Chương 350 Hồng-Linh giúp Hàn Tinh giải độc Hồng-Linh và Thùy-Nhung vào cung điện khiến mười nữ tử vui mừng, nhất là Mỵ-Điệp và Huyền-Trâm. Mỵ-Điệp thấy hầu hết chưa biết nhau nên giới thiệu: - Hồng-Linh, vị hôn thê của Hàn Tinh cuối cùng đã tới. Còn cô nương này là ai ta cũng không biết.. Thùy-Nhung nghe vậy vội tự giới thiệu. - Thùy-Nhung bạn thân của Hồng-Linh tiên tử. - Oh ha! Hay quá rồi, cực phẩm Thuần Âm thân thể. Nếu cô chịu cứu Hàn Tinh thì chúng ta có hy vọng. Hồng-Linh đang còn ngẩn nhìn mọi người, tưởng mình đi lộn chỗ nghe vậy rối rít hỏi: - Cái gì anh Minh bị xảy ra chuyện gì? - Bị trúng ám toán, một thứ thần cấp xuân dược, nhưng vừa rồi phân thân của Hàn Tinh về nói rõ cho biết là „Mộng Tình Xuân Hương Khí“. Hồng-Linh nghe danh xưng „Mộng Tình Xuân Hương Khí“ liền xanh mặt khổ sở, vốn vẫn đoan trang thục nữ cũng bật tiếng: - „Mộng Tình Xuân Hương Khí“. Quân chó má Ác Thần nữ Vu Sơn, tư tưởng dơ bẩn sáng chế ra thứ tà dâm bỉ ổi này, truyền cho mai hậu thế làm cho nhiều người và anh Minh bị hại... Nguyên „Mộng Tình Xuân Hương Khí“ được ghi rõ trong Hư Vô Đan Đỉnh môn truyền thừa, giải độc tạm thời thì có đan phương, giải tận gốc vô phương, và giải thích rõ tại sao. Hồng-Linh tạm thời muốn luyện giải độc khí đan: - Vậy anh Minh đã bị bao lâu rồi, hiện tình trạng ra sao. Nhu Tĩnh giải thích: - Ba ngày ba đêm rồi. Chúng ta không có thần đan giải độc nên đã thay phiên nhau dùng nguyên âm của mình làm đỉnh lô cho hắn giải độc nhưng mười đỉnh lô cũng không thấm, hắn vẫn cứ mạnh như trâu không ngã, độc khí cũng chỉ giải được phần nhỏ... bây giờ cứ phải cầm cự trì hoãn tìm cách giải độc nên bây giờ tốt nhất nếu Thùy-Nhung cô nương này chịu mang thân ra giúp đỡ may ra có thể giải cứu thành công. Hồng-Linh ngẫm nghĩ một lát bỗng hỏi Thùy-Nhung: - Thùy-Nhung em thấy sao, không biết có thể giúp chị không? - Nhưng đó là hôn phu của chị mà, em sao dám cái này... - Đồ ngốc! Đây là chuyện cứu người. Em biết không, anh Minh mà có mệnh hệ nào, chẳng hạn bị „Mộng Tình Xuân Hương Khí“ bộc phát nổ tung, thì mấy triệu nhân mạng cùng vạn sinh linh khác trong Hồng Mông Linh Châu giới chết hết. Thùy-Nhung tiếp xúc với Hàn Tinh một hai lần, ấn tượng rất tốt nhất là chứng kiến chàng thì triển thần thông, đem nàng và gia đình Sùng Linh-Lan và sau đó cả nhà cửa lẫn thổ cư đem về thế giới riêng biệt này. Nàng còn cảm nhận Hàn Tinh yêu Hồng-Linh rất mực, từng cử chỉ câu nói việc làm đều thắm nhuần tình yêu ôn nhu, ôn hòa nhẫn nại, chịu đựng, tha thứ... Cứ xem vì Hồng-Linh chàng mở một thông đạo sau nhà nàng đi Hồng Mông Linh Châu giới. Nàng được Hồng-Linh dắt theo nàng cảm thấy hâm mộ vô cùng, nếu được một chỗ dựa vững vàng như thế thì cuộc đời không còn phải lo lắng gì nhiều. Nàng hiểu rõ Hồng-Linh và Hàn Tinh theo quan niệm hiện đại một chồng một vợ, nên không thể nào chen vào được. Lần này nghe Hàn Tinh bị nạn, cần đến nàng nội tâm có phần vui sướng vì một khi nàng đã có quan hệ thì chàng sẽ có trách nhiệm đối với nàng. Nàng giả vờ làm eo một chút để phẩm giá của mình không bị hạ thấp sau đó nhận lời. - Nếu chị đã nói thế vậy em xin nghe lời.. vì em đã thuộc về chị rồi. Hồng-Linh đang bối rối nghe vậy cũng bớt lo vội nói: - Vậy cám ơn em trước, phiền em... À, nơi đây có ai hiểu thảo linh dược không? - Có, không biết Hồng-Linh