Hồng Mông Linh Bảo
Chương 255
Chương 257 Phi Thăng phí tổn
Hàn Tinh rời khỏi trong khi Ngọc-Hà đang còn thất thần, không bao lâu Ngọc-Hà cung đệ tử trở lại chúc mừng, nhiều người tự hỏi không biết hai tiên sứ và kiện thần khí Kim Tự Tháp kia đâu nhưng không hỏi. Cuối cùng một Lạc Anh Tông trưởng lão nhịn không được lên tiếng hỏi:
- Ngọc-Hà tiền bối có biết kiện thần khí Kim Tự Tháp và hai vị tiên sứ đây không?
- Thần Khí, Tiên sứ ta không biết ngươi hỏi cái gì?
- Phải một kiện thần khí Kim Tự Tháp.
- Kim Tự Tháp là một kiện thần khí? Bây giờ ta mới nghe lần đầu. Thần khí gì ta không biết còn kiện Kim Tự Tháp của Hàn Tinh tiền bối cho ta mượn đối Thiên kiếp, đương nhiên được chủ nhân của nó thu hồi, các ngươi quản bảo vật của người khác làm gì.
- Không có gì, chúng ta chỉ vì tò mò.
- Hừ! Các ngươi không biết có thể chết chỉ vì tò mò hay sao... còn hỏi tiên sứ gì...
- Ah, tiểu tử không dám hỏi nữa..
- Đã không còn chuyện gì thì mau rời khỏi nơi đây.
Vừa nói dứt trên bầu trời bỗng xé mở ra, hào quang chiếu rọi xuống phủ trên người Ngọc-Hà...
Một nguyên anh nữ đệ tử Ngọc Hà cung kinh ngạc mừng rỡ hô:
- Sư tổ phi thăng, lập tức phi thăng..
- Chúc sư tổ phi thăng thượng giới gặp may mắn, bình an....
Ngọc-Hà Cung chúng nữ đệ tử nghẹn ngào, hơn ngàn năm nay được Khai Tông Ngọc-Hà lão tổ che chở, tuy ít được tiếp xúc nhưng vẫn là chỗ dựa vững chắc. Nay đột nhiên phi thăng chẳng khiến họ vừa tiếc nuối lẫn vui mừng...
Ngọc-Hà lão tổ lúc này trấn định dặn dò:
- Các ngươi ở lại chăm chỉ tu luyện mong mau có ngày gặp lại. Ta phải đi trước!
Ánh quang chiếu xuống càng lúc càng chói mắt, trong chốc lát mọi người chỉ còn nhìn thấy hình ảnh lờ mờ của Ngọc-Hà lão tổ, bắt đầu nâng lên cao tận cửa trời, khi chỉ còn thấy một chấm ánh quang rồi biến mất trước mắt.
Ngọc-Hà khi tỉnh lại thấy mình đang nằm một nơi sương mù dày đặc, không khí dễ thở thoải mái. Không biết mình bất tỉnh bao lâu nàng nội soi kinh mạch đan điền thấy chân nguyên khí của mình đang được hoán chuyển thành màu sắc khác, năng lược tinh thuần gấp trăm lần, khí trắng đang còn không ngừng đi vào qua lỗ chân lông. Thì ra nơi đây sương mù dày đặc có thể hấp thụ, phải chăng đây là tiên khí? Nàng vội vận hành chân khí mong hấp thụ tiên khí nhiều và nhanh chóng hơn. Một tiếng sau nàng không thể nào hấp thụ thêm một tia, đan điền chân khí được hoán chuyển thành tiên khí, cơ thể ngũ tạng lục phủ được cải tạo hoàn mỹ cường mạnh hơn trước rất nhiều. Ngọc-Hà thanh tỉnh thấy quanh mình còn có bốn phi thăng giả một nữ bốn nam vẫn còn đang không ngừng hấp thu tiên khí, bỗng một lực lôi kéo, thân nàng không sao tự chủ đượng bay lên phía trên. Vừa định thân nàng thấy trước mặt ba vị tiên nhân, tu vi của họ nàng xem không thấu, chỉ cảm giác hơi thở khí áp của họ ảnh hưởng khiến trong lòng
nàng rung động, như đứng trước một tạo vật cao cao tại thượng trên mình rất xa.
