Hồng Mông Linh Bảo
Chương 186
Chương 188 Hắc Long quỷ vương
Hàn Tinh bay vọt về hướng đó, gặp kết giới thần thức thu thập dữ liệu, trong não lập tức phân tích và ý niệm hình thành thì âm khí bao phủ trên thân thể, điều chỉnh cho tương xứng phù hợp với âm khí rồi bay xuyên qua. Không biết điều chỉnh bao nhiêu lần và bay qua bao nhiêu kết giới không gian, cuối cùng thần thức tra ra được vị trí chính xác và phát hiện ra ba người đang yên lặng đả tọa trong một kết giới không gian màu đỏ, Hàn Tinh qua sát trong giây lát nhận ra một tầng huyết vụ chưa biết phải xử trí ra sao thì tiếng cười quỷ dị vang lên:
- Chúc mừng tiểu nhân loại đã tự chui đầu vào lưới Huyết Vũ trận của ta...
Hàn Tinh nghe vậy không đối đáp tiếp tục đánh giá huyết vụ, nhưng không có kết quả chàng vội đem tên Bảng quỷ hồn ra hỏi:
- Ngươi có nhận thức Huyết vũ trận phía trước không?
Bảng Quỷ hồn nghe hỏi run lên tỏ vẻ khiếp sợ quên cả trả lời thì Hàn Tinh lại nhắc câu hỏi.
- Huyết Vũ trận nguy hiểm tà ác chính là ở huyết vụ, nếu bị ô uế huyết nhiễm vào thì thân sẽ bị cắn nuốt tinh huyết còn da xương cốt nhục thì bị hủ rữa thối nát.
- Vậy huyết này là thứ gì lại có tính chất đặc dị như thế?
- Trong huyết có chứa vô số huyết trùng, chúng sống và cường mạnh cũng nhờ huyết.
- Ta biết rồi, ngươi có thể đi! Ngươi được trả tự do.
Hàn Tinh thấy Bảng quỷ đã mất thân thể trở thành nhu nhược nên không sợ hắn tập kích và mình đã đến nơi này thì giữ hắn cũng vô dụng. Bảng quỷ nghe vậy vội quan sát chung quanh không nói câu nào bay đi, Hàn Tinh thấy hắn bay ngược ra ngoài cũng không theo dõi chợt xuất lôi phong đao đánh vào màn huyết vụ một đao. Huyết khí bị đánh sôi trào rồi như làn sóng lớn đánh bật trở lại về phía Hàn Tinh, chàng không né tránh vội dùng xúc cốt thuật biến nhỏ lại đến cực hạn rồi đem tỵ thủy châu ra phát động khải ẩn mình vào trong đó. Hàn Tinh thấy không khác mình đang trong lòng đại dương biển đỏ mênh mông vô cùng vô tận, thần thức vừa ra khỏi tỵ thủy châu thì Hàn Tinh giật mình kinh hoàng vội thu lại vì thần thức bị huyết cắn nuốt, chàng lại cẩn thận đánh thức Thánh thai tập trung quang lực vào tròng mắt thì nhãn lực chỉ có thể quan sát tám trượng và phát hiện ra vô số quái trùng trong huyết thủy, không thể dò xét khoản xa phía trước chàng đành phải thu lại nhãn lực, để cho thánh thai nghỉ ngơi. Hàn Tinh nhắm mắt lại (phong nhãn), rồi lần phong bế bốn giác quan còn lại khứu giác, thính giác, vị giác, xúc giác dự định ổn định rồi mở thị giác một lần nữa ai dè, vừa phong bế ngũ quan thì một giác quan thứ sáu lờ mờ hiện ra, giác quan này khó hiểu khó diễn tả nhưng lại tuyệt diệu hết sức, chàng nhận ra ngay hơi thở(khí tức) quen thuộc đang ở hướng đông bắc khoảng cách khoảng nửa dặm đồng thời hướng tây bắc huyết thủy nguồn suối không ngừng từ đó phát ra và thu lại đậm hơn mọi nơi. Chàng nhận ra nhờ khi phát ra thu lại huyết thủy có sự bất đồng, về độ nồng đậm cũng như về tính chất.
Hàn Tinh thần niệm vừa thành sau khi quyết định, tỵ thuỷ cầu mang theo thân chàng vọt nhanh về hướng hơi thở quen thuộc kia nhanh như tia chớp, thoáng một cái đã đến đích, chàng liền khai mở ngũ quan thì đã thấy ba hình ảnh, trong đó hai hình ảnh quen thuộc ngay trước mắt. Ba người tĩnh tọa đối lưng vào nhau, chàng nhận ngay ra đúng là hai nàng Mỵ-Điệp và Kiều-Tuyết mình đang cố công tìm kiếm, một người đàn ông đã gặp, nhưng nhất thời Hàn Tinh không nhớ đã gặp nơi đâu. Bỗng chàng nghe văng vẳng tiếng cười nhạo mơ hồ đâu đây:
- Khá lắm, tìm đúng chỗ trong vòng chớp nhoáng, nhưng tựu trung cũng thành ba ba trong rọ, tự mình sa vào lưới. Ha ha.. không dè bảo bối tự nhiên tăng số lượng.
