗ trợ nắm chút không gian pháp tắc nhưng vẫn chưa phải là chân không gian.
- Như vậy muốn trở thành thần vương phải lĩnh ngộ không gian thần giới.
- Đúng là như thế, cũng như cựu chủ nhân năm xưa, khi đó cựu chủ nhân dựa vào trận đạo liền dễ dàng đột phá trở thành thần vương. Theo lão biết ngoài trận đạo còn có nhiều đại đạo khác, như luyện đan, luyện bảo khí, luyện thần... cũng có thể giúp mau tìm được cánh cửa thần vương cảnh. Chủ nhân chọn một đạo của mình, rồi tham ngộ minh tưởng, chuyện này không ai có thể giúp được, và cũng không khó đối với chủ nhân.
Hàn Tinh trước ngộ tưởng rằng mình chỉ cách thần vương cảnh giới chỉ một nửa bước, bây giờ không ngờ gặp khó khăn, lão Hồng giải thích như vậy thì ra không phải khó khăn cuủ mình không phải ở vấn đền nguyên thần lực, hay nguyên lực nhưng là cảm ngộ không gian của mình còn có sai lầm. Như vậy mình bế quan nghiên cứu cũng chẳng ích gì, nên chàng rời khỏi thuấn di vọt thẳng ra ngoài Bạch Thiên thành lăng không du hành trên mặt biển.
Click và xem quảng cáo để tài trợ các truyện ra nhanh và đều
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
96 chương
662 chương
173 chương
457 chương
1027 chương
599 chương
1039 chương
24 chương
990 chương