Tiên nhân lão giả ánh mắt sáng như sao trong có vẻ hoạt bát bỗng lên tiếng:
- Đáng tiếc! Ngươi cơ thể hơi kém nên chỉ có thể cải tạo thành như thế, thiếu một phân thành tiên nhân...Ngươi sẽ phải chịu cực khổ mới có thể tiến đến tiên nhân, chân tiên được. Ngươi tên gì?
- Ngọc-Hà kính chào ba vị tiền bối.
- Ngươi chờ cho bọn họn hấp thụ tiên khí xong chúng ta mới làm việc một thể.
Thanh niên tiên nhân bỗng vui vẻ reo lên:
- Ấy!!! Hôm nay được mùa a, lại có hai phi thăng giả, một nam một nữ. Họ dường như là hai vợ chồng..
Tiên nhân lão giả mặt âm trầm lúc này cũng lên tiếng:
- Hy vọng trong bọn họ có người đạt đến chân tiên ngũ trọng trở lên.
- Chỉ cần có một ba phi thăng giả đạt chân tiên ngũ trọng trở lên chúng ta mới bõ công thu hoạnh đại phần thưởng.
Năm giờ qua đi đôi vợ chồng phi thăng kia vẫn còn tham lam hấp thụ tiên khí, cả hai đã liên tục thăng cấp, tiên nhân,...chân tiên cấp 1, cấp hai, cấp ba, ….cấp bảy...
- Hai phi thăng giả này quả có tiên căn tốt, lần này Mộc Lang thành chủ chiếm được tiện nghi lớn rồi, chỉ hai phi thăng giả này cũng bõ công chúng ta làm việc canh chừng phi thăng đài bảy ngày nay.
- Một chân tiên cấp chín, một cấp tám, ba tiên nhân cấp năm, một tiên nhân cấp ba, hai phi thăng giả thiếu nửa bước thành tiên nhân.
- Vậy chúng ta phân phối như cũ đi. Chân tiên phi thăng giả cấp thành chủ, tiên nhân đi công tác đào mỏ quáng thạch ngàn năm, còn hai thiếu tiên nhân như lệ cũ bán làm tiên nô.
Phi thăng giả sau khi nghe ba tiên nhân lão giả phân phó liền thắc mắc:
- Tại sao chúng ta phải làm quáng nô những một ngàn năm..người thì phải bị bán làm tiên nô. Đây là Tiên thế giới sao?
- Tiên nhân dáng người thanh niên nhắc nhở:
- Lão Quách mau giải thích cho họ rõ kẻo họ không hiểu nguyên tắc tiênn giới..
- Các ngươi nghe ta nói một chút rồi sẽ hiểu thôi. Nơi đây gọi là Phi Thăng Đài Thanh-Liên, một trong ba phi thăng đài của Cửu Trùng Tinh. Thanh-Liên phi thăng đài được các thành thay phiên nhau canh giữ, tiếp đón tu giả phi thăng sau đó theo chất lượng phân phối các nơi. Các ngươi đã sử dụng phi thăng đài Thanh-Liên, đã hoán chuyển tiên khí, tu sửa thân thể. Vậy thì cũng nên trả phí tổn, giá cả mỗi phi thăng giả là ba trăm vạn tiên thạch. Các ngươi không trả được phải không, vậy thì phải làm việc trừ nợ. Chân tiên làm việc ngàn năm cho thành chủ đại nhân; tiên nhân cấp ngàn năm quáng nô; chưa bước vào tiên nhân chưa có tư cách làm quáng nô nên làm tiên nô cho các đại gia tộc hay các tông phái.
Ngọc-Hà mặt khó coi, chẳng ngờ mình đoạt xá thân thể quá yếu, gần chục năm nay trong gia tốc thời gian không gian tu luyện thân thể nhưng cũng không đủ tiêu chuẩn tiến tiên nhân...Nàng nghe ngàn năm khổ sai, còn tiên nô thì không thấy nói bao lâu nên hỏi:
- Tiên nô cũng có hạn ngàn năm hay sao?
