Hồng Mông Linh Bảo
Chương 288
Chương 290 Hồng-Linh bái sư
- Có tiên nhân! Nhiều nữa là khác.. Yêu Cầm giới chẳng những ngũ hành linh khí đầy đủ, tiên khí cũng dư dật, giầu tài nguyên thiên nhiên, quặng mỏ không người khai thác, đất đai màu mỡ không người canh tác. Đúng là một thế giới được hưởng nhiều ưu đãi.
Hồng-Linh có chút khái niệm về tiên nhân cấp bậc, siêu cấp cao thủ là Tiên Đế, thế giới này nghe nói có mấy vị Tiên Đế. Nàng cảm thấy mình trong thế giới này mình nhỏ bé, kim đan, nguyên anh kỳ không là gì cả, chẳng khác trẻ mẫu giáo học tu luyện, nghĩ đến vì tin tức mình chiếm được Hư Vô Tử Đỉnh Đan Tông truyền thừa bị lộ bị người theo dõi, may mắn trốn thoát đến đây thật là may mắn. Nếu không dứt khoát bỏ của chạy lấy người trốn cho nhanh thế nào cũng bị cao thủ tìm ra cướp giết, nguy hiểm tính mạng.
Linh-Lan lo lắng sự an toàn hỏi:
- Còn tin tức của chúng ta có bị loan truyền ra hay không.
- Có một ít! Chủ nhân chiến đấu Diệp Quân chiếm thượng phong, hủy đi hai yêu sủng của hắn, cuối cùng bị Cổ Ma quấy nhiễu, lão ma đến nơi thì không còn một ai. Chuyện Hư Vô tử đỉnh đan tông truyền thừa bảo vật cũng lưu truyền cách kín đáo.
Thùy-Nhung nghe vậy khẳng định:
- Vậy là họ muốn giữ để âm thầm truy kiếm hòng chiếm đoạt. Thực lực tự vệ của chúng ta không đủ nên họ chỉ cần tìm đến tưởng đã có thể thành công cướp giết chúng ta. Tiểu Phụng đi lại phải cẩn thận đừng để lại dấu vết kẻo họ tìm ra nơi đây.
- Yêm tâm, Tiểu Phụng nhất định cẩn thận trước khi xuất nhập nơi đây.
Hồng-Linh lại tiếp tục chia giờ ra tu luyện, giúp Thùy-Nhung tu luyện, chỉ điểm thôi thúc Linh-Lan. Nàng đem dược thảo ra bắt đầu học luyện đan phần căn bản. Nàng biết rõ tử đỉnh nhỏ kia chính là Hư Vô đỉnh theo như lời hình ảnh cụ già ẩn mình trong đó nên lấy ra dùng.
Vừa lấy tử đỉnh ra nàng nghe tiếng gọi thoang thoảng:
- Cô bé kia!
- Cô bé muốn luyện đan.
Hồng-Linh giật mình nhìn quanh, thần thức quét cũng không thấy ai nên hỏi.
- Ai vừa gọi tôi vậy?
- Ngoài ta ra còn ai vào đây! Ta đang ở trong Hư Vô Đỉnh đó...
Hồng-Linh giật mình nhớ ra Hư Vô Đỉnh, chẳng lẽ cụ già ánh sáng đó. Nàng vội đem cái đỉnh nhỏ ra ngoài đặt trên tay xem.. Một bóng mờ lập tức bay ra, rồi lại bay vào..
- Ủa cụ già sao lại trốn ở trong đó! Trông cụ người không phải người, hồn ma không phải hồn ma. Vậy cụ là ai, sao ở trong cái đỉnh nhỏ này. Cám ơn cụ hôm trước đã giúp cho cháu luyện thành công lò Tẩy Độc Đan.
- Cô bé thắc mắc nhiều quá, chỉ có câu cuối cùng là đáng giá. Danh xưng của ta không quan trọng cô bé chỉ cần biết hình ảnh cô thấy là nguyên thần của Khai Tông tổ sư Hư Vô Tông là được.
