Chương 355 Roi mềm pháp kỹ của Hạnh-Chi Thằng Quân đem cá xuống bếp ra tay làm món tại chỗ, loát soát một chút là xong, con Tuyết nấu canh, chiên, hấp... rau thơm, rau cải nhà trồng sẵn một số nên không phải đi mua thêm. Minh xuống bếp theo thằng Quân bỗng thấy trong bếp úp một bu gà nòi nên hỏi: - Quân, mày lấy vợ rồi mà vẫn mê chơi đá gà à? - Phải, vợ là vợ, gà là gà. Gà nuôi giải trí thôi, không đá độ nên không sợ bị nhiễm cờ bạc.. - Vậy mới tốt, nếu không mày vừa lập gia đình, gia đình vì cờ bạc liền tan rã.. Thằng Quân làm cá xong, xem như xông phần việc của mình nên bắt con gà ra khoe: - Con này là con cháu đời thứ bảy của con tam tài án thiên. Chú xem nó có lợi hại không? Minh xem con gà ô chân trắng, khô đét, không có vảy gì đặc biệt, tướng văn cũng khá... chàng uớm trọng lượng khoảnh 3kg2 hỏi: - Mấy tháng tuổi rồi? - Chín tháng... đã xổ năm lần, cắt tai tích rồi... Minh từ ngày Hồng Linh mất tích bỏ hẳn thú gà nòi, ngay cả con mái bông mua được ờ Bích Đào giới đem về thả ra cũng chẳng trông nom, không biết chúng ra sao.. Chàng dùng ngyên thần tìm kiếm trong Hồng Mông Linh Châu giới, thấy cách cung điện vạn dặm trong một khu rừng núi, một đại gia đình gà nòi sơn dã mấy trăm con, trong đó Hỏa Vương kê làm chúa tể, mái bông đang theo hắn... Chàng tiện tay chộp một con gà bông tơ chín tháng đem ra... Con gà bông nhỏ hơn con ô đôi chút, nó hoảng sợ nhưng Minh trấn an...vuốt ve một lúc liền quen dần. Nó thấy con ô liền nghênh cổ ra thách thức... - Đem ra xổ một hiệp biết ngay hay dở.. Con gà bông sống theo cha ông không người nuôi, nên lông còn đầy, lông cổ khá dầy.. chỉ trên mặt nó là lông thưa, lộ ra khuân mặt dữ tợn, dọa người y như Hỏa kê Vương tổ tiên của nó. Gà vừa buông con gà bông phóng mấy cái cầm chừng mỏ không biết cách nào túm được đầu con ô đánh cho chín đòn liên hoàn mỏ vẫn không buông, nghỉ hai ba giây lại lên ba đòn nữa. Kêu „Quác“ ba bốn lầnThằng Quân sợ hãi vội bắt gà ra xem thấy đầu sưng to... nơi đó mềm, xương gẫy hết một mảnh.. - Thôi gà ô kém quá.. không chịu nổi con linh kê bông này.. - Chú nói gì? Con gà lông lá này là linh kê. - Phải, mày đừng xem thường nó, ta nuôi thả trong khu rừng, không cần chăm sóc nên không xuống lông nên mới nhìn như thế. Vừa rồi nếu để đá năm phút nữa, con ô phải bỏ chạy hay chết tại chỗ chứ không sai. Minh cũng không ngờ dòng gà mái bông này có lối đánh phá xương, phá cốt đối thủ lợi hại như vậy. Nguyên gà nòi đòn ra, lối đá ít nhất 95% thừa hưởng của gà mẹ, lông da thì có khi của mẹ, có khi của gà cha. Thằng Quân bỏ con gà ô vào bu, ôm con bông lên coi một cách say mê... Minh cười nói: - Mày chờ con ô lành đem bán kiếm ít tiền, còn con bông này tao cho mày xem như thưởng cho vợ chồng mày đã đón tiếp vợ chồng tao niềm nở.. Mày biết cách nuôi linh kê làm sao chưa? Quân lắc đầu.. Trước tiên cho nó nhận mày làm chủ, Minh cằm tay hắn khẽ phát chỉ, một giọt máu bay ra nhắm trúng đầu con bông, nơi nó vừa bị mổ chảy máu ra... Máu dung hợp làm một phát sáng biến thành hồng ảnh chia ra làm hai, Quân lãnh một phần..gà Bông lãnh một phần.. Thằng Quân sợ quá, bỗng nghe được tiếng gà linh nói chuyện trong đầu... - Mày có thể nói chuyện với nó phải không? Vậy từ từ sẽ biết cách nuôi nó, có khi mày được lợi ích