Chương 357 Hàn Tinh bái kiến nhạc gia Đường Thăng Đại đế Tám tuần sau Hồng-Linh có tin vui không ngoài dự liệu của chàng nhưng không ngờ là song thai. Hồng-Linh ở cung điện thượng tầng dưỡng bốn tháng qua thời kỳ ốm nghén, sau đó về Tân Triều. Minh vì bổn phận cũng phải theo để phụ giúp đỡ đần, củng cố tinh thần nàng. Bà giáo Thông và Mai-Nhị nghe tin vui liền thông báo cho nhau khiến Mai-Nhị xuống thăm. Minh cứ ở Tân Triều một ngày lại vào Hồng Mông Linh Châu giới hai mươi ngày, chàng đem tất cả bí cấp pháp quyết ra đọc, nghiên cứu rồi soạn ra thương pháp, đao pháp, kiếm pháp, Phong Phiến pháp, Roi mềm, dây mềm pháp kỹ... ngoài ra dung hợp ẩn thân thuật, Phi Yến Điệp Lãng, phong di thuật, độn pháp viết ra Lãng Du Ẩn Độn thuật dùng để phi hành hay ẩn trốn cũng được. Tinh thần ý niệm đại cương, Lĩnh Vực Tinh thần chưởng khống giả những gì chàng hiểu ngộ đều đem ra diễn luyện mới viết ra. Cổ Loa Quyết quyển cơ bản nền móng chẳng những thằng Rần, Mai Tinh luyện tập mà ngay cả Trác Thải-Hà , Lam Băng-Yên, bảy thê tử cũng muốn thử.. Không đầy mười ngày thằng Rần, Mai Tinh lần lượt thành công tiến trúc cơ kỳ, chân khí trong người được hoán chuyển toàn bộ thành chân khí chất lỏng. Hai thằng cảm thấy người bay bổng, cả người toàn bùn đen hôi thối, vì trúc cơ thành công đồng thời thoát thai hoán cốt. Hai thằng liền xin đi Tu Chân Giới lịch lãm một năm. Minh cười nói: - Hai thằng lịch lãm một năm cũng được, trên đường cản thận, chừng bảy tám tháng có thể mấy đứa em nhỏ cũng ra ngoài lịch lãm. Nhớ chú ý hỗ trợ bọn chúng một chút nếu gặp. Hai đứa còn chưa hiểu ý ngơ ngác hỏi lại: - Mấy đứa nhỏ nào? - Mười một đứa con sư phụ, thằng Thảo, Tĩnh Minh, Hồng Minh, Ngọc-Khả.... chỉ cần ở bên ngoài sáu tháng nữa chúng cũng đủ mười tám tuổi, cũng gần bằng tuổi hai đứa chúng mày.. Hai đứa không nghĩ đến chuyện này giật mình... trợn mắt há mồm. Minh truyền cho hai đứa tất cả những gì mấy tháng nay chàng biên soạn ngay cả tinh thần chưởng khống lĩnh vực, chàng chưa nghiên cứu thâm sâu cũng dốc túi đem ra khắc ấn vào ngọc giản, cùng một tia nguyên ấn ký... - Trong ngọc giản này có tất cả những môn tu luyện, võ kỹ, tiểu thuật, còn có một tia nguyên thần lạc ấn của sư phụ, nếu hai đứa gặp chuyện nguy hiểm đe dọa đến tính mạng thì chỉ cần thôi thúc một chút nguyên khí, sẽ có sự trợ giúp. Chàng thấy Hạnh-Chi đã dựa vào Cổ Loa Quyết tự tìm tòi ra roi mềm kỹ pháp nên không thể khinh thường bọn trẻ nữa, giao hết biết đâu bọn chúng lại làm ra những kỳ tích. Chàng đưa luôn hai đứa một quyển gọi là „Tâm đau thần sầu“, không biết đã thu của kẻ nào, trong đó lý giải cùng cách luyện cho tinh thần linh hồn lực thêm cứng cỏi, kiên cường không ngã: - Hai đứa, tạc đao học không đến nơi đến chốn, đi theo con đường bá đạo không tạc được món nào ý nghĩa. Tinh thần linh hồn không có gì đặc sắc, vậy muốn bổ sung cho thiếu sót này, phải chịu sầu đau tự theo đường lối trong ngọc giản này mà luyện, mới mong sau này mới có thể chưởng khống lĩnh vực của mình. Minh đã ghi „Tâm đau thần sầu“ vào hai ngọc giản chỉ nhắc nhở thêm. Tiếp theo chàng