Âm thanh nói đến đây ngừng lại, Hồng-Linh cũng không lên tiếng ngồi yên chờ đợi sau hai phút quả nhiên tiếng nói tiếp tục kể:
- Ba ngàn năm trước, ta biết bổn tông sau gần ba ngàn năm sẽ bị gặp tai ương diệt tông môn nên khi phi thăng để lại ba phân nguyên thần ẩn trong Hư Vô đỉnh. Đến nay mọi sự quả nhiên đã xảy ra như vậy. Lúc đầu ta định chọn thiếu niên chủ quày hàng bán tạp hóa làm người phục hồi tông môn nhưng sau một thời gian ta quan sát đánh giá ta thấy nhiều điểm không hợp, mấy đời qua đi đều như vậy. Sau khi Hư Vô Đỉnh vào tay cháu, ta nhận ra cháu chính là người được chọn thực hiện trọng trách này. Hư Vô đỉnh vào tay cháu, Hư Vô Tử Đỉnh đan tông truyền thừa cũng được chính thức truyền cho cháu, cháu có lòng nhân hậu, sẵn sàng cứu giúp kẻ khốn khó, an ủi kẻ cô thế đau khổ, lại biết thuật kim châm, xem mạch chữa bệnh. Ngay cả cửu âm tuyệt mạch của tằng tôn nữ của ta cũng chữa trị khỏi, còn lợi dụng thân thể cửu âm giúp nó tu luyện.
- Đó là cháu may mắn tu luyện Hồng Thủy Quyết nên chữa trị thuận lợi.
- Ta đã xem Hồng Thủy Quyết rồi, quả là một môn pháp quyết thần kỳ. Có lẽ vượt trên cả cực phẩm tiên quyết, ngang hàng với thần quyết. Nếu ta xem không lầm, Hồng Thủy Quyết của cháu còn có công năng sinh ra mầm mống nguyên linh căn khác. Cháu luyện Hồng Thủy quyết, từ thủy sinh mộc, có thêm được mộc tính căn cơ linh căn, từ mộc sinh hỏa, khi tu luyện đến hỏa hầu có thêm hỏa tính linh căn. Nếu cháu luyện hỏa tính công pháp cháu lại có thêm Thổ tính linh căn.... Ta phỏng đoán Hồng Thủy Quyết chỉ là một phần pháp quyết, được người ta phân ra truyền cho cháu vì cháu lúc đầu chỉ có Thủy Linh căn, thủy linh căn của chiếm phần tỷ lệ cao nhất.
Hồng-Linh nghe lời giải thích ngẩn người suy nghĩ, cho đến nay nàng không tìm hiểu được cặn kẽ nguyên lý kỳ diệu bên trong, cũng không được anh Minh giải thích nhưng thành quả cứ lần lượt nẩy sinh. Bây giờ không ngờ mình có ba linh căn thuộc tính.
- Hôm trước cháu luyện đan ta đã quan sát, rõ ràng chưa có luyện đan cơ sở lại mò mẫm thế nào luyện ra lò cấp bậc thần đan vượt qua ranh giới cho phép hiện hữu trong yêu cầm giới.
- Sao cụ đánh giá lò đan dược đó cao như vậy, cháu thấy dược tính cũng bình thường thôi.
- Trong yêu cầm giới này dù luyện đan sư luyện ra cực phẩm tiên dược cũng không bị đan kiếp tẩy lễ. Vậy lò đan dược của cháu phải là thần đan.
- Thần đan là gì?
- Đan dược được chia làm mười cấp, trên đan dược là tiên dược cũng chia làm mười cấp, trên tiên đan gọi là thần đan.
- Vậy dùng thần đan chữa trị nọc độc ong đầu sư tử quá phung phí.
- Phải rồi, thần đan của cháu có thể trị được một số độc chất từ Thần giới. Thôi không cần nói thêm nữa.
- Hư Vô Đỉnh này cũng là bảo vật của Hư Vô Tử Đỉnh Đan hay sao, tại sao bình thường nó lại nhỏ như vậy, khiến bao nhiêu luyện đan sư xem lại không nhận ra là đan đỉnh, cho là đồ bỏ.
- Ha, ha. Điều đó tại vì ta không muốn cho họ nhận thức, dù họ có lấy máu nhận chủ cũng không được. Có nguyên thần của ta ở dây, chưa được sự đồng ý của ta thì bọn chúng trở nên ngu muội khù khờ, tóm lại là họ không xứng. Bây giờ ta tuyên bố Hư Vô Đỉnh bây giờ thuộc về cháu, cháu chích máu tiến hành nghi thức nhận chủ đi. Ta sẽ chỉ dạy cháu căn bản luyện đan, căn bản Hư Vô truyền thừa, các môn vũ kỹ dẫn cháu đến khi cháu có căn cơ vững chắc.