- Tiên nô tuỳ thuộc theo chủ, các ngươi nghĩ xem họ bỏ tiền ra mua chuộc các ngươi thì họ sẽ dùng bao lâu...chúng ta sau khi nhận tiền không còn liên quan đến các ngươi.
Ngọc-Hà đau buồn chịu ủy khuất, buồn bực muốn chết, đường đường là khai môn tông sư phi thăng tiên giới lại phải làm nô tỳ cho người ta, tha hồ bị chà đạp khinh rẻ thật là một sỉ nhục. Nàng thầm chửi rủa tiên giới phi thăng đài nguyên tắc chó má, rõ ràng tham lam bóc lột người đến tận cùng. Biết làm sao được, ai bảo mình quá kém, còn thua một đứa trẻ bình thường ở tiên giới, đứa trẻ cũng được kể là tiên nhân, còn mình không bằng tiên nhân.
Nhưng ta còn may mắn có được ít nhất ngàn năm thọ nguyên, nếu ta cố gắng tu luyện thì cũng có ngày có đủ thực lực tung hoành. Ta phải nhẫn nhục chịu đựng, kiên cường đứng vững, vượt qua mọi khó khăn thử thách, chẳng phải khi xưa ta cũng bắt đầu bằng số không sao, bây giờ một lần nữa bắt đầu, trước tiên xem tình trạng của mình rồi tính sau.
- Ngọc-Hà! Ngươi được đưa đến Lý đại gia tộc, trước khi đi chúng ta lo thủ tục nhập tịch.
Nàng nhận được một tấm thẻ bài thân phận, không mấy chốc người của Lý thế gia đến đón nàng đem về Lý gia. Cuộc đời với thân phận thấp hèn của nàng bắt đầu...
ooOOoo
Hàn Tinh liên lạc với phân thân khôi lỗi của mình trực tiếp dùng Thần Di đến Thanh Lạc Tinh cầu, chàng thấy mình đang trong khu thương mại liền đem phân thần vào Hồng Mông Linh Châu giới sau đó thu khí tức ẩn thuật trở thành chân hoàng tiên vào cửa hàng đang trưng bán tiên cấp bí kỹ. Người bán hàng là một tiên nữ chân tiên cấp ba thấy chàng thanh niên tuổi trẻ lại có hoàng tiên tu vi liền đoán là một đại thế gia công tử hay đại tông phái đệ tử, nàng niềm nở nhanh miệng chào đón:
- Không biết tiền bối muốn mua công pháp, bí kỹ cấp bậc nào?
Hàn Tinh nhìn kỹ tiên nữ bán hàng, thầm nhủ không ngờ tiên giới người đẹp, tiên nữ nhiều như vậy, ngay cả việc bán trong cửa hàng cũng do một tiên nữ phụ trách. Nàng này nếu ở phàm nhân giới thì sắc đẹp ăn đứt hoa hậu, hoa khôi thế giới lập tức nổi danh chứ không phải chuyện chơi, thấy nàng còn đứng chờ mình trả lời chàng nói:
- Tiên tử giới thiệu một lần, công pháp, bí kỹ có những cấp bậc nào?
Tiên nữ ngạc nhiên chẳng lẽ vị hoàng tiên cấp này lại không biết kiến thức phổ thông này, hay là hắn muốn tìm cơ hội tiếp xúc làm quen mình, nghĩ đến đây ánh mắt nàng nhìn Hàn Tinh kỹ hơn, dáng người bình thường nhưng ánh mắt thật sáng, trên người tỏa ra khí chất lạ chưa từng cảm thấy, không hề có sát khí cũng không có mỵ khí, không lạnh, không nóng... cảm giác một lúc khiến nàng ngơ ngẩn bỗng nghe bên tai:
- Tiên nữ cô nương!!!