tặng cho hai đứa hành trang giống như mấy năm trước đã tặng Huyền-Trâm và Doanh-Doanh. Pháp khí, linh khí đủ loại đem ra cho chúng chọn, trong đó nhạc khí có tiêu, đàn tranh, trống, thanh la, linh chũm choẹ, linh kèn, linh chuông... vũ khí nhiều loại mười cây đao, mười lăm cây linh kiếm, tám cây linh thương, năm quả linh chùy, năm cây linh búa(phủ), ba cây long đầu trượng, hai cây hổ đầu trượng, hai con ấn, bốn cây quạt, hai cây thước, ba nhuyễn tiên, mười sợi dây tợ nhện bện chung tơ băng tằm. Thằng Rần chọn một cây Xuyên Vân thương, một cây quạt và một sợi dây tơ thất sắc. Mai-Tinh chọn cây Linh Tuyền đao đen kịt, , một cặp chũm chọe màu vàng kim . Mỗi đứa lại nhận được mười viên tụ linh cầu. Loại cầu này chàng từng đưa cho Huyền-Trâm và Doanh-Doanh chuyên dùng để phá linh phù, có thể hấp thu năng lượngg mười kiện cao đỉnh phù của đối thủ đồng thời có phản kích bằng cách kích phát ra năng lượng đã thu được. Chỉ khác lần trước chỉ có hỏa tinh cầu, thủy tinh cầu, bây giờ thêm thổ linh cầu, mộc linh cầu, và kim linh cầu. Đặc biệt kim linh cầu có thể hấp thu kiếm khí, đao khí, âm kiếm khí... Đan dược, một lọ thượng phẩm bồi huyết đan, một lọ bồi nguyên đan, một lọ tẩy độc đan... Hai đứa lĩnh phần xong đi kiếm chỗ luyện tập thử vũ khí linh bảo... Trước tiên thử đao thương, thằng Rần bị Linh Tuyền đao đánh cho bay ngược Xuyên Vân thương rời tay rơi xuống đất ... Không phải Xuyên Văn thương yếu nhưng là Mai-Tinh trong lúc chọn đao đã cảm thấy nó tuy nhìn bề ngoài đen đủi xấu xí, bản hẹp sống đao dầy nếu không có mũi đao nhọn người ta tưỏng là một thanh dao rựa bổ củi tầm thường. Mai-Tinh vừa nhận đao liền nhỏ máu nhận chủ không chút nghi ngờ năng lực của nó, não bộ liền nhận được tin tức trào vào thức hải, Linh Tuyền Đao mười tám thức, lại còn có hình ảnh đao thế, Mai Tinh vừa đem một thế ra bắt chước thân ảnh chân tay làm đúng như vậy, thấy thằng Rần xông đến liền dồn đao khí áp bức ra. Quả nhiên thằng Rần không chịu nổi một kích đao thế „Linh Tuyền khởi nguồn.“ Mai Tinh lâu ngày ở với Thằng Rần hiểu rõ thằng này số đào hoa, người đẹp thích hắn khiến mình tủi thân. Hôm nay chọn được một kiện linh đao thích hợp mới có thể áp thằng Rần một đầu khiến đang tủi thân trở thành thích chí. Mia Tinh cười nói khích: - Thằng Rần! Xem ra mày chọn phải cây thương vô dụng rồi hả? - Chưa chắc! Thử lại một vài chiêu nữa đã... - „Ầm“ Thằng Rần càng thử càng thảm, thương đâm, đập, quay múa dù có nhanh thành vạn thương ảnh cũng đều bị đao thế chấn bay cả người lẫn thương... lúc này mới chịu thua công nhận bảo đao của đối phương mạnh hơn mình. Thằng rần cầm sợi dây bảy màu nhắm Mai Tinh khẽ ném. Sợi dây như một mũi tên lóe lên bắn thẳng vào bụng Mai-Tinh. Mai-Tinh tung người bay ra sau, hai tay cầm cặp chũm chọe dồn khí quán chú vào, chũm chọe liền được kích đại, áp vào nhau. Muôn đạo âm kình luồng sóng sắc bén dồn ra chém vào sợi dây. Sợi dây đang thẳng tuy không bị chém đứt nhưng bị đánh gãy thành nhiều khúc bắt buộc phải thu về, thằng rần di thân vặn lộn bay lên bất ngờ lại đánh ra năm đường tơ một lúc, một chiêu