cô nương muốn gì? - Chị khách sáo rồi, đã là người của anh Minh thì cũng là người một nhà xem như chị em. Em có một đan phương trị xuân độc hương khí, không biết có tác dụng giải „Mộng Tình Xuân Hương Khí“ hay không nên muốn thử. Nhờ chị đi kiếm tài liệu luyện đan này.. - Phía dưới là ở đâu, ta không rành địa phương này. - Chị khỏi lo, để em đưa chị xuống đó, và cho gọi trợ thủ. Hồng-Linh đem Nhu Tĩnh xuống tầng dưới, gọi năm con ngũ sắc linh cầm đến giúp còn trao cho một truyền tin ngọc giản để liên lạc khi cần. Xong việc Hồng-Linh trở lại ngay thì Thùy-Nhung đã được đưa vào phòng bồi tiếp anh Minh, nàng đến cửa phòng ngồi xuống thần thức quan sát bên trong thấy anh Minh mất hết lý trí, mất vẻ anh khí thường ngày đang ôm ghì Thùy-Nhung làm chuyện kín phòng the, nàng xấu hổ đỏ mặt, nguyên nàng vẫn chưa đụng chạm đến chuyện này bao giờ, chỉ nghe nói cũng e thẹn, huống chi thấy được, nghe được tiếng rên rỉ nỉ non chấn nhiếp hồn người... Nàng thu thần thức cố gạt chuyện trước mắt bắt đầu tìm hiểu kỹ hơn về „Mộng Tình Xuân Hương Khí“. „Mộng Tình Xuân Hương Khí“ của Vu Sơn thần nữ môn sáng chế, đến ngay cả thần đế, thần vương cũng chống cự không được. Sự lợi hại của nó được phân làm hai, một là như xuân dược phổ không kích thích hỏa dục tình, thiêu đốt tâm can, ngũ tạng nhưng so với xuân dược phổ thông mạnh gấp vạn lần, tai hại thứ hai là làm bẩn tâm linh, trói buộc khống chế linh hồn, nguyên thần, nguyên anh.. do nguyên nhân trong hương khí có một tia nguyên thần, nguyên linh tính của chủ nhân „Mộng Tình Xuân Hương Khí“ẩn nấp điều khiển khiến cho ai tìm được giải độc đan cũng không giải hết được tận gốc rễ. Vì có tia nguyên thần nguyên linh bảo vệ cất dấu ẩn tàng.. Một khi cho nạn nhân dùng tẩy độc đan dược phải đồng thời giải quyết tia nguyên thần, nguyên linh kia. Hồng-Linh nghiên cứu rồi quyết định, tự mình dùng thánh anh vào thức hải của Minh diệt tia nguyên thần, nguyên linh kia giải cứu thánh thai của chàng.. Tìm được phương pháp khả dĩ có thể thực hiện nàng nghe ngóng tình trạng Thùy-Nhung thế nào, thì thấy nàng sắp chịu hết nổi.. và Minh đã khá hơn trước đôi chút.. May thay lúc này Nhu Tĩnh báo tin đã thu thập đầu đủ tài liệu đan dược. Nàng vộì đi đón Nhu Tĩnh về Cổ Loa Thành cung điện hỏi trình độ luyện đan của nàng mói biết nàng là luyện đan sư cấp tám, ngang hàng với mình nên quyết định tự mình luyện đan. Hai ngưòi vào phòng luyện đan Hồng-Linh không kiêng kỵ đem Hư Vô đỉnh ra luyện, còn Nhu Tĩnh tò mò ngồi một bên xem, thấy được Hư vô đỉnh Nhu Tĩnh đánh giá ngay là một kiện thần khí cổ đỉnh. Đến khi xem ngọn lửa của Hồng-Linh dùng để luyện đan lòng nàng càng rung động, thứ âm hỏa này dùng để luyện đan thì mình không thể sánh được. Quả vậy Hồng-Linh dùng hỏa, thủ pháp, thần thức khống chế đều xuất sắc, chưa đầy năm tiếng đã luyện thành công năm viên. Nhu Tĩnh nhủ thầm Hàn Tinh có vị hôn thê luyện đan sư cao minh như vậy còn mời mình về trợ giúp luyện đan thật là coi trọng mình quá mức. Nàng nghĩ đến ba ngày ba đêm vừa qua mình cùng chàng mấy lần điên cuồng mây mưa lên đỉnh non xuống đèo bất giác mỉm cười biết từ nay vận mệnh lại biến đổi trên con đường mới. Hồng-Linh đi về phía phòng Minh, thấy chàng đang ngồi tĩnh tọa dường như được tiếp vận nguyên âm thân thể đã giảm một phần lớn dục hỏa. Bỗng Minh mở mắt