Tiên nữ giật mình thức tỉnh, đỏ mặt bẽn lẽn trông thật đáng yêu nói:
- À xin lỗi, công pháp hay bí kỹ đều được chia làm bốn đại cấp, cũng giống như tu vi, thiên địa huyền hoàng. Thiên cấp cao nhất, hoàng cấp thấp nhất mỗi đại cấp lại được chia làm ba tiểu cấp hạ, trung, thượng.
- Vậy cô đem một số công quyết, cùng bí kỹ hoàng và huyền cấp ra giới thiệu xem.
- Dưỡng ngộ quyết, huyền giai trung cấp.
Hàn Tinh xem giới thiệu thì ra bộ Dưỡng Ngộ quyết chủ yếu tu luyện tăng trưởng ngộ tính, khiến có thể giúp tu tiên giả dễ dàng đột phá mỗi khi gặp trở ngại, lại có thể giúp tu tiên giả ngộ ra kiếm ý, quyền ý... Đây không phải công quyết luyện tập tăng trưởng tu vi nên không được coi trọng, chỉ có thể trợ giúp tu giả đề thăng ngộ tính nên chỉ được xếp vào huyền giai trung cấp. Chàng ngẫm nghĩ một lúc hình dung so sánh Dưỡng Ngộ Quyết chẳng khác gì sách giáo khoa, hay sách dạy làm người, Đắc nhân tâm, Những Bí quyết thành công trên đường đời, Hãy quẳng gánh lo đi mà vui sống..., chỉ khác Dưỡng Ngộ Quyết thay vi nhắm vào nhân cách con người lại nhắm vào ngộ tính để tu luyện. Không thể ai cũng có thể lợi dụng được công pháp loại này để luyện ý cảnh vv....
Hàn Tinh lại cầm lấy một quyển công pháp khác Âm Dương Vạn quyết hoàng giai thượng cấp tiên công pháp, Hàn Tinh xem giới thiệu một hồi lẩm bẩm công pháp này mua cho chị Ngọc-Hà luyện được đấy...
- Phong Sa Hóa Vũ quyết, hoàng giai hạ phẩm. Pháp quyết này dùng gió bão tụ mây gọi mưa, không biết để cho các tiên dược thảo trồng trọt còn điều hữu ích nào?
- Có chứ, Tu giả có thể khống chết nước mưa biến thành băng châm đối địch, hay gió bão khống chế cát bụi công hãm địch...
- Ẩn Linh đao kỹ, Thạch thổ đao kỹ, Quỷ đầu đao kỹ, phong vân kiếm kỹ, Phân Lưu kiếm kỹ, trường hồng kiếm kỹ....
Chàng lại xem qua Nhu Ba chưởng, Hắc Dã Lang quyền, Long Hổ quyền, Kim Ưng Trảo.... tất cả đều là huyền giai sơ cấp
Hàn Tinh chọn mua Dưỡng Ngộ quyết, Âm Dương Vạn Quyết, Ẩn Linh đao kỹ, Phong vân kiếm kỹ và Nhu Ba chưởng trả trăm hai mươi vạn tiên thạch rồi rời khỏi. Đì đến chỗ vắng chàng trải rộng thần thức bốn phía tìm tòi một hồi, chàng thấy Bạch Sương đang cưỡi tiên hạc ở ngoại ô một thành lớn, đồng hành với nàng có bốn năm a hoàn tháp tùng, ngoài ra có hai thanh niên theo cùng. Chàng tìm tòi một vòng mất sáu tiếng đồng hồ sau đó, chấm tọa độ Lạc Trung Tinh dùng Thần Di mà đến, chàng cẩn thận dùng thần thức dò xét, chàng biết nơi đây là thổ địa của Tôn Thường đại đế tuy chàng không sợ lão nhưng không muốn dây dữa vì trên người còn việc tìm Hồng-Linh.
Tiếp sau lại thấy bọn Xuân-Nhu, Chung Hoài và Triệu Giám trong trang phục tiên vệ. Không ngờ bọn này tu vi đều đại tăng chân tiên cấp tám, cấp chín. Chàng nhớ nàng Xuân Nhu chuyên dùng sóng âm công địch, nàng dùng cổ cầm âm sóng rất sắc bén có thể do với đao kiếm rất lợi hại.