năm thức nối tiếp nhưng cùng chạm đích một lúc.. ba thức ba đường tơ bị chũm chọe đánh cho chùng xuống ỉu xìu, còn hai đường đánh thẳng vào hai chũm chọe trên tay Mai-Tinh.. - Cheng.....! Cheng...! Hai tiếng thanh thúy nhức cả lỗ tai, dư âm ong ong máu huyết trong huyết mạch đầy gợn sóng. Mai-Tinh cảm thấy đôi bàn tay tê tái hầu như sắp phải buông chũm chọe rơi xuống... Hắn vội nương đà dồn khí rung động vung mạnh chũm chọe ra. Thằng Rần bỗng thấy hai mảnh kim quang chói lòa trái phải hai bên áp đến, vừa nhanh vừa mạnh chưa đến nơi đã khiến cho mình thở hít không thông, Rần vội vọt người bắn thẳng lên, khi mãn đà lộn người xuống thì thấy đôi chũm chọe đang phản hồi quay về. Rần vội vung sợi tơ trong tay ra, thu lại bảy tám lần, một miếng lưới ảnh hình thành đón đầu chụp vào hai mảnh kim quang chũm chọe ảnh.. Chũm chọe bị ngăn chặn xoay tít mù, không giảm tốc độ trái lại gia tốc quay nhanh thêm... Hai bên giằng co một tiếng đồng hồ không phân thắng bại, giữ nguyên tình trạng lưới không thu được, chũm chọe mắc lưới cũng không thoát... Thằng Rần cười: - Ván này huề... Mai-Tinh không đồng ý: - Lưới chụp được chũm chọe, chũm chọe không thoát xem như mày thắng thế hơn.. Nhưng sau này luyện tập thêm thì không biết ai thắng ai thua.. Hai ván tính lại chúng ta vẫn ngang nhau. Hôm sau hai đứa đến chào Minh lên đường. Chàng cho mỗi đứa mười ngàn linh thạch, la bàn bản đồ chỉ vị trí thông đạo rồi đem hai đứa vào thông đạo đi Tu Chân giới. Nhìn hai đứa rời khỏi cảm khái, thằng Mai Tinh gặp vận may học được mấy đao thế cao minh, rõ ràng được tiền nhân tỉ mỉ nghiên cứu sáng tác ra. Chàng không ngờ chỉ thế đứng thủ đao, tay bắt ấn, tay cầm đao lại có ảnh hưởng đến tác hưởng của trời đất đồng minh, chàng tỉnh ngộ khi đối địch chỉ một yếu tố nhỏ, cử chỉ nhỏ, một thế thủ cũng đủ quyết định phân hơn kém. Nếu cao thủ đồng sức đồng tài, thì những yếu tố nhỏ này quyết định thắng bại. Như vậy có thể kết luận cao thủ nên lĩnh ngộ, làm sao hòa với trời đất khiến trời đất cộng hưởng, và không được bỏ một cử chỉ nào của đối phương, cũng như cử chỉ động tĩnh của chính mình cũng phải sao cho hợp lúc, hợp cảnh. Nghĩ đến đây chàng mới thấy võ học, thần thông bao la như rừng như biển, học hoài cũng không hết, trái lại càng ngày càng cảm thấy mình nhỏ bé, chưa đáng là gì cả. Hai đứa lịch lãm tu chân giới, mười một đứa nhỏ thiếu người chỉ dẫn, chàng tự mình chỉ dạy mấy hôm, còn lại Trọng-Hiếu chỉ dạy. Chàng thường xuyên về Tân Triều, ngày ở Tân Triều, đêm vào Hồng Mông Linh Châu giới. Đến ngày bọn trẻ được mười hai tuổi, chàng truyền thụ công quyết thích hợp tùy theo thể chất linh căn, Hồng Thủy Quyết, Hồng Mông Hoả Quyết,... tất cả đều từ hồng mông ngũ hành quyết rút tỉa ra... để cho chúng luyện ba năm, căn cơ đã có mới truyền thêm cổ loa quyết... Hồng-Linh sinh hạ hai đứa con trai, Minh mang ba mẹ con cùng bà ngoại hai đứa vào Hồng Mông Linh Châu giới chăm sóc. Lúc này mười một đứa nhỏ đã mười sáu tuổi đều cho xuống hạ tầng lịch lãm học hỏi kinh nghiệm cuộc sống, các thê tử khác cũng bế quan tu luyện. Hai năm sau bọn trẻ trở