Hồng Mông Linh Bảo
Chương 345
Chương 347 Hàn Tinh trúng Mộng Tình Xuân Hương Khí
Hàn Tinh ngồi tĩnh tọa nhưng trong đầu không xoá nổi hình ảnh Quỳnh Hương với ánh mắt thân thể nóng bỏng kia kích thích dục tính của chàng quá mức. Chàng bật người đứng lên luyện quyền, luyện thể điên cuồng cũng không gạt bỏ ý niệm ham muốn kia, cuối cùng chàng đổi vị trí cho phân thân đệ nhị thánh thai về Cổ Loa thành.
๑๑۩+۩๑๑
Trước đó Mỵ-Điệp và Lăng Kiều-Tuyết kết bạn mười phần thân thiết, chẳng thua gì chị em ruột, cũng vì lần gặp đại nạn hồn xác thiếu chút nữa rơi vào tay ma quỷ ác độc ghê tởm, nên được Hàn Tinh cứu lần đó hai người xem như được ơn tái sinh, quyết tâm nhất định cũng phải lấy thân, và tất cả tâm ý đền đáp. Nhất là Mỵ-Điệp là lần thứ hai được chàng cứu mạng.
Trong khi Hàn Tinh vô tư chẳng để ý, xem như thuận đường, thuận tay cứu hai nàng, xem như bằng hữu bình thường.
Mỵ-Điệp, Kiều-Tuyết sinh trưởng ở Tu Chân giới, tuy là nữ nhân nhưng trải qua nhiều cuộc tranh chấp lớn nhỏ, tu luyện khá lâu nên biết rõ mang ơn không trả xứng đáng sẽ bị ảnh hưởng đến tâm cảnh. Mỵ-Điệp trong lúc chuyện trò với Kiều-Tuyết trong khi hai người tình cảm đã đến trình độ không cần giấu giếm tình cảm nữa, nên đem chuyện giữa nàng và Hàn Tinh ra kể. Đau buồn thất bại nhất là chuyện Hàn Tinh không chịu tiếp nhận thân thể mình, vì chàng đã chọn Hồng-Linh làm hôn thê, và hiền thê trong tương lai, không chấp nhận sinh sống đa thê, đa thiếp. Nàng và Hàn Tinh, hai người đi đến bước đường cuối chỉ thiếu một nửa bước sau cùng, hòa hợp thân xác.
Kiều-Tuyết yên lặng nghe bạn tâm sự, thông cảm cùng suy tư, cuối cùng hỏi thêm:
- Hàn-Tinh bạn gái không ít, ngay cả đệ tử ta La Tiểu-Hồng cũng là bạn tình. Không hiểu hắn sẽ giải quyết thế nào. Cứ như em kể như vậy sẽ không đi đến đâu, rất nhiều người phải chịu khổ vì chàng... Không biết chàng còn quen những ai..
- Không ít! Nhưng phần đông liên quan đến chúng ta. Cháu của La Tiểu-Hồng La Doanh-Doanh, bạn học của hắn từ hạ giới Huyền-Trâm. Hai người bọn họ nhất là Huyền-Trâm chắc cũng vì chuyện này điên cuồng đánh giết Huyễn Huyễn tông ở Lạc Trung Tinh, gia nhập Lưu Vân Tông làm ngoại môn đệ tử. Cả hai đều trúc cơ được vào nội môn đệ tử, mấy Kim đan kỳ muốn nhận hai nàng làm đệ tử nhưng hai nàng khép từ chối, khiến họ bị mất mặt xem hai nàng như kẻ thù. Hai nàng mang bí mật trong người nên âm thầm bí mật diệt mấy kim anh kỳ, kẻ đã muốn nhận hai nàng làm đệ tử, không được oán hận đến định hãm hại, lại bị hai nàng giết chết. Ngoài ra ở tiên giới cũng phải có mấy nữ tử, nhưng em không rõ ràng.