đứng dậy múa quyền dùng tay làm đao chém đánh một hồi rồi gầm lên một tiếng rung trời đất.. Hồng-Linh giật mình định hỏi thì Mỵ-Điệp đã lên tiếng: - Xem ra thuần âm thân thể của Thùy-Nhung cũng không giải hết được „Mộng Tình Xuân Hương Khí“. Trừ khi chàng tiếp cận chúng ta, cứ mỗi khi lên cơn chàng đều đau đớn hành động như thế, dường như bị hỏa dục công tâm.. - Thôi để em vào xem.. - Em phải cẩn thận, trước khi tiếp cận nên thoát y kẻo chàng xé có khi vô tình làm tổn thương em đó. - Vâng, cám ơn chị nhắc nhở. Hồng-Linh đi rồi Mỵ-Điệp than thở „Quả nhiên chàng chọn vị hôn thê hơn người, chẳng những hành xử bình tĩnh, cẩn thận năng lực hơn ta rất nhiều. Tu vi cảnh giới nhìn không ra chẳng lẽ đã trở thành tiên nhân. Sao có thể nhanh như vậy, khi ta gặp lần đầu nàng vẫn chưa biết gì về tu luyện cơ mà...Chàng thật là ..“ Hồng-Linh vào phòng, dùng ẩn thân thuật thoát y, nàng vẫn thường mặc bộ tiên y trên người, nếu vừa rồi Mỵ-Điệp không nhắc chắc nàng có thể gặp khó khăn nguy hiểm.. Nàng cẩn thận tiến gần Minh. Minh phát hiện ra có mùi hương quen thuộc vội mở choàng đôi mắt ra, nhìn thấy một thân thể bốc lửa trắng ngần, vội dùng tay ôm quàng lấy... Hồng-Linh giật mình gọi: - Anh Minh! Sao không nhận ra em. - Anh Minh!... Minh như không nghe thấy tiếng gọi não nùng của nàng, hay tay không ngừng thám hiểm, xoa bóp khắp thân nàng... môi hôn ..Một lúc sau không hiểu Minh lừa thế dùng thế thương trong lúc xuất kỳ bất ý.. Hồng-Linh la lên giật bắn người, đau đớn.. trong khi Minh bị phản chấn tưởng gãy vụn nhìn xuống ngớ ngẩn, lẩm bẫm lần này gặp phong ấn phòng ngự cấm chế hay sao? Không ngờ thất bại.. chàng đau xót chợt thanh tỉnh nhận ra Hồng-Linh.. - Hồng-Linh! ... Sao lại là em. Hồng-Linh bị thụt một thương đau điếng, nhưng xem lại không việc gì nàng thấy Minh thanh tỉnh liền vui mừng quên cả đau gọi to: - Anh Minh!! Mau dùng đan được, Nói xong nhét Tẩy Xuân độc đan đút vào miệng chàng rồi lại nói.. - Anh ngồi xuống! Em giúp anh diệt ác nguyên thần, nguyên linh... Thấy Minh nghe lời ngồi xuống, nàng cũng ngồi xuống, tập trung xuất khiếu Thánh Thai bay thẳng vào tâm mi Minh. Nàng vừa vào liền cảm thấy sợ hãi, sương mịt mù màu hồng ngoài ba tấc nhìn không thấy. Nàng lần mò cuối cùng thấy Thánh Anh của Minh bị trói chặt run rẩy co ro một chỗ, Hồng-Linh không biết phải làm sao giải thoát Thánh Anh của chàng... Bỗng nàng nghĩ đến Thanh Tẩy, rửa sạch những gì đang bao bọc Thánh Anh rồi nghĩ đến vũ khí nàng đã dùng để trói buộc ác quỷ Át-Mô-Đai-Ô, không hiểu có tác dụng với ác thần này không.. Nàng liền quyết định hành động lấy chuỗi ra khỏi cổ đeo vào cho Thánh Anh của chàng. Nàng lại nhìn thấy mình mặc áo choàng còn chàng thì không nên vội cởi áo choàng ra khoác cho Thánh Anh của chàng.. Thánh Anh được đeo chuỗi hạt không thấy phản ứng, nhưng tấm áo choàng vừa mặc vào Thánh Anh lập tức đứng lên phát sáng hét lên một tiếng đẩy lui giây trói buộc vô hình sau đó Thánh Anh hô to: - Thánh Anh, dung hợp thành một! Hợp! Hồng-Linh vui mừng ngạc nhiên, liền thấy một Thánh Thai khác từ ngoài bay vào, ha Thánh Anh hợp làm một tỏa sáng rực rỡ, uy khí tăng lên rồi đôi mắt phát ra hai tia sáng chói mắt rọi vào sương mù màu hồng... Một tiếng hét thê lương vang dội. Thập Tam cung chủ đang ngồi tu luyện, nguyên thần bỗng đau nhói, nguyên khí