không nhỏ, vì bây giờ nó còn mạnh hơn cả mày... nhớ là không cần nhốt nó...bảo nó đừng uy hiếp con gà ô.. Minh và Hồng-Linh ở nhà vợ chồng thằng Quân một ngày đêm, hưởng một chút thú vui điền viên, trước khi đi Hồng-Linh tặng cho họ ít bổ đan, chàng cũng tặng cho con đầu lòng tương lai của nó một miếng ngọc đeo cổ trong đó có ẩn tàng khắc ấn Hùng kê quyền và công pháp luyện khí căn bản. Minh còn lén đổi hũ gạo của hắn thành linh cốc gạo thơm, hẳn là khi ăn hết hũ gạo này sức khoẻ gia tăng, mấy đứa con của nó cũng sẽ được hưởng lây.. Sau đó đi dọc theo bờ biển ghé Nha-Trang, Huế, Vinh tiếp xúc người địa phương, đa số người dân nghèo nàn, mộc mạc còn những người quyền thế có địa vị và nguời giầu sang hai người không quan tâm.. Hồng-Linh động lòng thương đến những kẻ khốn, trẻ mồ côi, trẻ bị áp bức nàng ra tay liên tục, gặp người đường cùng nàng đem cả vào Hồng Mông Linh Châu giới. - Anh coi con Dạ Nguyệt này, đói ăn trơ xương, nhưng khí chất căn cơ của nó không tệ... mai này hẳn là nhân tài.. Còn thằng Viễn Đông em trai nó khí quản bị dị ứng sưng lên, không hợp với khí ô nhiễm ở đây... Vậy mau đem ba chị em nó vào Hồng Mông Linh Châu giới thôi... Cứ như thế, người già, trẻ em bị bỏ rơi hơn trăm nhân khẩu lần lượt đem vào Hồng Mông Linh Châu giới... Cuối cùng một tuần trăng mật trôi qua, bí mật nhận thức hết rồi. Trên hành trình Hồng-Linh bị lôi cuốn vào đời sống cùng cực của lớp nghèo, trong lòng chịu không được nên hành nghề, ra tay chữa bệnh, cho thuốc... Minh thấy nàng vất vả nhưng thấy được niềm vui hạnh phúc nên phụ giúp, mấy lần gặp bệnh nan y, bướu độc chàng ra tay dùng quang lực chỉ công cắt, đốt bỏ tống ra ngoài... Bệnh nhân không thấy động dao kéo mổ xẻ, không tin nhưng cảm thấy cơn đau biến mất nên cũng cám ơn, không biết chàng đã cắt bỏ bướu độc hại cho rồi. Chàng thấy không cần nói cho họ hiểu, nên nói qua tin hay không mặc kệ, âm thầm chữa lành không cần phô trương, chẳng cần báo đáp.. Hồng-Linh thấy Minh dùng chỉ công giải phẫu mà da thịt vẫn giữ nguyên ngạc nhiên vô cùng. „Thì ra chàng dùng không phải Hư Vô chỉ, dùng chỉ này để phẫu thuật quá thần kỳ, nhưng phải có thần thức, tinh thần lực cường mạnh mới làm được, chỉ sai chạy một chút liền làm tổn thương thậm chí lấy mạng bệnh nhân.“ Chuyến này trong số người đem vào Hồng Mông Linh Châu giớì Hồng-Linh nhận thêm ba đứa đệ tử, còn Minh nhận được hai đứa.. Chàng đi thăm dò trong Hồng Mông Linh Châu giới chọn thêm hai mươi hai đứa nữa, trai 10, gái 12...chọn làm đệ tử.. Đệ tử hai người đem lên thượng tầng cho ở trong cung điện sinh sống chung với đại gia đình. Thằng Rần, Mai Tinh được gọi về mỗi khi cuối tuần, phụ trách dạy võ, luyện thể căn bản cho mười sáu đứa nhỏ. Minh ở Hồng Mông Linh Châu giới thời gian đầy đủ, chàng tìm cách giải quyết ba cung chủ, tù nhân, quyết định hủy hết tu vi bọn họ, sau đó vất. Nói thì dễ khi làm mới thấy vấn đề, ba người bọn họ kinh mạch chứa thần khí... chàng không biết làm cách nào thu dụng, bỏ thì uổng, thu thì không có chỗ chứa ba nguồn năng lượng khổng lồ như thế. Suy nghĩ nửa ngày, bỗng chàng nhớ đến Cổ Loa Thành vẫn chưa hoàn thành tầng một, hay là tìm cách chuyễn hoán năng lực thần khí của họ thành quang năng lượng rồi bồi đắp thành... Chàng vào Cổ Loa