Hồng Mông Linh Bảo
Chương 137
Chương 139 Dị giới Huyền U Hàn Đàm
Minh rời khỏi nơi này trở lại núi Bà-Đen thì thấy sư tôn họ Đinh vừa rời khỏi nơi này, lúc này trời đã sáng chàng không chần chừ bay thẳng vào trong hắc động thông đạo.
Lúc này thần thức không còn phát hiện tên quái vật, chàng theo thần thức đi sâu vào trong thì thấy càng lúc càng nhỏ, trắc trở những đá nhọn, sắc bén, tốì tăm rất khó đi lọt. Đi xuống mấy tiếng đồng hồ thì ra ngoài, nơi này rộng rãi âm u ẩm ướt, không mặt trời, trăng sao gì cả. “Đây là đâu, chẳng lẽ quỷ giới, âm u đáng sợ, người ta sống nơi này chắc không sao chịu nổi” Thần thức chàng trải rộng tìm kiếm xem xét. Nơi đây chẳng ai muốn tới, trái lại từ đây có sinh vật qua thông đạo vào nhân gian vậy thông đạo này nên lấp đi phong ấn lại.
Minh nhìn chung quang, khởi niệm ý từ xa bụi đất, đá bay ầm ầm như mưa tuôn tràn vào thông đạo chẳng mấy chốc lỗ hổng bị lấp đầy Minh lấy một ít linh thạch ra bố mười mấy trận phong ấn lại, chàng lại thấy không xa có một ngọn núi nên tập trung tinh thần niệm “chuyển” ngọn núi đá đen vang lên những tiếng nổ như tiếng sấm, cả núi bị lay động sau đó chuyển về đây lấp vào cửa thông đạo. Minh dùng độn thuật vào xem vừa lòng mới độn ra ngoài.
Bỗng nhớ lại trong hắc tháp còn giam giữ nhiều hơn ngàn quỷ nô chàng vội đem thả hết ra. Quỷ nô vừa được tự do thì vui mừng phân tán khắp nơi.
Minh dùng phi toa bay lên đồng thời dùng thần thức tra xét phía dưới, hai ba tiếng đồng hồ chàng thoáng nghe có tiếng la hét từ phía trước bên trái thì vội nhắm hướng đó tăng tốc bay đến, cảm giác thấy càng lúc càng lạnh, cuối cùng nhìn thấy phía xa có hai nhóm quáì vật to lớn cao khoảng hai thước, vai rộng mình mang vảy, có sừng nửa hình dạng người nửa thú... Một nhóm da vảy màu xanh nhóm khác màu đen...
Một tên nhóm da vảy xanh lên tiếng:
- Tao phát hiện ra Huyền U Hàn Đàm này trước tiên nên nó thuộc quyền sở hữu của chúng ta.
- Ai bảo thế, mày phát hiện ra nó, chúng tao không phát hiện ra hay sao?
- Nhưng rõ ràng tao phát hiện trước...
- Trước đã sao, cổ nhân có câu “Thấy là có phần, vậy chia ra hưởng dụng là đúng lý”.
- Đó là cổ nhân của bọn mày, cổ nhân chúng ta có câu khác “nhanh chân thì được, chậm chân thì mất”
- Sai, sai bét, nguyên văn là “nhanh chân thì còn chậm chân thì mất”. Như vậy bọn ta có lý...
- Có lý cái rắm!!! Chân bọn tao chậm chỗ nào, chậm mà đứng ở đây à....
Chúng mày nhất định đòi phần thì phải đánh thôi, bên nào mạnh là có lý!
- Đánh thì đánh, bọn tao đâu có sợ...
Hai nhóm đánh nhau Minh quan sát thấy nhóm quái vật màu xanh thể lực mạnh hơn nhưng nhóm đen lại có thể dùng hoả khí mạnh hơn, thấy họ đơn thuần chỉ có hoả tính còn bốn loại khác trong ngũ hành không thấy họ dùng. Hỏa họ dùng cũng rất lạ, có dạng màu đen... Hai bên đánh nhau bên tám lạng bên nửa cân, chàng thấy đánh kiểu này cả tuần cũng không kết quả.. nên hạ thấp xuống đến gần Huyền U Hàn Đàm.
Minh thấy một ao nước màu đen, đứng cách xa hai chục mét mà đã cảm giác trong người huyết mạch như muốn đóng băng chàng giật mình than “lợi hại hơn Hàn Thuỷ của mình nhiều, không ngờ nơi quái dị âm u này lại có bảo bối” và tuy cảm giác huyết mạch cơ thể chịu không được muốn đóng băng trái lại dể thở hơn mọi nơi chung quanh phía ngoài nhiều.