Chàng không thấy có gì khả nghi liên quan đến Hồng-Linh nên sau khi tìm kiếm năm sáu giờ chàng thầm nhủ, xem ra Hồng-Linh quả như trong mộng cảnh nàng đang ở một dị giới, nơi có nhiều yêu linh cầm thú.. Vậy đành chờ ngày hẹn cùng Sương-Sương và Ngọc-Trinh tiến vào Bách Giới Thông Thiên Bí Cảnh tra xét.
Hàn Tinh vừa đi, trên bầu trời đã có tu giả đến..
- Ủa sao không thấy một ai, chẳng lẽ đại đế nhìn lầm. Chúng ta mau bẩm báo.
Bỗng nghe giọng nghiêm lạnh vang lên bên tai:
- Các ngươi đã đến chậm một bước, hắn đã rời khỏi. Không ngờ chưa đầy một năm hắn đã phi thăng tiên giới lại tiến bộ đến bậc này.
Thì ra Tôn Thường đại đế nhận ra tia thần thức quen thuộc thoáng quyết qua, lão nhớ mãi mới nhận ra thần thức của kẻ thù mình đang tìm kiếm, lão sai người đi giữ chân còn lão dùng thần thức theo dõi, chẳng dè trong chớp mắt đã không thấy kẻ thù đâu nữa..nên cho là kẻ thù đã Thuấn Di trốn mất.
Bây giờ thời gian còn nhiều ta về Hồng Mông Linh Châu giới tìm hiểu một chút Tử Lôi Âm sóng. Hàn Tinh ngồi xuống nhớ lại diễn biến độ Thiên kiếp của Ngọc Hà, không ngờ tử lôi âm sóng còn có thể dẫn lôi oanh kẻ thù, lúc đó thật là không dễ, một mặt phải tấu Thanh Tâm khúc hỗ trợ Ngọc-Hà thanh tỉnh, mặt khác dẫn thiên lôi đánh hai tiên sứ bị tổn thương tâm thần mới dễ dàng giải quyết. Tuy tranh đấu giằng co ý niệm lực trong chốc lát nhưng chàng cảm cảm ngộ ý niệm không hẳn chỉ ứng dụng sai khiến bảo khí, chuyển rời, hình thành chiêu số trong chiến đấu còn có thể dùng tiên khí, triệu tụ khí linh trong thiên địa mà dùng. Chàng dùng Thanh Vân Tiêu làm vũ khí khởi niệm ý động, Thanh Vân Tiêu liền bay vọt lên bầu trời xoay tít như chong chóng, khí chui vào các lỗ tiêu tấu thành tiêu âm lộn xộn, chàng dùng ý niệm bịt mở các lỗ tiêu khống chế khí chỉ chui vào lỗ thổi, âm thanh liền tròn tiếng phân minh rõ ràng. Một giờ, hai giờ, sáu giờ một ngày,... cuối cùng đúng một tuần chàng mới có thể dùng niệm ý thu khí tấu lên tụ linh khúc. Linh khí trong thiên địa liền oanh động đứng lên như bị thanh vân tiêu kêu mời gọi đến, thanh vân tiêu lại dẫn dắt điều khiển lúc tạo thành cương khí hình ảnh, kiếm đao, thương, chùy, sản, các loại linh thú lang, hổ, linh cầm, người cuối cùng thành hình một cây tiêu lớn màu trắng ngà. Các hình dáng thay đổi liên tục hết lập lại phá theo ý niệm của chàng. Chàng thu Thanh Vân tiêu cất đi sau đó cầm Bạch Tiêu lên xem, hình dáng khổ giống y Thanh Vân Tiêu, trơn bóng cầm rất mát tay, chàng đem lên miệng thổi mấy khúc nhạc quen thuộc, âm vận réo rắt hữu tình tràn đầy hồn nhạc động lòng người...