Thành, Hoa Dã Thảo ra đi vẫn chưa kiến được người thay thế nên tạm thời thành dừng ở thượng tầng Hồng Mông Linh Châu giới.. Chàng dùng mười ngày đem bóc lột năng lượng thần khí của ba cung chủ... khiến cả ba nguyên anh cũng giải thể, phong ấn kinh mạch, đan điền, trở thành ba bà lão xấu xí. Sau đó thu ba bộ trí nhớ thành ba khối, rồi xoá chỉ để lại một ít trí nhớ, còn lại chỉ đủ biết tên của mình rồi đem đến Thiên Huyền Tinh, Khâu Vân thành vất.. hy vọng họ sống cho lương thiện những ngày còn lại.. Với thân thể tuy bề ngoài già xấu nhưng có lực vượt cả độ kiếp kỳ, dưới hàng chân tiên... Hồng-Linh biết được chàng không giết ba cung chủ, chỉ hủy hết tu vi, vừa lòng an tâm, nàng sợ chàng quên luật giết người trong đạo. Thực ra Minh trước khi ra tay đã cân nhắc rất mực chính xác, còn phân biệt đối phương còn chút ánh sáng (biểu hiện cho lương tâm trong sáng, thiện lương) hay không, nếu không còn ánh sáng, chỉ có bóng tối thì giết thẳng tay, vì chỉ có bóng tối, trong lòng chỉ có quỷ. Trường hợp ba bà lão cung chủ, may mắn vòn một tia ánh sáng nên còn cơ hội hoán cải, làm lại cuộc đời.. Hồng-Linh nhẹ nhõm: - Như vậy cũng tốt, anh đỡ phải dơ bẩn tay chân vấy máu.. - Lần đó em sống sót phải chăng gặp may.. - Không phải, lúc đó em sử dụng Hư Vô chỉ chiêu chuyên phòng ngự không dè chung quanh bị áp lại khiến vòng bảo hộ thu nhỏ chỉ có thể che những chỗ nguy hãi trên thân. - Lần sau cẩn thận, bọn này còn mười cung chủ tu vi cảnh giới tương đương nữa, tệ hại nhất sư phụ của bọn này càng mạnh và bí ẩn chưa ra mặt. - Anh sao lại gây thù kết oán với những kẻ lợi hại như vậy. - Nào có thù hận gì, họ gặp anh liền có tâm gia hại. Sư phụ của bọn cung chủ này chính là chưởng khống, nắm toàn quyền của Đại Thủy giới giống như anh là chủ của Hồng Mông Linh Châu giới. Em biết rồi đấy, Hư Vô đan đỉnh tông của em và Thùy-Nhung cũng ở trong thế giới này. Cổ Loa thành sau mười ngày hấp thụ ba năng lượng khổng lồ, vượt lên tầng hai, hoàn thành tầng một cao một trăm lẻ tám mét, tầng hai cao một năm mươi ba mét chưa hoàn thành. Chàng tuyển chọn hai trăm gia đình cho vào Cổ Loa Thành sinh sống. Thời gian còn lại chàng sinh hoạt dậy dỗ con cái cùng đệ tử, nghĩ đến Cổ Loa Quyết chàng về gặp Hạnh-Chi nội soi xem kỹ tình trạng linh khí trong đan điền và kinh mạch nàng...một lần hỏi han mới biết. Hạnh-Chi sau khi được Hồng-Linh tặng cho bảo khí roi mềm, nguồn gốc trong đống đồ của Minh, không biết chàng đã thu thập nơi đâu. Hạnh-Chi chỉ cảm thấy mỗi khi chạm vào Nhuyễn tiên liền cảm thấy linh khí người kích động tự động theo Cổ Loa Quyết vận hành xoay xoắn mãnh liệt... nên mỗi khi muốn tu luyện nàng đều dùng nó để bắt đầu, mỗi lần tu luyện như thế kết quả tốt đẹp gấp mười lần khi trước nên linh khí trong đan điền càng lúc càng nhiều, khí lực trong cơ thể cảm thấy tràn trề... võ công chiêu thức có thể luyện diễn dễ dàng, thân thể nhẹ như yến, bay nhảy càng lúc càng cao, càng nhanh... chăm chỉ luyện ba tháng, càng cảm thấy linh khí trong đan điền trở nên tinh thuần và có dấu hiệu ngưng đọng, nén chặt... Nàng cầm chắc cái roi mềm, tay rung khẽ một cái, cái roi như một con rắn chỗi dậy phóng ra, tiếng gió động vù vù, đầu roi xé gió vẽ một đường vặn vẹo... Thử năm bảy lần, bỗng luồng khí trong