Minh vận chân nguyên chống lại hơi lạnh thì thấy bớt lạnh, liền muốn thu Huyền U Hàn Đàm vào trong Hồng Mông Linh Châu giới làm của riêng mình. Chàng tập trung tinh thần nhắm vào Huyền U Hàn Đàm niệm “Thu” nhưng không thấy tác dụng gì cả, đây là lần thứ nhất niệm lực của chàng bị thất bại, không hiểu nó là thứ gì sao lại không thu được....
“Thật đáng tiếc, thôi ta thử cách khác lấy ít Huyền U hàn thuỷ xem sao?”
Minh đem mấy thùng chứa nước ra quăng vào ao, nhưng thùng vừa chạm vào mặt nước liền bị bể ra thành nhiều mảnh...
- Thu không được, múc nước cũng không xong??
Minh tiến lại gần thì khí lạnh tăng lên càng lúc càng tăng, khi còn cách năm thước nữa thì cả người muốn đóng băng dù chàng không ngừng vận hành chân nguyên, ráng cũng không tiếp tục bước thêm được nửa bước... Thật là lạnh kinh khủng....không biết mấy tên quái vật kia có thể đến gần Huyền U Hàn Đàm không mà đã tranh dành quyền sở hữu nó.
Minh ngồi xuống tĩnh tọa, dùng ẩn thân thuật che mắt mấy quái nhân, chàng ngẫm nghĩ một hồi thử dùng công pháp mình nghiên cứu ra theo nguyên lý vòng xoắn ốc cổ loa hấp thụ hàn khí, lần trước ở Tu Chân giới chàng đã luyện tới vòng thứ bảy, vòng càng cao càng nhiều, khí hấp thụ càng được các vòng đề tạp khiến độ tinh thuần tăng lên và độ bảo đảm cũng tăng lên, khi trước gặp kiếp lôi những vòng này còn có tác dụng ngăn cản lọc được uy lực lôi điện, hy vọng lần này hàn khí cũng được hấp thụ tốt đẹp. Công pháp này còn chưa có tên, thôi thì theo nguyên tắc của Cổ Loa thành thì cứ gọi là Cổ Loa Quyết đi.
Cổ Loa quyết hấp thụ linh khí rất bá đạo, Minh chỉ vừa vận dụng hàn khí liền bị hấp dẫn đến đây, vòng thứ nhất hình thành, vòng thứ hai...đến vòng thứ bảy hàn khí hình thành. Khi đã đến cực hạn các vòng hình thành Minh mới bắt đầu hấp thụ hàn khí vào trong kinh mạch. Chàng chỉ dám thử trước tiên một tia hàn khí..
Hàn khí vừa hấp thụ, Minh liền cảm thấy khí huyết cả người như đóng băng rồi nguyên khí trong kinh mạch liền chạy chồm, như thác lũ vận hành chống trả hàn khí rồi cắn nuốt hết, trong chốc lát cả thân người lại ấm áp như cũ, tăng lên số lượng hấp thụ thì hàn khí trực tiếp chuyển về Hồng Mông Linh Châu thân thể kinh mạch tuy lạnh nhưng không đến nỗi đóng băng, thấy vậy Minh yên tâm hấp thụ càng lúc càng nhiều. Quái vật tranh đấu thỉnh thoảng quay lại xem Huyền U Hàn Đàm thì chỉ thấy sương mù dầy đặc che khuất tầm mắt không nhìn thấy hàn đàm đâu, nhiệt độ chung quanh cũng giảm lan ra đến nơi tranh đấu khiến những quái vật vô ý thức xa dần hàn đàm. Một lúc sau quái vật lại thấy gần hàn đàm như có cơn lốc xuất hiện, phong hàn cuồn cuộn thành hình xoắn ốc tụ lại một nơi, khí thế thật là dọa người khiến họ dừng tranh đấu nhìn vào hàn đầm.
Huyền U Hàn đầm bốc lên thành khí thể suơng mù cuốn xoáy vào cơn lốc phong hàn vang lên những tiếng vi vu, ù ù....
-Xảy ra chuyện gì vậy???
- Không biết!
Trong vòng một tiếng Huyền U Hàn Đàm nước bốc hơi cạn sạch, mạch mước cũng không còn nước chảy ra...
- Úi cha.... Huyền U Hàn Thủy bị cơn lốc kỳ lạ kia cuốn sạch không còn....