Hàn Tinh không ngờ lúc nghiên cứu một chút ý niệm lực lại cảm hứng dẩn thiên địa linh khí sau đó biến khí thành cương tạo ra vật thể cuối cùng theo ý nghĩ chuyển biến thành một cây Bạch Tiêu, phẩm chất không kém gì Thanh Vân Tiêu...Chẳng lẽ Thanh Vân Tiêu xưa kia cũng được luyện chế như vậy, chàng đưa moôt tia tiên nguyên vào dò xét bỗng chàng giật mình, Bạch Tiêu bên trong cất chứa nhiều vân tự kỳ lạ, xem kỹ thì ra vô số trận pháp chồng chất. Chàng tò mò lấy Thanh Vân Tiêu ra đưa tiên nguyên vào dò xét thì quả nhiêu thấy trận pháp bố trí y như nhau.. Thì ra vừa rồi là một phương pháp copy, không chỉ đơn thuần theo ý niệm của chàng mà hình thành lại có phần cộng tác của Thanh Vân Tiêu, thảo nào từ khí chất đến hình dáng kích thước đều đồng nhất, chỉ mầu sắc là khác biệt. Chàng vui mừng cười thoải mái sau đó lẩm bẩm: Bạch tiêu này dành cho mấy tên đệ tử, không biết đứa nào sẽ có phúc này...
Hàn Tinh nghĩ đến mấy bộ công pháp mới mua liền đem ra đọc qua một lượt, những vũ kỹ này không tệ.
Nhu Ba Chưởng chàng theo công kỹ vận tiên lực đánh ra, một bàn tay to khí huyễn lớn mầu trắng hình thành như có như không, khẽ đẩy ra một chưởng cách không hướng xéo lên bầu trời. Vụt! Một tiếng như cơn gió thổi qua mà đi.
Bỗng trên trời cao từ phía xa một tiếng Choác kêu to vọng lại, nhìn kỹ lại thì thấy Hỏa Vũ chẳng biết muốn bay đi đâu bị chưởng lực kích trúng bị thương rơi xuống. Chàng vội bay ra đón thì Hỏa Vũ gắng gượng giương cánh hạ xuống đất..
- Chuyện gì vậy?
- Chủ nhân, ta vừa mời gia tốc bay cực nhanh không biết một ngọn gió quái dị nào đánh trúng vào cánh, cũng may cánh của tiểu nhân cứng như sắt thép nên chỉ bị tê tái rơi xuống mấy mấy ngàn trượng, sau đó mới gắng gượng đáp xuống được.
Chàng lại gần xem thương thế thấy trên cánh dưới nách bầm tím, vội đưa tiên nguyên vào thân thể nó đánh tan máu bầm..trong lòng thầm nghĩ, nó bay trên cao vạn trượng bị dư kình chưởng lực âm nhu đánh vẫn còn bị thương, nếu khoảng cách ngắn hơn nhiều nữa thì thương tổn còn lớn hơn nhiều... Chàng thầm nhủ lần sau thử vũ kỹ phải bố trí cấm chế hay kiếm nơi khác mới ổn. Lần này may là Hỏa Vũ đã là chín cấp linh thú, thân thể cường mãnh, nếu không đã chết..
Chàng không thử vũ kỹ nữa chợt nhớ bản đồ chỉ kho tàng của nhóm đạo tặc, ta phải đi thu thập nếu để lâu, chẳng may ai tình cờ gặp được thu hết thì ta thiệt thòi..Nghĩ đến nhóm đạo tặc này thu thập toàn là thứ tốt, Nhật Nguyệt Kính, Đạo Soái Kinh chàng rất chờ mong kho tàng bọn chúng cất giấu có nhiều chỗ dùng..
Hàn Tinh lấy bản đồ ra lấy tọa độ dùng Thần Di mà đi đến, chàng thấy phía trước một động phủ bị phong kín lại giả trang như vách núi bình thường, khiến người lạ nhìn thấy không thể nào nhận ra cửa động. Chàng xem xét một chút rồi mở phong ấn đi vào, trong động rộng sáu bảy sào, động phủ cao ráo, chàng dùng nhật nguyệt kính tìm tòi phát hiện kho tàng bọn mày cất dấu dưới đáy động sâu mười trượng.
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
6 chương
942 chương
50 chương
826 chương
22 chương
1341 chương
33 chương