đan điền xoắn xít chuyển đến cánh tay, nàng thấy tay bức rức khó chịu nên bất giác rung kẽ một cái.. Roi mềm liền cuộn lên tạo thành một cái nón mười mấy vòng xoắn nhỏ tựu như nan tre, xương nón.. Xương nón khiến linh khí chung quanh bị lôi cuốn, thoáng một cái nàng thấy một chung quanh một lớp ánh quang bao bọc chung quanh, nhìn như một bóng điện hình nón... Hạnh-Chi say mê dắm chìm trong cảnh ngộ tuyệt vời, trong tâm trí hình dung ra một cánh cửa mở rộng trước mắt, cửa mở ra liền thấy cảnh tuyệt vời, đẹp như mơ như thật, lại để ra những con đường có thể đi... Mỗi con đường nhỏ là mỗi cách sử dụng roi mềm, muôn con đường cuối cùng dẫn đến một cái đích...hợp lại một chỗ...Nàng vội tập chung ghi nhớ hết vào tâm khảm... Một giờ qua đi nàng tỉnh lại, thấy mình đứng một mình ngoài sân, trong khi mọi người đang đám trong giấc điệp. Nàng vội cất roi mềm vào nhà lên giường ngủ. Thế là từ đó Hạnh-Chi cứ theo những đường lối chiêu thức, đã ghi lại trong ngộ cảnh luyện tập đến nơi đến chố.. Minh nghe xong thầm tha thở con bé may mắn gặp được ngộ cảnh đạo lý. Tự bước lên con đường riêng biệt cho mình. Chàng vốn truyền Cổ Loa Quyết cho Hạnh-Chỉ để xem một người bắt đầu tu luyện có thể thành công không? Thì ra con bé hấp thục không được linh khí, lại nhờ vào Cổ Loa Quyết mà thành công. Cổ Loa Quyết như hệ thống lọc linh khí cho tinh thuần, cũng như những ống dẫn linh khí, còn có tác dụng gia tăng hiệu năng linh khí vận hành trong kinh mạch, hình thành linh khí vòng xoáy trong đan điền, chờ chuyển thành chân khí lực để sử dụng. Hạnh-Chi lúc đầu chỉ có một tia chân khí cũng có tác dụng khiến cho thân thể đổi mới, đang yếu ớt trở thành có sức lực. Minh về Hồng Mông Linh Châu ngồi xuống nghiên cứu sắp xếp lại cho Cổ Loa Quyết cho thích ứng hợp với đệ tử nhập môn... sáng tác ra Cổ Loa Quyết cột trụ rồi đưa cho thằng Rần, Mai Tinh Trọng-Hiếu. Chàng cũng đưa luôn cho Thải-Hà và Lam Băng-Yên.. hai nàng vào Hồng Mông Linh Châu giới chàng liền phát hiện đem lên thượng tần... Hai nàng bấy lâu nay ở Tu Chân Giới không về đây, thấy thượng tầng liền bị đánh động... lại thấy đông đảo con nít, luyện võ.. càng ngạc nhiên thêm, tưởng mình lạc vào tông môn người ta.. Trong cung điện, khi Hồng-Linh vắng mặt, Mỵ-Điệp thay mặt nắm quyền quản gia thấy nhiều người không biết nhau nên giới thiệu một vòng. Thải Hà, Lam Băng Yên không ngờ sư phụ đột nhiên có bảy thê thiếp, mười một đứa con, hai mươi mấy đệ tử, hai nàng ngẩn người ánh mắt nhìn Minh, hai nàng càng lạ hơn. Sư phụ hai nàng thay đổi khí tức như có như không, không sao nhận định được tu vi, không có khí áp, trái lại cảm giác một loại trìu mến, ấm áp khiến trong lòng muốn kề cận hưởng thụ nỗi bình an không một tia thù hận... Hai nàng run lên nhỏ giọng: - Sư phụ... - Lâu lâu về xem là tốt lắm.. Nguyên Anh hậu kỳ, nguyên anh sơ kỳ.. Hai đứa sau này năng về đây tu luyện kẻo bị người khác vượt xa.. Chàng lại chỉ Cổ Loa Thành phía trên nói: - Ta còn một kiện vật gọi là Cổ Loa Thành mới luyện ra, hai đứa theo ta đi xem cho biết... Khi nào hai đứa độ kiếp phi thăng sẽ được ở đó nhận phần.. Bây giờ chưa được, vì Cổ Loa Thành tạm sẽ đến những thế giới tiên cấp.. nếu tu vi yếu quá sẽ gặp nguy hiểm..nên tốt nhất tu luyện ở dưới nơi vừa rồi..