Bốn năm quái vật chạy lại gần cơn lốc, lập tức bị vòng xoáy cuộn vào bay lên trên trời không, tiếng la hét sợ hãi của đám quái vật vang lên, lúc này vừa đứng lúc hàn khí bị thu hết. Cổ Loa Quyết thu lại dần sáu vòng, năm vòng, … hai vòng, một vòng,.... Minh hét một tiếng không những ngừng thu Cổ Loa quyết ngược lại theo vòng xoáy còn lại phát ra toàn thân khí kình. Năm quái vật đang bay tròn trên không hạ xuống dần, khi chỉ còn cách đỉnh đầu Minh một thước liền bị chấn bay như tên bắn ra xa kèm theo tiếng hét rợn người, lúc này chàng mới tiếp tục thu lại vòng xoắn cuối cùng của Cổ Long quyết.
Minh mỉm cười thoả mãn, không ngờ mình dùng Cổ Loa quyết hấp thu hết Huyền U Hàn thuỷ trong đàm vào Hồng Mông Linh Châu, không biết Hồng Mông Linh Châu sẽ có biến đổi gì, vào Hồng Mông Linh Châu giới có ảnh hưởng gì không? Minh nhìn lại Huyền U Hàn Đàm thấy chỉ còn cái ao khô, bên trong một số hắc thạch lẫn bùn đất.
Minh một lần nữa dùng niệm lực thử thu cái ao khô vào Hồng Mông Linh Châu giới, không dè lần này dễ dàng thành công để lại một cái hố to.... Nhiệt độ chung quanh tăng dần, khí trở nên khó thở như các nơi khác...
- Ai, ai đã lấy mất Huyền U Hàn Đàm....?
Không có ai trả lời, vì người đó đã rời xa rồi, quả nhiên Minh đang trên phi toa cách xa nơi đó mấy trăm dặm... Minh nhắm mấy tên quái vật cũng không phải đối thủ của mình, cũng không xem năm tên kia bị chấn văng sẽ ra sao. Xong việc liền rời khỏi nơi đây.
- Không ngờ chuyến đi dị giới này cũng có thu hoạch đại giới, nơi đây toàn là quái nhân sinh sống chẳng hợp với nhân loại, mặt trời mặt trăng không có tối tăm, âm u khó thở. Tên Thượng Phẫm quỷ quái kia không thấy tung tích, không ngờ hắn thông qua Dị giới này đến nhân gian. Thôi cũng không cần truy lùng hắn nữa không nên nán lại ở dị diới này lâu làm gì.
Minh thu phi toa vào Hồng Mông Linh Châu giới thì thấy không khí trong đây nhiệt độ xuống bốn năm độ thì nghĩ, có lẽ Huyền U Hàn Thuỷ làm thay đổi như vậy.... Chàng xem lại cái ao thu được thì thấy nước đã lên một phần mười, hàn khí bốc lên không khác gì ở Dị giới thì vui mừng cười ha hả... Minh nhìn dãy núi phía trước cung điện, đem thần thức xem xét ao nuôi Hoả Ngư sinh sản nhanh chóng đông đảo, dùng không kịp...chàng kiếm một nơi kín đáo trong lòng núi, ánh sáng ít ỏi chuyển Huyền U Hàn Đàm vào đặt nơi đó. Tiện tay nhặt một viên sỏi đen nhỏ trong đó lên xem, bỗng cảm thấy bàn tay, cánh tay đóng băng, ý niệm chàng vội chuyển viên sỏi vào đàm trở lại.. vận chuyển nguyên khí hấp thụ hàn khí vừa xâm nhập vào người..
“ Thật lợi hại...”
Chàng trở lại Ngọc Hàn đàm của mình lấy viên ngọc châu hôm nào lên xem, thấy nó hấp thụ được một ít hàn khí. “Nếu đem viên ngọc châu này bỏ bào Huyền U Hàn đàm cho nó hấp thụ hàn khí thì sẽ ra sao?” Minh tò mò thí nghiệm. Ngọc châu vừa bỏ vào thì Minh thấy Ngọc Châu bị đẩy lơ lửng trên không, sương mù từ Huyền U Hàn Đàm bốc lên bao bọc Ngọc Châu... Minh trợn mắt há mồm nhìn vào Ngọc Châu, cảm giác được Ngọc Châu đang trong quá trình hấp thu Hàn Khí từ hơi sương. Minh đoán quá trình hấp thụ còn kéo dài nên để yên đó, đi vào thông đạo về nhân gian giới, Amazon.
Minh nhớ đến Thanh Thông Linh Hầu liền đem nó ra, dặn nó kiếm xem chung quanh đây có bảo vật gì không còn thu hoạch... sau đó đến một ngọn thác tắm rửa.... Mới tắm được mười phút đã thấy Thanh Thông Linh Hầu trở về đưa cho chàng một viên đá, chàng nhìn kỹ thì ra đá Kim Cuơng pha lẫn đá tím, Minh thấy đá quý nhưng còn phải bỏ công mài mới dùng được thì nhìn Linh hầu. Linh hầu thấy chàng xem xong lại muốn dẫn chàng đi xem, tay lại chỉ phía trên cây cao, Minh nhìn theo thì thấy một con Lục Thông Linh Hầu nhỏ hơn đang đứng lo lắng nhìn lai đây...