- Hai tiên nữ hôm trước ghé Thanh-Hà cung cũng có thể có tình ý với chàng.
- Phải nhe! Tại sao em lại có thể bỏ sót hai người này...
- Được rồi chúng ta bây giờ chưa cần giải quyết ngay, cũng đừng rối lên khiến chàng nhức đầu khó chịu, cứ một lòng kiên nhẫn tu luyện, giữ hòa khí với nhau, chờ thời cơ giúp chàng.
Hàn Tinh phân thân xuất hiện mang theo Cổ Loa Thành, Mỵ-Điệp nhận ngay ra không phải là Hàn Tinh bản thân khẽ truyền âm cho Kiều-Tuyết biết, hai người giữ bí mật này. Đến khi Hỏa Mỹ nhân gặp phân thân, nàng buồn bã khóc đỏ mắt, giận hờn mấy hôm vì đã tình cờ biết chàng có hôn thê. Mãi cho đến khi Lăng Kiều-Tuyết gọi lại khuyên giải nàng mới nguôi ngoai, rồi biết Hàn Tinh hiện tại chỉ là phân thân... nàng thanh tỉnh trở lại.
Lăng Kiều-Tuyết lại hỏi nàng chuyện Doanh-Doanh, Huyền-Trâm, Tiểu-Hồng thường hay liên lạc với hai nàng kia vì lo lắng họ chưa quen sống trong cảnh chém giết tranh đấu không ngừng. Nàng kể hết rồi hỏi:
- Sư tôn, cho phép đệ tử lần này đi theo Hàn Tinh phân thân tìm bổn tôn của chàng..
- Con cứ yên tâm bình tĩnh, chuyện này ta đã có chủ ý, sau khi hai vị thúc tổ độ kiếp xong ta sẽ cho con biết..
Tiểu-Hồng thấy phân thân ít nói, thậm chí có vẻ lạnh lùng nhưng bây giờ biết được nàng xấu hổ không thôi, trách thầm Hàn Tinh bội bạc, dám dùng phân thần xuất hiện trước mặt nàng. Tuy nhiên nàng nhớ nhung quá ngày hôm sau lại tìm phân thân nói chuyện nhưng không gặp, thì ra mọi người chuẩn bị để phân thân đem lên Cổ Loa thành.
Tiểu-Hồng còn đang tìm thì sư tôn Kiều-Tuyết gọi nàng đến, mọi người vào Cổ Loa thành đều ngạc nhiên, than thở rộng lớn, khí thế hùng vĩ, linh khí, tiên linh khí dầy đặc khiến mọi người tâm thần thư thái, hít thở dễ chịu...
La Tiểu-Hồng không sao tưởng tượng nổi, khi nghe đến Cổ Loa Thành chàng dùng để hai vị độ kiếp, tưởng chỉ là một nơi, một kiện pháp bảo bố trí trận pháp. Bây giờ nàng chứng kiến mới biết mình lầm, đánh giá quá thấp Cổ Loa Thành. Nàng hiện là nguyên anh kỳ cao thủ, thần thức cường mạnh nhưng không thể phóng ra tận cùng biên giới bờ tường để dò xét chứng tỏ nơi này rất rộng.
Nàng đến gần phân thân run giọng hỏi:
- Cổ Loa Thành này là anh luyện chế ra?
- Phải a! Nhưng đang còn dở dang chưa hoàn thành.
- Ở đây có ai sinh sống, em thấy có mấy toà nhà.
- Bên kia là mấy toà nhà tiên đế, anh mời họ đến cộng tác. Chung quanh đó một số nhà của người mới được họ mời vào phụ việc. Còn Cung điện kia của chúng ta, hiện nay Ngọc-Hà sư tổ đang bế quan tu luyện ở trong đó.