Đồng thời huyết thủy chung quanh thay đổi, trời trở thành tối tăm chín phần. Hàn Tinh lo sợ chuyển biến bất lợi thần niệm vội vàng ngưng tụ “thu”, ba người quen biến mất trước mắt được yên ổn đưa vào Hồng Mông Linh Châu giới thành công thì ý niệm kế tiếp cũng hình thành tỵ thuỷ châu mang chàng nhanh như chớp bắn về phía tây nơi huyết thuỷ nguồn mà chàng đã cảm giác được và phỏng đoán đó chính là trận bàn của Huyết Vũ trận này. Quả nhiên như chàng nhận định trước mắt chàng cảm giác được một viên Huyết Châu không ngừng phát động thu phát huyết thủy, Hàn Tinh đến cách Huyết châu mười trượng đã ngưng tụ xuyên vân chỉ đến mười thành đánh thẳng vào Huyết Châu.
“Xoẹt” một tiếng nhỏ, Huyết Châu bị chỉ lực đốt cháy chỉ để lại một làn khói đen. Đúng lúc này tiếng nói kia lại vang lên bốn phương:
- Ha ha, Khá lắm không ngờ có tiểu nhân loại có bản lãnh phá Huyết Vũ trận, không những thế còn phá huỷ cả Huyết Châu trân bàn, lại còn thu giấu ba tiểu nhân loại kia! Bản lãnh không tệ... Thôi nể mặt, nếu tiểu tử nhân loại ngươi có thể tiếp ta ba chiêu thì ta tha mạng cho..
- Hừ! Làm phách đừng nói ba chiêu mười chiêu ta cũng không ngán...
Một tiếng cười rùng rợn nối tiếp tiếng Hàn Tinh làm âm thanh chàng như bị nuốt hết thật quỷ dị, cảm giác như lời vừa xuất của chàng không từng được phát ra. Rồi một nhân ảnh đen tối hiện lên từ phương nam, từ nhỏ biến thành lớn, từ xa bay đến gần khi còn cách chàng ba mươi thước tây thì dừng lại, lăng không lơ lửng trên không trông thật dọa người. Toàn thân màu đen, cao ba thước, thân thể chân tay cuồn cuộn những bắp thịt đen bóng, đầu to trọc lóc, hai tròng mắt như hai bóng đèn đỏ chói. Bốn ánh mắt chạm vào nhau Hàn Tinh rùng mình khiến Thánh thai tự động hỗ trợ mới trấn định được linh hồn đang bị rung động khỏi bị sợ hãi bình tĩnh hỏi:
- Ngươi phải chăng là Hắc Long Quỷ mới thăng cấp vương đây!
Hắc quỷ nhe răng cười khiến Hàn Tinh rợn người, cảm giác quỷ dị rung động cả đến tâm trí linh hồn chậm trãi nói:
- Khá lắm tiểu tử nhận loại! Đứng trước mặt ta còn có thể trụ được bình tĩnh đến đáng phục. Ta quả là Hắc Long Quỷ Vương mới tấn chức. Ta rút lại lời vừa rồi, nếu ngươi tiếp ta được ba chiêu thì ta thu ngươi làm thủ hạ..
- Đồ quỷ, vừa rồi ngươi chẳng kiêu ngạo lắm sao, một chiêu lại tăng lên ba, bây giờ không còn tự tin hay sao?
- Đó là tiểu tử nhân loại ngươi ngu, ai lại tin quỷ vương ta làm gì? Chịu chết đi!
Hàn Tinh đứng đối thoại với tên Hắc Long Quỷ Vương bị uy áp không nhẹ, nhờ Thánh Thai bên trong thức hải hỗ trợ tinh thần lực đến cực hạn mới không sụp đổ, tuy bề ngoài chàng giữ bình tĩnh như mặt nước hồ thu lặng gió, nhưng trong lòng đang cố hết sức chống chọi, lúc nào cũng tỉnh thức chuẩn bị nên vừa nghe hai chữ chịu chết, Hàn Tinh vội thủ sẵn chiêu giữ nhà của mình “Xuyên Nguyệt chỉ” đánh vào ngũ trảo ảnh đen tuyền óng ánh mang theo độ nóng chẳng thua bạch hỏa của mình chút nào. Trong đầu vừa nhủ thầm “Hắc âm hoả!” chỉ công chạm vào ngũ trảo hắc ảnh chỉ nghe “xẹt” một tiếng, bạch chỉ mang hỏa khí đồng hắc âm trảo biến mất trong không gian, khiến nơi đây nhiệt độ tăng thêm ba chục độ. Hàn Tinh ngạc nhiên “Xuyên Nguyệt chỉ” của mình trước nay chưa từng thất thủ hôm nay lại chỉ ngang ngửa với ngũ trảo công của tên Hắc Long Quỷ Vương này.