- Ha ha....Thì ra mày kiếm được bạn gái, dẫn đến đây ra mắt tao...! Mau dẫn nó lại gần đây tao xem...
Hai con khỉ trao đổi với nhaư một hồi, con Linh hầu nhỏ kia nhút nhát được con Thanh Thông Linh Hầu ôm bế chạy lại đây... Minh thấy nó sợ hãi liền xuất ra ít đan dược, Bổ huyết đan, Dưỡng Nhan đan đưa cho nó ăn... Thanh Thông Linh hầư vừa thấy Dưỡng Nhan đan thì chộp lấy xem ngửi xong nhảy mừng đưa cho Lục Thông Linh hầu hai con nói chuyện ríu rít... Lục Thông Linh hầu dùng xong Dưỡng Nhan đan đan, còn Bổ Huyết đan không dùng cất dấu, Minh lại thấy Thanh Thông Linh Hầu muốn dẫn chàng đến một địa điểm xem...
Thanh Thông Linh hầu dẫn đường nhanh như một làn gió chỉ để lại một tàn ảnh màu xanh lam, Lục Thông Linh Hầu cũng theo sát vận tóc kém một ít nhưng không đến nỗi lạc hậu. Minh bay lên trên rừng cây bay theo khoảng nửa tiếng đồng hồ thì đến một hoang sơn, cây cối ít đá nhiều, hai Linh Hầu chạy thẳng vào một thạch động thật lớn. Trong đó Minh phát hiện ra có mấy trăm vạn con khỉ tụ tập nơi này.
“Thì ra là một thế giới khỉ, chắc Lục Thông Linh Hầu cũng sinh trưởng tại đây và là chủ tể nơi này.” Thanh và Lục Thông Linh Hầu đến chỗ cao nhất, nơi đây Minh thấy ngoài hai con Thông Linh hầu còn có ba con Lục thông linh hầu nữa, hai con già một con nhỏ hơn. Lúc này Lục thông linh hầu đem Bổ dược đan cho mấy con kia xem. Minh thấy chỉ có một viên Bổ Huyết Đan chia cho gia đình bốn con thì ít, nên lấy ra bốn viên nữa ném tới. Thanh Thông Linh hầu nhanh nhậy bay ra đón lấy, chia cho mấy con kia. Năm con nhận lấy ăn ngay không chần chờ....
Sau đó Thanh và Lục Thông linh hầu dẫn chàng đến một động đá, vào trong sâu chung quanh vách toàn là tinh thể đá quý đủ các màu, vàng, cam, hồng, đỏ, lục, lam, chàm, tím....đen trắng, không màu. Ba loại đỏ, lục, và lam có chứa một ít năng lượng, còn các loại màu khác thì không... Chàng thu mỗi loại một ít, ba loại màu có năng lượng và màu trắng thu nhiều hơn một ít, sau đó đi ra.
Minh muốn rời khỏi nơi đây trở về thì thấy Thanh Thông Linh hầu quyến luyến có phần muốn ở lại... Minh cười muối thử nó nên hỏi:
- Sao quyết định chưa, muốn ở lại hay theo ta trở về.. mày cũng có thể đem nàng Lục kia theo.
Cuối cùng Thanh Thông Linh hầu buồn bã quyết định theo Minh bỏ cả người yêu...Minh ngạc nhiên hỏi:
- Mày không rủ nàng đi hả?
- Có, nhưng nàng không chịu đi....
- Ta hiểu, hai đứa mày chỉ mới quen nhau nên chưa tin tưởng nhau... Vậy mày ở đây đi..
- Chủ nhân...
- Để tao sắp xếp cho, nơi đây gần thông đạo. Mày theo tao, tao chỉ dẫn cho mày cách xuất nhập, chỉ mình mày được phép ra vào thông đạo, không được đưa ai vào kể cả nàng Lục kia, khi nào có sự đồng ý của ta, nàng kia mới được vào. Hiểu không?
Thanh Thông Linh hầu biết được thông đạo mừng như điên chạy loạn tứ tung một hồi sau đó theo Minh ra ngoài, và Minh chia tay nó về Sài-Gòn còn nó ở lại đây bắt đầu cuộc phiêu lưu mới. Minh về đến Sài-Gòn thì vẫn cảm thấy có thể liên lạc được với nó nên cũng yên tâm, nếu nó có chuyện gì thì chàng biết ngay...
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
6 chương
942 chương
50 chương
826 chương
22 chương
1341 chương
33 chương