Hồng-Linh nghe lời chính máu nhận chủ, bao nhiêu tin tức công dụng của Hư Vô Đỉnh liền hiện ra trong đầu óc nàng. Nàng không ngờ chỉ một kiện vật nhỏ như vậy lại là cực phẩm tiên bảo. Với tu vi của Hồng-Linh hiện nay chỉ có thể sử dụng được ba phần công dụng.
- Hồng-Linh ra mắt sư phụ..
- Được rồi, con không cần vái lậy theo thói phàm tục. Trước nay con đã nhập môn hạ ai chưa?
- Có rồi, ở nhân gian con đã có sư phụ học võ công.
- Không sao, học võ công và học đạo khác nhau vả lại sư phụ của con tại nhân gian tuổi thọ chẳng dài bao nhiêu. Từ này con chính thức là đệ tử thứ mười tám của ta gọi ta bằng sư phụ. Vì việc trùng hưng Hư Vô tông ta nhận con làm đệ tử, ta đã thu nhận tất cả mười bảy để tử nhưng hiện tại chỉ còn ba đứa sống sót ở thần giới, tuy nhiên đồ tôn của ta có khá nhiều. Bây giờ ta thu nhận thêm con nữa, con là đệ tử cuối cùng nhỏ nhất cũng là một điều an ủi lớn của sư phụ. Tục danh của ta là Phan Năng Hiển, bản thể đang ở thần giới tầng thứ ba. Ta đã thành lập Hư Vô Tông hai vạn năm trước, sau khi ta phi thăng, đại sư huynh của con nắm quyền chưởng tông, đến đời đồ tôn của ta đổi tên thành Hư Vô Tử Đỉnh Đan tông. Bổn tông lấy đan đạo làm chủ nhằm phục vụ tha nhân, cứu người khốn khó sau lại cầu trường thọ, phi thăng. Hư Vô Tử Đỉnh là bảo vật trấn tông, dùng để luyện đan sẽ trợ giúp tăng thêm phần tỷ lệ 30% thành công, dùng để đối địch thôn phệ yêu ma hồn, nguyên anh, kim đan gặp phải hư vô đỉnh lúc phát sóng đại quang khó lòng trốn thoát hấp thu vào đỉnh. Gặp bọn tà ma, quỷ quái con đọc mấy câu hư vô thần niệm, hư vô đỉnh diệt sát toàn bộ.
- Sư phụ nguyên thần ẩn mình trong Hư Vô Đỉnh có biết rõ Yêu Cầm Giới này không?
- Đương nhiên. Sao ta lại không biết! Yêu Cầm giới đáng kể là một dị giới, sáng thế giả là Nữ Thần Vương Vạn Cầm Thú lĩnh chủ Tăng Trung Bửu. Nghe nói mười vạn năm trước khi nàng tạo ra Yêu Cầm Giới liền ẩn tu không thấy xuất hiện tại Thần Giới nữa.
- Yêu Cầm giới sao lại có thể tu luyện đến tiên đế mới phi thăng?
- Ta cũng lạ về điểm này, tu chân giới chỉ tu luyện đến độ kiếp kỳ, đại thừa kỳ buộc phải phi thăng. Tiên giới tu luyện đến Tiên Đế, Tiên Tôn phải phi thăng. Yêu cầm giới có không gian thời gian pháp tắc riêng, ta đoán chính Nữ Thần Vương Tăng Trung Bửu định đoạt sắp xếp điều này.
- Sư phụ, con tu luyện tính đến nay chưa đầy năm năm, thực lực quá yếu không đủ tự bảo vệ mình, sư phụ có cách nào khiến thực lực tăng nhanh hơn không?
- Cái gì? Con mới tu luyện có năm năm đã có thực lực Kim Đan kỳ, con còn muốn nhanh hơn?
- Vâng! con luyện võ từ mười hai tuổi, còn luyện Hồng Thủy Quyết lúc mười bảy tuổi. Bây giờ con hai mươi hai tuổi.