Vừa nghĩ đến đây đã thấy thân thể mình bị đối phương dùng không gian lĩnh vực thần thông khống chế tạo ra quanh mình cứng ngắc. Chỉ thấy cả thân mình chân tay không còn nhúc nhích được một ly, thì thầm than “Nguy tai” đây chính là điểm thiệt thòi của mình, vì không gian này không còn ngũ hành linh khí mình bị mất hết khả năng khống chế không gian, Hàn Tinh hối hận cũng không kịp, vừa rồi chỉ vì muốn thử thực lực của đối phương chẳng dè xảy ra điều đáng tiếc xảy ra, đối phương dùng ngay sở trường cũng chính là nhược điểm của mình. Chàng hối hận thử xem còn cơ hội trở về Hồng Mông Linh Châu nữa chăng, thì giật mình kinh hãi, chân nguyên của mình cũng bị cấm chế chân khí cũng không còn thể vận hành, thân xác cũng không thể về Hồng Mông Linh Châu giới, ngoại trừ thánh thai xuất khiếu, điều này mười phần nguy hiểm không thể dụng hành.
- Ha ha.... Ngươi thua!! Chưa đủ ba chiêu đã bị khống chế....
Hàn Tinh buồn bực, bỗng Thánh thai trong thức hải bừng sáng đến cực hạn, đồng thời Hàn Tinh cảm nhận trong trữ vật nhẫn có bảo khí đồng thời linh ứng tâm thần, ý chí, thần thức hợp làm một với thánh thai nhìn vào thì thấy trữ vật nhẫn phía trong bừng sáng lên hai quang sắc khác nhau, huyết quang và thanh quang, cứ mười hạt thanh quang lại xen kẽ moôt hạt huyết quang, chính là từ một chuỗi hạt chàng đã làm khi còn ở phàm giới, chuyên dùng để đối phó với ma quỷ.
Hàn Tinh ngạc nhiên ý niệm hình thành, chuỗi hạt trong trữ vật nhẫn biến mất tròng vào cổ thánh thai trong thức hải, lập tức một chuỗi hạt tràn đầy ánh quang từ linh đài huyệt trên đỉnh đầu Hàn Tinh bay ra, phóng đại nhanh chóng khiến càng lúc càng lớn và bóng tối theo đó mà bị đẩy lui.
Hắc Long quỷ vương vừa thấy nhị sắc quang ảnh từ đỉnh đầu đối phương bay ra, thì ngạc nhiên tiếp theo một áp lực khó hiểu làm cho ý chí, linh hồn run sợ một cách khó hiểu, bất giác không gian lãnh vực đang được khống chế trong tay buông lỏng. Hắn thấy ánh quang càng lúc càng lớn, linh hồn hắn càng bị uy áp.
Hàn Tinh cảm giác được chân khí trong người, và ngón tay ngón chân vừa hoạt động trở lại, mừng rỡ nào còn dám dây dưa vội dùng thần niệm trở vào Hồng Mông Linh Châu giới, tràng chuỗi quang nhị sắc tự động biến nhỏ lại rồi đồng thời biến mất cùng với Hàn Tinh trước mắt Hắc Long Quỷ Vương. Trước mặt hắn đâu còn ai ngoại trừ bóng đen và rồi một vệt sáng nhỏ rích bay lên bầu trời nhanh như một lưu tinh.
Hắc Long gào lên:
- Nhân loại tiểu tử lưu manh, dùng thánh vật thoát hiểm, chờ đó!!!
Hàn Tinh đương nhiên không nghe lời hắn, vừa vào Hồng Mông Linh Châu giới, niệm ý tiếp tục hình thành một quỹ đạo, đúng là đường trở về Địa Uyên tầng nhất, Hàn Tinh không ngờ giác quan có thể giúp mình nhận định được quỹ đạo phía ngoài khiến chàng có thể dùng thần niệm điều khiển Hồng Mông Linh Châu thuấn di theo ý niệm. Chàng ngạc nhiên sung sướng không kể xiết, chẳng mấy chốc bay đến cổng hôm trước mình đi vào, rồi nơi mình theo vũng xoáy rơi xuống, Hồng Mông Linh Châu theo thần niệm của chàng bay lên phá toái hư không bay xuyên ra, vừa nhận thức không gian quen thuộc chàng ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới tà tà đáp xuống thì thấy mình đã trở về Tu Chân giới chính là địa điểm Cửu-Nguyên Tinh hải vực nơi tiên gia viên từng tọa lạc.
PS: Ngày mai bận không có chương!
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
6 chương
942 chương
50 chương
826 chương
22 chương
1341 chương
33 chương