về chàng chuẩn bị sẵn nên lập tức rời khỏi Hồng Mông Linh Châu giới đến tu chân giới. Các bà mẹ không yên tâm nên âm thầm đi theo bảo vệ. Còn ba mẹ con Hồng-Linh ở cho đến hai đứa lên sáu mới về Tân Triều đi học mẫu giáo.. lấy tên Lã Chính Lộ, Lã Quang Huy. Bà ngoại chúng đã chịu không nổi sự nghịch ngợm và lỳ lợm của hai đứa cháu sinh đôi nên Minh đã phải đưa về Tân Triều trước. Minh một mình vào Hồng Mông Linh Châu giới bắt đầu nghiên cứu Thánh Anh Quang Minh và Quang Minh lĩnh vực.. một năm, hai năm trôi qua tiến triển không được bao nhiêu nên chàng quyết định ra đi chuyện đầu tiên trả Kim Liên cho Tiết Lễ. Kim Liên Bảo đáng lẽ ra của Tiết gia lại bị Cung Ma nữ chiếm đoạt được, bị chàng thu được vì tình bạn chàng dẹp lòng tham muốn đem trả cho Tiết Lễ, không quên kể ra nguyên do... Chàng lại ngỏ ý để Cổ Loa Thành tại Yêu Cầm giới, Tiết Lễ không đồng ý chàng liền báo cho Lương Sơn và Trần Bản rồi đi Thiên Huyền Tinh, Khâu Vân thành du lịch cảm nghiệm vũ trụ vạn vật, quy luật vận hành, trật tự lạ lùng trong thiên nhiên, tất cả đều hài hòa với nhau cách kỳ diệu. Khi qua sông, lúc vượt núi, một hôm dừng chân tại tửu lâu nghe được tin Đường Thăng đại đế vẫn còn truy lùng Hàn-Tinh. - Uyển-Ngọc công chúa rơi vào tay dâm tặc ấy còn gì là thân ngọc. - Đáng tiếc hắn giảo hoạt lại có môn độn khí cao minh, đến nỗi ngay cả Huyền Tiên ăỉnh cấp Đường Nghĩa cũng bị bại dưới tay hắn... - Nghe nói Đường Thăng đại đế ra giá một trăm vạn cực phẩm tiên thạch, nếu có ai tìm được Uyển-Ngọc công chúa. Nhưng ba năm trôi qua bóng dáng Hàn Tinh không xuất hiện nữa.. - Cái đó dễ hiểu, trong tay có mỹ nữ, nếu ở địa vị mày thì phải làm gì? - Đương nhiên phải kiếm nơi kín đáo hưởng thụ rồi, nhưng ba năm rồi, hắn vẫn còn không xuất hiện... Hàn Tinh nghe vậy ánh mắt sáng lên trong lòng liền có chủ ý. Lão Đường Thăng này quả là giầu có, nếu chịu dâng cho mình trăm vạn cực phẩm tiên thạch thì tốt quá. Công Chúa con gái hắn chỉ là thứ phiền phức... Vậy mình nên kiếm lão ngay, Đường Thăng đang cùng ba tiên đế hội tụ trong đại điện cảm giác không gian ba động thần thức thăm dò liền thấy bóng dáng thanh niên quen thuộc lão ngẩn người hỏi: - Các hạ là ai, giáng lâm bỗn cung có chuyện gì, muốn tìm ai? Hàn Tinh chọc ghẹo: - Đường Thăng đại đế, nhạc đại gia, lần trước tạm biệt mới ba năm cũng không tính là lâu sao không còn nhận ra tiểu tế Hàn-Tinh này nữa.. - Cái gì? Ngươi là Hàn Tinh. Ngươi bắt con gái ta đi đâu, ai là Nhạc gia đại nhân của ngươi? Người đâu mau bắt lấy hắn. - Nhạc gia đại nhân, người nhà cả với nhau sao lại nóng tính thế. Hay là nhịn một lúc tiểu tế ngồi xuống uống vài ly rượu nói chuyện với nhau, giữ hòa khí có phải hay hơn không. Đường Thăng dò xét tu vi cảnh giới đối phương nhưng không sao khẳng định được nên phỏng đoán, trước đây ba năm hắn chỉ là huyền tiên trung kỳ, giỏi lắm hiện tại huyền tiên hậu kỳ, vẫn còn kém mình một đại cảnh giới, mình không cần nóng vội, con gái ở trong tay hắn, lại dám đến đây thì phải có chỗ dựa vững chắc, vậy để xem hắn nói gì đã hãy tính toán nên hô tiên vệ: - Các ngươi lui ra.