- Thật là không hiểu con tu luyện cách gì nhanh như vậy. Tu luyện giả bình thường muốn đạt được kim đan cần trăm năm, thiên tài cũng cần hai ba chục năm. Con còn muốn sư phụ tìm cách tăng nhanh hơn, sư phụ cũng không có cách.. Con nên thong thả củng cố kim đan, củng cố tâm cảnh, tu vi tăng nhanh chưa chắc là điều tốt. Tu vi lẫn tâm cảnh đồng tiến mới tốt.
Thấy Hồng-Linh thất vọng Hư Vô Lão tổ khuyên:
- Luyện khí, Trúc Cơ, Ngưng Đan là ba đại cấp bậc căn bản cột trụ cần phải kiên tâm cố gắng luyện cho vững chắc. Hiện nay con không cần vội, cứ luyện đan, luyện trận pháp trau dồi kiến thức, lý giải đạo lý ảo diệu mới có lợi.
- À phải rồi, con đang phiền vì hương hồng tỏa ra chưa tìm ra cách phong tỏa được, khiến nhiều người theo dõi tìm đến làm phiền. Không biết sư phụ có cách nào phong ấn mùi hương không?
- Có cách đấy nhưng phải tìm ra nguyên nhân ngọn nguồn.
- Hương Hoa ngọn nguồn phát ra chính là linh hồn, trong thức hải.
- Con xem lại trong trí nhớ truyền thừa phần cấp chế, phong ấn cố gắng tiêu thụ càng nhiều càng tốt sau đó sư phụ dạy con thủ thuật bố trí cấm chế.
- Vâng!
Hôm sau Hồng-Linh có thể tự mình bố trí phong ấn trong thức hải, mùi hương khí bị phong ấn cấm chế sàng lọc chỉ còn tỏa ra 3 phần trăm. Nàng yên tâm thu hồi tầng băng bắt đầu học luyện đan căn bản, học thức các loại thảo dược, mộc dược, thạch dược, linh thú yêu đan, máu huyết, các loại tinh dịch vv…. đan phương, toa thuốc nhân gian, dục hỏa, khống hỏa, dùng thần thức xem xét, theo dõi đánh giá, dưới sự chỉ dẫn của Hư Vô lão tổ.
Ba tháng trôi qua tu vi Hồng-Linh tăng tiến rất ít, Hư Vô chỉ nhờ sự chỉ dẫn của Hư Vô lão tổ học được nhiều cách sử dụng, không còn chỉ đơn giản cô đọng không gian trói buộc đối phương, trái lại chỉ quang sống động biến nhỏ lớn, sắc bén hay bạo phá như ý, hư vô chỉ đột phá lên tầng thứ bốn. Bản lãnh luyện đan, trận pháp tăng lên rất nhiều, ba tháng Hồng-Linh luyện hơn một trăm lô đan dược cấp 1 cấp 2 và cấp 3. Cứ nửa tháng Tiểu Phụng lại đem đan dược đi bán đan được rồi mua về những dược liệu cần thiết cho Hồng-Linh luyện đan.
Tiểu Phụng cũng được hưởng không ít thú đan dược, nàng còn tự đi kiếm dược liệu đem về chung cấp cho chủ nhân. Thùy-Nhung trong vòng ba tháng đột phá hai lần thành luyện khí tầng năm, theo tiến trình này khoảng một tháng sau nàng có thể khống chế Cửu Âm Tuyệt mạch, tự mình tu luyện, trực tiếp hấp thu âm hàn khí vào đan điền sử dụng.
Linh-Lan cũng không kém, nàng nhận được Cửu Diệp bạch long tu cây con làm sủng vật, nhờ sự tương trợ lẫn nhau nên ba tháng nàng tăng lên ba cấp trở thành luyện khí kỳ tầng bốn.
Chỉ có Băng Tiểu Phụng tu vi tiến nhanh hơn cả, nàng hầu hết thời gian ở bên ngoài tự do kiếm ăn, tranh đấu giết chóc, thôn phệ ăn sống linh thú, tìm kiếm được nhiều kỳ hoa dị quả ăn sống nên chỉ mới ba tháng đã tăng cấp năm sáu cấp.
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
6 chương
942 chương
50 chương
826 chương
22 chương
1341 chương
33 chương