lập tức sôi trào, khiến nàng hộc máu... Hiện nay nàng phân ngyên thần tại năm chỗ, nàng kiểm lại tất cả đều ổn chỉ có tia nguyên thần trong hương Khí của Hàn Tinh bị tiêu thất không còn liên lạc được. Cách đây mấy giờ nàng liên lạc, liền thấy toàn thân rạo rực biết nay Hàn-Tinh đang được nữ nhân tìm cách giải độc bằng phương thức thông thường, nàng coi thường cười nhạo thầm. Bây giờ tia nguyên thần bị diệt.. Nàng mới biết mình lầm: - Khá lắm Hàn Tinh, có thể thoát khỏi tay của ta.. Thánh Anh cười khẩy nói: - Thì ra mụ Đỗ Quỳnh-Hương nguyên thần... ẩn dấu trong sương mù hương khí hãm hại anh. Bọn cung chủ quả nhiên toàn là thứ độc ác. Lần này xuýt chết về tay mụ đàn bà dâm đãng ghê tởm này. Thật là nguy hiểm, cám ơn em. - Với em anh còn khách sáo nữa à. Lần này anh gây tai họa, để rồi em sẽ tính tội với anh. Minh nghe nàng nói vậy, biết ngay chuyện trong mộng đã xảy ra là thật bèn xuống nước: - Thôi tha cho anh đi mà... tội nghiệp anh phạm lần đầu. - Lần đầu nhưng đã hủy trinh tiết một lúc mười một cô gái, cả em cũng bị anh phục kích... Tội to như vậy sao tha được, để đó sau này sẽ tính... Hàn Tinh thấy sương mù rút đi gần hết, nhưng thân thể uể oải, mệt mỏi, Thánh Anh năng lực bị gặm nhấm hao tổn rất nhiều, nhưng đã ổn định. Chàng vội cởi áo choàng ra và lấy hạt chuỗi ra trả lại cho nàng. Hồng-Linh nhận lấy nói: - Anh cũng lo học hỏi, lãnh bí tích thanh tẩy linh hồn và chiếc áo trắng mới có áo giáp phóng ngự cho linh hồn Thánh Anh, mấy thứ tiên bảo giáp, thần bảo giáp không bằng chiếc áo trắng này, gặp phải ác quỷ vương cấp bậc liền bị phá. Còn phải tăng trưởng, bồi bổ linh hồn cho mạnh mẽ, trở thành trường sinh bất tử, bất diệt. - Anh chắc còn chưa rõ, thân xác tạm bợ còn linh hồn trường sinh bất tử. Khác thưở mới tạo thiên lập địa thân xác linh hồn trường sinh bất diệt, tổ tiên bị đánh mất trường sinh thân xác vào tay ác quỷ, khiến bọn chúng thống trị con người cho đến nay. Điều nguy hiểm là đừng để cả linh hồn rơi vào tay bọn chúng. - Sao em biết? - Từ nhỏ em đã được truyền dạy và sống theo đạo lý sự thật này nên em khuyên anh cũng tìm hiểu học hỏi đạo lý này, coi thường đời tạm bợ thế gian này, xem trọng đời tâm linh. Còn mẹ anh, mẹ em đang sốt ruột chuyện thành hôn vu quy của chúng ta, nếu anh yêu em thật, muốn lấy em làm vợ không thì phải lo, tập trung vào việc quan trọng trước... - Được rồi! Biết rồi em có lý hết... để anh về sẽ lo chuyện của chúng ta. Hồng-Linh Thánh Anh nói xong trở về thân thể, nàng thấy hai người ở trần cảm thấy mình giống như Adam Eva, tổ tiên loài người đang ở trong vườn địa đàng khi xưa.. rồi nghĩ „Nếu loài người không bị quỷ dữ thống trị, không có ý tưởng phạm tội dâm ô thì không cần phải mặc quần áo làm gì!“ Hồng-Linh mặc quần áo vào nhìn Minh mỉm cười nhủ thầm không ngờ mình cũng có ngày này có cơ cứu Thánh Anh chàng một lần, Thánh Anh linh hồn của mình lại có thể cảm ngộ được nhiều đạo lý trước kia chẳng hiểu... xem ra về lãnh vực này có thể vượt qua anh Minh. Nàng đương nhiên không biết Minh đã lãnh ngộ Quang Minh lĩnh vực, nếu chàng tham ngộ thêm một bước nữa cũng đủ ngạo thị thiên hạ, không dễ dàng bị chật vật như vậy. Mặt khác chàng đã khinh địch, không dung hợp thánh anh ngay từ lúc đầu nếu không tia nguyên thần quỷ quyệt kia không thể trói buộc Thánh Anh của chàng như thế.