La Tiểu Hồng nghe phân thân nói ba chữ của chúng ta khiến nàng cảm thấy lòng ấm áp, những giận hờn hôm qua tan biến giảm phân nửa. „Thì ra chàng cũng yêu mình, không phải là bỏ dứt khoát“
Tiếp theo độ kiếp hai người đồng thời tiếp mười tám đạo thiên lôi, bọn Lương Sơn được báo trước nên họ lần này không ra phụ trách. Mọi người thấy khí thế của vòng xoáy cơn lốc khí liền tản ra xa đứng xem.
Độ kiếp hoàn thành hai người liền biết mình sắp phi thăng vội chia tay mọi người. Hàn Tinh phân thân cười la:
- Chia tay làm gì một hai ngày ở phi thăng tiên đài tẩy lễ rồi gặp lại.. Uyên Thảo và Ngọc Khả, hai vị cứ yên tâm đi.
Mọi sự hoàn thành Hàn Tinh thân phân lại đem người về Thanh Hà cung. Cuối cùng chỉ còn lại ba người Lăng Kiều-Tuyết, Mỵ-Điệp và La Tiểu Hồng.. Mỵ Điệp nói:
- Chúng ta không muốn về Thanh Hà cung muốn ở đây chơi một thời gian.
- Cả ba người... Nhưng ở đây buồn lắm, chung quanh còn hoang vu trống vắng.
- Ai khiến anh lo!
- À còn chuyện này nữa anh phải làm nốt, sau đó mới có thể đi được.
- Chuyện gì nữa?
- Anh quên rồi hay sao, bọn Huyền-Trâm và La Doanh-Doanh anh mau đem họ cùng vào đây.
- Nhưng họ đang tu luyện ở Huyễn Huyễn tông Lạc Trung Tinh mà.
- Phải mà! Anh mau đem họ về đây tu luyện, họ chịu khổ hai năm cũng đủ rồi..
- Được! Ta đem họ về đây, nếu ai cũng thích ở nơi buồn này thì ta cũng chiều.
Nói xong dùng niệm ý khiến Cổ Loa Thành bay đi, Huyền-Trâm và La Doanh-Doanh đang trên đường đi phường thị mua sắm bỗng bị một cơn gió cuốn đi. Khi định thân thì thấy mình ở một nơi xa lạ chung quanh ồn ào nhìn kỹ thì ra toàn người quen...
- Các em trò chuyện với nhau đi, ta chuẩn bị đi tiên giới đón Uyên Thảo và Ngọc Khả hai thúc tổ của các ngươi.
- Khoan đã, chờ chút rồi đưa chúng ta tham quan nơi này một chút.
- Ừ nhỉ! Chuyện quan trọng đã quên, chúng ta thong thả đến cung điện, sau này sinh sống trong đó.
Hai hôm sau Uyên Thảo và Ngọc Khả trở về Cổ Loa Thành con người khí chất thay đổi hẳn, trông trẻ như bọn Kiều-Tuyết, Mỵ-Điệp. Mọi người vui vẻ chúc mừng lẫn nhau thì Ngọc-Hà lão tổ xuất quan.
๑๑۩+۩๑๑
Mọi người đang vui vẻ xum tụ Hàn Tinh trở về Cổ Loa thành bước vào cung điện, chàng thấy tám người toàn nữ nhân trong cung điện liền giật mình, chàng đang còn bị hình ảnh thập tam cung chủ Quỳn-Hương ám ảnh, thân đã biến dị khiến khó lòng tự chủ khống chế được. Chàng nhận ra người thân Hỏa Mỹ Nhân La Tiểu Hồng, Đại mỹ nữ Mỵ-Điệp, còn có Huyền-Trâm, La Doanh-Doanh.... liền giật mình ngẩn người ra, bỗng thấy ai nấy trước mắt biến dạng đổi hình thành tám nàng Quỳnh-Hương, người nào cũng diễm lệ xinh đẹp tuyệt trần, tóc dài mềm như suối huyền chảy quá vai vai, thân cao chân dài, eo nhỏ, lưng thon, ngực, mông đầy đặn. Đường cong lung linh uốn cuộn, nghiêng nước nghiêng thành.
Ngọc-Hà thấy Hàn Tinh xuất hiện, thần thái kỳ lạ, ánh mắt hồng đỏ cứ dán trên người như muốn lột trần cả ra, nàng thất kinh hô to:
- Nguy rồi! Hàn Tinh đệ bị độc một loại xuân dược cực mạnh sắp đến lúc phát tác. Các ngươi mau rời xa nơi đây nếu không bị hại trinh tiết cả lũ.
Hàn Tinh nghe vậy mới biết mình bị thập tam cung chủ Đỗ Quỳnh-Hương hãm hại. Chàng dùng hết tinh thần lực của mình khống chế đi vào trong phòng đóng cửa lại, ngồi xuống định dùng nguyên khí tẩy độc,
Bên ngoài La Tiểu-Hồng lo sợ nhất, nàng nhận ra Hàn Tinh bổn thân trở về, nhưng ánh mắt đã đổi khác, đến khi nghe sư tổ báo động mới biết chàng bị trúng xuân độc dược. Nàng vội hỏi sư tổ:
- Sư tổ! Làm sao bây giờ, có cách nào giải độc giúp chàng không?
- Ta cũng chịu bó tay, nếu độc dược của tu chân giới ta còn có thể giúp khử trừ nhưng đây là tiên độc dược, cũng có thể là thần độc dược.
- Con nghĩ là thần độc dược, vì Hàn Tinh trước nay không hề sợ độc dược.
- Làm sao bây giờ!!! Chẳng lẽ để chàng bị nổ tung ra từng mảnh..
Huyền-Trâm và Doanh-Doanh sau hai năm xông vào nơi nguy hiểm, học hỏi được không ít kinh nghiệm, nghe nói một khi bị trúng độc xuân dược, cách cuối cùng là đem thân xử nữ ra dùng nguyên âm hóa giải độc dược. Doanh Doanh không khỏi tự hỏi:
„Hàn Tinh là người mẫu mực của mình, từ bé mình gặp lần đầu đã yêu thích, hơn mười năm trôi qua, vẫn là như vậy. Chàng là người bạn lý tưởn của lòng mình. Bây giò chàng bị nạn ta phải xả thân cứu chàng thôi..“
Trong khi Huyền-Trâm nghĩ khác:
„Anh Minh là người mình quý mến, là người anh tốt cũng mong là người chồng tốt của mình, chỉ tiếc mình với không tới, chàng đã chọn Hồng-Linh. Nhưng Hồng-Linh không có mặt nơi đây, nàng cũng không thể đến kịp. Vậy hay mình hy sinh cứu giúp chàng, trả ơn bao nhiêu lần chàng giúp đỡ mình. Còn mai này chàng coi trọng mình thì càng tốt..“
Bỗng tám ngưòi nghe tiếng gầm từ trong phòng vọng ra, cả cổ loa thành rung lên như bị động đất khiến ngay cả bốn người bọn Lương Sơn cũng bị đánh động chạy lại hỏi thăm.
Trong khi phân thần đệ nhị thánh anh ở Đại Thủy Cương Thành ngồi trong phòng lo lắng.
Đệ nhị thánh anh cảm giác được cơn nóng cháy của bản thân, bỗng chàng nghe tiếng ai nói chuyện nên vội tập trung tinh thần nghe ngóng ..
- Tên Hàn Tinh này quả nhiên như người đá người sắt. Trúng phải „Mộng Tình Xuân Hương Khí“ của ta mà không việc gì, thứ này ngay cả thần quân, thần đế, thần tôn cũng không chịu nổi mà hắn cứ trơ ra như không việc gì.
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
6 chương
942 chương
50 chương
826 chương
22 chương
1341 chương
33 chương